Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 565: Thời gian biểu diễn



Từ bên ngoài hội trường đi tới bốn người.

Đi đầu là một vị trung niên, tóc lấm tấm trắng, râu ngắn, dáng vẻ đường đường đủ để xứng với câu "ông chú đẹp trai".

Ông chú đẹp trai này âu phục phẳng phiu, cái eo thẳng tắp, tiến lên không nhanh không chậm, phong thái mười phần.

Ngay cả Bạch Tiểu Thăng nhìn cũng nhịn không được âm thầm lớn tiếng khen hay.

Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ (Trillion) Trailer

- Hắn là phó hội trưởng hiệp hội điều tửu sư khu Á Châu, Phùng Sĩ Kiệt!

Mạc Hân thừa dịp này giới thiệu cho Bạch Tiểu Thăng.

Bạch Tiểu Thăng gật gật đầu, bất quá bên trong ánh mắt lại có chút hồ nghi.

Làm sao mới chỉ đến bốn người?

Mạc Hân trước đây nói cho hắn biết, sẽ có một vị phó hội trưởng, năm vị cao cấp điều tửu sư tham gia lần hội nghị này.

Trong năm người này thật ra đã bao gồm Mạc Hân.

Bạch Tiểu Thăng thậm chí còn nói đùa qua, lần chứng nhận này chính mình đã chiếm được chỗ tốt thật lớn.

Nhưng trên thực tế, người đệ trình cũng là người giám định cũng không hiếm lạ điều này phù hợp với quy định.

Bất quá, ngoại trừ Mạc Hân thì cũng nên có năm vị đi đến đây mới đúng, không lẽ nói có một người so với phái đoàn phó hội trưởng còn muốn lớn hơn sao.

Đang lúc Bạch Tiểu Thăng nghi hoặc, ba trăm người trong hội trường dưới sự ra hiệu của chủ trì đồng loạt đứng lên, có người dẫn đầu vỗ tay, trong hội trường lập tức vang lên tiếng vỗ tay liên miên, dường như là để hoan nghênh lãnh đạo thị sát.

Bạch Tiểu Thăng cũng vỗ tay theo.

Vấn đề vừa rồi hắn cũng không có thời gian đi suy nghĩ nhiều.

- Cám ơn mọi người, mọi người ngồi đi!

Phùng Sĩ Kiệt vừa mỉm cười vừa đi, hai tay ra hiệu cho mọi người cùng ngồi xuống.

Nhóm điều tửu sư ở hội trường lúc này mới nhao nhao ngồi xuống.

Bạch Tiểu Thăng ngắm nhìn ba người sau lưng Phùng Sĩ Kiệt.

Một người là đàn ông với dáng người vô cùng rắn chắc, có một cái bím tóc to dài ngang eo.

Một người là phụ nữ ăn mặt thật khêu gợi, vóc người nóng bỏng đến khoa trương.

Còn có một người thật nhỏ bé nhưng luôn cau mày.

Mạc Hân cấp tốc giới thiệu với hắn.

- Người có bím tóc lớn kia gọi là Trương Phi Độ. Người phụ nữ kia tuổi tác chắc cũng sắp gọi được là bác rồi, nàng gọi là Đường Tiểu Kỳ. Còn cái người nhỏ bé kia tên là Kim Đại Lục.

- Tôi nhớ cô đã nói là có năm vị cao cấp điều tửu sư, vậy còn một vị nữa đâu?

Bạch Tiểu Thăng nhịn không được hỏi.

Mạc Hân đang định đáp lại, nhưng đôi mắt lại liếc về phía cửa ra vào, chép miệng nói.

- Cái người kia không… tới rồi, anh tự mình xem đi.

Bạch Tiểu Thăng ngẩng đầu nhìn qua, lập tức sững sờ.

Ở phía sau cùng mọi người, thật chậm chạp đi đến thình lình lại là Vũ Sĩ Nhất.

- Là hắn!

Bạch Tiểu Thăng kinh ngạc hô lên.

Cái người tại cửa hàng Dục Thiên Hương, nhìn chẳng ra gì vậy mà cũng là cao cấp điều tửu sư, là người lần này tới xem xét phương pháp điều chế mới sao?

Cái trò đùa này có chút hơi lớn. . .

Mạc Hân gật gật đầu.

- Tôi hiện tại đã biết rõ, cô vì cái gì nói với tôi là có chút phiền toái nhỏ, cái này mà cô nói là phiền toái nhỏ sao? . . . Cái này căn bản là cái hố a!

Bạch Tiểu Thăng vừa bực mình vừa buồn cười, nhìn qua Mạc Hân.

Mạc Hân âm thầm le lưỡi một cái, tranh thủ thời gian bĩu môi nhìn về phía bên kia.

- Đến rồi, phó hội trưởng bọn họ đang đi tới đây.

Bạch Tiểu Thăng lại lần nữa nhìn qua.

