Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 260: Đều là thật!



Lâm Bắc Thần đi vào một khắc này, Tống Trường Không sắc mặt rất khó coi.

Một người tổng thanh tra bị Bạch Tiểu Thăng tạm thời cách chức, chạy vào phòng làm việc của mình một cách quen thuộc như vậy, còn lớn tiếng hô to, ngữ khí nhiệt tình, mà đang ngay trước mặt Bạch Tiểu Thăng, tóm lại là xấu hổ a!

Lâm Bắc Thần này làm sao lại xúc động như thế?

Tống Trường Không vừa muốn quát lớn, chỉ nghe thấy Lâm Bắc Thần la lên.

Tống Trường Không sững sờ.

Hắn hô cái gì?

Phó tổng tới? !

Phó tổng Bạch Tiểu Thăng, không phải đang ngồi ở đây sao!

Tống Trường Không nhìn thấy sau lưng Lâm Bắc Thần, đi theo hai nam một nữ, khí thế mười phần.

Những người này, làm cái gì đây?

Lâm Bắc Thần không giải thích thêm, lui qua một bên.

Trần Trường Khoảnh đi lên trước, đối với Tống Trường Không cười một tiếng,

- Tống tổng, ngài tốt. Tôi là người tập đoàn phái tới Trung Kinh truyền thông, làm phó tổng giám đốc, tôi tên là Trần Trường Khoảnh.

Khi nói chuyện, Trần Trường Khoảnh đi tới trước bàn làm việc của Tống Trường Không, đưa tay ra, muốn bắt tay cùng Tống Trường Không.

Tống Trường Không choáng váng.

Hắn nhìn chằm chằm vào Trần Trường Khoảnh, thậm chí không chú ý đến sự tình bắt tay.

Trần Trường Khoảnh mặt mày hớn hở, tràn ngập nhiệt tình, lại thấy đối phương có bộ dáng này, hắn cũng khẽ giật mình.

Bạch Tiểu Thăng đồng dạng khẽ giật mình, nhưng mà, sau đó nở nụ cười.

Xem ra, chính chủ rốt cục xuất hiện, chính mình "Tên giả mạo" tu hú chiếm tổ chim khách này, muốn lộ ra nguyên hình sao!

Bạch Tiểu Thăng cảm giác có người nhìn mình, nhìn sang, Lâm Bắc Thần ánh mắt không tránh không lùi, như là có chỗ dựa lớn lao, mặc dù không có vẻ gì là phách lối, nhưng dù sao cũng dám nhìn thẳng Bạch Tiểu Thăng.

Bạch Tiểu Thăng hướng về hắn cười một tiếng.

Cái thần sắc bình thản không sợ kia, lại để cho Lâm Bắc Thần có chút mất tự nhiên, chột dạ mấy phần, chuyển dời ánh mắt.

Bạch Tiểu Thăng nhìn một chút hai người trợ lý kia, lại nhìn người đàn ông gọi Trần Trường Khoảnh. Trần Trường Khoảnh cùng mình, tuổi tác không kém bao nhiêu, đó mới là thanh niên tài tuấn chính hiệu của tập đoàn.

- Anh nói, anh là phó tổng giám đốc tập đoàn bổ nhiệm?

Tống Trường Không nhìn chằm chằm vào khuôn mặt Trần Trường Khoảnh, cuối cùng mở miệng,

- Anh có mang giấy tờ theo không!

Đi đến đã hỏi mang giấy tờ theo sao, ngay cả nắm tay cung không, cho mình là giả mạo à?

Trần Trường Khoảnh nụ cười hơi thu lại, trong lòng có chút không vui.

- Sớm nghe nói Tống tổng làm việc nghiêm cẩn, mọi thứ đều cẩn thận tỉ mỉ, tôi cuối cùng cũng kiến thức.

Trần Trường Khoảnh vẻ mặt bình thản nói, trong lời nói như có như không, mang theo một tia trào phúng.

Trần Trường Khoảnh lúc nói chuyện, hướng về phía sau đưa một tay lên.

Nam trợ lý Vu Thanh bước nhanh về phía trước, đưa qua một cái thẻ.

Trần Trường Khoảnh đưa cho Tống Trường Không.

