Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 1896: Caroline quyết định

Phó tổng giám đốc Ma Căn còn chưa uống xong cốc cà phê này đã tính rời đi. từ trước đến nay uống cà phê đều không phải là mục đích, nói chuyện mới đúng. Nói xong thì không cần phải ở lại nữa.

Dù sao, phó tổng giám đốc Ma Căn cũng là người rất bận rộn.

Thấy phó tổng giám đốc Ma Căn muốn đi, Caroline vội vàng đứng dậy đưa tiễn.

- Cô không cần phải tiễn đâu, chỉ cần có lòng là đủ rồi. Ở đây tai vách mạch rừng, tôi tự đi là được.

Phó tổng giám đốc Ma Căn mỉm cười và nói.

Những lời này đã nói rõ, không phải là giả vờ khách sáo gì. Caroline đã quen với tính tình của phó tổng giám đốc Ma Căn lại tuân theo lời căn dặn, chỉ đưa đến bên cạnh.

Phó tổng giám đốc Ma Căn cười với cô ta và kéo cửa ra, một mình rời đi.

Hai phút sau, cánh cửa bị đẩy ra từ bên ngoài. Trợ lý nam đeo mắt kính gọng vàng kia thò đầu vào. Khi nhìn thấy Caroline, anh ta lập tức nói với vẻ lễ độ cung kính:

- Cô Caroline, phó tổng giám đốc Ma Căn đã đi rồi.

Caroline khẽ gật đầu và dặn dò:

- Các anh tạm thời chờ ở bên ngoài, tôi muốn ở một mình yên lặng một lát.

- Vâng.

Trợ lý nam kia lập tức cung kính trả lời rồi lùi lại, tiện tay đóng cửa lại.

Caroline xoay người quay lại chỗ ngồi của mình, cầm cốc cà phê còn nóng lên và chậm rãi uống.

- Nói gì mà “không cần nóng nảy, từ từ sẽ đến” chứ? Hừ, có vài phần thật sự vài phần giả.

Caroline giễu cợt cười lạnh và thì thào tự nói.

Lời của những người cấp trên nói có đôi khi phải theo nghe, nhưng có đôi khi phải suy nghĩ xem bọn họ có phải đang nói ngược lại hay không.

- Nhưng Ma Căn làm vậy đã xem như cho chúng ta vài phần mặt mũi rồi. Dù sao tôi cũng không phải là người giúp việc của ông ta.

Caroline lại lẩm bẩm.

Điều này là nhờ vào gia tộc của cô ta từ từ trở nên mạnh hơn, phó tổng giám đốc Ma Căn cũng sẽ cho vài phần đường sống.

Xem ra phó tổng giám đốc Ma Căn đặc biệt để ý Bạch Tiểu Thăng kia, sớm muộn cũng sẽ phải xuống tay với anh ta.

Mục đích trong chuyện này tất nhiên là mượn đó công kích thân phận Hoa kiều của phó tổng giám đốc Lộ Thành An và Lý Vận Nguyên, cướp đoạt quyền lực trong tập đoàn.

Lúc này, phó tổng giám đốc Ma Căn cho Caroline và gia tộc của cô ta mấy phần thể diện, để cho bọn họ thành lập hợp tác với khu Đại Trung Hoa bên kia trước.

- Xem ra thật sự không thể kéo dài việc hợp tác với Bạch Tiểu Thăng nữa. Mình nhất định phải tranh thủ thời gian!

Caroline nói xong thì tập trung tinh thần uống cà phê.

Chậm rãi uống hết hơn nửa cốc cà phê nóng, Caroline để ly xuống và ấn nút gọi trên bàn.

Một lát sau cửa lại mở ra. Vẫn là trợ lý nam kia thò người vào và cung kính hỏi thăm:

- Cô Caroline, cô có gì căn dặn sao?

- Bảo tất cả trợ lý bước vào đây.

Caroline căn dặn.

Trợ lý nam lập tức truyền lời, sau đó những trợ lý nam nữ kia nối đuôi nhau đi vào, đứng làm một hàng.

