Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 1408: Tửu trang* Filo, con cháu nhà họ Phong. (1)

Lão Hawke, Andrew cũng nói với Demi Rose một tin tức cực không tốt.

Ngay hôm nay, mấy đại gia tộc nể mặt Thorne hợp tác với bọn họ, đã truyền lời đến, không còn hợp tác cùng bọn họ.

Đánh mất những đối tác kia, cũng mang ý nghĩa nhà Hawke xuất hiện đình trệ lợi ích tăng trưởng!

Nguy cơ đã lộ ra, hơn nữa so với thời gian bọn họ dự đoán còn nhanh hơn gấp mấy lần!

- Sau này không chắc chắn có bao nhiêu vấn đề cùng nhau xuất hiện, tuy cha và em trai con, Andrew đã dùng hết khả năng phòng ngừa chu đáo, nhưng…

Lão Hawke nói với con gái đến đây, liền nói không nổi nữa, mặt mũi tràn đầy thống khổ.

Ở trước mặt, Demi Rose bình phục tâm tình, nhoẻn miệng cười với cha và em trai,

- Hai người yên tâm đi, con sẽ tìm được Bạch Tiểu Thăng, giải quyết phiền phức.

- Nhất định sẽ như vậy!

Demi Rose ngấm ngầm nắm chặt tay.

Đáng tiếc, nguyện vọng này của nàng, không thể nhanh chóng thực hiện được.

Sau đó hai tuần, Demi Rose vội vàng theo bước chân của Bạch Tiểu Thăng, liên tiếp bôn ba tại các quốc gia, các khu vực.

Nhưng mà mỗi một lần, nàng cũng đều đi chậm một bước, cũng bởi vì nguyên nhân như thế mà bỏ lỡ việc gặp Bạch Tiểu Thăng.

Trong thời gian nửa tháng này, gia tộc Hawke cũng ở trong tình trạng đả kích kéo dài.

Cổ phiếu của gia tộc Hawke trong mấy đại xí nghiệp đều giảm nhanh chóng, nếu không phải căn cơ thâm hậu, bọn họ rất có thể không chịu được những cản trở luân phiên này.

Lão Hawke, Andrew đem hết toàn lực đi gắn bó với bên dưới, gia tộc Hawke mới tạm trì hoãn sự đi xuống.

Bất quá, tổn thất tài chính, lợi ích cũng làm cho cả gia tộc Hawke cảm thấy đau, đau thật sâu.

Nguyên bản bất kỳ ai trong gia tộc trước đây đều không dám nói bừa với cha con Hawke, bây giờ cũng bắt đầu bực tức không ngừng, thậm chí ở trước mặt oán trách bọn họ không nên trêu chọc người Phương Đông đáng sợ kia, lại càng không nên làm mất nhân mạch của Thorne tiên sinh.

Mới đầu, Andrew còn phẫn nộ, còn nghiêm khắc phản kích, nhưng đến sau cùng, tâm hắn đều mệt, vô ý phản bác.

Đối với cha con mỗi đêm gặp mặt, đều sẽ hư thanh thở dài, trong âm thầm càng đối với việc đã từng vô tri không sợ cảm thấy ảo não không thôi.

Đáng tiếc là, trên đời không bán thuốc hối hận.

Nếu có, bọn họ quyết không động đến Collison.

Nếu có, khi bọn họ biết Collison là công ty của bạn bè Bạch Tiểu Thăng, nhất định họ sẽ bán ra toàn bộ cổ phần, thậm chí đến nhà xin lỗi.

Dù là không cần tiền, nhưng có họ Bạch giúp đỡ thì lo gì không lấy lại được tiền!

Ngày ngày bị phía dưới dày vò như thế, cha con lão Hawke thậm chí còn đi cầu xin Collison.

Đáng tiếc là, Collison cũng đóng kín cánh cửa với họ, khiến bọn họ không công mà lui.

Hiện tại, Collison ngược lại tấn công mạnh mẽ, liên tiếp ký hợp động với mấy công ty lớn ở Phương Đông, đã đưa vào hơn 10 tỷ, những tin tức này được chính bộ phận tuyên truyền của Collison truyền ra, đã kích nổ các phương tiện truyền thông Phương Tây.

Có tin tức truyền đi, xí nghiệp lớn Dorsey đang tích cực bàn bạc, tính toán hợp tác với Collison.

Cổ phiếu của Collison cũng tăng nhanh chóng.

Hai bên so sánh, cha con lão Hawke lập tức nóng mắt, cũng biết rõ rằng hai bên số phận hoàn toàn khác nhau, mà đây là do một người tạo ra.

Mà hắn chính là người gia tộc Hawke ngày đêm đi tìm mà không gặp được, Bạch Tiểu Thăng!