Tống Trường Không vội vã lấy đến nhìn.

]

Thẻ màu tím, đồ án, logo đều đúng, nhưng mà bên dưới thẻ có dòng chữ được khắc ấn ở đó ——

- Trần Trường Khoảnh, lập tức tiếp nhận phó tổng giám đốc Trung Kinh truyền thông, dùng cái này làm chứng minh.

Lúc này mới chân chính là thẻ CMND lâm thời!

Tống Trường Không so sánh mấy chỗ ám ký để xác minh, cuối cùng tin chắc không thể nghi ngờ.

- Tin chưa, Tống tổng.

Trần Trường Khoảnh từ trong tay Tống Trường Không lấy thẻ CMND trở về, đưa cho trợ lý.

Tống Trường Không cả người đứng yên ở nơi đó, sắc mặt biến đổi không ngừng.

Cái phản ứng kỳ quái này, cũng làm cho Trần Trường Khoảnh hơi kinh ngạc.

- Làm sao vậy, không lẽ Tống tổng đối với thân phận của tôi, còn hoài nghi?

Trần Trường Khoảnh vừa bực mình vừa buồn cười nói,

- Lấy cấp bậc của ngài, có thể gọi điện thoại nội bộ của tập đoàn, để xác minh a!

Trong lời nói của Trần Trường Khoảnh, ẩn ẩn có chút mùi thuốc súng.

Tống Trường Không mắt điếc tai ngơ, mắt trừng lớn nhìn hắn, sau đó chỉ Bạch Tiểu Thăng,

- Nếu như anh là tân nhiệm phó tổng, thì cậu ta là ai? !

Hai phó tổng, làm sao có thể!

Nếu là bên ngoài công ty, mấy cái phó tổng cũng không đáng kể, nhưng chỗ này là Trung Kinh truyền thông, phó tổng từ trước đến giờ chỉ có một vị!

Tập đoàn điều hành, sẽ không phạm phải sai lầm cấp thấp như thế.

Trần Trường Khoảnh bị Tống Trường Không đột nhiên hỏi làm cho giật mình, kinh ngạc chuyển hướng về Bạch Tiểu Thăng.

Nhìn một cái, một người so với chính mình còn trẻ tuổi hơn, đang yên tĩnh ngồi ở trên ghế sô pha, mỉm cười nhìn mình.

Mắt thấy Trần Trường Khoảnh nhìn sang, Bạch Tiểu Thăng mỉm cười chào hỏi hắn.

- Anh khỏe, Trần phó tổng, thật là trùng hợp, tôi cũng là một vị phó tổng giám đốc.

Một câu này, làm cho gian phòng làm việc trong nháy mắt yên tĩnh, hai trợ lý của Trần Trường Khoảnh, khó có thể tin nhìn Bạch Tiểu Thăng.

Trần tổng còn không có tiền nhiệm, liền đã bị người khác chiếm vị trí?

- Ta đã là phó tổng hơn nửa tháng.

Bạch Tiểu Thăng trêu ghẹo nói.

- Hắn là ai, Tống tổng, đây là có chuyện gì? !

Trần Trường Khoảnh có chút rối loạn, nghiêm nghị hỏi.

Khuôn mặt luôn luôn nh trầm ổn, giờ có chút lộn xộn.

- Tôi cũng không hiểu rõ!

Tống Trường Không ánh mắt nhắm lại, nhìn Bạch Tiểu Thăng, lại nhìn Trần Trường Khoảnh, cười lạnh nói,

- Không nghĩ tới Trung Kinh truyền thông chúng ta, được tập đoàn coi trọng như thế, một hơi phái tới hai vị phó tổng a! Thật là vinh hạnh!

Tống Trường Không sắc mặt tái xanh.

Trần Trường Khoảnh đang cầm, xác thực là tập đoàn thẻ CMND lâm thời, nhưng mà tấm thẻ kia của Bạch Tiểu Thăng, hắn cũng không có cẩn thận kiểm tra qua!

Hai người này nếu đều là thật, cũng không có gì. Vạn nhất Bạch Tiểu Thăng là giả, hắn đã ở Trung Kinh truyền thông quấy lên mưa gió, thế thì phiền phức của mình, liền lớn rồi!

