Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 245: Người nữ thần mang tới!



- Anh là ai?

Bạch Tiểu Thăng nghi hoặc mà nhìn đối phương.

Hắn chưa từng thấy người này.

Người tới nhìn rất trẻ trung, tuổi tác tương tự mình, mặc là đồ vét đồng phục đặt trước của Trung Kinh truyền thông, trên cổ áo còn cài huy hiệu của phòng hành chính.

- Mình đã cùng Tống Trường Không nói chuyện qua, thân phận phải giữ bí mật, làm sao nhân viên phòng hành chính, sẽ biết rõ mình là phó tổng giám đốc?

Bạch Tiểu Thăng trong lòng đầy nghi hoặc.

- Bạch tổng, công việc của tôi tương đối đặc thù, Tống tổng đơn độc cùng tôi nói qua về thân phận của ngài, tôi với bên ngoài tuyệt đối giữ bí mật!

Người trẻ tuổi nhìn thấy Bạch Tiểu Thăng khẽ nhíu mày, vội vàng nói.

Bạch Tiểu Thăng sắc mặt hơi ngưng lại, gật gật đầu.

- Tôi là quản lý lái xe ở phòng hành chính, ngài gọi tôi là tiểu Phùng là được.

Người trẻ tuổi cung kính nói.

Nhìn thấy người cùng tuổi tác với mình là Bạch Tiểu Thăng, đã là Trung Kinh truyền thông Phó tổng, trong đôi mắt hắn mang theo ngạc nhiên cùng sùng bái.

- Tiểu Phùng, cậu có chuyện gì?

Bạch Tiểu Thăng hỏi.

- A, là như vậy.

Tiểu Phùng đem một chồng giấy đã đóng dấu, đặt tại trước mặt Bạch Tiểu Thăng,

- Về sau, tôi là lái xe của ngài! Nhưng mà hiện nay có một vấn đề, xe thuộc về phó tổng, giờ đang đưa đi bảo dưỡng, xảy ra chút sự cố, báo hỏng. Tống tổng còn đặc biệt dặn dò tôi, nói ngài chọn một cái.

Bạch Tiểu Thăng triệt để hiểu rõ.

Thì ra là Tống Trường Không, an bài lái xe cho mình!

Đây là lấy lòng sao.

Bạch Tiểu Thăng nhìn tiểu Phùng, gật gật đầu.

Người này, nhìn rất cơ trí, tối thiểu nhất không làm cho người khác chán ghét.

- Được, thế thì tôi xem một chút.

Bạch Tiểu Thăng mở ra đặt ở trước mặt mình, cái xấp tài liệu kia, một tờ trên cùng là là danh sách xe. Đằng sau, là vẻ ngoài cùng tính năng mỗi chiếc xe.

Trung Kinh truyền thông đãi ngộ thật tốt, còn có thể tự chọn xe. . .

Tự chọn?

Bạch Tiểu Thăng bỗng nhiên hào hứng.

Gần nhất thời gian này, công việc thượng vàng hạ cám nhiều lắm, hắn cũng rất mệt mỏi, đây ngược lại là một cơ hội, có thể đi lòng vòng, coi như buông lỏng.

Đây là chiếc xe đầu tiên mình mua, cũng là từ khi kế thừa tài sản đến nay, tiêu xài một lần cao nhất, mình được tự chọn!

Bạch Tiểu Thăng trong lòng có ý tưởng này, vừa lóe ra, thì không thể vãn hồi.

- Không xem nữa, tôi tự mình đi chọn một cái a.

Bạch Tiểu Thăng đẩy ra chồng tài liệu kia, đứng người lên.

- Ngài tự mình đi chọn?

Tiểu Phùng sững sờ.

Những người lãnh đạo một ngày đều trăm công ngàn việc, những chuyện nhỏ nhặt này thường để người khác thay mặt, để bọn họ xử lý là được.

]

- Không được sao?

Bạch Tiểu Thăng hỏi.

- Được được!

Tiểu Phùng tranh thủ thời gian gật đầu, cười nói,

- Hiện nay, cùng chúng ta có quan hệ hợp tác, có BMW, Mercedes-Benz mấy cửa hàng 4s, ngài ưa thích loại nào, tôi cùng ngài đi qua? Tôi cùng những cửa hàng này cũng coi như quen thuộc!

