Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 2592: Bạch Tiểu Thăng "Sợ đầu sợ đuôi" (2)

Chỉ có điều vẻ mặt Bạch Tiểu Thăng không thay đổi, giống như nói đùa:

- Vậy thì không đến mức đó.

- Nhưng tôi vẫn là một Phó chủ tịch mới, lên chức không bao lâu, dù sao tôi cũng phải cẩn thận một chút, tránh kéo mình dính vào rắc rối nào đó.

- Nếu mấy chủ doanh nghiệp mà tôi quản lý xảy ra chút dính líu với gia tộc Milutlo, vậy thì không có gì, nhưng tôi là Phó chủ tịch này dính vào, một khi làm cho truyền thông hiểu nhầm, cho dù là tập đoàn chúng ta cũng rất khó có thể làm sáng tỏ trong thời gian ngắn được.

- Cô nói xem gia tộc Falklin là hệ thống khổng lồ như vậy, chỉ cần có một phần nhỏ người hiểu nhầm, tiến tới phát sinh đề phòng với những sản nghiệp kinh doanh của tập đoàn chúng tôi ở địa phương, đến lúc đó phát sinh chút mâu thuẫn xung đột, không ai có thể bảo đảm được. Các người nói xem, đến lúc đó có rắc rối tìm tới, có phải sẽ rơi xuống trên đầu của tôi không?

- Chỉ có điều, Milutlo ngược lại rất được lợi...

Bạch Tiểu Thăng với dáng vẻ vô tội, giang tay mỉm cười nói.

Ánh mắt Jami thoáng thay đổi, vẻ mặt Beckin trở nên gượng gạo, Riviyan cũng không nhịn được nhìn về phía Bạch Tiểu Thăng.

Bầu không khí lập tức trở nên gượng gạo.

- Đương nhiên, đây đều là những lời ăn nói lung tung của tôi thôi, các người không nên tưởng thật. Dù sao ở đây cũng không có người ngoài.

Bạch Tiểu Thăng cười ha hả nói.

Jami hít sau vài hơi, lập tức cười nói.

- Ngài Bạch Tiểu Thăng, ngài thật biết cách nói đùa.

- Đúng vậy, hài hước, đúng là hài hước!

Ngài Beckin cũng cười ha ha nói.

Thái độ Riviyan lại có chút bất đắc dĩ, trong lòng thầm nghĩ: Ôi trời ơi, có phải Phó chủ tịch Bạch Tiểu Thăng này mắc chứng bệnh vọng tưởng bị hãm hại hay không!

Bạch Tiểu Thăng vươn vai và ngáp một cái nói:

- Ôi, tôi cũng mới bay đến Hamore, mới xuống máy bay đã ăn cơm, còn chưa được nghỉ ngơi chút nào. Bây giờ tôi đúng là vừa mệt lại vừa buồn ngủ, tôi cũng sợ đầu óc mình choáng váng nặng nề, mắt mờ, không thể làm ra được quyết định gì.

Jami thấy cảnh tượng như vậy, cười nói:

- Cho dù tôi mang theo mục đích hợp tác sâu hơn, nhưng nếu hôm nay ngài Bạch Tiểu Thăng không tiện thì không cần bàn nưa. Thật ra sự hợp tác của chúng ta tất nhiên sẽ triển khai sau khi phong ba chấm dứt, tuyệt đối sẽ không làm liên lụy để tập đoàn Chấn Bắc dính vào rắc rối đâu.

Người phụ nữ này ngược lại rất giỏi nói chuyện, hơn nữa có thể điều chỉnh, thay đổi theo hướng gió.

Không đơn giản!

Người phụ nữ của gia tộc Milutlo trẻ tuổi như vậy lại có nhiều âm mưu thủ đoạn, thật sự không đơn giản!

