Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 792: Tôi đã tới!



Mắt thấy mấy người Dương Thành Thiên tiến đến, phòng học lập tức lặng ngắt như tờ, đám người nghiêm nghị, ngồi thẳng người.

Chỉ là hôm nay Dương Thiên Thành tựa hồ cũng không phải nhân vật chính, đi trước hắn, vị đại thúc đẹp trai trong mắt nữ sinh kia mới là...

Những người không quen biết lập tức hiếu kì, người biết thì đôi mắt bỗng co rụt lại.

Đại sự vụ quan Lý Hạo Phong!

Duy nhất một người tấn chức Đại sự vụ quan trong năm năm qua, lại mang theo trợ lý cùng nhau tấn thăng!

Gã trợ lý sự vụ quan dưới tay hắn là Vương Tân Thành, cũng nhảy lên làm Sự vụ quan.

Nghe nói, là bởi vì hắn đề cử.

Tổng giám đốc khu Đại Trung Hoa lại càng tin tưởng có thừa với hắn, thậm chí nhiều lần để hắn thay thế mình có mặt trong một số hoạt động.

Cũng tức là, Lý Hạo Phong tới cũng như tổng giám đốc khu Đại Trung Hoa đích thân tới.

Ngay cả vị giám khảo Dương Thành Thiên cũng là nhân vật làm nền mà thôi.

Mục Bắc Thần, Trịnh Thanh Hồng liếc nhau nhưng cũng không quá bất ngờ.

Dù sao, tuyển bạt cuối cùng tuyển ra người phụ trách sản nghiệp tỉnh vực Quang Thị, còn tuyển ra Tân sự vụ quan.

Ngực Lý Hạo Phong kẹp một tấm thẻ lớn nhỏ có mang ống kính.

Đó là công cụ ghi chép tương tự máy quay công vụ, chỉ là càng thêm nhỏ gọn, trừ quay phim, chụp ảnh, ghi âm... còn có những chức năng khác.

Lý Hạo Phong đeo vật này, lỗ tai còn gắn tai nghe Bluetooth.

Người nào thông qua máy quay chú ý nhất cử nhất động bên này, không cần phải nói cũng biết.

Dương Thành Thiên cười với Lý Hạo Phong nói thầm hai câu, sau đó trèo lên bục giảng, ý cười dào dạt nói với mọi người:

- Các vị, đều đã đến đông đủ a...

Hắn quét mắt khắp phòng, nụ cười hơi cứng lại.

Mười người hậu tuyển đến chín người, hiển nhiên đến không đủ.

Thiếu ai, hắn hơi suy nghĩ, liền nghĩ ra được

Chỉ là Dương Thành Thiên xảo diệu dịch đề tài này ra.

- Tôi thấy mọi người cũng rất chờ mong. Xác thực, ngày hôm nay với mọi người, với tập đoàn cũng là thời gian trọng yếu. Vì trong chúng ta sẽ sinh ra một người nắm cương vị lãnh đạo trọng yếu, cùng vì sự phát triển phồn vinh của tập đoàn khu Đại Trung Hoa mà góp một viên gạch.

Vẻ mặt Dương Thành Thiên rạng rỡ nhiệt tình, thậm chí còn có chút khoa tay múa chân:

- Tổng giám đốc khu Đại Trung Hoa chúng ta rất chú ý sự kiện này, vì thế nên phái Đại sự vụ quan Lý Hạo Phong tiên sinh đích thân tới công bố kết quả.

Dương Thành Thiên khiến những người không biết rõ Lý Hạo Phong là ai lập tức rung động.

Bọn hắn tự nhiên nghe qua cái tên này, hàm nghĩa cái tên này thể hiện khiến mọi người phấn chấn.

- Mọi người cho một tràng pháo tay chào đón nào!

Dương Thành Thiên dẫn đầu, ra sức vỗ tay.

Dưới đài, đám người cũng ra sức vỗ tay.

Lý Hạo Phong cất bước lên bục giảng, mỉm cười ra hiệu mọi người im lặng.

Dương Thành Thiên cũng lui xuống, đến khu vực Lâm Kha, Phùng Ly tìm chỗ ngồi xuống.

- Các vị đồng liêu.

Lý Hạo Phong mở miệng, cũng vô cùng khiêm tốn:

- Lần này, tôi đại biểu cho tổng giám đốc khu Đại Trung Hoa Hạ tiên sinh đến, mà lão nhân gia...

Lý Hạo Phong chỉ vào dụng cụ quay phim trên ngực mình:

- Đang nhìn mọi người!

Lập tức, trên mặt đám người hiện ra hồng quang, cái eo thẳng tắp, nhìn cái màn hình nho nhỏ kia mỉm cười.

Phòng quan sát ở tổng bộ Đại Trung Hoa, Hạ Hầu Khải ngồi trên ghế sô pha, mặt đối diện màn hình lớn, thấy rõ ràng từng người.

- Ha ha, cũng rất có tinh thần...

Hạ Hầu Khải nâng chén trà, mỉm cười nói.

Trong những người này ít đi một người – Bạch Tiểu Thăng.

Chỉ là, nhìn Hạ lão dường như cũng không để ý.

Lý Hạo Phong nhìn đám người xung quanh, mỉm cười nói:

- Tôi thấy mọi người cũng tha thiết chờ đợi kết quả cuối cùng, chỉ là trước khi đọc tôi còn có lời muốn nói.

Đại sự vụ quan mở miệng, còn có tổng giám đốc khu Đại Trung Hoa “chăm chú nhìn”, ánh mắt mọi người nhất thời nhấp nháy, yên tĩnh chờ đợi.

