Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 1925: Công ty thứ chín (2)

Bạch Thiên Vũ nhìn về phía Bạch Tiểu Thăng, đúng là càng nhìn càng thích, này trong lòng không nhịn được động "tâm tư": Con gái của mình không kém hơn con gái nhà lão Ngụy, sao thằng nhóc tốt như vậy lại không thể làm con rể của mình chứ...

Đương nhiên, Bạch Thiên Vũ quá hưng phấn cũng chỉ nghĩ tới đây thôi.

Sau khi Bạch Tiểu Thăng nói ra những lời này, trong lòng cũng nhanh chóng suy nghĩ:

Công ty thứ tám Kỳ Điểm Động Lực cần vốn đầu tư, tất cả tài chính để không của các công ty đều phải chuyển vào công ty nông sản mới, đồng thời phân ra cổ phần cho mấy nhà Đằng Vân, Bắc Phong, Hạo Vũ và Tương Cảng để thành lập một công ty siêu cấp.

Thứ nhất có thể để cho công ty mới làm to làm mạnh, hoàn toàn nắm thời cơ, mà không phải đánh nhỏ, tranh nhỏ.

Thứ hai, công ty mới liên kết với khắp nơi, phía hợp tác cũng nhiều, trợ lực cũng càng nhiều hơn. Cùng ngành trong khu Đại Trung Hoa cũng có thể giảm bớt sức cản từ phía ngoài.

Thứ ba, có thể liên kết mức độ chặt chẽ của liên minh thương hội Trung Quốc, tránh cho tình trạng giống như lần trước, mình vừa xảy ra vấn đề, các đồng minh đều dao động, thậm chí bắt đầu nảy sinh suy nghĩ tách ra. Lợi ích buộc chặt mới là liên minh vững chắc nhất.

Bạch Tiểu Thăng cũng chỉ mới tạm thời quyết đoán. Muốn làm thì phải làm mạnh, làm lớn mới được!

Bất kỳ người nào muốn làm được chuyện lớn đều là người có thể nắm chắc cơ hội.

Ở phương diện này, Bạch Tiểu Thăng càng lúc càng mạnh.

- Chúng ta uống mừng cho bữa tiệc hôm nay!

Bạch Thiên Vũ tươi cười, tự mình rót đầy chén rượu cho Bạch Tiểu Thăng, sau đó cười ha hả nâng chén nói:

- Cậu trai trẻ, cháu đã cho chú một bất ngờ lớn, cũng mang tới cho người Trung Quốc chúng ta ở Bắc Mỹ một bất ngờ lớn! Nào, chúng ta cạn chén này!

Bạch Thiên Vũ đầy khí phách uống một hơi cạn sạch, lại nói:

- Bạch Thiên Vũ chú ở đây, có chén rượu này hứa nhất định sẽ cung cấp loại hàng hóa tốt nhất cho các cháu, hơn nữa còn có giá ưu đãi lớn nhất!

Bạch Tiểu Thăng mỉm cười nâng chén, sau đó uống cạn và giơ cái chén không cho Bạch Thiên Vũ nhìn.

- Ha ha, tốt, đúng là một cậu thanh niên sảng khoái. Chú càng lúc càng thích cháu!

Bạch Thiên Vũ cười ha ha:

- Bây giờ, cháu thật sự muốn ghen tỵ với anh Ngụy Trường Tôn, anh ấy lại có con rể tương lai xuất sắc như vậy. Không biết con bé ngốc nhà chú tới bao giờ mới có thể có phúc được như vậy.

Bạch Thiên Vũ không nhịn được nhìn Bạch Nguyệt Phong thở dài.

- Con còn không phải di truyền từ cha sao?

Bạch Nguyệt Phong không nhịn được trừng mắt xem thường.

Bạch Thiên Vũ không nhịn được cười ha ha.

Đám người Bạch Tiểu Thăng, Lâm Vi Vi, Lôi Nghênh muốn cười lại phải cố nhịn, cũng không dám nói gì.

Chuyện này phát triển đến bây giờ, thật ra cũng có phần ngoài dự đoán của Bạch Tiểu Thăng.

Khi muốn làm việc phải quan sát người trước. Bạch Thiên Vũ lộ ra sự phóng khoáng thẳng thắn thành khẩn làm cho Bạch Tiểu Thăng cảm thấy ông là một đối tượng hợp tác không tệ, tạm thời quyết định không bằng tới làm lớn một lần.

