Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 2543: Hắn là Phó chủ tịch! (1)

Bạch Tiểu Thăng không ngờ lại gặp được Blanche ở đây. Người kia cũng không ngờ mình còn chưa bắt đầu tìm kiếm mà “kẻ thù" lại xuất hiện ở trước mắt mình. Có câu nói kẻ thù gặp mặt đặc biệt đỏ mắt, ánh mắt Blanche lúc đó lại trở nên sắc bén.

- A, đây không phải là cô Blanche sao?

Một giọng nói từ bên cạnh vang lên, không phải ai khác, chính là Lý Vận Nguyên.

Blanche là con gái của Perros Chủ tịch hội đồng quản trị, Lý Vận Nguyên cũng từng gặp cô ta mấy lần rồi.

Thậm chí mấy vị Phó chủ tịch ở đây cũng ít nhất từng gặp mặt một lần.

Hai năm trước, cũng chính là Blanche đi cùng Kurt anh cô ta tới bên này đánh "trận đầu", mở màn cho việc tranh chấp giữa ban quản lý và Hội đồng quản trị lúc đó, mọi người vẫn còn nhớ rất rõ.

Lúc này Blanche mới phát hiện ra, trong đám người già trả trước mắt, không ngờ những người lớn tuổi lại đều là Phó chủ tịch, tổng cộng có hơn bốn người!

- Ngài Lý Vận Nguyên... chào các vị Phó chủ tịch!

Lúc này Blanche ép xuống cơn giận đối với Bạch Tiểu Thăng, vội vàng tươi cười chào các vị các Phó chủ tịch trước.

- Cô Blanche khách sáo rồi.

Lý Vận Nguyên đi đầu mỉm cười gật đầu.

Những Phó chủ tịch khác mỉm cười, chào hỏi Blanche.

Hóa ra, cô ta tên là Blanche.

Bạch Tiểu Thăng đứng bên cạnh, trong lòng thầm nghĩ, anh cũng theo mọi người mỉm cười gật đầu với Blanche.

Dù sao Blanche ân cần thăm hỏi là các vị Phó chủ tịch, Bạch Tiểu Thăng cũng là một người trong đó, nếu anh không có phản ứng gì thì khó tránh khỏi hơi thất lễ.

Phản ứng của Bạch Tiểu Thăng lần này đều lọt vào mắt của Blanche đang liếc nhìn anh.

Trong lòng Blanche thầm giận.

Mình rõ ràng là đang chào hỏi các Phó chủ tịch, có liên quan gì với người này đâu. Anh ta lại đứng bên cạnh hết mỉm cười tới gật đầu, anh ta tưởng mình là ai mà nhận được sự thăm hỏi ân cần của mình chứ?

Trong lòng Blanche tức giận nhưng lúc này lại không tiện trút ra, nhưng trong lòng không khỏi cảm thấy bực bội.

Lại nói, Bạch Tiểu Thăng trở thành Phó chủ tịch mới được mấy ngày nay, Blanche luôn vội vàng lo chuyện khác ở bên ngoài, hôm qua cũng mới vội vàng vội vàng trở về nên cũng chỉ mới nghe qua cá tin tức, không hơn.

Tất cả tài liệu, tin tức như Bạch Tiểu Thăng là người thế nào, có ngoại hình ra sao, cô ta còn chưa tìm hiểu kỹ càng.

Chỉ có điều Kurt anh trai cô ta ngược lại đã chuẩn bị đầy đủ. Đáng tiếc là lúc này Kurt vẫn chưa ở đây, tất nhiên cũng không thể nào chỉ điểm cho em gái mình về chuyện liên quan tới thân phận của Bạch Tiểu Thăng.

Còn nữa, lúc này bên cạnh mấy vị Phó chủ tịch có không ít thư ký trợ lý trẻ tuổi, mỗi người đều có tướng mạo đường đường, dáng vẻ không tầm thường.

Bạch Tiểu Thăng đi bên cạnh vừa vặn càng giống với một thành viên trong bọn họ, còn là người không bắt mắt nhất trong đó.

