Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 1322: Một cuộc họp nhỏ, “Rất nhiều sự chú ý” (1)

Giữa lúc hàng trăm cặp mắt đổ dồn vào, thời khắc sốt ruột chú ý, thì thông báo thứ nhất bỗng nhiên được tuyên bố trên mạng nội bộ của tổng bộ.

Nội dung của tin tức, đơn giản đến mức không thể đơn giản hơn: "Xét thấy vị trí Đại sự vụ quan của tổng bộ trống một ghế ngồi, vì để không ảnh hưởng đến các công tác bình thường, nay Tổng giám đốc chấp hành Bạch Tiểu Thăng trực tiếp tăng thêm cơ chế, bổ nhiệm Trần Vũ Thành sự vụ quan thăng lên làm Đại sự vụ quan”.

Tin tức truyền ra, ngược lại cũng không phát ra chấn động gì lớn.

Dù sao, lấy chức vị của Bạch Tiểu Thăng thăng lên làm Tổng giám đốc chấp hành mà nói, một vị Đại sự vụ quan lên chức, liền có vẻ hơi "Qua quýt bình thường", đặc biệt là trước đây không lâu, Trầm Bồi Sinh cũng bắt đầu dùng cơ chế tương ứng, đem Hàn Nhật Trình thăng lên làm Đại sự vụ quan.

Còn nữa, Trần Vũ Thành ở trong nhóm các vị sự vụ quan cũng có danh vọng cực cao, tỷ lệ người ủng hộ rất đông, ấn theo mà nói, lần trước thăng cấp làm Đại sự vụ quan nên là hắn, mà không phải là cái tên Hàn Nhật Trình kia làm. Lần này, cũng chỉ xem như công bằng khoan thai tới chậm mà thôi.

Ngược lại cánh cửa văn phòng của Trần Vũ Thành bị mọi người liên tục gõ, phần đông người là tới chúc mừng, thậm chí còn có mấy vị Đại sự vụ quan đến nhà.

Quan tâm về tin tức này nhất, là một phần nhỏ mấy vị Đại sự vụ quan khác, còn có một số người phụ trách cấp khu vực.

Bạch Tiểu Thăng trước khi bắt đầu họp, khẩn cấp tăng thêm một vị Đại sự vụ quan, chuyện này Trần Vũ Thành cũng đã từng nói qua với hắn "Sóng vai tác chiến", hai người quan hệ cũng không bình thường. . .

Những tầng lớp cao quản khác có “khứu giác” vô cùng bén nhạy, lập tức phát hiện được ý vị không tầm thường bên trong.

Bất quá, Tổng giám đốc chấp hành có quyền đặc biệt trong điều kiện thích hợp được bổ nhiệm và bãi miễn, không phải bọn hắn có thể lên tiếng can thiệp, còn nữa, Trần Vũ Thành về mặt công tích và danh vọng, cũng hoàn toàn đảm đương nổi cái chức vị kia.

Những người kia, cũng tự nhiên không thể nào chỉ trích, chỉ là mật thiết chú ý, trong lòng đang hết sức thôi diễn các khả năng có thể xảy ra mà thôi.

Sau khi nhìn thấy tin tức này, hai người Thương Đạt Đông và Triệu Hân Dư lại cùng tiến tới, chuyên môn vì việc này mà liên lạc với nhau một phen.

- Cái tên Bạch Tiểu Thăng này, lâm trận điểm tướng, đây tuyệt đối là có dụng ý khác a. Chỉ sợ thật sự là muốn thông qua một ít quyết định và chính sách đây, hắn đang muốn đề cao số phiếu ủng hộ, chúng ta cần đề phòng điểm này.

Triệu Hân Dư đem cái nhìn của mình nói cho Thương Đạt Đông biết.

- Số phiếu sao? Xem ra hắn là muốn ở giở trò quy tắc với chúng ta đây mà, thật là tốt! Chúng ta cũng có thể tìm người, để gia tăng số phiếu.

Sắc mặt của người sau khẽ biến thành âm trầm, nhưng vẫn cười lạnh một tiếng.

Dựa vào quy tắc "Ra bài" như thế, chuyện kia có lợi với bọn họ, có thể càng dễ khiêu chiến với Tổng giám đốc chấp hành "Cao cao tại thượng".

- Hiện tại, khoảng cách đến thời điểm họp cũng không đầy một tiếng nữa, muốn tìm vài 'Minh hữu' à.

Triệu Hân Dư cảm thấy thời gian cấp bách, không kịp tinh tế câu thông với những người gọi là "Minh hữu" kia.