Một khi đạt được hợp tác quy mô như vậy với nhà họ Bạch, vậy anh ở Bắc Mỹ cũng xem như là "Phía sau có người".

Hơn nữa, có thể qua lại thân thiết với Hiệp hội người Hoa với phần nhân duyên tốt như vậy thì đúng là không lường được!

Bạch Tiểu Thăng và Bạch Thiên Vũ cầm tay nói chuyện vui vẻ, cũng thuận tiện thương lượng chuyện hợp tác.

Về chuyện liên quan tới công ty mới thành lập, Bạch Tiểu Thăng vừa nói chuyện với bên phía Taylor nên rất có kinh nghiệm, tính toán cả thời gian chuẩn bị thành lập đến giai đoạn tiếp sau cũng không thành vấn đề.

Dù sao, ở trong nước có thể có Hạ Hầu Khải và rất nhiều người trợ giúp đắc lực giúp đỡ mình, so với Kỳ Điểm Động Lực ở bên cạnh sợ rằng còn phải xuôi gió xuôi nước hơn.

Công ty thứ chín là hợp tác kinh doanh sản xuất nông nghiệp giữa Trung Quốc và Bắc Mỹ, Bạch Tiểu Thăng tính gọi nó là Hạ Bắc Nông Ngư.

Tập đoàn mới cũng xem như là do mình đứng ra làm chủ đạo chỉnh đốn, tập hợp sức lực khắp nơi, về người quản lý cấp cao nhất cũng phải có năng lực chú ý khắp nơi, phối hợp với mọi nơi.

Bạch Tiểu Thăng muốn nhờ cho Hạ Hầu Khải tạm thời kiêm chức giúp đỡ đã.

Dù sao, khu Đại Trung Hoa vừa thay đổi cơ chế, chuyện của tầng cao nhất đa trở nên cực ít, ông cụ luôn cảm thấy "không đã nghiền", quá "nhàn tản".

...

Một bữa tiệc rượu mà mọi người ăn hai giờ mới có thể kết thúc. Bạch Tiểu Thăng và Bạch Thiên Vũ đều uống hơi nhiều.

Ở đây không có người ngoài, mọi người cũng dứt khoát thả lỏng.

Bạch Thiên Vũ thậm chí khoác vai Bạch Tiểu Thăng, vỗ vào vai cậu và nói có phần líu lưỡi:

- Cậu trẻ tuổi, chú tán thành thế hệ sau như cháu. Về sau nếu cháu ở Ganand, thậm chí là Bắc Mỹ có chuyện gì thì cứ tìm đến chú! Chúng ta cùng quê cùng huyết mạch chính là một nhà thân thiết!

Bạch Tiểu Thăng cũng không ngừng gật đầu, nâng chén:

- Cảm ơn chú Bạch chiếu cố, chúng ta cạn thêm chén nữa!

Rượu gặp tri kỷ nghìn cốc ít, nhưng uống đến bây giờ cũng sắp đến mức gọi nhau thành "hai anh em tốt" rồi, bọn họ không thể uống nữa.

Bạch Nguyệt Phong và Lâm Vi Vi, Lôi Nghênh cũng cảm thấy đủ rồi, nếu không thật sự không dễ kết thúc.

Cuối cùng, Lâm Vi Vi và Bạch Nguyệt Phong tạm biệt, một người kéo Bạch Tiểu Thăng đi, một người đưa Bạch Thiên Vũ vào thang máy.

Ba người Bạch Tiểu Thăng một đường xuống tầng.

Khi đến đại sảnh tầng một của Ẩm Nguyệt Lâu, mấy lễ tân bên kia đã tươi cười chờ đợi sẵn, nói là tiểu thư căn dặn chuẩn bị xe đưa đám người Bạch Tiểu Thăng đi.

Bạch Tiểu Thăng đã nửa tỉnh nửa say. Lâm Vi Vi, Lôi Nghênh cũng không từ chối lòng tốt của Bạch Nguyệt Phong nữa.

Khi bọn họ ra tới cửa, lên chiếc xe do Bạch Nguyệt Phong đã chuẩn bị sẵn, ba người quay trở về khách sạn nơi đang ở.

Trong xe lại vang lên tiếng ngáy khẽ của Bạch Tiểu Thăng.

Chờ tới khi trở lại khách sạn đã gần đến mười một giờ. Lâm Vi Vi, Lôi Nghênh thu xếp xong cho Bạch Tiểu Thăng, mới rón ra rón rén rời khỏi phòng của anh.