Blanche làm sao biết được một người như vậy sẽ là Phó chủ tịch...

Hơn nữa, có Phó chủ tịch của tập đoàn nào lại chỉ cách cho nhân viên đi "ăn vạ đòi tiền" mình sao...

Có đánh chết cô ta cũng không dám tin...

Lúc này, Lý Vận Nguyên chợt bừng tỉnh, nói:

- Hóa ra lần này người được Hội đồng quản trị phái tới vẫn là cô và anh trai cô à. Vậy người Ôn Ngôn vừa gặp chính là cô đi.

- Đúng vậy, là tôi.

Blanche thừa nhận nói.

Bạch Tiểu Thăng không khỏi nhìn chằm chằm vào Blanche, trong lòng lại thầm nghĩ: Không ngờ cô ta còn có thân phận như vậy!

Nhưng có thân phận này, sao cô ta còn cố ý xung đột với nhân viên cao cấp của tổng bộ ở trên đường, còn nắm lấy không tha. Điều này hẳn có ý gì đó...

Xem ra, lần này Hội đồng quản trị sẽ dùng cả thủ đoạn chay mặn, tất cả đều không kiêng, không câu nệ!

Bạch Tiểu Thăng không khỏi nghĩ tới lời Ôn Ngôn đã nói. Mấy năm nay, tâm tư muốn can thiệp vào ban quản lý của bên phía Hội đồng quản trị đều không giảm bớt, ngược lại càng lúc càng nghiêm trọng, lại thêm mấy lần thất bại, khó bảo đảm bọn họ không trở nên kích động nóng nảy.

Cứ tiếp tục như vậy xuống, thật sự rất nguy hiểm, nếu một ngày kia, người Hội đồng quản trị đi theo con đường cực đoan, thà rằng tổn hại lợi ích của tập đoàn cũng muốn tiến vào chiếm lấy tầng quản lý, vậy đúng là rắc rối lớn rồi!

Có lẽ thật sự "Bịt" kín không bằng để "hở".

Khi Bạch Tiểu Thăng đang suy nghĩ, Lý Vận Nguyên mỉm cười nói với Blanche:

- Ở đây không phải là chỗ nói chuyện, hay chúng ta đi tới phòng khách, tôi nghĩ ngài Kurt chắc hẳn cũng sắp đến rồi.

Khi nói chuyện, Lý Vận Nguyên liền muốn đi.

Blanche lại sốt ruột nói:

- Chờ đã, chủ tịch Lý! Tôi có chuyện còn phải nhờ ngài và các vị Phó chủ tịch ở đây làm chủ giúp!

Một câu nói như vậy làm cho Lý Vận Nguyên chợt dừng lại, ánh mắt cũng trở nên nghi ngờ:

- Làm chủ? Chuyện gì vậy, cô Blanche? Cô nói vậy có hơi nghiêm trọng jđi.

Các vị Phó chủ tịch ở đây cũng lập tức trở nên "cảnh giác".

Blanche là một trong những đại biểu của Hội đồng quản trị, không ngờ bây giờ lại mời bọn họ làm chủ gì đó, trong này khó tránh khỏi có mờ ám đi.

Nghe Lý Vận Nguyên hỏi thăm, còn có các vị Phó chủ tịch quan tâm, Blanche giơ tay chỉ thẳng vào Bạch Tiểu Thăng, trong giây lát gương mặt nhăn nhó, lạnh lùng, hoàn toàn thay đổi thái độ.

- Trước đây không lâu, lại ở bên ngoài tòa nhà trụ sở chính, người này ở trước mặt mọi người đã khiến cho tôi khó xử. Hôm nay tôi đại biểu Hội đồng quản trị tới đây, anh ta làm như thế có phải là sỉ nhục uy nghiêm của Hội đồng quản trị hay không? Tôi muốn anh ta ở trước mặt mọi người xin lỗi tôi!