Nếu thuốc hối hận thực sự có, cha con Hawke thậm chí còn muốn uống cả xô, đồng thời đánh chết cũng không chọc tới người kia.



Demi Rose vẫn như cũ kiên nhẫn đuổi theo bước chân của Bạch Tiểu Thăng, hai ngày sau, hai bên cuối cùng cũng dừng chân cùng một thành phố ở Tây Ban Nha.

Đáng tiếc là, Demi Rose chưa tìm tới điểm đặt chân của Bạch Tiểu Thăng.

Kỳ thực, Bạch Tiểu Thăng nhờ vào mối quan hệ của Thorne, hoàn toàn nắm giữ động thái của Demi Rose.

Buổi trưa, Bạch Tiểu Thăng còn nói với Lâm Vi Vi, Lôi Nghênh, chờ thời cơ thích hợp, có thể cùng Demi Rose gặp mặt, có lẽ là hai ngày nữa.

Bạch Tiểu Thăng còn không quyết định thời gian cụ thể, sau đó, liền nhận được thiệp mời Thorne đưa tới.

Nghe nói, nhà máy rượu của một người bạn của Thorne tại địa phương, chế tạo ra một loại rượu mới, ban đêm muốn mở tiệc đánh giá rượu.

Thorne mặc dù không có thời gian, nhưng cũng nói, Bạch Tiểu Thăng ở phương diện đánh giá rượu ngon rất lành nghề, hơn nữa cảm thấy rất hứng thú.

Cho nên, Thorne đã cử người gửi lời mời và hỏi liệu Bạch Tiểu Thăng có quan tâm không. Nếu như có, có thể cầm tấm thiệp này đi đến đó.

Theo người Thorne phái tới, mặc dù chủ nhà máy rượu có ít kinh doanh trong ngành, nhưng danh tiếng của anh ta không hề thấp. Đặc biệt là trong giới làm rượu, mỗi một loại rượu được sản xuất, đều sẽ vì một nhóm người chung chí hướng.

Tửu trang: nhà máy rượu ...

Ba giờ rưỡi chiều, ánh nắng vừa vặn, trời xanh thăm thẳm.

Trên một con đường rộng lớn bằng phẳng ở vùng ngoại ô, một chiếc xe của thương nhân trị giá hơn một triệu đang chạy tới.

Bên trong xe giống như một phòng khách nhỏ, độ cao của nó có thể cho người đứng thẳng được, ghế sô pha dựa lưng rộng thùng thình được bọc da thật mang đến cảm giác thật dễ chịu, dưới sàn là chiếc thảm thủ công đắt đỏ.

Trong thùng xe an tĩnh, đang có tiếng nhạc thư giãn uyển chuyển.

Tốc độ xe chậm như vậy là do Bạch Tiểu Thăng yêu cầu, làm như thế để cho ba người có thể ngắm phong cảnh bên ngoài cửa sổ thủy tinh.

- Tửu trang Filo của Antonio tiên sinh rất nổi danh trong vùng này, không chỉ như thế, mà coi như là trong giới rượu của phương Tây cũng rất nổi danh.

Lâm Vi Vi vừa thưởng thức khung cảnh tự nhiên bên ngoài cửa sổ, vừa cười nói.

Ngoài cửa sổ là hình ảnh vùng quê mênh mông vô bờ, khiến người ta cảm thấy tâm thần thoải mái.

Xa xa cây cối rậm rạp thành rừng, có chút cảm giác như đang ở rừng rậm nguyên thủy.

Nếu ở trên mặt cỏ rộng rãi lại có thêm một cây đại thụ, liền cho người khác cảm thấy hứng thú.

Lâm Vi Vi thuận mắt nhìn sang, liền cảm thấy trong lòng khó chịu, nàng hiện tại rất muốn ăn mặc thật đẹp, ôm chiếc máy ảnh chạy trên thảo nguyên, chụp lại từng chỗ phong cảnh đẹp tuyệt kia.

- Thú vị chính là, trận đánh giá sẽ diễn ra vào lúc bốn giờ chiều nay, không làm vào buổi tối sao?

Lôi Nghênh hiếu kỳ nói.

- Ban đêm? Lúc đó thì trời cũng đã tối rồi làm sao có thể ngắm phong cảnh ven đường nữa.

Lâm Vi Vi nói ra.

- Đây là Phẩm Tửu Hội, cũng không phải là tới để ngắm phong cảnh.

Lôi Nghênh cười nhắc nhở.

- Ai nói lúc mọi người phẩm tửu thì không được để rượu của mình trong phong cảnh đẹp đẽ chứ.

Lâm Vi Vi kiên trì bảo vệ suy nghĩ của mình.

