Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 2124: Hồ ly già, hồ ly nhỏ (1)

Trên chuyện của Bạch Tiểu Thăng, Saitou bị nhận định là chỉ vì nhất thời xúc động phẫn nộ mới làm ra hành động quá khích, mà không phải là hành vi bạo lực có âm mưu từ trước, quan tòa tuyên án hoãn tạm giam.

Kết quả này làm cho Saitou đang căng thẳng chợt ngồi xuống.

Hắn suýt nữa cho rằng mình sẽ phải đi tù, thậm chí vừa rồi đã nửa chân bước vào nhà giam, điều này xem như là công kích hủy diệt cả đời của hắn.

Cuối cùng cũng tốt rồi, vào giây phút cuối cùng, hắn đã được cứu rỗi.

Kết quả phán quyết này làm cho người trong cuộc là Saitou không kịp phản ứng, nhưng đã có người giật mình kêu to.

Người đó tất nhiên là Tick.

Đối với Tick, trong nửa phiên tòa xét xử sau, tâm tình của anh ta thật giống như ngồi trên tàu lượn siêu tốc vậy.

Đời người thay đổi quá nhanh.

Một phút trước nắm chắc phần thắng, thậm chí có thể ở trước mặt ngài Brown lộ ra nguyên hình, đầy vẻ đắc ý.

Trong phút chốc tình thế đã đảo ngược, hoàn toàn thua rồi.

Bất kể thế nào Tick cũng khó có thể tiếp nhận được kết quả này. Cho nên, anh ta theo bản năng kêu to "không phục".

Chỉ có điều Tick làm như vậy chỉ đổi lấy sự trách mắng của quan tòa, còn có sự kinh ngạc và nghi ngờ của mọi người ở đó, tất cả không thể nào hiểu được, ánh mắt nghiền ngẫm.

Tuy Saitou nghe được kết quả tuyên án, cảm giác sức lực toàn thân tiêu tan hết, nhưng thấy Tick nhất thời lộ vẻ dữ tợn nhằm vào mình, trong lòng vẫn thấy rét lạnh.

Người hắn vẫn cho là một kẻ bất lực, là con rối được cha mình nâng lên, vào giờ phút này không ngờ lại ở trước mặt cha, ở trước mặt Ôn Ngôn, ở trước mặt mọi người trong phiên tòa, lộ ra bộ mặt như vậy!

Kết hợp với đám người Fiwood cùng đứng ra làm chứng, cho dù có hơi muộn nhưng Saitou cũng đã hiểu được mọi chuyện.

Trong này tất nhiên có bóng dáng của Tick!

Là anh ta muốn đẩy mình xuống vực sâu vạn kiếp bất phục, thuận tiện kéo theo cả cha mình, cha nuôi của anh ta cùng bị liên lụy!

Cho dù, trước đây cha mình ra sức ủng hộ anh ta tiếp nhận chức vụ!

Lòng lang dạ sói, lòng muông dạ thú!

Saitou kinh sợ, cảm giác lưng ớn lạnh.

Một người có thể che giấu hơn chục năm cũng như một ngày, có thể âm thầm vạch kế hoạch chu đáo chặt chẽ, ngoài mặt làm một con chó, mãi đến một ngày nào đó một giây phút nào đó mới lộ ra răng sói đáng sợ của mình.

Đáng sợ làm sao!

Công việc không chỉ là sự va chạm giữa tài năng bản lĩnh mà còn là sa trường của lòng người thiện ác!

Vào giờ phút này, Saitou tự nhiên đã hiểu được những chỉ điểm của cha hắn đối với hắn ngày trước cùng nỗi khổ của ông ta.

Không có cha chú che chở, với tâm tính hắn như vậy thì sợ rằng khó với ứng phó được với sự hiểm ác đáng sợ, chết cũng không biết chết thế nào.

Giờ phút này, Saitou không ngờ lại hiểu ra.

Tick lấy lại tinh thần, cũng không biết mình đứng lên thế nào, lại nói chuyện thế nào.

Tick mờ mịt nhìn xung quanh, thấy ngài Brown lạnh lùng nhìn mình, thấy Ôn Ngôn nghiền ngẫm nhìn mình, thật sự có cảm giác như rơi vào hầm băng, trong lòng thật lạnh giá.

Anh ta kéo theo hơn nửa đám tâm phúc để làm một lần đặt cược.

Kết quả, thua cả ván cờ!

Anh ta không nên thể hiện ra sắc mặt ở trước mặt những người này, điều này thật giống như xé bỏ tất cả ngụy trang, trần trụi bị người ta nhìn thấu.

Anh ta tiêu đời rồi!

Hơn mười năm khổ tâm lên kế hoạch, từ nay về sau không còn nữa.

Hơn mười năm tham vọng đối với sau này, che giấu sâu dục vọng trong lòng, lúc này tất cả đã hóa thành bụi khói.

Lão Brown tuyệt đối sẽ không tha cho anh ta. Ôn Ngôn chỉ nhìn anh ta một cách đơn thuần như vậy, cũng sẽ sinh ra nghi ngờ anh ta, sẽ điều tra rõ ràng về anh ta.

Tick chỉ cảm thấy trước mắt hoa lên.

Anh ta nhíu mày cẩn thận suy nghĩ, cố nghĩ xem tại sao mình lại bị thua triệt để như vậy, nghĩ xem cuối cùng mình bị thua ở chỗ nào.

Anh ta chuẩn bị tất cả chứng cứ, lão Brown đều chuẩn bị tốt cách phá chứng cứ. Lão Brown không phải là thần tiên, không biết trước được, là bởi vì ông ta sớm biết nhân chứng nào tham dự, sớm làm ra sự chuẩn bị. Có thể trước khi những người này tới làm chứng hôm nay đã có vài người hoàn toàn mua chuộc mà trở mặt.