- Đánh bản hợp đồng thứ mười lăm ra, lấy một bản đưa cho tôi, sau đó chúng ta sửa nó ngay ở đây!

Caroline nói.

Các trợ lý nghe vậy, trong mắt hơi kinh ngạc.

Vừa rồi Caroline còn nói bản thảo hợp đồng này không còn giá trị, bảo bọn họ nghĩ lại, bây giờ lại muốn sửa bản thảo này sao?!

Phải biết rằng từ trước đến nay Caroline nói một là một hai là hai, mở miệng ra xem như đã quyết định, số lần đổi ý rất hiếm hoi.

- Các người còn đứng ngây ra đó làm gì? Tôi chỉ có một giờ để quyết định hợp đồng với các người thôi, làm đi!

Caroline nhíu mày quát.

Lúc này, những trợ lý này mới lấy lại tinh thần và vội vàng rời đi.

Trong một giờ sau đó, các trợ lý đều cầm một cái quyển sổ, vây quanh ở bên cạnh Caroline và dùng bút ghi chép.

Caroline lật từng trang hợp đồng, xem xét và xác định từng nội dung với bọn họ.

Không thể không nói, có vài người có đầu óc trời sinh thần kỳ như Caroline vậy.

Suy nghĩ của cô ta rõ ràng chu đáo, phản ứng rất nhanh, không những chỉ rõ phương hướng lớn còn có thể xác định được cụ thể việc nào ra việc đó.

Một đám trợ lý trợ giúp cô ta có cảm giác không thể đáp ứng xuể.

Một giờ sau, Caroline thả hợp đồng trong tay xuống và dặn dò:

- Theo lời tôi nói, trước tám giờ tối hôm nay, các người phải sửa lại tất cả mọi thứ cho tôi rồi tập hợp lại và giao đến trên tay tôi!

Caroline lại nói:

- Tiếp theo, tôi còn phải tham gia hai cuộc họp và một lần diễn thuyết trên đường phố. Tất cả các người chia làm hai nhóm, thay phiên cùng tôi tham dự hoạt động. Những người không tham gia hoạt động thì chuẩn bị hợp đồng trong phần của mình.

Những trợ lý vội vàng liên tiếp đồng ý, không dám do dự.

Khi làm việc, từ trước đến nay Caroline đều nói một là một hai là hai, cô ta cho thời gian vĩnh viễn chỉ có vừa vặn, thậm chí còn gấp rút làm người ta khẩn trương bận rộn nhưng không luống cuống tay chân. Ai cũng không nói được tại sao cô ta có thể căn thời gian chính xác như vậy.

Lúc này Caroline có thể không thời gian rảnh rỗi để ý tới sự kính nể và e sợ của những người bên ngoài, cô ta đang trầm ngâm suy nghĩ.

Chờ sau khi bản hợp đồng này được đưa ra, ngày mai, mình sẽ đi gặp mặt Bạch Tiểu Thăng! Nhất định phải ký được. Tin tưởng anh ta sẽ không làm mình mất mặt. Điều khoản trong bản hợp đồng thứ mười lăm này vô cùng chặt chẽ, mình cũng đã giảm vài phần điều kiện, tin tưởng anh ta là một người thông minh, sẽ không để cho mình phải thất vọng! Caroline thầm nghĩ, ánh mắt lóe sáng:

- Chỉ cần chúng ta ký hợp đồng, tất cả hợp tác đi lên quỹ đạo, vậy anh ta thế nào cũng không quan trọng với mình nữa!

Đây không phải là hợp tác giữa doanh nghiệp bên ngoài cùng tập đoàn, nếu hai bên xuất hiện mâu thuẫn về ý tưởng thì sẽ ngừng hẳn. Dưới cơ sở cùng tồn tại trong một tập đoàn lớn, một khi đã hợp tác thì trừ khi tồn tại vấn đề nghiêm trọng, bằng không chắc chắn sẽ không ngừng hẳn. Nếu không, lãnh đạo cấp cao của tập đoàn trách hỏi, cho dù Bạch Tiểu Thăng còn là nhân vật lớn thứ hai trong bộ Giám sát của trụ sở chính, cũng tuyệt đối không thể gánh nổi trách nhiệm!

