Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 2661: Một đấu một (2)



Ở ban quản lý Ôn Ngôn đã bồi dưỡng ra lực lượng của riêng mình, rõ ràng phiếu bầu cũng chỉ tập trung vào một mình Ôn Ngôn.

Sau khi Perros lên tiếng, Lý Vận Nguyên đứng lên, nhận lấy micro từ trong tay của nhân viên, nhìn các vị Phó chủ tịch bên cạnh và bình tĩnh nói:

- Tôi cũng tuyên bố rời khỏi cuộc tranh cử, các vị đồng nghiệp nguyên lão, tuổi tác và sức khỏe của chúng ta đã không thể so được với trước đây, vẫn nên nhường cho người trẻ tuổi có tài đức.

Những Phó chủ tịch khác đang ngồi đều gật đầu.

Thật ra, bọn họ đã sớm có mục tiêu ủng hộ, một khi Bạch Tuyên Ngữ bị loại, bọn họ căn bản sẽ không tự mình đứng ra.

Giờ phút này, Bạch Tiểu Thăng lại đứng dậy.

Lý Vận Nguyên rất tự nhiên đưa micro qua.

Bạch Tiểu Thăng dùng hai tay nhận lấy micro, gật đầu với Lý Vận Nguyên rồi nhìn về phía Ôn Ngôn, giọng điềm tĩnh nói từng từ:

- Tôi tới cạnh tranh với ngài Ôn Ngôn vị trí Đại diện chủ tịch hội đồng quản trị này!

Bạch Tiểu Thăng nói những lời này làm cho ánh mắt mọi người đều tập trung ở trên người anh.

Ánh mắt những người ung hộ Bạch Tuyên Ngữ lại sáng lên.

Từ trước tới nay, Bạch Tiểu Thăng mang tới cho tập đoàn rất nhiều điều ngạc nhiên, anh có danh tiếng, có công tích, có năng lực, cũng là người được Bạch Tuyên Ngữ nhiều lần trao thưởng tin cậy.

Anh làm Đại diện chủ tịch hội đồng quản trị rõ ràng tốt hơn Ôn Ngôn đang qua lại gần gũi với Hội đồng quản trị!

Ánh mắt Howard nhìn về phía Bạch Tiểu Thăng cũng sáng ngời, đầy vẻ chú ý.

Ông ta sớm nghe nói Bạch Tiểu Thăng, hiện tại vừa nhìn đã cảm thấy người trẻ tuổi này rất không tầm thường.

Tiếp theo là Bạch Tiểu Thăng cạnh tranh với Ôn Ngôn, nói vậy hẳn rất thú vị đây!

Lúc này, Ôn Ngôn cũng đứng lên, nhận lấy micro từ trong tay của Perros, ánh mắt sắc bén nhìn Bạch Tiểu Thăng.

Anh ta không ngờ Bạch Tiểu Thăng có thể đứng ra, nhưng ngay cả Bạch Tuyên Ngữ cũng thất bại, Bạch Tiểu Thăng lại dựa vào đâu để thắng anh ta!

Ôn Ngôn mỉm cười, ánh mắt lộ vẻ sắc bén, cao giọng nói:

- Được, vậy để tôi làm đối thủ của cậu, Phó chủ tịch Bạch Tiểu Thăng!

Hai người trẻ tuổi vô cùng ưu tú trong các lãnh đạo cấp cao của tập đoàn Chấn Bắc xem như đã đối mặt, mà những người khác đều không dính vào.

- Vậy tiếp theo chính là khâu diễn thuyết, mời hai vị lên đài.

Trên đài, Phó chủ tịch Basil dè dặt nhìn hai người, cao giọng nói.

Bạch Tiểu Thăng và Ôn Ngôn không ai nói lời khiêm tốn, từng người bước nhanh lên đài.

Diễn thuyết chỉ là một khâu mà thôi.

Thật ra trong lòng mọi người đã sớm xác định được, không thể nào dựa vào một lần diễn thuyết là thay đổi lập trường và xu hướng.

Nhưng lại không thể nói đây là một phần có cũng được không có cũng được, dù sao bất ngờ gì cũng có thể xảy ra.