Đối mặt với sự nhiệt tình của tiểu Phùng, Bạch Tiểu Thăng lắc đầu, cười nói,

- Tôi cũng là vì đi ra lòng vòng, giải sầu một chút, cậu cùng tôi đi, không đến hai phút đồng hồ sẽ xong việc, còn có ý nghĩa gì? Tôi mang trợ lý đi là được.

Tiểu Phùng ánh mắt ảm đạm.

Lãnh đạo nói như thế, ý tứ rõ ràng có chút xa lánh.

Bạch Tiểu Thăng nhìn bộ dáng của hắn, cũng thấy được có chút không ổn, lại tăng thêm một câu,

- Như vậy đi, cậu đi muộn nửa giờ hơn so với chúng tôi, chờ chúng tôi xem kỹ, sẽ chờ cậu.

- Được!

Tiểu Phùng cao hứng, nhếch miệng cười một tiếng, lộ ra hàm răng trắng bóng chỉnh tề.

. . .

Bóng cây xanh râm mát ở trên đường.

Bạch Tiểu Thăng khoan thai tiến lên.

Hắn vẫn như cũ mặc bộ quần áo bị giặt đến trắng bệch kia, ở công ty hắn cũng ăn mặc như thế này, trước khi thân phận phó tổng được làm sáng tỏ, hắn quyết định sẽ điệu thấp một chút.

Bạch Tiểu Thăng mặc quần áo tùy ý, nhưng Lâm Vi Vi đi theo phía sau hắn lại không dám tùy ý như vậy.

Dù sao, nàng hiện nay là trợ lý phòng sự vụ, phải ở công ty chạy tới chạy lui, nên cần chú ý hình tượng.

Lâm Vi Vi mái tóc dài được ghim lên, trên người mặc một chiếc áo sơmi, bên dưới là một chiếc váy màu đen, trên chân đi tất màu da, cuối cùng là một đôi giầy cao gót, đúng là có phong phạm của nữ thần.

Giờ phút này, nàng mang theo túi xách nhỏ, nhắm mắt đi theo sau lưng Bạch Tiểu Thăng.

Thời điểm Lâm Vi Vi nhìn Bạch Tiểu Thăng, hai con mắt nhịn không được mang theo vẻ cảm kích.

Chính là bởi vì Bạch Tiểu Thăng, nàng mới có thể ở vị trí tiếp đãi tại hội nghị, nhảy lên làm trợ lý của phó tổng.

Hiện giờ đang bận xử lý công việc phòng sự vụ, nàng cảm giác được rất phong phú, có cảm giác rất thành công.

- Cô làm sao luôn đi đằng sau tôi, là giày không hợp sao?

Bạch Tiểu Thăng mắt nhìn xuống đôi giày cao gót nhỏ của nàng, cười nói,

- Nếu thế, cô trở về trong xe chờ tôi, mình tôi đi là được.

Không xa ở phía sau bọn họ, một chiếc xe đỗ ở đó, tiểu Phùng cùng một người tài xế khác đang ở bên trong, vừa nãy đưa hai người tới.

Phía trước không xa, là cửa hàng 4s.

- Không được, tôi phải cùng ngài đi!

Lâm Vi Vi vội vàng nói, nhanh chóng bước lên hai bước, đi song song cùng Bạch Tiểu Thăng.

Nhưng mà nàng vẫn như cũ có chút câu nệ, dù sao cùng lãnh đạo đi song song, là không phù hợp lễ nghi của chức nghiệp a.

- Giờ đang ở bên ngoài, không cần quá mức câu thúc a. Còn có, xưng hô với tôi đừng có dùng 'Ngài', nói như vậy nghe có vẻ già.

Bạch Tiểu Thăng trêu ghẹo nói.

Lâm Vi Vi cười một tiếng, buông lỏng không ít.

Hai người yên lặng đi thêm một đoạn.

Lâm Vi Vi đối với Bạch Tiểu Thăng nói,

- Bạch tổng, tiểu Phùng đã đưa thẻ ngân hàng để mua xe giao cho tôi, bên trong có khoản tiền ba triệu để mua xe, có thể sử dụng được.