Ngày hôm qua, bọn họ cho rằng Bạch Tiểu Thăng bên kia chỉ có ba vị Đại sự vụ quan, không đáng để lo, lại không muốn càng ngày càng rắc rối, vì vậy mới không có sớm tiếp xúc với người khác.

Hiện tại xem ra, là bọn họ sơ suất rồi.

- Tên họ Bạch kia thật sự muốn triển khai những tiến hành cải cách mà hắn nói ngày hôm qua, ngoại trừ chúng ta, mặt khác còn có hai tên gia hỏa khác cũng sẽ nhận tổn thất không nhỏ, những người còn lại, cũng sẽ không thể không có ảnh hưởng được. Dạng này, cô và tôi chia nhau tìm một người bị tổn thất lớn nhất, ám chỉ một phen, không cần nói quá trực tiếp, tránh để người khác mượn cớ. Bọn hắn cũng không phải phường ngu ngốc, nhất định sẽ hiểu những gì chúng ta nói ! Chúng ta trước tiên cần làm một chút dự phòng.

Thương Đạt Đông hơi nheo mắt lại nói.

Như vậy, vừa ổn thỏa lại không mất đi hiệu suất, về thời gian cũng có thể kịp.

Triệu Hân Dư tự nhiên gật đầu.

Hai người này thống nhất suy nghĩ, liền chia nhau hành sự.

Nếu như thuận lợi, bọn hắn tìm được người đồng dạng biểu hiện rất là lo lắng, thậm chí ở trước mặt tỏ ra bực tức.

Hai người làm "Minh hữu" tạm thời xem như có rồi.

Ở dưới cái nhìn của hai người Thương Đạt Đông và Triệu Hân Dư, thì trước mắt bọn họ cùng với Bạch Tiểu Thăng ra bài là "Bốn so với bốn", bọn hắn cũng không có đi tiếp xúc tiếp với hai người còn lại, bọn họ xem như một phương trung lập, bọn họ cũng sẽ không nhận ảnh hưởng gì, đến thời điểm thật sự nguy hiểm cho bản thân mình, thì thái độ sẽ có khuynh hướng lệch về phía bên này của bọn họ nhiều hơn một chút.

Dạng tính toán này, ưu thế của bọn họ hiện nay, hẳn là lớn hơn phía Bạch Tiểu Thăng.

Hai người Thương Đạt Đông và Triệu Hân Dư nhìn thấy, nếu như Bạch Tiểu Thăng lấy phương thức bỏ phiếu tới làm quyết định cuối cùng, tỉ lệ thất bại cực cao, nếu như cưỡng ép khởi động cái chính sách gọi là biện pháp "đổi mới" này, ngược lại càng tốt hơn, khiến cho những người kia nhìn thấy vị Tổng giám đốc chấp hành trẻ tuổi này ngang ngược bá đạo cỡ nào, trong mắt căn bản không có bọn họ.

Đến thời điểm đó hai người ở trong bóng tối xúi giục một phen, mọi người cùng nhau liên thủ, những cái được gọi là chính sách cải cách đổi mới kia, biện pháp đổi mới kia, thông qua được thì thế nào.

Nếu như xuống không được, kết quả chính là sẽ bị cứng rắn kéo dài đến chết.

Sau lần suy nghĩ này, hai người Thương Đạt Đông và Triệu Hân Dư cảm thấy có thể an tâm.

Cho nên thẳng đến khi hội nghị bắt đầu, hai người Thương Đạt Đông và Triệu Hân Dư mới đi vào phòng họp, cảm giác trong lòng ổn định hơn rất nhiều.

Thời gian vừa đến, mọi người liền tiến vào phòng họp.

Bạch Tiểu Thăng, Hạ Hầu Khải, còn có Trần Vũ Thành vừa mới được bổ nhiệm làm vị Đại sự vụ quan thứ mười, theo thứ tự ngồi xuống.

Bạch Tiểu Thăng còn cười chào hỏi với mọi người một phen, hỏi buổi tiệc tối ngày hôm qua có làm mọi người hài lòng hay không.

Hàn Nhật Trình lập tức đứng ra, trực tiếp đại biểu cho mọi người, liên thanh biểu đạt sự cảm ơn với Bạch Tiểu Thăng.

So sánh với người bên ngoài, ở phương diện nghênh đón hợp lòng lãnh đạo, hắn am hiểu rất hơn.

Bạch Tiểu Thăng nở nụ cười, gật gật đầu, sau đó dẫn đầu biểu thị sự hoan nghênh đối với Trần Vũ Thành.