Beckin cười ha hả nói:

- Thật ra lần này chúng tôi tới đây chỉ muốn gặp ngài Bạch một lần, không có ý gì khác, càng không mục đích gì khác. Trước đó, tôi và ngài Riviyan cũng trò chuyện gần xong rồi, nhưng ngái ấy vẫn không gia nhập liên minh thương mại của chúng tôi, nói thế nào cũng phải để cho ngài Bạch làm chủ. Ngài xem, liên minh thương mại chúng tôi chính là một tổ chức không mang tính chất công lập, tự nguyện lại không câu nệ. Mấy doanh nghiệp lớn của ngài gia nhập vào, tuyệt đối sẽ là vị trí hội viên trung tâm, hơn nữa không cần gánh chịu bất kỳ nghĩa vụ nào. Thế nào, ngài Bạch, ngài có cho phép đám người ngài Riviyan gia nhập liên minh thương mại của chúng tôi không?

Nếu nói Bạch Tiểu Thăng nhìn trước ngó sau, do dự không quyết về chuyện của gia tộc Milutlo, vậy dù sao để cho mấy doanh nghiệp phía dưới gia nhập tổ chức kinh doanh địa phương không phải là chuyện gì khó quyết định đi.

Thật ra, nếu không phải vì để cho ngài Bạch Tiểu Thăng này cảm nhận được sự tôn trọng đối với hắn, Riviyan thậm chí đã sớm tiền trảm hậu tấu, tránh phiền phức như vậy.

Dưới ánh mắt chăm chú của ba người, Bạch Tiểu Thăng mỉm cười, nhìn chén trà trước mặt nói:

- Cái này, hai vị có chỗ không biết. Trước đây tập đoàn chúng tôi đúng là không phản đối doanh nghiệp phía dưới gia nhập vào tổ chức kinh doanh có tính chất khu vực, thậm chí còn khích lệ. Nhưng lúc này đây không phải là lúc kinh doanh các nơi đều có sự chấn động sao? Cho nên tổng bộ có yêu cầu, tạm thời dừng gia nhập bất kỳ tổ chức bên ngoài nào, trừ khi là tự mình thành lập.

Jami và Beckin nghe vậy liền sửng sốt.

Riviyan cũng kinh ngạc nhìn về phía Bạch Tiểu Thăng.

Tổng bộ của tập đoàn có một mệnh lệnh rõ ràng như thế từ lúc nào? Sao ông ta không biết vậy.

- Chúng ta có yêu cầu này sao?

Riviyan không nhịn được lẩm bẩm nói.

- Tôi tới rồi, anh chẳng phải sẽ biết à?

Bạch Tiểu Thăng thản nhiên liếc nhìn ông ta nói:

- Ngài Riviyan, ngài biết muộn có thể là do cấp bậc còn chưa đủ.

Những lời này làm cho Riviyan hoàn toàn nghẹn lời, quan lớn một cấp đè chết người, Bạch Tiểu Thăng cao hơn ông ta đâu chỉ một cấp.

Một câu nói của cấp phó chủ tịch thật sự có thể làm người ta nghẹn chết.

- Nhưng ngài Beckin, chuyện chúng tôi gia nhập liên minh thương mại cũng không phải là không thể, làm phiền ngài vẫn giữ lại vị trí hội viên trung tâm cho chúng tôi. Sau này tôi làm rõ ràng tình hình bên này, tôi có thể làm chủ mở ra trường hợp đặc biệt, đến lúc đó chúng tôi hợp tác tuyệt đối không chỉ nhất thời nửa khắc.

Bạch Tiểu Thăng mỉm cười nói.

Beckin còn có thể nói gì nữa, chỉ đành phải nhìn Bạch Tiểu Thăng nặn ra một nụ cười, phóng khoáng nói:

- Được, cửa lớn của liên minh thương mại chúng tôi sẽ luôn mở rộng với các ngài. Ngài muốn tìm hiểu tình huống gì, cần trợ giúp gì cứ nói một tiếng, Beckin tôi có thể giúp một tay thì tuyệt đối sẽ giúp.

- Cảm ơn, cảm ơn ngài Beckin.

Bạch Tiểu Thăng mỉm cười chủ động bắt tay ông ta.

Thấy Phó chủ tịch tập đoàn Chấn Bắc nhiệt tình như vậy, Beckin cũng có chút hưởng thụ, lại cảm giác có chút sai sai.