- Ừm.

Bạch Tiểu Thăng gật đầu.

Nhìn cửa hàng 4s ngay ở phía trước, Bạch Tiểu Thăng nhìn sang Lâm Vi Vi, cười nói,

- Vi Vi, giờ không ở công ty, chúng ta liền không phải cấp trên cấp dưới, không cần phải gọi chức vụ của tôi, gọi tên đi.

- Làm sao có thể!

Lâm Vi Vi vội vàng nói, cẩn thận từng li từng tí thăm dò hỏi,

- Không cho gọi chức vụ. . . Thế thì, tôi gọi anh là anh Tiểu Thăng được không?

- Tùy cô.

Bạch Tiểu Thăng cười một tiếng.

Lâm Vi Vi cũng cười.

. . .

Cửa hàng 4s này quản lý tương đối nhân tính hóa, cho dù cửa hàng trưởng ở, nhân viên cũng có thể tùy ý nghỉ ngơi, nói chuyện phiếm, chỉ cần không chậm trễ khách hàng, không làm ra cử động ảnh hưởng đến hình tượng cửa hàng, thì sẽ không nhận trách phạt.

Bây giờ, cửa hàng 4s nhân viên tiêu thụ kim bài Vương Song Ngữ, đang trò chuyện cùng nữ nhân viên Trần Tuyết của cửa hàng.

- Anh Ngữ, tháng này anh đã bán đi ba chiếc xe, đến cuối tháng nhất định còn tăng lên. Cầm được phần trăm thưởng, cũng đừng quên mời em ăn chực một bữa.

Trần Tuyết có chút sùng bái nhìn Vương Song Ngữ.

- Ha ha, được! Đến lúc đó, tôi mời cô ăn tiệc hải sản !

Vương Song Ngữ hào khí mười phần.

Nhìn ánh mắt sùng bái của Trần Tuyết, hắn rất đắc ý,

- Nhưng mà cô đã tính sai, tháng này tôi bán ra được một chiếc xe 400 ngàn, một chiếc 300 ngàn, hai chiếc 200 ngàn, tổng cộng là bốn chiếc, tổng cộng 1 triệu 100 ngàn!

Tháng này mới bắt đầu, làm ra công trạng như thế xác thực rất đáng giá để kiêu ngạo.

- Thật lợi hại!

Trần Tuyết tay nâng mặt, hai mắt tỏa ra ánh sáng.

- Muốn biết được bí quyết không?

Vương Song Ngữ đi tới gần một chút, ngửi hương thơm trên người Trần Tuyết,

- Tiểu Tuyết , tôi có thể nói cho cô, chỉ có thể nói cho cô, nhưng đây là bí kíp có thể làm nhân viên tiêu thụ đứng đầu a!

- Thật sao, là cái gì vậy?

Trần Tuyết hai mắt ôn nhu như nước, quyến rũ động lòng người, nàng biết rõ Vương Song Ngữ có ý tứ đối với mình.

Người đàn ông này tướng mạo không kém, lại có năng lực, nàng cũng rất động lòng.

- Bí quyết, là chính tôi tổng kết kinh nghiệm ra được. Người bình thường tôi sẽ không nói cho hắn! Vương Song Ngữ nhỏ giọng.

Kỳ thật nói ra cũng không quan trọng, mấu chốt phải có cái miệng phối hợp mới được.

- Chỉ một câu, nhìn người con mắt phải độc!

Vương Song Ngữ nhìn nhân viên khác trong cửa hàng, khinh thường cười lạnh nói,

- Cô nhìn những tên kia, đến một khách hàng, thì đã hận không thể lôi kéo người ta đi giới thiệu một lần các loại xe. Đúng là ngu xuẩn! Cô phải đánh giá được nhu cầu thực tế của khách hàng, còn phải hiểu được ngôn ngữ bọn họ muốn biểu đạt!

Vương Song Ngữ ánh mắt xoay chuyển, nhìn qua tủ kính, nhìn về phía một nam một nữ trong cửa hàng.

- Đến, tôi làm mẫu cho cô xem, bán xe là thế nào a? Cô nhìn tôi làm sao cầm xuống người nữ thần mang tới kia!

Bạn cần đăng nhập để bình luận