Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 1198: Một khẩu lão huyết

Chủ ý mà Trầm Bồi Sinh quyết định là, muốn chính tay mình thay quyền tổng giám đốc, đem bốn người Bạch Tiểu Thăng cho đại sự vụ quan mạnh mẽ triệu hồi đến.

Xế chiều hôm đó, Trầm Bồi Sinh đến chỗ bộ phận hành chính tổng bộ, ra lệnh gọi điện thoại cho bốn người kia.

Bạch Tiểu Thăng là người đầu tiên nhận được điện thoại.

Gọi điện cho Bạch Tiểu Thăng là một vị sự vụ quan hành chính cấp chủ quản ở tổng bộ.

Trong điện thoại, vị chủ quản cấp hành chính kia cực kỳ khách khí.

Hắn cũng biết rõ, chính mình hiện tại đang nói chuyện với người nào.

Lấy uy danh hiện tại của Bạch Tiểu Thăng mà nói, ở bên trong toàn bộ đại sự vụ quan, đều tồn tại một loại uy hiếp tuyệt đối.

Uy danh hiển hách.

"Ác danh" ở bên ngoài.

Phải biết rằng những vị sự vụ quan, người phụ trách tỉnh vực sản nghiệp bị Bạch Tiểu Thăng xét xử cũng không chỉ một vị, không có một ai có thể chạy thoát, coi như có thể dựa lưng Đại sự vụ quan, nhưng những người phụ trách khu vực kia, đều có kết cục giống nhau: chắc chắn phải chết!

Sớm hơn trước, liền ngay cả Trần Cửu Thiên - người này sánh vai như một đại sự vụ quan thực sự, đều chết ở trong tay Bạch Tiểu Thăng!

Vì lẽ đó, mặc kệ vị chủ quản hành chính kia là người nào, cũng không dám lỗ mãng ở trước mặt Bạch Tiểu Thăng.

- Đại sự vụ quan Bạch Tiểu Thăng, hiện tại cơ thể tổng giám đốc Hạ đang lâm trọng bệnh, tình huống rất nguy hiểm. Trầm Bồi Sinh tiên sinh nhận nhiệm vụ trong lúc lâm nguy, trở thành Tổng giám đốc thay quyền, ngài ấy triệu tập tất cả các đại sự vụ quan ở bên ngoài mau chóng trở về tổng bộ, muốn tổ chức hội nghị điều chỉnh công tác khẩn cấp. Hội nghị rất khẩn cấp, không thể trì hoãn. Tôi gọi điện đến thông báo ngài, bên này đã vì ngài quyết định đặt vé máy bay mười giờ sáng mai, khoang thương vụ, mời ngài an bài làm tốt công việc bên kia và trở về.

Vị chủ quản kia dùng ngữ khí khách khí tối đa, thông báo với Bạch Tiểu Thăng

- Công tác bên này không thể thiếu tôi được, tôi không thể đi lúc này. Đại sự vụ quan họp nhóm? Có thể họp hội nghị qua video trên hệ thống mà, không cần tôi tự mình trở về, anh đem vé máy bay thu hồi lại giúp tôi, cứ như vậy đi.

Bạch Tiểu Thăng nói thẳng thắn dứt khoát, một mạch nói xong, sau đó không cho vị chủ quản hành chính kia có cơ hội mở miệng lần thứ hai , trực tiếp cúp điện thoại.

Bạch Tiểu Thăng làm như tư thế rất vội vàng như vậy, để biểu hiện, hắn thật sự "Rất bận" .

Đầu dây bên kia, vị chủ quản hành chính kia chỉ kịp thành khẩn hô ba tiếng "Này khoan đã ", nhưng chỉ kịp nghe được âm thanh tút tút, nhất thời gương mặt bất đắc dĩ, cẩn thận từng li từng tí một, giương mắt nhìn người đang nhìn mình chằm chằm nãy giờ - Lâm Ngọc.

Thế nào? Cúp máy ? !

Lâm Ngọc cau mày hỏi.

Thực ra không cần hỏi, nhìn cái vẻ mặt của người này nhìn mình, hắn liền biết đáp án rồi.

- Hắn nói, hắn rất bận bịu...

Vị chủ quản hành chính kia thưa dạ trả lời.

- Chính là muốn hắn dù có bận bịu, cũng phải đến nghe lệnh làm việc!