Blanche lạnh lùng nhìn về phía Bạch Tiểu Thăng, vẻ mặt kiên quyết.

Đám người Lý Vận Nguyên nghe vậy thì kinh ngạc nhìn về phía Bạch Tiểu Thăng.

Bọn họ không ngờ còn có chuyện như thế xảy ra. Chẳng trách hai người vừa gặp mặt, người nào người nấy đều thất thanh nói câu "Là anh", “Là cô”.

Bạch Tiểu Thăng thấy Blanche nói ra chuyện này ở trước mặt mọi người, còn muốn cho các Phó chủ tịch đứng ra lấy lại công bằng cho cô ta thì không khỏi ngẩn người, bất chợt thấy buồn cười.

- Xin lỗi sao?

Bạch Tiểu Thăng nhìn Blanche mỉm cười nói:

- Cô Blanche, cho dù tôi không cảm thấy mình đã làm sai điều gì, nhưng lúc đó cách giải quyết quả thật có hơi qua loa. Được rồi, tôi xin lỗi cô.

Bạch Tiểu Thăng cũng không muốn vì chuyện nhỏ này mà dây dưa với cô gái này ở đây, hoặc nói không muốn để cho cô ta mượn cớ gây phiền toái.

Cho nên, Bạch Tiểu Thăng rất nhẹ nhàng nói xin lỗi.

Cho dù đám người Lý Vận Nguyên không biết rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, nhưng thấy yêu cầu của Blanche nhận được thỏa mãn, chuyện này cũng nên kết thúc rồi, tất cả lập tức muốn khuyên giải an ủi Blanche một hồi.

Nói thế nào cô ta cũng là đại biểu do hội đồng quản trị phái tới, còn là một cô gái, nên chiếu cố một chút.

Kết quả, trước khi các Phó chủ tịch lên tiếng, Blanche nhìn chằm chằm vào Bạch Tiểu Thăng, hất cằm lên và nói ra điều kiện thứ hai của mình:

- Rất tốt, vậy anh lại thỏa mãn yêu cầu thứ hai của tôi. Cấp dưới của anh đã đặc biệt xúc phạm tôi, bây giờ tôi muốn anh cách chức người phụ nữ kia để nhận lỗi!

Bạch Tiểu Thăng nghe vậy thì gương mặt chợt nghiêm lại.

Nếu nói điều yêu cầu thứ nhất của Blanche là nhỏ bé không đáng kể, không tính là quá đáng, vậy yêu cầu thứ hai này thật sự hơi quá rồi.

Chỉ vì một chút mâu thuẫn lại muốn cách chức Thụy Thu để hối lỗi, Thụy Thu thậm chí không biết cô ta là ai đâu.

Bạch Tiểu Thăng nhíu mày, lắc đầu nói:

- Cô Blanche, yêu cầu này của cô là thật sao?

- Đương nhiên!

Blanche hừ lạnh nói:

- Ở trước mặt các vị Phó chủ tịch, sao tôi có thể không nghiêm túc được!

Bạch Tiểu Thăng xác nhận không sai, ánh mắt lãnh đạm:

- Vậy tôi cũng rất nghiêm túc nói cho cô biết, điều này không thể.



Kết thúc, Bạch Tiểu Thăng còn thêm một câu:

- Còn nữa câu xin lỗi vừa rồi, bây giờ tôi muốn thu hồi lại.

Blanche sửng sốt, ban đầu cô ta còn tưởng rằng dựa vào thân phận và địa vị của mình, còn có các Phó chủ tịch ở đây, người đàn ông trước mắt này không dám tùy ý chọc giận mình, sẽ phải nhượng bộ hết lần này tới lần khác.

Mà cô ta cũng đã chuẩn bị yêu cầu thứ ba, thứ tư, thứ năm, các yêu cầu sẽ càng lúc càng quá đáng hơn.

Cô ta căn bản không phải đơn giản là chạy tới trút giận, mà là chuyện có việc gì cũng phải tìm việc ra gây sự.

Bạn cần đăng nhập để bình luận