Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 1567: Cuộc gọi của Trịnh Bàn Tử (2)

Kỳ thực trước lúc về nước, Bạch Tiểu Thăng đã liên lạc với Lục Vân, biểu thị nếu có cần, hắn có thể cung cấp trợ giúp trong khả năng.

Có điều, lúc đó, Lục Vân lại uyển chuyển cự tuyệt Bạch Tiểu Thăng.

Thứ nhất, vào thời điểm đó, tình huống Đằng Vân cũng không quá tệ. Dù sao bọn họ cũng có một cái liên minh rộng lớn, số lượng xí nghiệp đông đảo và tranh phong cùng với Tập Đoàn Dược Mã ở trong ba nhà bá chủ, coi như là lẫn nhau có thắng bại, chỉ rơi xuống hạ phong một chút, nhưng Lục Vân cảm thấy bọn họ hoàn toàn có thể xoay chuyển càn khôn.

Thứ hai, lúc ấy, Lục Vân cũng từ chỗ Hạ Hầu Khải biết được, Bạch Tiểu Thăng quản hạt Tập Đoàn Chấn Bắc khu Đại Trung Hoa, trước mắt đang đứng ở thời kỳ cải cách oanh oanh liệt liệt, rất nhiều thứ đều cần phá tan làm lại, thậm chí rất nhiều xí nghiệp nhỏ bé đều phải rút khỏi sàn chứng khoán, ngược lại toàn lực kinh doanh các thương hiệu lớn, làm lớn làm mạnh.

Dưới loại trạng thái này, theo Lục Vân, Bạch Tiểu Thăng có khả năng cung cấp trợ giúp cũng sẽ không được bao nhiêu, hơn nữa sẽ ảnh hưởng đến sự phát triển sau này của bản thân.

Lục Vân hy vọng là Bạch Tiểu Thăng bên kia sẽ càng thêm lớn mạnh hơn, trở thành một minh hữu cường đại trong tương lai, như vậy song phương cường cường liên thủ, chẳng những có thể chấn hưng sản nghiệp trong nước, còn có thể tranh phong với các cường giả trên thị trường quốc tế.

Cho nên, tổng hợp cân nhắc, lúc đó Lục Vân không đáp ứng yêu cầu muốn giúp một tay của Bạch Tiểu Thăng.

Bạch Tiểu Thăng, cũng tạm thời gác lại suy nghĩ kia, sau khi chào hỏi với Trịnh Đông Tinh và Lục Thanh Phong thì cũng vội vàng với các công việc của bản thân.

Nhưng mà, ngày hôm nay rốt cuộc Bạch Tiểu Thăng cũng được rảnh rỗi, lúc Lâm Vi Vi đưa cà phê tới cho hắn thì cũng là lúc Internet sôi trào tin tức xấu liên quan đến tập đoàn Đằng Vân.

- Anh Tiểu Thăng, anh có nghe nói chưa, hiện tại tập đoàn Đằng Vân đang lâm vào phiền phức vô cùng lớn.



Lâm Vi Vi cẩn thận từng li từng tí một nói ra.

Nàng tự nhiên rõ ràng, quan hệ giữa Bạch Tiểu Thăng và cha con Lục Vân, Lục Thanh Phong.

Vừa nghe Lâm Vi Vi nói như vậy, Bạch Tiểu Thăng sững sờ ngay tại chỗ.

Mặc dù hắn có Hồng Liên có thể kiểm tra toàn bộ tin tức trên Internet chỉ trong phút chốc, nhưng mà suốt hai tháng nay quả thật quá bận rộn nên hắn cũng không mấy chú ý tới các tin tức trên mạng internet.

Chờ Lâm Vi Vi đi rồi, lúc này Bạch Tiểu Thăng mới bảo Hồng Liên kiểm tra tin tức, ngay lập tức bị dọa cho giật mình, tình huống còn nghiêm trọng hơn nhiều so với những gì Lâm Vi Vi nói.

Hắn bên này làm cho nghiêng trời lệch đất, vui vẻ sung sướng bao nhiêu, thì Đại Liên Minh Đằng Vân Hệ bên kia cũng gặp phải trời xoay đất chuyển bấy nhiêu, thậm chí vỡ vụn không chịu nổi!