Lâm Ngọc nhất thời cả giận nói:

- Cho rằng đại tổng giám đốc Trầm Bồi Sinh đang thương lượng cùng với hắn sao! Thực sự không để lãnh đạo vào mắt mà!

Lâm Ngọc rất tức giận.

Vị chủ quản hành chính kia liền vội vàng gật đầu, nhưng trong lòng không nhịn được âm thầm oán thầm.

- Ngài khí tràng mạnh mẽ như thế, làm sao không tự mình đi gọi điện thoại cho họ Bạch, rống với tôi làm gì anh ta cũng không nghe thấy a!

Mà cái ý này, chính bản thân chủ quản cũng kiên quyết không dám nói, thậm chí còn không dám biểu lộ ở trên mặt.

Hơn nữa, bọn họ đều là "Người một nhà" .

- Cái kia … Bạch Tiểu Thăng cũng có nói rồi, đại sự vụ quan họp có hệ thống hội nghị bằng video từ xa, thường ngày mở cuộc họp, cũng không cần về tổng bộ chính.



Vị chủ quản hành chính kia nói bổ sung.

- Vậy tại sao anh không nói cho hắn, hệ thống trục trặc?

Lâm Ngọc trừng mắt hỏi.

Vị chủ quản hành chính vẻ mặt đầy đau khổ:

- Nếu như tôi nói như vậy, hắn nhất định sẽ bảo tôi đi tìm Thẩm lão nói, đem hậu cần, kỹ thuật gọi đến làm việc. Lâm tiên sinh, ngài biết, ở tổng bộ bên này, hệ thống chưa từng trục trặc vượt qua một canh giờ...

Lâm Ngọc hầm hừ trầm mặc, đưa tay chỉ chỉ điện thoại di động của đối phương:

- Quên đi, anh trước tiên gọi điện thoại cho bọn người Lý Hạo Phong cho tôi!

- Được.

Vị chủ quản hành chính kia gấp gáp vội vàng gật đầu.

Hai người họ còn chưa biết, Bạch Tiểu Thăng sau khi nhận được điện thoại, ngay lập tức liên lạc với bọn người Lý Hạo Phong, đem mọi chuyện nói rõ ràng.

Sau đó, họ thống nhất với nhau rằng nếu vị chủ quản hành chính tổng bộ có hay không gọi điện thoại cho vị nào, được nhận được một đáp án như nhau.

"Bận bịu", "Không có thời gian", "Có video hội nghị hệ thống", "Không cần bản thân trở lại", "Đây là quyền lợi của đại sự vụ quan" .

-Này, ngay cả lời thoại đều không khác mấy, nhất định là bọn người Bạch Tiểu Thăng thông đồng với mấy người này, đây rõ ràng là bọn họ cố ý!

Lâm Ngọc nghe vị chủ quản hành chính đối thoại cùng với Hứa Du như những mẩu đối thoại trước đó, lúc này kinh sợ xen lẫn.

Vị chủ quản hành chính người một nhà kia, ngầm cười khổ.

Này không phí lời à...

Lời nói chỉnh tề nhất trí như thế,

Không thông đồng với nhau mới là lạ.

Then chốt là, bọn họ bên ấy là một nhóm, chúng ta ở bên này không phải đã sớm biết à...

Hay là bây giờ ngài mới biết?

Sự vụ quan Lâm Ngọc, chuyện vụ quan cọc tiêu năm đó, gặp chuyện quả quyết, lôi lệ phong hành, làm sao liền gặp phải Bạch Tiểu Thăng, lập tức dường như dễ kích động, không giữ được bình tinh, chỉ số IQ lẫn sự thông minh đều tựa hồ đi xa...

Vị chủ quản hành chính kia âm thầm cảm thán.

- Mọi người đều nói Bạch Tiểu Thăng là Thiên Sát tinh hạ phàm, chuyên khắc sự vụ quan Lâm Ngọc, chẳng lẽ là thật sự...

Trong lúc nhất thời vị hành chính chủ quản kia, nhớ tới bên trong tổng bộ lưu truyền mấy lời nói vô căn cứ, bỗng nhiên có mấy phần tin tưởng là như vậy...

Lâm Ngọc quát mắng xong, mắt thấy vị hành chính chủ quản kia nhìn mình với vẻ mặt quái dị, hơi suy nghĩ một chút, cũng có mấy phần thẹn thùng.

Song phương chính là ở phía đối nghịch!

Chỉ là so với ai khác càng chiếm lý!

