Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 2131: Thân vương cho mời (2)

Hai người còn quay đầu nhìn Bạch Tiểu Thăng mỉm cười.

- Hai người này có uy danh số một, số hai trong doanh nhân lớn lại ở cùng một đội à? Vậy không thích hợp lắm đâu. Ai sẽ là người chịu trách nhiệm dẫn một đội khác?

Bạch Tiểu Thăng nói.

Khi thấy Hầu Doãn Thành và Lục Vân, Giả Thành Sơn cười mỉm nhìn mình, Bạch Tiểu Thăng bỗng nhiên hiểu được, lập tức bị dọa cho giật mình.

- Không phải là tôi chứ?

- Cậu quả nhiên đoán đúng rồi, chính là cậu!

Hầu Doãn Thành vô cùng chắc chắn vỗ vào vai của Bạch Tiểu Thăng, hớn hở nói:

- Còn là ngài Lục Vân và ngài Giả Thành Sơn cùng ra sức đề cử đấy. Ban đầu tôi còn lo lắng cậu chưa quen thuộc tình hình bên kia, tính trên đường nói chuyện với cậu một lát, nhưng vừa rồi nghe cậu nói như vậy, tôi cũng yên tâm rồi. Cậu còn biết nhiều hơn cả tôi nữa!

Bạch Tiểu Thăng lập tức ngây người, không ngờ mình vừa rồi "Khoe khoang" như thế, căn bản là rơi vào “cái bẫy” do Hầu Doãn Thành thiết kế.

Những người khác cười rộ nhìn về phía Bạch Tiểu Thăng.

Cho dù lần đầu nghe được tin tức này bọn họ có vài phần kinh ngạc, thật ra có nhiều người đều cảm thấy Bạch Tiểu Thăng xứng với danh tiếng.

Những người này như là Đổng Thiên Lộ, Vương Tuyền Thiên, Lư Thiên Đạo, Trương Thanh Lâm có thể nói là đã có giao tiếp không nhỏ với Bạch Tiểu Thăng, biết rõ đầu óc, năng lực, thủ đoạn của anh, hoàn toàn gánh vác được trách nhiệm này.

- Tôi có thể nhìn quá trẻ tuổi không.

Bạch Tiểu Thăng không nhịn được nói.

Dù sao, đây chính là dẫn theo nửa đoàn doanh nhân lớn Trung Quốc, tối thiểu cũng phải nhường cho người dẫn đầu có cảm giác thận trọng vững vàng hơn mới phải.

Tuổi tác của Bạch Tiểu Thăng thật sự có hơi "Non nớt".

- Tôi cảm thấy cậu làm được.

Hầu Doãn Thành nhìn chằm chằm vào Bạch Tiểu Thăng, nghiêm túc nói.

- Tôi cũng coi trọng cậu, tổng giám đốc Bạch.

Đổng Thiên Lộ ngồi bên cạnh, cười dài lên tiếng.

- Ngài Bạch không cần quá khiêm tốn, cậu có thể làm được.

- Bây giờ danh tiếng của cậu ang xa, sợ rằng nói ra, đối phương cũng phải vội vàng nói câu 'ngưỡng mộ đã lâu', ai dám chất vấn cậu chứ.

- Ai nghi ngờ cậu, chúng tôi đều sẽ không đồng ý.

Sau đó, những người khác cũng lần lượt lên tiếng.

Nếu bị Hầu Doãn Thành đẩy lên trước, Bạch Tiểu Thăng ngược lại cũng sảng khoái, trực tiếp gật đầu:

- vậy... Được rồi, dù sao cũng chỉ là một danh hiệu mà thôi, tôi còn đẩy tới đẩy lui thì ngược lại thành ra dối trá.

Anh thoải mái tiếp nhận như vậy làm cho Hầu Doãn Thành thấy thỏa mãn.

- Cục trưởng Hầu, vậy không biết đội phó của đội chúng tôi là vị nào vậy?

Bạch Tiểu Thăng nói.

- Tự cậu chọn đi.

Hầu Doãn Thành cười, đá bóng cao su trả lại cho Bạch Tiểu Thăng.

Cái này không được đâu! Bạch Tiểu Thăng trợn tròn mắt.

- Ngài Giả là do ngài Lục tự chọn, bản thân đồng ý là được.

Hầu Doãn Thành nói.

Bạch Tiểu Thăng nhìn về phía Lục Vân và Giả Thành Sơn.

Ngay trước mặt Bạch Tiểu Thăng, hai người cầm chén trà lên, nhẹ nhàng cụng cốc, nghiễm nhiên là bộ dạng "Quần anh tụ hội".

Sau khi hai người này trở thành bạn hợp tác, tình bạn ngược lại nhanh chóng tăng lên...

- Chuyện nhỏ liên quan phó đội, cậu cứ chậm rãi nghĩ đi. Bây giờ, tôi tới nói cho cậu nghe về vấn đề hành trình này, cậu cố gắng nhớ kỹ một chút.

Khi Hầu Doãn Thành nói chuyện đã lấy ra tài liệu chuẩn bị sớm từ trước.

Tất cả đều chuẩn bị tốt rồi à? Bạch Tiểu Thăng phục rồi.

Chỉ có điều nếu đồng ý, vậy hắn lại phải làm tốt vai trò của người dẫn đầu. Dù sao cũng không phải là chuyện lớn lắm.

Tiếp theo, Bạch Tiểu Thăng và Hầu Doãn Thành lại tập trung giao lưu về chuyện này, thậm chí ngay cả khi ăn cơm trưa bọn họ đều trò chuyện.

Chờ loa phát thanh trên máy bay thông báo sắp hạ xuống, Bạch Tiểu Thăng và Hầu Doãn Thành cũng vừa vặn trò chuyện xong.

