Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 254: Tôi dạy mọi người làm lãnh đạo



Bạch Tiểu Thăng trắng trợn đuổi người, Tống Trường Không không quan tâm, dù sao đến lúc đó trực tiếp báo lên trên, để cho tập đoàn xử lý.

Nếu điều Bạch Tiểu Thăng đi, thì càng tốt cho hắn.

Dưới sự ngầm đồng ý của Tống Trường Không, liên tiếp mấy ngày, Bạch Tiểu Thăng giống như nhân vật tay chân, mang theo Lâm Vi Vi tuần tra khắp nơi, người dám gây rối, dám lười biếng, dám vi phạm quy định mới, đều bị sửa trị.

Toàn bộ phòng truyền thông internet mới, thần hồn nát thần tính.

Bởi vì không đoán được tính tình của vị phó tổng mới này, các nhân viên đều hết sức cẩn thận, ánh mắt lúc nhìn về phía Bạch Tiểu Thăng, đều lộ ra e ngại cùng cảnh giác.

Lâm Vi Vi nhạy cảm chú ý tới loại không khí này, báo cho Bạch Tiểu Thăng.

- Thế này thì không tốt, không thể để cho tất cả đồng chí ở cơ sở đối với tôi sinh ra cảm xúc đối nghịch a.

Bạch Tiểu Thăng trêu ghẹo nói, sau đó nụ cười thu vào,

- Gọi những quản lý kia đến đây, ở trong văn phòng đi, tôi phải cùng bọn họ nói chuyện một chút.

Lâm Vi Vi không rõ ra sao.

Nhân viên cảm xúc thay đổi, tìm lãnh đạo của bọn họ là có thể cho bọn họ suy nghĩ khác sao?

Chẳng lẽ muốn các vị quản lý đó, đối với thủ hạ nói: Mọi người phải đối với phó tổng tôn kính, yêu quý, không thể dùng loại tâm lý đề phòng đó với phó tổng?

Không hiểu thì không hiểu, nhưng Lâm Vi Vi vẫn nhanh chóng đem các quản lý triệu tập đến văn phòng.

Bạch Tiểu Thăng chưa đến, những người quản lý này đã hưng phấn xúm lại thảo luận.

Thông báo chính thức đã xuống, tiền lương cùng đãi ngộ của họ tăng cao, tự nhiên cũng rất vui vẻ.

Với lại những ngày gần đây, bọn họ cuối cùng cũng cảm nhận được cảm giác phía sau có người làm chỗ dựa.

Rất sảng khoái!

Đồng thời chế độ thay đổi, làm giảm bớt chế độ báo cáo dư thừa rườm rà, chế độ họp, chế độ tăng ca, trao quyền cho cấp dưới đều rơi vào trong tay bọn họ, tất cả những điều này làm bọn họ cảm giác cả người nhẹ nhõm, tràn đầy nhiệt tình.

Bây giờ, ý chí chiến đấu của tât cả đang sục sôi, chuẩn bị phấn đấu vì sự nghiệp một phen.

Ngay cả mấy người quản lý cũ đều bị lây nhiễm, trong lòng bị đốt lên một đám lửa. Bọn họ cũng dần dần được các quản lý mới chấp nhận, dù sao vật họp theo loài a.

Đang lúc các quản lý chuyện trò vui vẻ, cửa phòng họp bị mở ra, Bạch Tiểu Thăng mỉm cười đi tới.

- Xin chào các vị, đúng là rất hăng hái, trò chuyện rất vui vẻ a.

Bạch Tiểu Thăng trên mặt mỉm cười, đi thẳng đến vị trí của mình, ngồi xuống.

Hắn đối với loại giao lưu này cũng không có phản cảm.

Thông qua những ngày tiếp xúc này, các quản lý biết rõ tính tình của Bạch Tiểu Thăng, lúc này cũng cười một tiếng, không có câu nệ gì.