Mọi người vỗ tay một phen, Trần Vũ Thành cũng cười đứng dậy chào hỏi mọi người, trong lúc đó, ánh mắt chân thành cảm kích nhìn về phía Bạch Tiểu Thăng một chút.

Kỳ thực hai người từ rất sớm đã là "Chiến hữu", thái độ với nhau cũng không cần quá khách sáo.

Sáng nay, Trần Vũ Thành còn báo cáo công tác cho Bạch Tiểu Thăng kia mà, nhưng đến khi cánh cửa đóng lại, Bạch Tiểu Thăng liền coi hắn như huynh đệ, dùng thái độ ngang hàng để nói chuyện.

Trần Vũ Thành đối với Bạch Tiểu Thăng cũng cực kỳ cảm động.

Những từ này không cần nhiều lời.

- Được, vậy kế tiếp, chúng ta liền chính thức bắt đầu họp đi.

Bạch Tiểu Thăng cười mỉm nói với mọi người.

Từ đầu đến cuối, hắn đối với sự ân cần của Hàn Nhật Trình, ngược lại so với hôm qua càng xa lánh cùng lãnh đạm hơn một chút.

Cái thái độ hữu ý hay vô ý coi nhẹ kia của Bạch Tiểu Thăng, khiến cho nụ cười của Hàn Nhật Trình bỗng trở nên cứng ngắc khó nhận ra.

Kỳ thực, cả một đêm qua Hàn Nhật Trình hắn ngủ không ngon.

Hắn gặp ác mộng, mơ thấy bản thân mình lạc vào tràng cảnh thời cổ đại, ba đội quân xếp trận, Bạch Tiểu Thăng là vị Thống Soái Tối Cao uy phong lẫm liệt, cao cao tại thượng, khuôn mặt, ánh mắt và ngôn ngữ lạnh tanh muốn bắt hắn tế cờ, ai cầu tình cũng vô dụng.

Lão Hàn hắn một đêm kia sững sờ bị đánh thức tới ba lần, thái độ ngày hôm nay của Bạch Tiểu Thăng tựa hồ như ứng hòa với mộng cảnh tối hôm qua, khiến cho hắn tâm thần tập trung cao độ.

Nếu có trách thì trách Bạch Tiểu Thăng hôm qua mở hội nghị nói muốn làm triệt để rõ ràng những sai lầm của Trầm Bồi Sinh, còn muốn bắt ra điển hình.

Thậm chí buổi tiệc tối hôm qua, Bạch Tiểu Thăng không biết hữu ý hay vô ý lại đề cập tới lần nữa.

Thời điểm nói những lời kia, còn nhìn hắn một cái.

Từ đó, trong lòng của Hàn Nhật Trình thủy chung không thể nào yên ổn, cho tới tận bây giờ.

Mặc hắn có tâm cơ biến hóa, làm người giảo hoạt, cũng không chịu nổi chuyện liên quan đến bát cơm của mình cùng với người thân này.

Quan tâm quá sẽ bị loạn, hắn làm sao có thể không bốc hỏa cơ chứ.

……

Bạch Tiểu Thăng lên tiếng thông báo hội nghị bắt đầu, lúc đó hội nghị liền chính là mở ra.

- Thời điểm tôi ở tổng bộ, tôi đã hàn huyên một phen với hai vị phó chủ tịch Hội Đồng Quản Trị, đồng thời cũng đã nói qua với Tưởng Quát tiên sinh của khu vực Châu Á chúng ta. Các ngài đối với khu Đại Trung Hoa của chúng ta coi như là hài lòng.

Bạch Tiểu Thăng nhìn mọi người, không nhanh không chậm nói.

Mọi người thấy Bạch Tiểu Thăng, trên miệng hắn nói hài lòng, nhưng mà trong giọng nói tựa hồ như đối với biểu hiện ra ngoài của cao tầng bên này không hài lòng lắm.

- Vì cái gì lại nói 'Coi như', bởi vì khu Đại Trung Hoa công trạng tổng thể mỗi năm đều có sự tăng trưởng, thậm chí so với mấy khu vực Châu khác, coi như đứng hàng đầu, thực sự thuộc về trong ba vị trí đầu.

- Nhưng mà...

Thần sắc của Bạch Tiểu Thăng nghiêm lại, ánh mắt trở nên lạnh lẽo, câu chuyện cũng theo đó mà chuyển, mấy vị lãnh đạo, lãnh đạo cấp cao đều cảm thấy, Hoa Hạ chúng ta trong hai năm này phát triển mãnh liệt như thế nào, tập đoàn chúng ta ở chỗ này lấy được bao nhiêu thành tích, lại không tương xứng với nhau.

Bạn cần đăng nhập để bình luận