Bạch Tiểu Thăng và Ôn Ngôn rút thăm quyết định thứ tự trước sau, cuối cùng là Ôn Ngôn lên tiếng trước Bạch Tiểu Thăng.

Đứng ở trên đài, đối mặt với ánh mắt chú ý của tất cả lãnh đạo cấp cao, Ôn Ngôn có cảm giác như mình đã trở thành một vị vua, phải cố gắng hết sức mới ép được kích động trong lòng.

- Các vị đồng nghiệp, các bạn thân mến, nếu tôi may mắn có thể trở thành Đại diện chủ tịch hội đồng quản trị mới của tập đoàn Chấn Bắc, tôi sẽ cố gắng hết khả năng, dẫn mọi người đi lên một độ cao hoàn toàn mới, sẽ không để cho mọi người thất vọng!

Ôn Ngôn sớm đã chuẩn bị sẵn một bài diễn thuyết, trong giấc mơ không biết đã nói mấy trăm nghìn lần.

Lúc này nói ra đầy cảm xúc.

Trong nửa giờ ngắn ngủi, Ôn Ngôn diễn thuyết làm người ta không nhịn được phải vỗ tay hai lần.

Cho dù những người không tính bỏ phiếu cho hắn cũng phải âm thầm thừa nhận, tối thiểu tình cảm của Ôn Ngôn đối với tập đoàn là chân thành lại nóng bỏng, khiến cho người ta than thở.

Ở trên đài, Bạch Tiểu Thăng đứng bên cạnh vỗ tay theo phép lịch sự.

Nhưng trong lòng anh lại căm giận Ôn Ngôn có thể liên kết với Hội đồng quản trị bán đứng lợi ích của tập đoàn, còn có thể nói đường hoàng như thế.

- Xem ra, mình cũng không thể quá chú ý tới khâu này, phải bỏ chút công sức mới được!

Bạch Tiểu Thăng hít sâu một hơi, trong lòng ra lệnh cho Hồng Liên giúp đỡ chuẩn bị.

Chuẩn bị các loại số liệu của tài liệu, chuẩn bị các loại kỹ xảo diễn thuyết, thậm chí ngay cả tiết tấu và giọng nói cũng đang được chuẩn bị

Đây là một lần tranh cấu mở ra thiết bị gian lận.

Khi Ôn Ngôn nói xong câu cuối cùng lại nhận được một tràng vỗ tay.

Anh ta cúi người chào mọi người rồi lùi lại nhường vị trí, không ngờ lúc nhìn về phía Bạch Tiểu Thăng lại với ánh mắt đầy khiêu khích.

Bạch Tiểu Thăng không để ý tới ánh mắt của Ôn Ngôn, anh đi tới đứng ở trước đài, ánh mắt nhìn lướt qua mọi người dưới đài.

Bạch Tiểu Thăng cứ im lặng nhìn như vậy chừng mấy giây, mãi đến khi tất cả mọi người đều yên tĩnh lại, lấy lại tinh thần từ sau những kích động do bài diễn thuyết của Ôn Ngôn.

- Các vị…

Lúc này Bạch Tiểu Thăng mới nói tiếp, giọng nói rõ ràng:

- Chúng ta họp ở đây là đang tiến hành thay đổi quyền lực, các người có người đang nghĩ, bây giờ sản nghiệp của tập đoàn ở các châu thế nào?

Chỉ một câu nói này, các Tổng giám đốc sự nghiệp, giám đốc điều hành lập tức tập trung tinh thần.

Ngay cả các Phó chủ tịch được phân công ra ngoài quản lý một khu vực cũng lập tức lộ ra vẻ mặt chăm chú.

Bạch Tiểu Thăng dường như đang giao lưu với mọi người:

- Lúc này, giới kinh doanh thay đổi bất ngờ, cạnh tranh thương nghiệp của gia tộc Milutlo, gia tộc Falklin tăng lên, bất ngờ kéo các các ngành nghề ở các khu vực phát sinh xu hướng và biến hóa mới, rất nhiều vụ kinh doanh đều liên quan đến phần quản lý hoặc quan tâm của mọi người.

