Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 2523: Đêm trước khi biểu quyết (1)

Sự kiện của Caroline biến thành cơn lốc dư luận, cả tập đoàn Chấn Bắc và thị trường chứng khoán của bọn họ không khỏi bị đả kích nặng nề.

Lãnh đạo cấp cao của tập đoàn thật ra đã có sự chuẩn bị tâm lý về điều này.

Hơn mười năm, tập đoàn Chấn Bắc không ngừng hoàn thiện và phát triển hệ thống ứng phó với mọi tình hình, thị trường chứng khoán bị dao động, cuối cùng vẫn dừng lại trong phạm vi giá trị có thể tiếp nhận được.

Dù sao có bốn liếng, có đoàn đội khống chế vững nhất trên thế giới, trên cơ bản sẽ không xuất hiện vấn đề lớn.

Đến ngày thứ ba, nhiệt độ của sự kiện cũng bắt đầu có dấu hiệu giảm xuống.

Cũng chính là vào buổi chiều hôm nay, Bạch Tuyên thu xếp một buổi biểu quyết.

Một cuộc họp chỉ có cấp bậc phó tổng giám đốc mới có thể tham gia, quyết định số phận của Phó tổng giám đốc Ma Căn.

Người chủ trì cuộc họp là Bạch Tuyên Ngữ, người giám sát là Ôn Ngôn. Bạch Tiểu Thăng làm cấp bậc tổng giám đốc sự nghiệp không có quyền tham gia.

Mà buổi sáng hôm nay, Bạch Tuyên Ngữ cũng không để cho Bạch Tiểu Thăng, Ôn Ngôn nhàn rỗi, tiếp tục sắp xếp cho bọn họ buổi họp báo với phóng bên ngoài.

Số lần tuyên bố tin tức cao độ như vậy, lại đúng lúc chủ động đưa ra giao lưu tin tức và trả lời, là một thủ đoạn tốt đạt được công nhận của truyền thông và công chúng.

Sự an bài này của Bạch Tuyên Ngữ không sai.

Mà Bạch Tiểu Thăng và Ôn Ngôn chính là Caroline nhân vật then chốt trong sự việc, cũng là hai người được truyền thông và công chúng chú ý nhất, do bọn họ đứng ra cũng không sai.

Nhưng giữa "Không sai" và "đúng" này, hai người đều cảm nhận được sự công kích từ Bạch Tuyên Ngữ.

Bạch Tuyên Ngữ là công khai làm tiêu hao sức lực và thời gian của hai người, khiến cho bọn họ khó có thể bỏ thêm nhiều công sức trên chuyện của Phó tổng giám đốc Ma Căn.

Anh ta đã quyết bảo vệ Phó tổng giám đốc Ma Căn!

Trải qua chuyện này, Bạch Tiểu Thăng đã có hiểu biết đúng hơn, sâu hơn về Bạch Tuyên Ngữ, mặc dù có vài lúc nhìn người này có vẻ như là người lặng lẽ giữ lấy lề thói cũ, nhưng hắn quả thật có thủ đoạn đặc biệt, giống như lần này cũng dùng dương mưu để ràng buộc bọn họ, lại khiến cho bọn họ không thể không lựa chọn thỏa hiệp.

Đây mới là thủ đoạn đả kích tốt nhất trong thương nghiệp!

Bạch Tiểu Thăng cũng không khỏi xúc động, thảo nào Bạch Tuyên Ngữ có thể trở thành Đại diện chủ tịch hội đồng quản trị, tâm lý và thủ đoạn của người này đúng là cực kỳ xuất sắc.

Mà hai ngày nay, Bạch Tiểu Thăng và Ôn Ngôn cũng thật sự bận rộn đến mức lao tâm quá mức.

Nhưng dù vậy, hai người vẫn trong trăm bận bớt chút thời gian, vào buổi chiều, phân công nhau đi thăm hỏi mấy vị phó tổng giám đốc, sớm trao đổi với mấy vị phó tổng giám đốc về ý kiến xử lý Ma Căn.

Khi hai người Bạch Tiểu Thăng đối mặt nhau, các Phó tổng giám đốc đều rất khinh thường về hành vì Ma Căn, vẻ mặt căm giận thậm chí có mấy vị bày tỏ sự căm phẫn, phải làm cho Phó tổng giám đốc Ma Căn nhận được xử phạt đáng có.

Nhưng ngoại trừ hai trong ba phó tổng giám đốc Lý Vận Nguyên, Bạch Tiểu Thăng, Ôn Ngôn đều không nắm được ý đồ thật sự của những người khác.