Lôi Nghênh nhún vai, không muốn cãi nhau cùng nàng.

Bạch Tiểu Thăng cười cười, không nói xen vào đề tài này, bởi vì hắn cũng nói không rõ ràng được vấn đề.

Trên đường, thỉnh thoảng cũng có xe từ phía sau vượt qua, nhìn phương hướng họ đi, cũng hẳn là đi tham gia tửu hội.

Bởi vì con đường trước mắt này chỉ có thể đi tới hướng Tửu trang Filo.

Càng lúc càng đến gần mục đích, mấy người Bạch Tiểu Thăng mới phát hiện ra, các cỗ xe bắt đầu leo dốc, thì ra trang viên Filo nằm ở trên dốc cao.

Lâm Vi Vi bỗng nhiên lại hỏi.

- Bây giờ cũng không phải là mùa thu hoạch nho mà, nhưỡng (ủ) tiệc rượu cũng không ngại muộn. Hay là bên này thu hoạch nho xong lại cất vào hầm đợi thời gian sản xuất?

Cái cô nàng này đúng là có nhiều vấn đề quá.

Lôi Nghênh đã không có ý định mở miệng, Lâm Vi Vi liền nhìn chằm chằm Bạch Tiểu Thăng.

- Chủng loại nho ở bên này rất phong phú, công nghệ sản xuất cũng rất là nhiều, nho đã cất vào hầm rồi sản xuất chắc cũng có khả năng.

Bạch Tiểu Thăng nói như là có thật, sau đó lại cười nói tiếp.

- Nhưng mà, anh lại có suy nghĩ là họ thu hoạch xong thì sản xuất ngay, bây giờ là thời gian rượu được hoàn thành, quan tâm tới cất nho vào hầm làm gì.

Mặt Lâm Vi Vi lập tức đỏ lên, cảm thấy đề tài mình hỏi thật là quá bình thường, lập tức làm cái mặt quỷ.

Cứ như vậy, một đường xem phong cảnh, một đường nói chuyện, rất nhanh xe của bọn hắn liền đi vào tửu trang.

Xe của bọn họ cũng theo địa chỉ mà tiến vào bãi đỗ xe.

Xuống xe, ba người Bạch Tiểu Thăng nhìn quảng trường to lớn trước mặt, lại nhìn tòa pháo đài to lớn ở phía xa, đều âm thầm gật đầu.

Không thể nói ở phương Tây khắp nơi đều là pháo đài, nhưng mà xác thực thì thứ này cũng không ít, đặc biệt là các gia tộc có danh tiếng, nơi có những nhân vật nổi tiếng, nếu là không làm một cái pháo đài ở đó thì sẽ cảm thấy không phù hợp với thân phận.

Cái tòa pháo đài ở Tửu trang Filo này cũng không tính là cái lớn nhất mà bọn họ từng thấy qua, cũng không phải là có thời gian lâu nhất, nhưng mà nhìn nó lại cảm thấy rất dễ chịu.

Bạch Tiểu Thăng nhìn quanh bốn phía, người tụ tập trước quảng trường cũng không ít, phần lớn hẳn là khách mời.

Chính giữa quảng trường có một hồ nước rất lớn, trung tâm là một pho tượng, cũng là suối phun nước.

Lâm Vi Vi từ trong túi xách của mình tìm ra thiệp mời cầm ở trong tay, giương mắt nhìn qua, nhìn thấy ở gần cái suối phun kia đang tổ chức văn nghệ cũng thấy hay, bên kia cũng có khách đến thăm đang quay phim, lập tức trong lòng lại có mấy phần ngứa ngáy khó mà nhịn được.

- Anh Tiểu Thăng, em có thể đi qua đó chụp một tấm hình được không?

Lâm Vi Vi hỏi dò.

Sợ hành vi này của mình không ổn sẽ làm mất mặt Bạch Tiểu Thăng.

- Đi đi!

Bạch Tiểu Thăng cười nói.

- Lúc này chúng ta cũng không phải lấy danh phận chính thức mà tới đây, cũng không muốn làm tâm điểm chú ý cho người ta, thì sao mà không được chứ. Còn nữa, bên đó cũng có rất nhiều khách mời đang chụp hình, em không thấy có một số người làm của tửu trang cũng giúp khách chụp hình đó sao, cái này cũng có nghĩa là họ cho phép. Như vậy thì còn khách khí làm gì!

Lâm Vi Vi lập tức vui vẻ nhảy cẫng lên, dẫn đầu ba người đi về phía đài phun nước.

Bạch Tiểu Thăng, Lôi Nghênh nhìn nhau cười một tiếng, đi theo ở phía sau.

Bạn cần đăng nhập để bình luận