Bạch Tiểu Thăng ngả lưng xuống giường, yên tĩnh một lát đã mở mắt ra, anh ngồi dậy ngáp một cái.

Có Hồng Liên giúp đỡ hòa giải chất dung môi trong cơ thể, Bạch Tiểu Thăng muốn tỉnh rượu cũng không phải là vấn đề hóc búa.

Chỉ có điều, anh tỉnh nhanh như vậy để cho Lâm Vi Vi, Lôi Nghênh thấy sẽ không dễ giải thích được. Còn nữa, hôm nay hai người bọn họ cũng không ít uống, cũng nên đi về nghỉ ngơi.

Cho nên, Bạch Tiểu Thăng chờ bọn họ đi rồi mới đứng lên.

Sau khi thức dậy, Bạch Tiểu Thăng đi rửa mặt và ngồi vào bên cạnh bàn, mở máy vi tính của mình ra.

Dọc đường đi, anh đã suy nghĩ tới rất nhiều điểm quan trọng, chuẩn bị suy nghĩ kỹ càng rồi mới ghi chép xuống.

Anh tới Bắc Mỹ một chuyến, cho dù không đạt được hợp tác với Caroline ở khu Bắc Mỹ, nhưng thành lập hai công ty lớn của mình, còn thành lập hợp tác và có tình nghĩa sâu nặng với nhà Taylor, nhà họ Bạch, không thể nghi ngờ thu hoạch như vậy đã quá lớn rồi.

Bạch Tiểu Thăng ngồi ở trước máy vi tính gõ gõ đánh đánh, lại sửa chữa một lúc, cuối cùng cũng sắp xếp ra ý tưởng mới. Anh cũng thấy vô cùng thỏa mãn.

Sau khi tắt laptop, lúc này Bạch Tiểu Thăng mới chuẩn bị đi ngủ.

Kết quả, điện thoại của anh lại đinh một tiếng, một tin nhắn mới được gửi tới.

- Anh Tiểu Thăng đã ngủ chưa?

Đó là tin tức do Tây Nhã gửi đến.

Sau đó, lại là một tin nhắn khác.

- Chuyện lần trước nói với anh về buổi họp lớp liên hoan của lớp Kèn Lệnh Bắc Mỹ bọn em đã quyết định xong thời gian vào lúc tối ngày mốt, anh có thời gian không?

Bạch Tiểu Thăng cầm di động lên cười và trả lời:

- Có thời gian. Em gửi thời gian cụ thể và địa điểm cho tôi.

Tây Nhã lập tức gửi đến một mặt cười, đồng thời gửi qua thời gian và địa điểm, lại gửi đến một biểu tưởng nghịch ngợm, đó là vẻ mặt đi vào giấc ngủ, còn có một câu: Không quấy rầy anh nữa, chúc anh ngủ ngon.

Bạch Tiểu Thăng cũng nhắn tin lại "Chúc ngủ ngon". Khi xem thời gian và địa điểm gửi tới, còn có danh sách những người tham dự, anh không nhịn được khẽ gật đầu.

- Xem ra, đây cũng là một khả năng hợp tác lớn đang chờ đợi mình rồi.

Bạch Tiểu Thăng không nhịn được vươn vai một cái, cảm giác vui vẻ:

- Có thể nói hành trình lần này tới Bắc Mỹ thật sự là may mắn của mình.

Tự nói xong, Bạch Tiểu Thăng chuẩn bị bỏ điện thoại xuống và đi rửa mặt, sau đó sẽ có một giấc ngủ ngon. Chợt điện thoại lại truyền đến một tiếng báo.

Bạch Tiểu Thăng cho rằng vẫn là Tây Nhã, nhưng khi liếc nhìn qua anh lại phát hiện ra lần này không phải từ phần mềm chat, mà là một tin nhắn từ một dãy số không biết.

Bạch Tiểu Thăng không nhịn được xem qua, ánh mắt lập tức kinh ngạc.

Trong tin tức chỉ có năm chữ - Chú ý Mã Vi Tiễn!

Bạch Tiểu Thăng lại nhíu mày và lật tìm dãy số chưa biết này nhưng không có kết quả, bỗng nhiên anh khẽ cười nói.

- Cảm ơn người có lòng tốt này. Chỉ sợ người này còn không biết, Mã Vi Tiễn đang ra sức cho chúng tôi rồi!

Bạn cần đăng nhập để bình luận