Trước mắt, lão sư nắm giữ quyền lực càng to lớn hơn, kỳ thực cũng càng bi ràng buộc nhiều hơn !

Không thể giống như trước đây, có thể dùng sức mạnh!

Lão sư muốn dùng quyền lực bức bách bọn họ phải cúi đầu, mà bọn họ nhưng là lại lợi dụng quyền lợi của đại sự vụ quan để phản kháng.

Đây là đang vật nhau!

Nếu gọi điện thoại vô dụng, cái kia lại đánh, cũng chưa chắc dễ sử dụng!

Lâm Ngọc suy nghĩ rất rõ ràng điểm này, cũng không phí lời cùng với hành chính chủ quản nữa, hắn xoay người vội vã rời đi, muốn tìm đến lão sư báo cáo một tiếng, để người định đoạt.

Hành động này của Lâm Ngọc, khiến cho vị hành chính chủ quản thở phào một cái.

Chính mình là một nhân vật nhỏ bé, chỉ sợ cấp trên cường ngạnh phân ra nhiệm vụ, căn bản mặc kệ ngươi có thể hoàn thành hay không.

Cái tên Bạch Tiểu Thăng kia, là Thiên Sát tinh, há để cho chính mình gây….

...

Lâm Ngọc trở lại văn phòng của Trầm Bồi Sinh, đem chuyện vừa xảy ra thuật lại cho lão sư nghe.

Trầm Bồi Sinh cau mày, ồ ồ thở dài một hơi.

- Đã biết tin bệnh tình Hạ Hầu Khải trở nên nguy kịch, bọn họ cũng không trở lại, ta dùng quyền lực nói chuyện, bọn họ liền không nghe, không phải buộc ta tới giết uy bổng à! A, quan mới đến đốt ba đống lửa, quả nhiên, lúc nào lời này đều là có đạo lý!

Trầm Bồi Sinh tức giận nói:

- Video hội nghị, vậy thì video hội nghị! Ta cho rằng đó là quyết định chính thức, xem bọn họ còn có thể kháng mệnh được không?

Một bên, có người khẽ cười một tiếng.

- Dùng Video hội nghị, cũng coi như bọn họ đến dự họp. Ở tình huống toàn bộ đại sự vụ quan dự họp, một khi đa số người thông qua quyết định, số ít nhất định phải phục tùng, bằng không mà nói, coi là không phục tùng được sắp xếp, là muốn cam chịu gánh vác trách nhiệm, liền ngay cả đại sự vụ quan đều đảm đương không nổi.

Phương Bắc Quân bật cười, nhớ lại nói:

- Tôi còn nhớ rõ, năm đó một vị sự vụ quan họ Cao, cũng bởi vì từ chối nghe lệnh, Hạ Hầu Khải bắt đầu làm theo trình tự. Đầu tiên dùng nhắc nhở, ba lần sau, liền trực tiếp giải trừ đi quyền lực của vị đại sự vụ quan kia. Thời gian qua đi nhiều năm, khiến ký ức của người ta chưa phai, chỉ có điều lần này là bốn vị đại sự vụ quan,nếu thật muốn làm một hơi giải trừ quyền lực của bốn người, ngẫm lại xem, vẫn là rất đồ sộ a!

Phương Bắc Quân đúng là một bộ dáng dấp

xem trò vui .

Cái tên Phương Bắc Quân này vốn xếp hạng ở bên dưới chính mình, có thể không nhẹ thoải mái như vậy , nhiều lần nhìn thấy chính mình cũng mở miệng một tiếng" Lão Trầm “

Còn bây giờ, địa vị không giống, thái độ vô lễ!

Trầm Bồi Sinh liếc nhìn hắn một cái, hừ lạnh nói:

- Ông không cần thăm dò tôi để ý tới hay không, tôi còn đang giữ được bình tĩnh, sẽ không đắc ý nhất thời, đồng thời nhằm vào bốn vị đại sự vụ quan! Mới thay quyền tổng giám đốc mấy ngày, liền dám hạ cái mệnh lệnh kia, đây không phải tìm phiền toái cho mình sao, là sẽ ảnh hưởng đến ấn tượng của tôi ở tổng bộ bên kia!

- Ngài rõ ràng là người tốt nhất rồi .

Phương Bắc Quân cười nói.

Lần hợp tác này của hai bên, hắn không những đem cái danh xưng " lão Trầm" này sửa lại, liền ngay cả cái tự "Ngài", cũng là xem xét tâm tình mà thêm.