Kỳ thực, ở hai tháng trước Đằng Vân Hệ và Dược Mã Hệ, vừa lúc tiến vào giai đoạn giằng co, nhưng ở gần nửa tháng trước, hai đại minh hữu của Tập Đoàn Dược Mã là —— Cổ phần khống chế Bắc Phong và Tập Đoàn Hạo Vũ, đột nhiên phát lực, nhất là cổ phần khống chế Bắc Phong, đột nhiên đào sụp "góc tường" Đằng Vân hệ khiến cho mấy nhà xí nghiệp trọng yếu bị nốc-ao, thoáng cái trận tuyến Đằng Vân hệ bị đánh phá, cũng là do cổ phần khống chế Bắc Phong kia đột nhiên làm khó dễ trên rất nhiều lĩnh vực, khiến rất nhiều xí nghiệp cấp dưới của Đằng Vân bị hao tổn nghiêm trọng, danh vọng bên trong đồng minh triệt để rơi xuống.

Bị hao tổn còn có rất nhiều xí nghiệp hạch tâm cấp dưới của tập đoàn Đằng Vân.

Tập đoàn Dược Mã cùng với tập đoàn Hạo Vũ thừa cơ hội này, nhanh chóng xung phong liều chết làm cho một số liên minh Đằng Vân gần như vỡ vụn, không thể nghi ngờ các xí nghiệp phía dưới thuộc sự quản lý của Đằng Vân đã rét vì tuyết lại lạnh vì sương.

Bạch Tiểu Thăng chọn đọc những tài liệu tin tức trên Internet, đầu mày cau lại càng lúc càng sâu.

Hai phe phái khổng lồ như thế, loại thị trường cạnh tranh xen lẫn đông đảo xí nghiệp chém giết này, nếu như là ở trước đây, có lẽ đã sớm có bộ môn tương quan tham gia, nhưng mà theo kinh tế thị trường phát triển, các chính sách được buông lỏng, miễn là nó không gây ra bất ổn kinh tế, dẫn đến sự bùng nổ của ngành thì loại cạnh tranh này cũng được cho phép.

Đây cũng là xí nghiệp trong nước khôn sống mống chết, là giai đoạn nhất định trải qua mới có thể càng thêm lớn mạnh hơn.

Tuy nhiên Đằng Vân xa xa không đến mức chưa gượng dậy nổi, thậm chí diệt vong, nhưng ắt phải tổn thất cực lớn.

Đối với lần này, Bạch Tiểu Thăng không muốn thấy một màn như vậy!

Bắt nguồn từ phương diện tư nhân thì Lục Vân đúng là có ân với hắn, Bạch Tiểu Thăng hắn là một người biết có ân phải báo, một mực ghi nhớ trong lòng, đồng thời nghĩ cách báo đáp.

Bắt nguồn từ đại cục, một cái tập đoàn Đằng Vân mạnh mẽ và đáng tin cậy, chính là trợ thủ đắc lực nhất để khu Đại Trung Hoa hắn phát triển ra ngoài thế giới!

Về công về tư, Bạch Tiểu Thăng cũng không dự định bỏ mặc!

Có ý nghĩ này, Bạch Tiểu Thăng trước tiên gọi điện thoại cho Lục Vân.

Kết quả, điện thoại của Lục Vân lại không gọi được.

Bạch Tiểu Thăng hơi suy nghĩ một chút lập tức hiểu rõ tất cả. Có thể là Lục Vân đang mở hội nghị trọng yếu, nếu không thì không có khả năng ngay cả điện thoại của hắn cũng không nhận.

Bạch Tiểu Thăng lại thử gọi điện thoại cho Lục Thanh Phong, cũng là tình huống này.

Có điều Lục Thanh Phong rất nhanh đã phát tới cho hắn một tin nhắn ngắn, phía trên chỉ vẻn vẹn có mấy chữ, "đang trong hội nghị, lát sau liên hệ!"

Cái tin nhắn ngắn ngủn này cũng đã chứng minh suy đoán của Bạch Tiểu Thăng là chính xác.

Bạch Tiểu Thăng bỏ điện thoại di động xuống, cau mày trầm ngâm, nghĩ không biết có nên gọi điện thoại cho Trịnh Bàn Tử không nữa, nhưng nghĩ đi nghĩ lại không biết Trịnh Bàn Tử có thể cũng đang mở hội hay không.

Dù sao, Trịnh Đông Tinh là con rể ngoan của Lục Vân, một nhà công ty đầu tư vô cùng quan trọng để quản lý Đằng Vân —— Thăng Tỉnh Quốc Tế, coi như là nhân vật quan trọng của tập đoàn Đằng Vân. Hội nghị trọng yếu như vậy hắn có thể không tham gia được sao.

Bạch Tiểu Thăng trước tiên phải chờ một lát mới gọi điện thoại lại.