Lão Brown có thể làm được tới mức như vậy, tất nhiên là sớm nhận được danh sách nhân chứng, tất nhiên là có người cung cấp cho ông ta.

Bạch Tiểu Thăng!

Ngoài người này ra, cho dù Saitou bị chứng minh không lên kế hoạch tấn công, nhưng dựa vào việc hắn đột nhiên nảy ra ý định, muốn ra tay với người của đoàn doanh nghiệp Trung Quốc, chuyện này mang đến ảnh hưởng quốc tế cũng đủ cho hắn bị xử nặng.

Nhưng kết quả, Saitou không ngờ lại được người bị tập kích tha thứ, không ngờ lại được đoàn doanh nghiệp Trung Quốc tha thứ, làm cho hắn tránh tai họa bị tù giam.

Mà trung tâm dẫn đến điều này vẫn là - Bạch Tiểu Thăng!

Đầu Tick bắt đầu đau đớn mãnh liệt, ong ong vang dội.

Anh ta không nghĩ ra tại sao Bạch Tiểu Thăng phải làm như thế. Trước đây không phải là anh ta điều tra ra Bạch Tiểu Thăng và lão Brown có nhiều xung đột, lão Brown còn hai lần ba lượt trả thù, làm cho Bạch Tiểu Thăng không kinh doanh được sao? Sao hai người lại có thể tự nhiên đến với nhau, có hợp tác.

Là lão Brown tìm Bạch Tiểu Thăng thỏa hiệp trước khi mở phiên toà à?

Tuyệt đối không thể, thời gian quá muộn. Vậy bọn họ đã sớm qua lại với nhau trước đó rồi?

Là lúc nào? Vì sao mình hoàn toàn không biết gì cả!

Chân mày Tick nhíu chặt, cố gắng mở to đôi mắt đã có phần hoa lên, tìm kiếm bóng dáng kia.

Cuối cùng lại để cho anh ta tìm thấy được.

Gương mặt vô cùng trẻ tuổi kia đang bình tĩnh nhìn anh ta, trong ánh mắt lộ ra sự tiếc nuối.

Cho dù cách nhau khá xa, trong đầu Tick đã hiểu được ý trong đôi mắt đang muốn nói với mình:

- Anh thua rồi!

Bên tai Tick dường như lại vang lên giọng nói của một người phụ nữ, giọng nói của Caroline.

- Bạch Tiểu Thăng kia rất khó đối phó, anh phải cẩn thận, nếu như đi nhầm một bước, anh sẽ bị hắn hãm thảm!

Caroline không chỉ một lần nói với anh ta về Bạch Tiểu Thăng như vậy.

Anh ta nghe nhiều lần như vậy nhưng chưa từng để bụng.

Thằng nhóc miệng còn hôi sữa, sao đủ bản lĩnh làm anh ta sợ hãi được.

Mình sẽ bị thua trong tay hắn sao? Sai lầm! Ngay cả ngài Brown là cáo già như vậy cũng còn bị mình lừa gạt mấy chục năm!

Suy nghĩ đến đây, Tick ngờ ngợ nghe được giọng nói của lão Brown:

- Ngài Ôn Ngôn, tin tưởng ngài đã có quyết đoán rồi, đúng không?

Sau đó, giọng nói có chút ý cười của Ôn Ngôn vang lên:

- Người đâu, ghi lại đi.

- Phó giám đốc điều hành khu Châu Phi trước kia - Saitou nhất thời xúc động phẫn nộ tìm người thù riêng, là cá nhân tùy hứng làm ra, không hình thành ảnh hưởng nghiêm trọng, trước mắt anh ta đang bị tạm thời cách chức nên không gây tổn hại tới danh dự của tập đoàn, tập đoàn không can dự vào vấn đề riêng tư, vì vậy không xử lý chung.

Ôn Ngôn rõ ràng là đang giải vây cho Saitou. Vô sỉ, đúng là vô sỉ, đây rõ ràng chính là đứng ở bên phía bọn họ!

Tick chỉ cảm thấy trong lòng nghẹn lại.

- Fiwood và một đám người phụ trách xí nghiệp cùng lên tiếng vu cáo, vi phạm tiêu chuẩn đạo đức, cũng thật sự tồn tại vấn đề kết bè kết phái, lập tức tiến hành điều tra rõ ràng. Đối với người đứng phía sau sai khiến, bất kể là vị trí nào cũng tuyệt đối không buông tha!

Lời này rõ ràng nhắm thẳng vào mình.

Tick cảm giác mình giống như con cá bị ném lên bờ, ngay cả hít thở cũng chật vật.

- Cảm ơn ngài Ôn Ngôn đã có phán quyết sáng suốt.

Ngài Brown mỉm cười nói:

- Còn nữa, cảm ơn ngài Bạch Tiểu Thăng!

Lão Brown nói một câu cuối cùng đã chứng minh suy nghĩ của Tick.

Tick giương mắt nhìn Bạch Tiểu Thăng, xúc động phẫn nộ cộng thêm lời lẽ của lão Brown, Ôn Ngôn kích thích, trong đầu chấn động, đã nghe không vào nửa chữ.

- Tick, cậu có thỏa mãn với kết quả này không?

Lão Brown mỉm cười, quay mặt nhìn về phía Tick:

- Cậu còn có lời gì khác muốn nói, còn con đường nào khác có thể đi không?

- Bạch Tiểu Thăng!

Vẻ mặt Tick bỗng nhiên vặn vẹo, nặng nề dữ tợn hô lên ba chữ này.

Sau đó, thân thể anh ta thoáng một cái đã ngã xuống.

Bạn cần đăng nhập để bình luận