Máy bay của bọn họ là bay đến quốc gia đầu tiên vào hai giờ chiều - Tiểu vương quốc Elsa.

Chờ đón ở sân bay còn có hơn đặc sứ của hai mươi quốc gia, chính là các đại thần ngoại vụ thương mại.

Đám người Bạch Tiểu Thăng được đón tiếp nhiệt tình nhất từ khi bước vào Châu Phi tới nay, cảnh tượng chào đón rất lớn, dù sao đây cũng chính là liên minh hơn hai mươi nước.

Các loại nghi thức chào đón đặc sắc của địa phương thể hiện ra hết sự nhiệt tình của chủ nhà.

Khó khăn lắm mới đi hết được sân khấu, Bạch Tiểu Thăng chỉ cảm thấy ngoại trừ mỉm cười, mình đã không thể làm được gì khác nữa rồi.

Sau đó, đoàn thương nghiệp được hộ tống tới chỗ ở.

Buổi tối, Tiểu vương quốc Elsa mở tiệc khoản đãi đoàn thương nghiệp.

Cũng là vào bữa tiệc tối, Hầu Doãn Thành chính thức giới thiệu hai người Bạch Tiểu Thăng và Lục Vân dẫn đầu hai đoàn thương nghiệp cho mọi người biết.

Lục Vân là doanh nhân lớn tiếng tăm lừng lẫy phía đông, tất nhiên không cần nhiều lời.

Gần đây, Bạch Tiểu Thăng ở mấy nước Châu Phi, cũng có tin tức lớn bạo phát ra, cũng tính là có chút danh tiếng.

Chính khách khắp nơi cũng không để ý tới tuổi tác của Bạch Tiểu Thăng.

Dù sao, Bạch Tiểu Thăng đại biểu cho đoàn doanh nghiệp Trung Quốc! Có điểm này là đủ rồi!

Bữa tiệc chào mừng lại bận rộn tới hơn nửa đêm.

Trở lại căn gian phòng nơi dừng chân, Bạch Tiểu Thăng đã mệt mỏi tới sắp không bò dậy nổi, giãy giụa đi qua rửa mặt qua loa rồi say sưa chìm vào giấc ngủ.

Sáng sớm hôm sau, Bạch Tiểu Thăng đã bị người của Hầu Doãn Thành phái tới đánh thức dậy.

Làm một trong hai người dẫn đầu đoàn thương nghiệp, Bạch Tiểu Thăng cũng phải tiếp tục đi theo tham gia một vài hoạt động.

Vì vậy, lại bận rộn thêm một ngày.

Trong lòng Bạch Tiểu Thăng cũng có chút âm thầm kêu khổ, hối hận vì mình đã đồng ý với yêu cầu của Hầu Doãn Thành, tiếp nhận phần việc không đúng tiêu chuẩn này.

Nhưng mũi tên bắn ra làm sao có thể quay trở lại được.

Với bên ngoài, Bạch Tiểu Thăng không dám có chút bực tức oán trách nào, cần cù chăm chỉ theo sát.

Công việc bề bộn, nhưng việc khảo sát thật sự lại phải chờ tới một hai ngày sau. Chỉ có điều Bạch Tiểu Thăng đã có sự chuẩn bị tâm lý cho những điều này.

Nhưng vào xế chiều hôm đó, có người tìm tới Bạch Tiểu Thăng, đồng thời đưa tới một tấm thiệp mời.

Người tới còn là thư ký của Hầu Doãn Thành tự mình mang tới.

Bạch Tiểu Thăng nhận lấy thiếp mời của đối phương, thấy chữ viết trên thiệp mời, trong đầu được Hồng Liên giúp anh phiên dịch. Chờ khi biết được nội dung, anh bất giác giật mình.

Đây là Thân vương điện hạ của nước Aisha đưa tới, mời anh tham dự bữa tiệc tối.

- Tôi không quen biết với Thân vương điện hạ các người, tại sao ông ta lại muốn mời tôi?

Bạch Tiểu Thăng thật sự tò mò, cười hỏi người đi theo đưa thiếp.

Có người nói, bữa tiệc tối hôm qua quả thật đến mấy vị Thân vương điện hạ tới, chỉ có điều có rất nhiều người, Bạch Tiểu Thăng cũng không có cơ hội tiếp xúc.

Anh thật sự không hiểu được, đối phương làm sao có thể tìm anh.

Là bởi vì mình là một trong hai người dẫn đầu đoàn thương nghiệp sao? Vậy ngài Lục Vân có nhận được thiệp mời không?

Bạch Tiểu Thăng rất muốn hỏi thêm một câu.

Người tới ở trước mặt Bạch Tiểu Thăng rất cung kính, nói:

- Tôi không rõ lắm, Thân vương điện hạ nói ngài hiếm khi tới đây, có thể đối đãi như người bạn tốt nhất. Thân vương điện hạ còn nói, buổi tối xem như bạn bè gặp mặt, mời tùy ý một chút, không cần ăn mặc quá nghiêm túc, bảo ngài thấy mặc thế nào thoải mái thì mặc, cũng không cần quá chú ý tới lễ tiết.

Người này nói vậy làm cho thư ký của Hầu Doãn Thành cũng phải nhìn về phía Bạch Tiểu Thăng với ánh mắt kỳ quái lại kính phục, cũng muốn ngầm giơ ngón tay cái, nói một tiếng "Phục".

Không ngờ Bạch Tiểu Thăng còn có thể được thân vương bên này xem là bạn, thật sự không đơn giản!

Nghe đối phương nói vậy, Bạch Tiểu Thăng vẫn nghĩ không ra, chỉ có điều bỗng nhiên trong đầu xuất hiện một người.

Không biết có phải là cậu ta không!

Bạn cần đăng nhập để bình luận