- Hôm nay, tôi gọi mọi người đến, là nói chuyện về việc kiến thiết đoàn đội của chúng ta.

Bạch Tiểu Thăng cười nhìn đám người chung quanh.

]

Lâm Vi Vi giống như thường ngày, mở ra Laptop, chuẩn bị ghi chép cho cuộc họp.

Các quản lý cũng mở sổ ra, cầm lấy bút, chuẩn bị ghi chép tinh túy cùng yêu cầu nhiệm vụ trong cuộc họp này.

- Đem giấy cùng bút của mọi người cất đi.

Bạch Tiểu Thăng mười ngón giao nhau đặt tại trên mặt bàn, đối với mọi người nói, lại cùng Lâm Vi Vi chào hỏi,

- Cuộc họp hôm nay, không cần ghi chép.

Không cần ghi chép?

Lâm Vi Vi kinh ngạc, nhưng vẫn rất nghe lời, đem Laptop đóng lại.

Các quản lý mặc dù đều rất khó hiểu, nhưng cũng làm theo yêu cầu của Bạch Tiểu Thăng, đóng sổ lại, đem bút nắp lại.

- Các vị phần lớn đều là quản lý mới nhậm chức, thế nào, những ngày này có cảm giác gì không, có muốn làm cho tôi bản cảm nghĩ ngàn chữ hay không.

Bạch Tiểu Thăng vẫn như cũ trêu chọc một câu trước khi nói chính sự.

Các quản lý nhịn không được cười lên.

- Được rồi, không nói linh tinh nữa.

Bạch Tiểu Thăng nụ cười thu lại, ánh mắt lướt qua mặt các quản lý đang ngồi,

- Tôi lần này gọi mọi người tới, là muốn huấn luyện mọi người.

Huấn luyện?

Bạch Tiểu Thăng vừa nói câu này, không riêng gì Lâm Vi Vi sững sờ, mà tất cả các quản lý cũng đều hai mặt nhìn nhau.

Huấn luyện cái gì?

Từng người quản lý phụ trách công việc, đều không giống nhau, tính chuyên nghiệp lại rất mạnh, với lại về phương diện công việc bọn họ đều là tinh anh, hoàn toàn không cần huấn luyện.

Không lẽ là chế độ điều lệ khác hả?

Lâm Vi Vi âm thầm lắc đầu, phủ định suy nghĩ của mình. Vài ngày trước, không phải đã nói rất rõ ràng sao, những ngày gần đây, nàng còn ở từng khu giám sát cùng uốn nắn.

Giống như, không có gì cần huấn luyện a.

Bạch Tiểu Thăng thấy mọi người vẻ mặt mờ mịt, mỉm cười nói,

- Nội dung huấn luyện hôm nay, không cần giấy bút, chỉ truyền miệng. Tôi bây giờ dạy mọi người, làm một người lãnh đạo xấu bụng như thế nào.

Xấu bụng?

Còn là lãnh đạo?

Mọi người sững sờ.

- Mọi người ở đây, phương diện công việc riêng phần mình, đều là cường giả đỉnh cấp, nếu không tôi cũng sẽ không tuyển chọn mọi người. Nhưng mà những ngày này tôi phát hiện, mọi người làm lãnh đạo đúng là không hợp cách.

Bạch Tiểu Thăng cười nói.

Người đang ngồi ở đây, có một chút người không phục lắm.

Lãnh đạo à, còn phải làm thế nào, có công việc thì an bài, không nghe thì răn dạy, làm tốt thì khen ngợi thôi, có thể khó bao nhiêu đây.

Còn nữa, chỉ là quản lý, cũng không tính lãnh đạo lớn gì, ai mà không làm được, còn nói cái gì mà hợp cách hay không hợp cách a.

Bạch Tiểu Thăng nhìn ra bọn họ không phục, cười.

