Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 2175: Bạch Tiểu Thăng thắng lợi (1)

Hôm nay nhà họ Dương Tây Phi mời Bạch Tiểu Thăng ăn bữa cơm này, thật sự có thể nói là "chảy rất nhiều máu", không chỉ phải tiếp tục bàn chuyện hợp tác với mười doanh nghiệp Trung Quốc, còn phải giảm 15% các loại sản phẩm trên cơ sở giá ưu đãi ban đầu!

Bao nhiêu ném vào chính là tiền đấy!

Không chỉ nói cha con nhà họ Dương, đổi lại là ai nghĩ lại cũng sẽ cảm thấy nhức nhối, đau lòng, đau gan...

Ngoài việc đó ra, Bạch Tiểu Thăng còn thật sự không khách sáo, hắn tăng giá gấp đôi xe vận chuyển đã qua sử dụng cộng thêm chiếc tàu biển chở khách chạy định kỳ đã qua sử dụng từng mua về, bán lại cho nhà họ Dương.

Bạch Tiểu Thăng trong trong ngoài ngoài bận rộn một hồi, cũng không thể vất vả mà không có công, không thể thu lệ phí với người một nhà thì tất nhiên phải đào số tiền này từ người của Nhà họ Dương đào...

Thấy vẻ mặt người của Nhà họ Dương vừa nhức nhối lại còn phải gượng cười, giả vờ hào phóng, Lâm Vi Vi và Lôi Nghênh ở bên cạnh cũng nhịn… cười rất vất vả đấy.

Bữa cơm sau đó chỉ còn một mình Dương Quân Lạc ăn với ba người Bạch Tiểu Thăng.

Cha con Dương Tiếu Vân, Dương Nhất Sơn đã rời đi giữa chừng.

Đây cũng không phải là cha con bọn họ đau lòng ăn không ngon, mà bọn họ phải tranh thủ đi làm hợp đồng, để cho Bạch Tiểu Thăng xem qua rồi mang đi. Bọn họ cũng sẽ cùng Bạch Tiểu Thăng trở về, giải quyết cho xong chuyện hợp tác với những thương nhân Trung Quốc kia.

Dù sao càng làm xong chuyện này sớm thì tổn thất của nhà họ Dương mới càng nhỏ.

Trước mắt, hợp tác giữa nhà họ Dương và rất nhiều tập đoàn tài chính u Mỹ không có tin tức đã bị người bên ngoài biết một chút, một khi bị truyền rộng ra ngoài thì sẽ có ảnh hưởng lớn, các loại tổn thất liên quan cũng sẽ đua nhau tới.

Bọn họ phải mau chóng giành được hợp tác với thương nhân Trung Quốc, để cho bọn họ nhả ra, làm cho nhà họ Dương có thể hợp tác với những tập đoàn tài chính u Mỹ, cho dù là một phần hợp tác nhỏ cũng có thể làm cho tin tức biến thành lời đồn.

Nhưng muốn làm cho các thương nhân Trung Quốc nhả ra thì nhất định phải thực hiện lời hứa hợp tác, đây là điều kiện trước tiên.

Cho nên cha con nhà họ Dương cũng không để ý tới chuyện cơm nước nữa, chỉ muốn lập tức bắt tay vào làm hợp đồng.

Bạch Tiểu Thăng tất nhiên cũng biết nguyên nhân cha con Dương Tiếu Vân rời đi để làm gì. Nhà họ Dương tất nhiên sẽ vội vàng với việc này, anh không cần quan tâm, chỉ cần kiên trì chờ đợi là được rồi.

Vì vậy, Bạch Tiểu Thăng nâng cốc chúc mừng Dương Quân Lạc, liên lạc tình cảm, còn được thưởng thức bữa tiệc lớn ngon miệng.

Dương Quân Lạc cũng tiếp tục nhiệt tình nói chuyện với Bạch Tiểu Thăng vô cùng thân thiết.

Hơn một giờ sau, mọi người cơm nước no nê.

Dương Quân Lạc đánh tiếng bảo người giúp việc dọn đi canh thừa thịt nguội, lại sai người lấy trà ngon do mình cất kỹ tới cho Bạch Tiểu Thăng uống thử.

Bạch Tiểu Thăng chỉ khen một tiếng, Dương Quân Lạc quyết định bảo người cầm hai gói trà cho anh mang về.

Nói chung, Dương Quân Lạc vô cùng nhiệt tình, đủ khiến cho người khác vừa mừng vừa lo.