Nói chung, ông ta cũng không biết trong lòng mình là cảm giác gì.

Phó chủ tịch trẻ tuổi này hình như không non nớt dễ đối phó giống như vẻ ngoài.

- Nếu vậy, mời Phó chủ tịch Bạch Tiểu Thăng tìm hiểu rõ tình hình, so sánh xu hướng lợi và hại của giới kinh doanh Bắc u trước mắt, suy nghĩ kỹ về chuyện hợp tác với gia tộc Milutlo chúng tôi. Bên phía tôi cũng luôn chờ đợi.

Jami mỉm cười nói với Bạch Tiểu Thăng.

- Không thành vấn đề, không thành vấn đề. Thực lực của gia tộc Milutlo ở Bắc u vẫn rõ như ban ngày, về sau vẫn mong được chiếu cố nhiều hơn.

Bạch Tiểu Thăng mỉm cười bắt tay với Jami.

- Vậy nếu ngài Bạch mới đến bên này, đi đường mệt nhọc, chúng tôi sẽ không quấy rầy nữa, sau này lại liên lạc lại.

Jami nói.

- Được, được, sau này liên hệ.

Bạch Tiểu Thăng mỉm cười gật đầu, trực tiếp chỉ thị cho Riviyan:

- Ngài Riviyan, ngài thay tôi tiễn hai vị đây một chút.

Cái này tính là kết thúc cuộc nói chuyện sao? Cuối cùng vẫn chưa bàn xong chuyện gì.

Trong lòng Riviyan có chút phiền muộn chán nản nhưng không dám để lộ ra trên mặt. Ông ta nhìn Bạch Tiểu Thăng gật đầu, nói với Beckin và Jami:

- Tôi tiễn hai vị.

Jami, Beckin lại nói từ biệt với Bạch Tiểu Thăng rồi lần lượt ra khỏi căn phòng nhỏ, Riviyan đi phía sau đưa tiễn.

Nhưng bọn họ đi không tới một phút, Jami không ngờ đã quay lại.

Giây phút Bạch Tiểu Thăng thấy cô ta, ánh mắt nhất thời kinh ngạc, mỉm cười nói:

- Cô Jami, cô còn có chuyện gì sao?

Jami cười, nói:

- Tôi thật sự còn quên mất một việc đấy.

Bạch Tiểu Thăng dùng tay ra hiệu "Mời nói".

Đôi mắt Jami sáng rực, mỉm cười nói:

- Tối mai, chúng tôi có tổ chức một bữa tiệc, tôi muốn mời ngài Bạch cũng tham gia.

Có lẽ là nghĩ Bạch Tiểu Thăng có thể từ chối, Jami không để cho anh có cơ hội lên tiếng, nói tiếp:

- Chúng tôi có mời phó thị trưởng Hamore, đồng thời ông ấy sẽ dẫn đến đoàn trưởng đoàn thăm viếng thương nghiệp của hoàng gia Aisha tới! Đến lúc đó, chúng tôi sẽ đàm phán một chút với gia đình hoàng gia lớn nhất Bắc u... có thể chuyện hợp tác sẽ thật sự thay đổi tình hình đấy.

Bạch Tiểu Thăng thấy tự tin Jami nói vậy thì lập tức ngẩn người.

Gia tộc Milutlo không ngờ lại đánh chủ ý đến trên đầu gia đình hoàng gia Aisha để thay đổi trạng thái của giới kinh doanh bên này?!

Điều này hình như, anh cần quan tâm một chút.

- Bây giờ, tôi mời ngài Bạch tham gia, ngài tới chứ?

Jami mắt thấy vẻ mặt Bạch Tiểu Thăng thay đổi thì mỉm cười nói.

Bạch Tiểu Thăng lấy lại tinh thần, nhìn Jami mỉm cười đầy ẩn ý nói:

- Nếu cô Jami đi rồi còn quay lại chân thành mời, vậy tôi tất nhiên phải tuân lệnh rồi.

Bạn cần đăng nhập để bình luận