- Đầu tiên, mọi người tiếp nhận cái chức vụ này, là từ việc đem người tiền nhiệm đuổi xuống, lại để bọn họ làm người dưới tay của mình, mọi người nghĩ chỉ dựa vào chức quyền là có thể để bọn họ phục tùng mình sao? Không làm được bạn bè, cũng không dám đối đầu cùng mọi người sao? Ngây thơ! Kéo dài công việc, lười biếng, nếu như bọn họ không xung đột bên ngoài, nhưng vẫn có thể kéo chết mọi người.

Bạch Tiểu Thăng cười lạnh nói.

- Tiếp theo, hầu hết mọi người đều từ nhân viên lập tức lên làm quản lý, những người đã từng làm cùng với các người, sẽ nghĩ như thế nào, các người từng cân nhắc qua cảm thụ của bọn họ à, đã kịp thời trấn an chưa, cùng bọn họ nói chuyện qua sao? Chắc là không có chứ! Điều này sẽ đưa đến cái gì, nếu giờ có có người đứng ra khiêu chiến mọi người, những người kia đều sẽ ở bên cạnh xem! Mọi người sẽ đem minh hữu vốn nên thuộc về mình, đẩy đi!

- Ngoài ra, còn có một loại người sẽ trung lập. mỗi phòng của mọi người đều sẽ có dạng người này, đối với bọn họ, mọi người sẽ phải làm sao đây?

- Bất kỳ công việc gì, mọi người muốn làm thành công, bên người nhất định phải có một đám người ủng hộ, nhất định phải làm đến mức người phản đối vừa nhảy ra, sẽ không ai giúp bọn hắn, thậm chí người người đều cô lập bọn hắn, đuổi đánh bọn hắn!

Bạch Tiểu Thăng nói xong lời cuối cùng, thu lại vẻ mặt tươi cười, nghiêm túc nhìn đám người,

- Cho nên, tôi mới nói, các người còn chưa đủ tư cách làm lãnh đạo!

Bạch Tiểu Thăng nói xong lời này, làm các quản lý chấn động trong lòng.

Suy nghĩ kỹ một chút, thật đúng là có chuyện như vậy!

Bên trong ánh mắt mọi người nhiều thêm chút kính sợ.

Thảo nào người ta tuổi còn trẻ mà đã là phó tổng, việc làm lãnh đạo đúng là môn học vấn!

Mọi người thu lại nụ cười, cả người thẳng tắp, ngồi chỉnh tề như học sinh, nhìn Bạch Tiểu Thăng.

Lâm Vi Vi hai con mắt trừng lớn, ánh mắt có chút kích động nhìn Bạch Tiểu Thăng.

Bạch Tiểu Thăng trong lúc đó, biểu hiện ra khí thế, thật là đẹp trai!

- Vậy kế tiếp, tôi sẽ dạy các người, làm sao để làm một người quản lý hợp cách.

Bạch Tiểu Thăng nghiêm túc nói.

Hắn chỉ cần một cái ý niệm trong đầu, Hồng Liên lập tức tìm ra nội dung bài huấn luyện của giảng sư tốt nhất, tinh hoa nhất ở trên mạng.

Cho nên Bạch Tiểu Thăng vừa nói, câu nào cũng là tinh túy.

Các quản lý càng nghe càng nghiêm túc, càng nghe càng si mê.

Sau một tiếng, bọn họ thậm chí vẫn chưa thỏa mãn.

- Được rồi, hôm nay đến đây thôi. Đều trở về đi, theo lời tôi nói áp dụng một chút, ngày mai chúng ta tiếp tục, cho đến khi các người đem đoàn đội trong tay hợp thành một khối!

Bạch Tiểu Thăng trầm giọng nói.

Ánh mắt của hắn lấp lóe.

Những người quản lý này, nếu đem nhân viên của mình hợp thành một khối, như vậy thì truyền thông internet mới sẽ sống lại, thành một chỉnh thể mạnh nhất!

Bạn cần đăng nhập để bình luận