Chỉ có điều Bạch Tiểu Thăng lại là bình thản như không, nên cảm ơn thì cảm ơn, vẫn cười nói như cũ.

Chờ uống trà xong thì cha con Dương Tiếu Vân, Dương Nhất Sơn cũng quay lại, trong tay mỗi người đều ôm một chồng hợp đồng dày.

Thật ra những hợp đồng này vốn đã có sẵn mầu rồi, bọn họ chỉ cần sửa lại một ít, bổ sung thêm vào một ít là được rồi.

Nếu không, dựa vào hai cha con Dương Tiếu Vân, làm sao có thể hoàn thành trong thời gian ngắn như vậy được.

- Ngài Tiểu Thăng, chúng tôi đã chuẩn bị xong hợp đồng, cũng đã ký tên đóng dấu rồi. Chỉ cần những người liên quan bên phía các ngài ký tên nữa là được. Ngài có muốn xem không? Nội dung tuyệt đối không có sai sót gì đâu!

Dương Tiếu Vân cười ha hả và nói với Bạch Tiểu Thăng.

Ông ta cũng không dám có sai sót gì, nếu vậy chính là cầm tương lai gia tộc Dương thị ra đùa đấy.

Bạch Tiểu Thăng lập tức cười và nói với Dương Tiếu Vân:

- Không cần xem. Thứ nhất, đây không phải là hợp đồng của tôi, tôi làm gì có quyền đó. Thứ hai có ông cụ Dương ở đây, tôi làm sao có thể nghi ngờ hợp đồng có vấn đề chứ.

Nghe Bạch Tiểu Thăng vừa nói vậy, Dương Quân Lạc ở bên cạnh liền cười ha ha.

Dương Tiếu Vân không có cưỡng ép, chỉ cố ý lấy ra một phần, mỉm cười đưa cho Bạch Tiểu Thăng nhìn:

- Vậy ngài Tiểu Thăng xem cái này đi. Cái này có liên quan đến ngài. Đây là hợp đồng của chúng tôi với công ty thứ ba mua số xe vận chuyển, còn có chiếc tàu biển chở khách chạy định kỳ kia. Đối phương gửi fax qua, chúng tôi sẽ gửi tiền trả qua mạng!

Dương Tiếu Vân thật ra làm chuyện này khá nhanh, ngay cả tiền cũng cho.

Lâm Vi Vi, Lôi Nghênh âm thầm liếc nhìn nhau, không khỏi cười.

Chuyện liên quan đến lợi ích của Bạch Tiểu Thăng, Dương Tiếu Vân càng xem phải xem trọng.

Bạch Tiểu Thăng lấy tới chỉ liếc nhìn qua rồi khẽ cười nói:

- Ngài Dương gấp chuyện này làm gì chứ. Những phương tiện chuyên chở là của tôi, trả tiền sớm một ngày hay muộn một ngày cũng không sao. Ông cụ Dương đã nói qua, chúng ta là người một nhà mà.

Bạch Tiểu Thăng đã chiếm lợi.

Anh còn nói lời hay.

Dương Nhất Sơn đứng phía sau Dương Tiếu Vân đặc biệt muốn trừng mắt với Bạch Tiểu Thăng.

Ban đầu cô ta còn tưởng rằng người đàn ông này ra vẻ đạo mạo, không ngờ một khi xấu xa thì không ai bằng...

- Người trong nhà lại càng không thể để người trong nhà phải chịu thiệt được.

Dương Tiếu Vân mỉm cười nói khách sáo.

Bạch Tiểu Thăng mỉm cười, nhìn đồng hồ và liền nói với Dương Quân Lạc:

- Ái chà, bây giờ cũng đã muộn rồi, ông cụ Dương, cháu cũng nên đi thôi.

Dương Quân Lạc tỏ ra vô cùng lưu luyến, vẻ mặt tiếc nuối nói với Bạch Tiểu Thăng:

- Hai chúng ta muốn gặp mặt một lần cũng không dễ dàng gì, còn chưa nói chuyện đủ mà cháu đã muốn đi rồi. Ôi, tôi cũng biết cháu bận rộn, cũng không thể ở lại chỗ tôi lâu được. Còn nữa, Tiếu Vân vừa rồi đã soạn hợp đồng với bên phía các cháu, cũng cần phải nhanh ký tên một chút. Như vậy, tôi sẽ không giữ cháu lại nữa. Lần sau, lần sau cháu nhất định phải tới chơi thêm mấy ngày đấy!