- Ngày hôm trước, bộ sự vụ tổ chức một hội nghị trọng yếu. Tổng giám đốc khu Đại Trung Hoa đề nghị thiết lập một loại Sự vụ quan kiểu mới, quyền lực lớn nhưng hạn chế cũng lớn. Một bộ phận quyền lợi của chức vụ này thậm chí có thể sánh vai Đại sự vụ quan! Ứng viên chức vụ này cũng theo lần lựa chọn này tuyển ra từ trong các vị!

Lý Hạo Phong lập tức làm đám người kích động không thôi, xôn xao một trận.

- Không nghĩ tới lần này lại có kinh hỉ như thế!

- Thế mà ra thêm chức vụ như vậy!

- Bộ phận quyền hạn của Sự vụ quan loại mới vậy mà có thể sánh ngang với Đại sự vụ quan, quả thật là không thể tưởng tượng được!

Đám người không kìm nén được nghị luận, đối với kết quả lần khảo hạch này càng chờ mong đến cực điểm.

- Đại sự vụ quan tiên sinh, tranh thủ thời gian đọc kết quả đi!

Thậm chí có người cả gan thúc giục.

Ánh mắt của Mục Bắc Thần, Trịnh Thanh Hồng cũng nóng lên.

Coi như “mười phần chắc chín”, nhưng chưa đến tay cảm giác vẫn không ổn thỏa bằng đến tay!

Không chỉ bọn hắn, Phùng Ly, Lâm Kha, Dương Thành Thiên cũng ngưng thần chú ý, dù sao cương vị trọng yếu như vậy, muốn không chú ý cũng khó khăn.

Đương nhiên Phùng Ly, Lâm Kha càng để ý bài danh của Bạch Tiểu Thăng.

Mấy ngày cuối cùng, tổng giám đốc khu Đại Trung Hoa thu tất cả tin tức cũng giữ bí mật.

Không nói đến các nàng, ngay cả Dương Thành Thiên sợ rằng cũng không biết thành tích sau cùng.

Ánh mắt của toàn bộ mọi người nóng bỏng đến cực điểm.

Dưới loại tâm tình này, đến hô hấp cũng không hẹn mà cùng tiến vào một trạng thái tiết tấu dầy đặc, đẩy không khí đạt đến cực hạn.

- Ừ, cũng là lúc nên công bố kết quả rồi.

Lý Hạo Phong cười nói:

- Trước tiên tôi sẽ công bố danh sách người bị đào thải, sau đó từ thấp đến cao, theo thứ tự công bố năm người đứng đầu, cuối cùng...

Lý Hạo Phong vừa chỉ vào dụng cụ trước ngực, vừa chỉ tai nghe Bluetooth trong tai:

- Tôi sẽ đại biểu tổng giám đốc tiên sinh, hướng người thứ nhất và người thứ hai hỏi các vấn đề, dùng điều này phân biệt xem ai thích hợp với chức vụ nào.

Đám người đồng loạt gật đầu, ánh mắt nhất trí: chúng tôi đều biết rõ, ngài nhanh công bố đi!

Ánh mắt Lý Hạo Phong quét qua, há to miệng, dưới sự chờ mong cùng sốt ruột của mọi người lại ung dung nói một câu:

- Giống như không đủ người a?

Không đủ người?

Câu nói này khiến mọi người lập tức nhìn trái ngó phải.

- Đừng tìm, là Bạch Tiểu Thăng không tới!

Có người hô lên.

- Đây là lúc nào mà hắn còn dám đến trễ?

- Tôi nghe nói công trạng của hắn bị hủy, nghe đồn khó gánh nổi, sợ là không có mặt mũi tới.

- Gặp quỷ a, chúng ta nhất định phải chờ hắn sao!

Đám người náo động ồn ào một trận.

- Dựa theo quy định, tôi cần trước toàn thể thành viên mới có thể tuyên bố, ít một người cũng không được.

Lý Hạo Phong nghiêm túc nói.

Vị Đại sự vụ quan này nghiêm cẩn đến cực điểm, tuân theo quy trình một cách cứng nhắc.

- Bạch Tiểu Thăng, cái tên tai họa này, làm sao còn chưa tới! Cuối cùng còn muốn chơi chúng ta một phen?

Mục Bắc Thần, Trịnh Thanh Hồng cầm đầu mọi người nhìn về phía cửa ra vào, trong bụng hung ác nói.

- Bạch Tiểu Thăng, xuất hiện nhanh lên đi. Bất kể là kết quả như thế nào, chúng ta cũng đứng về phía anh!

Lâm Kha, Phùng Ly, Triệu Thiên Trạch cũng chờ đợi.

Dù là cùng phe, dù là kẻ thù, giờ khắc này Bạch Tiểu Thăng đã trở thành đối tượng được chờ mong nhất.

- Bây giờ là mười giờ bốn lăm, nếu trước mười một giờ hắn còn chưa tới thì không cần đợi, huỷ bỏ tư cách của hắn.

Lý Hạo Phong chậm rãi mở miệng.

Tiếng nói của hắn chưa dừng lại thì cửa phòng học đã mở ra, một người cất bước tiến đến.

Với bộ dạng phong trần mệt mỏi.

Lập tức tất cả mọi người đều trừng to mắt nhìn sang.

Ánh mắt đều tụ vào trên thân người vừa tới đó.

Giờ phút này, người kia liền trở thành tiêu điểm trong mắt mọi người.

Thấy một màn này, người tới khẽ giật mình, lập tức cười một tiếng:

- Vô ý quá, chạy tới hơi chậm một chút.

Người tới chính là Bạch Tiểu Thăng.

- Tôi đã tới! Bạch Tiểu Thăng mỉm cười nói với mọi người.

Bạn cần đăng nhập để bình luận