Hơn nữa, một khi có động tác nhằm vào Bạch Tiểu Thăng, mình lại trốn sau lưng phó tổng giám đốc Ma Căn trợ giúp là được, không cần xông lên trước. Nếu như anh ta có oán giận thì cứ trực tiếp nhằm vào phó tổng giám đốc Ma Căn, có liên quan gì đến mình chứ?

Khóe miệng Caroline cong lên, thoáng cười lạnh.

Tiếp theo, Caroline dẫn người rời khỏi quán cà phê và bận rộn bôn ba.

Caroline đi họp, đi diễn thuyết, đi kéo phiếu bầu, đồng thời còn phải xử lý công việc của cô ta ở tập đoàn.

Có thể nói, nữ cường nhân cũng không đủ để hình dung về cô ta, cô ta lại giống như một cỗ máy cũng không biết mệt mỏi với bộ vi xử lý 8 nhân vậy.

Tám giờ tối, sau khi bận rộn tất cả mọi chuyện xong, Caroline ngồi xe chạy về trong nhà và lấy được hợp đồng mình cần.

Cô ta cảm thấy nội dung sau khi sửa cũng tạm được thôi.

Nhưng lúc này cô ta không có nhiều thời gian để làm lại nữa, như vậy là đủ rồi.

Caroline lật xem nội dung một lượt và xác nhận không sai, mới có thể lấy điện thoại di động ra gọi cho Bạch Tiểu Thăng.

Chờ sau vài tiếng chuông, Bạch Tiểu Thăng đã nghe máy.

- Là cô Caroline sao?

Giọng nói của Bạch Tiểu Thăng rất khách sáo.

- Là tôi.

Caroline mỉm cười và nói:

- Ngài Bạch Tiểu Thăng, trong mấy ngày không liên hệ, bên tôi cũng có hơi bận. Nhưng thật may là bên tôi đã nghĩ xong về hợp đồng hợp tác giữa hai chúng ta. Tôi nghĩ chúng ta nên tranh thủ thời gian ký thôi.

- À, lúc nào vậy?

Bên kia điện thoại, Bạch Tiểu Thăng hỏi.

Caroline liền nói ngay:

- Tôi thấy ngày mai cũng tốt! Mười giờ sáng, tôi có thời gian!

Vừa nói vậy, không ngờ Bạch Tiểu Thăng lại hơi ngập ngừng:

- Mười giờ sáng ngày mai sao?

- Sao vậy? Ngài Bạch có gì không tiện à?

Caroline nhíu mày nói.

Bên kia điện thoại, Bạch Tiểu Thăng có chút do dự rồi nói:

- Là như vậy, mười giờ sáng ngày mai, tôi và một doanh nghiệp bên ngoài tập đoàn sẽ ký hợp đồng, đã hẹn trước thời điểm cùng địa điểm, ở khách sạn quốc tế Suge.

Caroline nghe ra sự khác thường trong giọng điệu của Bạch Tiểu Thăng nên lập tức nhíu mày.

Ký hợp đồng với doanh nghiệp bên ngoài? Cũng không biết là nhà nào vậy?

Nhưng liệu phần hợp tác này có phải nắm giữ như cầu của khu Đại Trung Hoa, khiến hợp tác bên cô ta có thể bị ảnh hưởng không?

Khách sạn quốc tế Suge à? Caroline thật ra có biết tới nó.

Suy nghĩ một lát, Caroline quyết đoán nói:

- Không bằng như vậy đi, ngày mai tôi cũng sẽ qua đó, tôi sẽ tới đó tìm anh rồi chúng ta ký hợp đồng ở đó luôn. Anh thấy thế nào?

Bạn cần đăng nhập để bình luận