- Chắc chắn rồi.

Bạch Tiểu Thăng mỉm cười và khách sáo nói với Dương Quân Lạc.

Cuối cùng, Dương Quân Lạc còn tự mình tiễn Bạch Tiểu Thăng đến ngoài cửa lớn.

Bạch Tiểu Thăng cũng hết lần này đến lần khác nói lời từ biệt rồi lên xe.

Dương Tiếu Vân và Dương Nhất Sơn đi cùng với Bạch Tiểu Thăng, dù sao một đống hợp đồng này cũng cần các thương nhân Trung Quốc ký tên mới có thể chính thức có hiệu lực.

Dương Quân Lạc nhìn theo đám người Bạch Tiểu Thăng ngồi lên xe rời đi, mãi đến khi không nhìn thấy được bóng dáng thì nụ cười vừa rồi mới dần biến mất.

- Thằng nhóc khốn kiếp, không ngờ lại chạy đến cắt thịt của nhà họ Dương, cắt thịt của Dương Quân Lạc tôi!

Dương Quân Lạc nghiến răng nghiến lợi nói ra những lời này.

...

Khi đám người Bạch Tiểu Thăng quay về tiểu vương quốc Elsa thì vẫn ngồi trên máy bay tư nhân của nhà họ Dương, chỉ có điều lần này trên đường hàng không có sắp xếp khác biệt, thể hiện ra chính là đã rút ngắn lại gần một giờ.

Nhưng tóm lại về sớm một chút cũng là chuyện tốt.

Tại chỗ ở của đoàn doanh nghiệp Trung Quốc, đám người Đổng Thiên Lộ, Lư Thiên Đạo thật ra đã sớm biết kết quả đàm phán của Bạch Tiểu Thăng và nhà họ Dương.

Cho dù Bạch Tiểu Thăng vội vàng nâng cốc chúc mừng với Dương Quân Lạc, không thể phân thân, nhưng Lâm Vi Vi và Lôi Nghênh lại có thể rời chỗ, báo cáo rõ ràng tình huống bên này cho người trong nhà biết.

Biết được kết quả, tất cả mọi người bao gồm Đổng Thiên Lộ không khỏi ngạc nhiên và phấn chấn.

Lúc này, có thể nói là Bạch Tiểu Thăng đã giúp bọn họ trút được cơn giận!

Ngoài việc đó ra, Bạch Tiểu Thăng còn lấy về hợp tác ban đầu, còn làm cho Nhà họ Dương phải hạ thấp xuống 15%!

Điều này quả thật là không dám tưởng tượng!

Ngay cả Đổng Thiên Lộ cũng cảm thấy không thể tin nổi.

Chỉ có điều đây dù sao cũng là chuyện tốt!

Mọi người cảm thấy vui mừng, thậm chí tập trung lại không ngừng khen ngợi.

- Ngài Bạch quá lợi hại, tôi không ngờ chuyện này tự nhiên lại có thể làm được đến mức như vậy!

- Đúng vậy, vừa có thể giúp cho chúng ta trút được cơn giận, lại để cho chúng ta phát sinh hợp tác với một ít tập đoàn tài chính u Mỹ, còn làm cho nhà họ Dương chảy nhiều máu, làm cho chúng ta kiếm được một khoản lớn từ trong hợp tác với nhà họ Dương!

- Tôi buôn bán mấy chục năm, cả đời này ít bội phục một người nào như thế. Ngài Bạch tính là một người, quan trọng nhất là ngài ấy còn trẻ tuổi như vậy!

- Trẻ tuổi thì đã sao? Cao nhân thì anh phải phục, không phục cao nhân là có tội!

- Ha ha, không sai không sai, không phục cao nhân là có tội!

Khi Bạch Tiểu Thăng còn đang ở trên máy bay, đoàn thương nghiệp bên kia đã vang lên tiếng cười nói hoan hô, bàn luận xôn xao không ngừng.

Chỉ có điều chờ tới khi đám người Bạch Tiểu Thăng trở về, mọi người đã sớm tản đi, trở về chỗ ở bình tĩnh, không để lộ ra chút manh mối.

Bạch Tiểu Thăng đã sớm thông báo với mọi người về điều này rồi.

Cho dù chuyện này thành công, cũng cần phải biểu hiện lạnh lùng một chút, dù sao nhà họ Dương bội ước cũng đã tạo thành “tâm lý bi thương” cho mọi người, sao có thể quá vui mừng được...

Bạn cần đăng nhập để bình luận