Tiểu nhân đắc chí!

Trầm Bồi Sinh thầm mắng một tiếng.

Nhưng mà trước mắt, hắn vẫn đúng là đến cùng Phương Bắc Quân độ một cái kỳ "Tuần trăng mật", không thể đắc tội.

Vừa đi tổng bộ, thực sự đúng là nước lên thì thuyền lên, dù cho thế hệ chân chạy, đều uy phong hơn so với ở phía dưới .

Trầm Bồi Sinh lại cảm khái.

- Có điều, trước tiên tôi sẽ đem họ Bạch bắt lại trước, sau đó bức Lý Hạo Phong tự mình từ chức! Để bọn người Trịnh Thiên Hồng, Hứa Du bị cô lập, phân hoá bọn họ, làm tan rã bọn họ, tôi ngược lại thật ra cực có hứng thú!

Trầm Bồi Sinh cười lạnh nói.

Phương Bắc Quân ở bên cạnh mỉm cười, "Thiện!"

- Cái kia ... lão sư kia, ngài xem lúc nào mở cuộc họp là thích hợp, ngày hôm nay...

Lâm Ngọc hỏi.

- Ngày hôm nay không được, ngày mai đi.

Phương Bắc Quân kiến nghị.

- Đều thông báo thời gian, hay vẫn là muốn theo quy tắc chơi.

Nóng ruột ăn không được đậu hũ nóng.

Dục tốc bất đạt.

- Liền chiều nay đi .

Trầm Bồi Sinh nói.

Sớm định ra thông báo, cũng là chiều nay, trước hết nhẫn nại .

Bọn họ bên này định ra "Trương Lương kế" thì bọn người Bạch Tiểu Thăng bên kia đã cùng Lý Hạo Phong gọi video, thương lượng "Quá Tường Thê" .

- Bạch Tiểu Thăng, anh bảo chúng tôi từ chối quay trở lại, thế nhưng đáp ứng video hội nghị, anh mau đến nói rõ ràng, như vậy cũng coi như là chúng tôi dự họp hội nghị!

- Nếu như chúng ta có mặt dự họp hội nghị, bọn người bên kia nhiều, có cái gì quyết nghị một trận qua, chúng ta không thể không phục tùng, nếu không, chính là chống cự quyết nghị.

- Đừng tưởng rằng chúng ta là đại sự vụ quan là có thể không phải cấm kỵ chỗ nào, đã từng có một vị đại sự vụ quan họ Cao, liền bởi vì mắc phải chuyện như vậy, bị lão Hạ cho trừng trị qua! Có tiền lệ có thể theo!

Lý Hạo Phong nhắc nhở Bạch Tiểu Thăng.

- Không sai, hay là bọn họ không dám một hơi bắt bốn người chúng ta, nhưng nếu như tách ra đối phó, e sợ cũng có thể đánh tan từng cái, đến thời điểm đó, sợ anh là người đứng mũi chịu sào, là người đầu tiên bị làm khó dễ !

Trịnh Thiên Hồng nói.

- Hiện tại ở xung quanh chúng ta đang trong tình trạng khua chiêng gõ trống, toàn lực liều mạng, nếu là không có anh cho chúng tôi đồ đạc, coi như là một tháng hai tháng, chúng ta cũng chưa chắc có thể làm ra thành quả lớn bao nhiêu, thế nhưng bởi vì bên kia anh tra đến đồ vật, làm cho chúng tôi rút ngắn được thời gian, thế nhưng lại co lại ngắn, tôi đoán phỏng chừng, cũng cần mười ngày nửa tháng! Không thể lại ngắn!

Hứa Du cũng trầm giọng nhắc nhở.

Tất nhiên, Trầm Bồi Sinh kiên quyết sẽ không cho bọn họ thời gian mười ngày nửa tháng đến tiếp tục điều tra.

Phiền toái trước mắt, khiến người ta cảm thấy nghẹt thở.

Bạch Tiểu Thăng giống như đang suy nghĩ biện pháp, cũng không nôn nóng, mà là cười lạnh nói.

- Vậy chúng ta, phải bắt đầu ngay từ bây giờ, thay đổi sách lược!

Ba người Lý Hạo Phong không nhịn được ngẩn ra, mắt thấy Bạch Tiểu Thăng tựa hồ có ý tưởng, đều dùng ánh mắt hỏi thăm.

- Nói một chút nghe coi!

Lý Hạo Phong dẫn đầu nói.