- Các người ngửi được mùi nguy hiểm, cũng nhận thấy được cơ hội, các người thậm chí có dự án phát triển của riêng mình.

- Nhưng điều này thật sự tốt sao? Nếu không có tập đoàn phối hợp và ủng hộ, có phải tất cả chỉ là phù dung sớm nở tối tàn?

Tất cả mọi người đều chăm chú nhìn Bạch Tiểu Thăng, nghe anh nói tiếp.

Thấy cảnh tượng như vậy, Ôn Ngôn nhíu mày, không biết những lời khô khan này của Bạch Tiểu Thăng có gì hấp dẫn.

Anh ta không phải là thống soái tuyến một, tất nhiên không biết những lời này động lòng người tới mức nào.

Đây không phải là luôn mồm nói đạo lý, muốn nói hoài bão lại có thể so sánh được.

- Thật ra tôi có vài ý tưởng liên quan tới kinh doanh tập đoàn ở trên thế giới và sẵn lòng chia sẻ với mọi người. Nếu như các người không mưu mà hợp với tôi, sau khi tôi làm Đại diện chủ tịch hội đồng quản trị sẽ cùng thử với mọi người. Cho dù trong chúng ta không có ý kiến nhất trí cũng không sao, sau này chúng ta có thể giao lưu riêng, tìm được một phương án mà mọi người đều công nhận.

Bạch Tiểu Thăng không nhanh không chậm, lần lượt kể ra một vài tư tưởng và phán đoán của mình về tình thế hiện tại cũng như sau này.

Tròn bốn mươi phút, trong phòng họp im lặng.

Từ các Phó chủ tịch cho tới giám đốc điều hành, đều tập trung tinh thần lắng nghe.

Có người xoa tay, có người ánh mắt sáng ngời, có người trầm ngâm suy nghĩ.

Ôn Ngôn càng nhìn càng thấy không ổn. Cho dù Bạch Tiểu Thăng không nhận được tiếng vỗ tay, nhưng lại giành được sự coi trọng của tất cả mọi người.

Ôn Ngôn không nhịn được siết chặt nắm đấm, móng tay cũng cắm sâu vào trong thịt.

Dưới đài, ngay cả Perros cũng nghe nhập tâm, Howard bên cạnh còn liên tục gật đầu, trong mắt lộ vẻ không thể tin nổi.

Bạch Tiểu Thăng cũng không nói chuyện phức tạp, ở trên phương diện lớn thì rộng rãi như biển, phương diện nhỏ rất tinh tế, người có tư duy tầm mắt như vậy làm cho người ta thán phục.

Nếu người như vậy lên làm Đại diện chủ tịch hội đồng quản trị tập đoàn Chấn Bắc sẽ càng rắc rối hơn Bạch Tuyên Ngữ!

Ánh mắt Howard nghiêm trọng, lập tức nhận được kết luận như vậy.

- Tôi đã nói xong.

Mãi đến khi Bạch Tiểu Thăng ở trên đài lên tiếng xong, tất cả mọi người ở đó vẫn còn chìm trong suy nghĩ, thật lâu chưa hoàn hồn.

Cuối cùng, có tiếng vỗ tay đầu tiên vang lên.

Người vỗ tay là Bạch Tuyên Ngữ. Hắn vỗ tay rất mạnh, tiếng vỗ tay trong trẻo.

Sau đó, những tiếng vỗ tay theo kịp vang lên.

Lập tức vượt qua tiếng vỗ tay dành cho Ôn Ngôn vừa rồi.

Vẻ mặt Ôn Ngôn tái mét, dùng ánh mắt thầm ám chỉ Perros nhanh chóng can thiệp.

Bản thân Perros cũng phản ứng được, bây giờ không phải là thời điểm để thưởng thức Bạch Tiểu Thăng, cậu ta là phía đối thủ của mình.

- Yên lặng một chút, yên lặng một chút!

Perros kêu lên vài tiếng vào micro nhưng không có bao nhiêu người nghe theo.

Mãi đến khi tiếng vỗ tay lắng xuống, Perros mới nói chen vào được.

- Mọi người yên lặng một chút, lập tức tới khâu bỏ phiếu!

Bạn cần đăng nhập để bình luận