Cho dù Bạch Tiểu Thăng có thể đoán ý qua lời nói và sắc mặt, có vài hệ thống phân tích vẻ mặt ng, nhưng đối mặt với những người lão luyện đã mấy chục năm như một ngày học tập khống chế tâm trạng, anh thật sự khó đoán nổi.

Buổi sáng hôm đó, Bạch Tiểu Thăng và Ôn Ngôn liên lạc với nhau.

Hai người cùng phán đoán về kết quả chính là, trong năm vị phó tổng giám đốc tham gia đầu phiếu, bọn họ có thể tin tưởng được cũng chỉ là hai đến ba vị.

Còn lại, thật sự khó có thể nói được.

Mà hai trong ba vị phó tổng giám đốc này có phải sẽ có thái độ chắc chắn 100% không thay đổi hay không thì không thể hoàn toàn chắc chắn.

Dù sao, hai người còn không biết Bạch Tuyên Ngữ sẽ lấy ra thủ đoạn nào đó để thuyết phục bọn họ thay đổi ý kiến.

- Một Ma Căn cũng không phải khó đối phó, nhưng cộng thêm anh trai tôi... đúng là khó xử lý!

Ôn Ngôn cũng không khỏi than thở.

Bạch Tiểu Thăng có tâm trạng nàng nề hơn.

Nếu lần này không thể bắt được Phó tổng giám đốc Ma Căn, còn có hai ba ngày sẽ đến thời hạn nhiệm vụ của anh kết thúc. Nhiệm vụ thất bại, như vậy sợ rằng cuộc hành trình kế thừa này cũng chỉ có thể dừng lại ở đây.

- Dù sao cũng sẽ có cách thôi.

Bạch Tiểu Thăng khẽ nói.

Ôn Ngôn vỗ nhẹ vào cánh tay Bạch Tiểu Thăng, nói một câu có phần tức giận:

- Nhưng chúng ta không có thời gian.

Lúc này, khi hai người nói chuyện thì buổi họp báo thứ hai của sáng hôm nay cũng đã được chuẩn bị, chỉ mười phút nữa sẽ bắt đầu.

Bọn họ mở buổi họp báo tin tức này cũng sắp tới buổi trưa, cách buổi biểu quyết buổi chiều cấp phó tổng giám đốc với thời gian đếm được trên đầu ngón tay, cho dù bọn họ có thể tạm thời nghĩ ra cách, cũng không có thời gian để thực hiện.

Bạch Tiểu Thăng không khỏi siết chặt nắm đấm.

Một cuộc họp quyết định số phận của và Phó tổng giám đốc Ma Căn, mà anh lại không có cách nào tham dự trong đó, đây mới là chuyện làm cho anh nhất không cam lòng.

Nếu tôi có tư cách đi, chính là cơ hội ở hiện trường thuyết phục những phó tổng giám đốc kia, tôi cũng sẽ cố gắng hết sức tranh thủ!

Trong lòng Bạch Tiểu Thăng thầm nghĩ.

Đáng tiếc chính là cấp bậc của anh chỉ là tổng giám đốc sự nghiệp, thậm chí còn chẳng thể đi vào.

Ôn Ngôn hình như nhìn ra được tâm trạng của Bạch Tiểu Thăng, trấn an:

- Chỉ có điều cậu yên tâm, tôi ở hiện trường, có bất cứ cơ hội nào cũng sẽ cố gắng tranh thủ!

Bạch Tiểu Thăng tất nhiên tin tưởng, nhìn Ôn Ngôn cười gượng và gật đầu.

- Được rồi, thu hồi tâm nghĩ đi, sẽ lập tức có một buổi họp báo tin tức đấy!

Ôn Ngôn nói.

Bạch Tiểu Thăng nói:

- Chúng ta qua đó thôi.

Hai người sắp xếp lại cảm xúc, chạy vội tới hiện trường.

...

So sánh với tâm trạng nghiêm trọng của hai người lúc này, thể nói là tâm tình của Phó tổng giám đốc Ma Căn bên kia tốt rất nhiều.

Cùng lúc Bạch Tuyên Ngữ sai khiến cho Bạch Tiểu Thăng, Ôn Ngôn xoay quanh, rõ ràng là lợi cho ông ta.

Mặt khác, Phó tổng giám đốc Ma Căn đã âm thầm trao đổi qua với hai vị phó tổng giám đốc trước đó từng rất thân thiến, mong bọn họ cho ông ta một con đường sống.

Ban đầu Ma Căn còn tưởng rằng chuyện này sẽ đặc biệt không thuận lợi, điều làm cho ông ta bất ngờ chính là, hai người này không ngờ lại dễ dàng đồng ý.

Hóa ra Bạch Tuyên Ngữ đã trao đổi với bọn họ trước đó rồi.