Phùng Sĩ Kiệt mang theo bốn người cao cấp điều tửu sư, trực tiếp đi về phía bên này.

Theo lễ phép, Mạc Hân cùng Bạch Tiểu Thăng đứng dậy.

- Chào chú Phùng!

Mạc Hân mặt mỉm cười chào hỏi, giọng nói ngọt ngào.

- Mạc Hân, đã lâu không gặp thật là càng ngày càng đẹp.

Phùng Sĩ Kiệt cười nói, sau đó đánh giá Bạch Tiểu Thăng một phen, chủ động đưa tay qua mỉm cười.

- Vị này chắc hẳn là Bạch tiên sinh a!

- Tôi là Bạch Tiểu Thăng! Phùng tiên sinh, chào ngài!

Bạch Tiểu Thăng mỉm cười, bắt tay với hắn.

Phùng Sĩ Kiệt thấy Bạch Tiểu Thăng ứng đối ung dung không vội, trên thân ẩn ẩn phát ra một cỗ khí chất siêu nhiên, nhịn không được âm thầm gật đầu, thầm nghĩ

- Người trẻ tuổi này thật không đơn giản! Một cái mỉm cười, một cái ánh mắt đều mang theo một luồng tự nhiên siêu nhiên cùng bễ nghễ, thái độ lại vô cùng tốt! Xem ra, bối cảnh không tầm thường!

Phùng Sĩ Kiệt phi thường khách khí nói chuyện với Bạch Tiểu Thăng hai câu, cũng để cho ấn tượng của Bạch Tiểu Thăng đối với hắn không xấu.

Sau đó, mấy vị cao cấp điều tửu sư cũng tới lên tiếng chào hỏi.

Trương Phi Độ hình tượng khoa trương nhưng liên quan đến lễ tiết lại làm không thiếu một chút gì, làm người khác có cảm giác cũng rất hiền hoà.

Đường Tiểu Kỳ người đẹp hết thời này mắt thấy Bạch Tiểu Thăng khí chất không tầm thường, ngoại hình không tầm thường lại còn rất trẻ tuổi, ngay cả lúc bắt tay so với người khác cũng lâu hơn một chút, trong lúc đó còn nở nụ cười ẩn ý.

Mạc Hân cũng nhịn không được ở bên cạnh hừ lạnh một tiếng, dùng cái này để nhắc nhở.

Kim Đại Lục người này ngược lại không nói nhiều, chào hỏi một câu rồi bắt tay, vô cùng đơn giản.

Đến phiên Vũ Sĩ Nhất, hắn mặt không biểu tình đạm mạc nhìn Bạch Tiểu Thăng, dứt khoát ngay cả bắt tay cũng miễn đi.

Bạch Tiểu Thăng lúc đầu cũng không muốn cùng hắn bắt tay, thấy hắn như thế ngược lại cũng thỏa mãn.

Một bên, đám người Phùng Sĩ Kiệt thấy một màn này ngược lại cũng chẳng suy nghĩ gì nữa.

Bọn hắn cũng rõ ràng Vũ Sĩ Nhất đang theo đuổi Mạc Hân, mắt thấy Mạc Hân đối với cái người họ Bạch này rất nhiệt tình, Vũ Sĩ Nhất cũng sẽ cảm thấy không vui.

Đám người làm như không thấy, riêng phần mình ngồi vào vị trí.

Thời điểm Vũ Sĩ Nhất đi qua trước người Bạch Tiểu Thăng, hắn cố ý dừng lại một tý, hạ giọng mang theo một chút đùa cợt nói.

- Tiểu tử, nhanh như vậy chúng ta lại gặp mặt, hai ngày trước mày rất đắc ý a, tao còn không có cảm ơn mày thật tốt! Hiện tại, mày lại lọt vào trong tay tao rồi!

- Có đúng không? Vậy tôi cũng muốn nhìn, cậu có bản lãnh này hay không.

Bạch Tiểu Thăng khẽ cười một tiếng.

Sắc mặt Vũ Sĩ Nhất lập tức có mấy phần khó coi, hầm hừ đi đến chỗ ngồi của mình.

Tất cả mọi người an vị, người chủ trì mỉm cười lên đài. Đầu tiên là cảm ơn một phen sau đó xin Phùng Sĩ Kiệt lên đài đọc lời chào mừng.

Phùng Sĩ Kiệt không chối từ, mỉm cười lên đài.

Hắn đọc lời chào mừng, là viết tay nhưng cũng chỉ xoay quanh một số nội dung, trước nói chuyện xu thế ngành nghề lại nói các thành tích đạt được trong nước, sau đó động viên mọi người cuối cùng biểu thị mình rất chờ mong phương pháp điều chế mới.

Gần như hết thảy ngành nghề, người lãnh đạo đọc diễn văn đều là như vậy.

Bạch Tiểu Thăng theo mọi người vỗ tay cảm ơn.