Kết quả, Bạch Tiểu Thăng đang nghĩ ngợi, một cuộc điện thoại lại trực tiếp gọi đến.

Bạch Tiểu Thăng nhìn thấy cái tên hiện trên màn hình điện thoại, nhất thời ánh mắt ngưng lại, chính là Trịnh Bàn Tử, Trịnh Đông Tỉnh!

Bạch Tiểu Thăng đưa tay cầm điện thoại di động lên, nhấn nút nghe.

- Tiểu Thăng, đang làm gì vậy? Bây giờ cậu có rảnh hay không?



Bên kia đầu dây điện thoại, truyền đến âm thanh của người bạn cũ.

Chính là âm thanh trong quá khứ không chút nghiêm chỉnh nào kia của Bàn Tử, thời khắc này âm thanh đó lại có vài phần chán nản và băng giá.

Tuy nhiên, dù Trịnh Đông Tinh chưa kịp nói nhiều thêm lời nào, Bạch Tiểu Thăng vẫn biết lúc này hắn nhất định tâm lực tiều tụy, tinh thần đều mỏi mệt.

- Cậu đã điện thoại tới, đương nhiên lúc nào tôi cũng có thời gian.



Bạch Tiểu Thăng nói một cách nghiêm túc,



- Cho dù không có thời gian đi nữa cũng sẽ nhín thời gian đi ra.

Đầu dây điện thoại bên kia vang lên tiếng cười to của Trịnh Đông Tinh,



- Cmn, bạn chí cốt! Người anh em à, tôi thật muốn uống một chén với cậu quá đi!

- Là cậu qua đây hay tôi qua đó?.

Bạch Tiểu Thăng mỉm cười đáp lời.



Là bạn bè thực sự với nhau thì dù có cách muôn núi nghìn sông, muôn sông nghìn núi thì cái tình nghĩa kia cũng sẽ lâu dài bất diệt.

- Chớ tán gẫu, trước tiên hãy nói việc chính đi.



Trịnh Đông Tinh lên tinh thần, ở trong điện thoại ngay lập tức đi thẳng vào vấn đề,



- Tôi tìm cậu, có một việc vô cùng quan trọng!

- Đối với tôi mà nói thì cực kỳ gay go!

- Đối với cậu mà nói lại là một việc vô cùng tốt!



Thăng Tỉnh Quốc Tế của Trịnh Đông Tỉnh bắt nguồn từ Đằng Vân, nhưng trong hai năm gần đây đã bắt đầu từng bước rời khỏi Đằng Vân. Đây cũng là ý của Lục Vân.

Bất kể là Trịnh Đông Tỉnh hay là Thăng Tỉnh Quốc Tế, lúc này đã sớm trưởng thành lớn mạnh, không còn là chim non cần phải che chở ở dưới cánh chim mẹ nữa.

Thấy Trịnh Đông Tỉnh làm tốt, Lục Vân thân là cha vợ cũng chủ trương gắng sức thực hiện Thăng Tỉnh Quốc Tế "thoát mây rời ra".

Điều này lại giống như đứa trẻ trong nhà lớn lên, sớm hay muộn gì cũng phải sống riêng.

Đây cũng là cho Trịnh Đông Tỉnh không gian phát triển rộng hơn. Thứ hai, đây cũng là xuất phát từ suy nghĩ cho tôn nghiêm và thể diện của Trịnh Đông Tỉnh.

Thử nghĩ xem, có ông chủ công ty xuất sắc nào cứ muốn sống mãi dưới bóng của cha vợ, để cho người ngoài nói này nói nọ cơ chứ?

Đặc biệt là theo Lục Vân, Trịnh Đông Tỉnh có tiềm lực thương nghiệp cũng rất lớn, sau này có lẽ sẽ thành lập một đế quốc thương nghiệp không kém hơn Đằng Vân là bao.

Cho nên, sau khi Lục Vân tiến hành nói chuyện thẳng thắn với Trịnh Đông Tỉnh, đề nghị anh ta về hình thức cổ phần đầu tư phổ biến, rời khỏi Đằng Vân, lại chuyển cổ phần thuộc về Đằng Vân qua cho Thăng Tỉnh Quốc Tế.

Đồng thời, quan hệ giữa Thăng Tỉnh Quốc Tế và Đằng Vân cũng từ phụ thuộc biến thành hợp tác.

Trịnh Đông Tỉnh biết khổ tâm của Lục Vân nên làm theo.

Bạn cần đăng nhập để bình luận