Hai vị phó tổng giám đốc đều tỏ rõ sẽ bằng lòng "Lượng thứ" cho Phó tổng giám đốc Ma Căn, nhưng đổi lại, quyền lực của Phó tổng giám đốc Ma Căn ở trong tập đoàn sẽ phải chia sáu phần cho hai người.

Nói trắng ra, hai người này coi trọng không phải là quan hệ tình nghĩa với Phó tổng giám đốc Ma Căn, cũng không phải mặt mũi của Bạch Tuyên Ngữ, mà là quyền lực.

Bọn họ sợ chính là sau khi Ma Căn mất chức thì quyền lực bên cạnh sẽ mất, khiến cho bọn họ không nhận được mức chia khiến mình thỏa mãn.

Phó tổng giám đốc Ma Căn tất nhiên hoàn toàn không có ý kiến với những ý định của bọn họ.

Có thể khiến cho ông ta giữ được vị trí, trong tay ít nhiều còn dư lại một chút quyền lực là ông ta đã thấy quá đủ rồi.

Nếu nói giảm bớt quyền lực so với xử phạt sai lầm của ông ta thì thật sự quá nhẹ.

Vì thận trọng, Phó tổng giám đốc Ma Căn nhận được bảo đảm của hai vị này thì không tiếp xúc với hai vị phó tổng giám đốc khác nữa.

Chỉ có điều trong lòng ông ta cũng mong chờ Bạch Tuyên Ngữ có thể có thu hoạch từ hai vị kia.

Nếu bỏ phần quyền lực cho bọn họ thoải mái chia, ông ta cũng không quan tâm.

Về phần Lý Vận Nguyên, Phó tổng giám đốc Ma Căn căn bản không tính đi gặp, lão già kia một lòng muốn dồn mình vào chỗ chết, ngay cả Bạch Tuyên Ngữ cũng không thể thuyết phục được ông ta!

Phó tổng giám đốc Ma Căn suy đoán về tỷ lệ thắng mình hiện có rồi hoàn toàn tự tin, ông ta thậm chí mong đợi buổi họp vào buổi chiều.

Dù sao cũng sắp tới, ngược lại không bằng sớm giải phóng cho mình.

Đến lúc đó còn không phải khiến cho Bạch Tiểu Thăng tức chết à!

Vừa nghĩ tới Bạch Tiểu Thăng không có quyền tham gia, buổi họp vừa kết thúc liền nghe được tin tức này, Phó tổng giám đốc Ma Căn cũng có chút phấn khởi.

Mà Caroline chết đã hai ngày, mây đen che phủ trong ông ta lại biến mất sạch sẽ...

...

Bạch Tiểu Thăng và Ôn Ngôn tham gia buổi họp báo tin tức thứ hai, rõ ràng cảm thấy áp lực từ sự kiện truyền đến đã giảm đi, nhưng buổi họp báo cũng tốn hơn một giờ.

Chờ buổi họp báo kết thúc, dĩ nhiên là mười một giờ trưa.

Hai người thu dọn đồ xong, hội trường rời đi cũng có chút trầm mặc ít nói.

Buổi sáng trôi qua rất nhanh, buổi chiều gần đến.

Cuộc họp biểu quyết trong cấp phó tổng giám đốc, phần thắng thuộc về bọn họ, thật sự rất thấp.

Lúc này có lẽ có khả năng, bọn họ đều đang nghĩ, có phải còn có cách nào đó hay không.

Đáng tiếc chính là hai người im lặng suốt đi một đường, đều không có bất kỳ manh mối.

Mà gửi hy vọng, ngoại trừ kỳ tích, chính là lương tâm, đại nghĩa trong lòng các Phó tổng giám đốc.

Hai người còn không biết Bạch Tuyên Ngữ và Phó tổng giám đốc Ma Căn ít nhất đã thuyết phục hai vị phó tổng giám đốc.

Đối với bọn họ, tình trạng hiện nay dĩ nhiên là thua...

- Giờ đã gần đến giờ ăn cơm trưa rồi, chúng ta cùng đi chứ?

Ôn Ngôn cuối cùng mở miệng, lại đưa ra một đề nghị như vậy.

Bạch Tiểu Thăng gật đầu.

Nhưng đi được một đoạn, Bạch Tiểu Thăng bỗng nhiên nói:

- Tôi muốn đi thăm ngài Lộ Thành An.

Ôn Ngôn nghe vậy chợt ngây người rồi nói:

- Cậu đang nghĩ, bên kia vẫn có khả năng sao?

- Vậy cậu cũng đừng nghĩ nữa.

Bạn cần đăng nhập để bình luận