Trên trán Tống Trường Không, lập tức toát ra mồ hôi.

Trần Trường Khoảnh hai mắt lăng lệ.

Bạch Tiểu Thăng cũng là phó tổng của Trung Kinh truyền thông, điều đó không có khả năng!

Trần Trường Khoảnh phản ứng đầu tiên, tên này là giả mạo.

- Đem thẻ CMND của cậu cho tôi xem một chút!

Trần Trường Khoảnh hướng về phía Bạch Tiểu Thăng quát.

- Anh là phó tổng, tôi cũng vậy, anh có quyền gì kiểm nghiệm tôi.

Bạch Tiểu Thăng uể oải nói.

- Vậy tôi, có cái tư cách này đi, cậu cho tôi xem một chút!

Tống Trường Không mặt lạnh lùng, đối với Bạch Tiểu Thăng nói.

Bạch Tiểu Thăng nhìn Tống Trường Không cười không nói, sau đó móc ra điện thoại di động của mình gọi ra ngoài.

- Đã hướng về phòng nhân sự của tập đoàn, thông báo tình huống.

Hồng Liên giọng nói vang lên.

Loại chuyện này, căn bản vốn không cần Bạch Tiểu Thăng mở miệng nói rõ ràng.

Bạch Tiểu Thăng đứng dậy, đem điện thoại đưa cho Tống Trường Không.

Tống Trường Không kinh nghi bất định, nhận lấy điện thoại, nhìn thoáng qua dãy số, cả người hắn chấn động.

Đây quả thật là là dãy số nội bộ của tập đoàn.

Tống Trường Không đem điện thoại đặt ở bên tai, còn không có tự giới thiệu, phía đối diện đã phát ra tiếng.

- Nơi này là Chấn Bắc Tập Đoàn, khu Đại Trung Hoa trung tâm điều hanh nhân sự, số hiệu xxxxx, xin hỏi, hiện nay nghe điện là vị nào?

Một chuỗi số hiệu, để cho Tống Trường Không xác nhận, đây đúng là nhân viên của tập đoàn.

- Tôi là tổng giám đốc Trung Kinh truyền thông Tống Trường Không ở thành phố Trung Kinh thuộc khu Hoa Đông của khu Đại Trung Hoa.

Tống Trường Không tự giới thiệu, chờ đợi đối phương kiểm tra, sau đó nhìn Bạch Tiểu Thăng, lại nhìn Trần Trường Khoảnh, đối với phía đối diện nói,

- Tôi bây giờ, phải hướng ngài xác minh một chút. . .

Tống Trường Không đang gọi điện thoại.

Trần Trường Khoảnh cùng Bạch Tiểu Thăng thì đang nhìn nhau.

Trần Trường Khoảnh ánh mắt không tốt, mặc kệ thân phận đối phương như thế nào, cũng dám chiếm vị trí của hắn!

Bạch Tiểu Thăng khuôn mặt luôn mỉm cười.

Lâm Bắc Thần cùng trợ lý của Trần Trường Khoảnh, nhìn thấy có chút hồ đồ, đặc biệt Lâm Bắc Thần, hắn cho là Bạch Tiểu Thăng là giả, có thể xé rách ngụy trang của người này, không nghĩ tới Bạch Tiểu Thăng lại không có sợ hãi.

Nhìn bộ dáng của Bạch Tiểu Thăng, Lâm Bắc Thần trong lòng run sợ.

Tống Trường Không cúp điện thoại, vẻ mặt biến đổi không ngừng.

- Trần Trường Khoảnh tiên sinh, thân phận của ngài xác nhận không sai, ngài là thật!

Trần Trường Khoảnh lập tức cười.

- Bạch Tiểu Thăng tiên sinh, thân phận của ngài xác nhận không sai, ngài. . . Cũng là thật!

Tống Trường Không một câu này, làm mọi người ở đây mắt trợn tròn, ngay cả Trần Trường Khoảnh cũng ngây người, đều là thật sao? !

Tống Trường Không đưa điên thoại di động trả lại Bạch Tiểu Thăng, vẻ mặt có chút phức tạp.

- Trung Kinh truyền thông Chúng ta lần này thật là may mắn, vậy mà có đến hai vị phó tổng!

Bạn cần đăng nhập để bình luận