Người chủ trì lại lần nữa lên đài, sắc mặt có thêm một chút kích động cùng hưng phấn.

- Tiếp theo là thời khắc kích động lòng người nhất, tôi tin tưởng mọi người đã chờ lâu! Sau đây, cho mời người điều chế loại cocktail mới 'Gặp gỡ bất ngờ' bản gốc, Bạch Tiểu Thăng tiên sinh!

Người chủ trì hiển nhiên cũng là trong lòng chờ mong, nói to một tiếng, cảm xúc mãnh liệt dâng trào.

Ánh mắt điều tửu sư toàn trường giống như bị thắp sáng đồng thời, đám người kìm lòng không được mà vỗ tay.

Bạch Tiểu Thăng đứng dậy, xoay người cúi đầu cảm ơn những người vỗ tay phía sau, lúc này mới không nhanh không chậm đi lên sân khấu, đi đến trước cái bàn dài đã được chuẩn bị kỹ lưỡng.

Ánh mắt Bạch Tiểu Thăng đảo qua những thứ trên bàn, lại mỉm cười nhìn xuống phía dưới.

Một phút đồng hồ, hai phút đồng hồ. . .

Hắn thủy chung không nói một lời.

Toàn trường yên tĩnh, tất cả mọi người cũng kỳ quái mà nhìn hắn.

Dã hữu man thảo,

Linh lộ thiễn (đoản) hề

Hữu mỹ nhất nhân,

Thanh dương uyển hề.

Giải cấu tương ngộ,

Thích ngã nguyện hề.

Dịch nghĩa

Ngoài đồng nội có cỏ mọc lan ra,

Sương lộ rơi xuống đậm đà.

Có một người con gái xinh tươi,

Mày đẹp mắt trong đẹp đẽ,

Không hẹn mà tình cờ gặp nhau,

Thật là thích hợp ý nguyện của ta.

Trong ánh mắt tò mò của mọi người Bạch Tiểu Thăng rốt cục cũng mở miệng.

Nhưng hắn lại đọc một bài thơ.

Giọng của Bạch Tiểu Thăng trầm bổng du dương, từ tính mười phần, lập tức hấp dẫn lực chú ý của mọi người ở đây.

- Vừa rồi mọi người nghe được bài thơ Dã Hữu Mạn Thảo này, nó có nguồn gốc từ Kinh Thi,Trịnh Phong.

Bạch Tiểu Thăng không nhanh không chậm nói ra.

- Nó kể về một cuộc gặp gỡ lãng mạn đầy tình cờ. Vùng đồng nội cỏ dại Thanh Thanh, giọt sương trong suốt. Cùng cô nương xinh đẹp trong lúc lơ đãng ngẫu nhiên gặp mặt, gặp nàng mặt mày đảo mắt đưa tình, trong nháy mắt, mê say trong nụ cười của nàng.

- Gặp gỡ bất ngờ là cái gì?

Bạch Tiểu Thăng tự hỏi.

Toàn trường yên tĩnh.

- Là không hề phòng bị, ý trời dẫn lối.

Bạch Tiểu Thăng từ từ đáp

- Gặp gỡ bất ngờ là trong nháy mắt động tình, là một giấc mộng đẹp nở rộ ngắn ngũi . . .

Trong khi nói chuyện, Bạch Tiểu Thăng đi từ đầu này đến đầu kia của chiếc bàn dài, trên đường đi tùy ý cầm dụng cụ trên bàn lên, nhìn như tùy ý lại như nước chảy mây trôi điều chế rượu.

Đây là thời gian biểu diễn thuộc về hắn!

Điều tửu sư toàn trường đều an tĩnh nghe, nhìn mỗi động tác mà Bạch Tiểu Thăng làm.

Bạch Tiểu Thăng trong thời gian ngắn nhất, thành công đem sự chú ý của mỗi người ở đây tập trung vào bản thân mình.

Theo đồ pha chế trong tay Bạch Tiểu Thăng bỗng nhiên dừng lại, giọng nói Bạch Tiểu Thăng cũng im bặt mà dừng theo.

Tất cả mọi người trừng lớn mắt, nháy cũng không nháy nhìn chằm chằm đồ pha chế.

Sau đó, Bạch Tiểu Thăng mở đồ pha chế ra, đem rượu bên trong chậm rãi đổ ra ly thủy tinh. Mỗi ly chỉ được một ít.

- Cái này là ‘gặp gỡ bất ngờ’, ‘gặp gỡ bất ngờ’ ở đây, mời mọi người đánh giá!

Bạch Tiểu Thăng đưa tay làm cái tư thế mời, hắn đem sự ưu nhã của điều tửu sư, ung dung phô bày đến cực hạn!

Bao nhiêu người tha thiết ước mơ tiêu sái, không phải là như thế này sao!

Lập tức, ánh mắt của toàn trường đều nóng lên!

Bạn cần đăng nhập để bình luận