Bạch Tiểu Thăng không nhanh không chậm mở miệng ——

- Đầu tiên, chúng ta phải đem công tác trong tay chia rõ ràng, nguyên tắc chỉ có một, bắt to thả nhỏ! Tập trung ưu thế nhân lực vật lực, đi đánh hạ một nhóm người quan trọng nhất đối với Trầm Bồi Sinh. Cái khác, có thể trước tiên lưu trữ, tạm thời bất động!

- Tiếp theo, kỳ hạn mười ngày, trong vòng mười ngày, chúng ta có thể giết chết bao nhiêu cá lớn, liền giết chết bao nhiêu cá lớn đó! Dùng cường độ to lớn nhất, làm suy yếu sức mạnh lực lượng của Trầm Bồi Sinh .

Bạch Tiểu Thăng nói chuyện như vậy,ba người Lý Hạo Phong suy tư một phen, lần lượt gật đầu.

Chỉ mới nghĩ một lưới bắt hết, không được thực tế, cũng không thích hợp với tình huống bây giờ!

Bắn tên có đích, tận lực sát thương, này mới là vương đạo!

- Chỉ có điều, Trầm Bồi Sinh cũng chưa chắc có thể cho chúng ta thời gian mười ngày!

Hứa Du như kiên trì ý mình,:

- Ngày mai một khi mở video hội nghị, sợ là chúng ta kháng lệnh, cũng chỉ có thể sống quá... Bốn, năm ngày đi! Chỉ có một nửa thời gian, mà chúng ta đều sẽ phải gánh chịu sự trả giá nặng nề! Ngược lại làm cho Trầm Bồi Sinh thu hoạch lớn !

Lý Hạo Phong, Trịnh Thiên Hồng đồng thời nhướng lông mày.

Không thể vượt qua.

Ngày mai là video hội nghị, là cái phiền phức lớn lao.

Thế nhưng Bạch Tiểu Thăng lại nở nụ cười.

- Ngày mai video hội nghị, không thể mở được! Các vị cứ giao cho tôi là được rồi!

Ba người Lý Hạo Phong ánh mắt hiếu kỳ, không biết Bạch Tiểu Thăng đang tính toán gì.

- Lẽ nào, anh đây là đang muốn chúng tôi ngày mai kiếm cớ không tham gia video hội nghị?

Lý Hạo Phong ngạc nhiên nói.

Trịnh Thiên Hồng, Hứa Du như cũng ít nhiều có loại ý nghĩ này.

- Không được, ngày mai, mọi người coi như cứ làm như bình thường viễn trình hội nghị, muốn tham gia, nếu như hệ thống gặp sự cố, liền ngay lập tức gọi điện thoại cho tổng bộ hành chính, hậu cần, nếu như bọn họ không đến giải quyết, vậy thì nổi trận lôi đình, dù sao thì đây cũng là ý của bọn họ.

Bạch Tiểu Thăng cười gằn.

- Tổng bộ quy định, viễn trình hội nghị, phải dùng hệ thống chuyên môn, nhưng mà không tính dùng cái gì điện thoại di động tham gia video, dù sao cũng dính líu đến cơ mật thương mại, bảo mật vấn đề. Điều quy định này, bây giờ nhìn lại, cũng thật là giúp chúng ta một đại ân!

Trong sổ tay Tập đoàn, quả thật có quy định này, phải dùng hệ thống video từ xa chính quy của tập đoàn.

Có điều, Bạch Tiểu Thăng chắc chắc, nhất định là cái hệ thống kia sẽ xảy ra vấn đề?

- Cái bộ hệ thống kia, làm sao có khả năng gặp sự cố. Tổng bộ coi vậy nhưng là nuôi một đám lập trình viên cấp cao, trình độ của bọn họ, anh biết không, chính là rất trâu bò!

Trịnh Thiên Hồng cường điệu.

Có bao nhiêu trâu bò?

Trâu bò cỡ nào... Vượt qua Hồng Liên? !

Bạch Tiểu Thăng cười cười nói:

- Nói chung, tôi bảo đảm bọn họ một tuần lễ đều không mở được video hội nghị! Sau đó, Trầm Bồi Sinh sẽ làm sao đối phó với chúng ta, chúng ta phải làm sao. Liên quan với tình huống cùng đối sách, tôi cũng có suy nghĩ một chút, bây giờ tôi nói cho các anh nghe xem, mọi người nghe một chút, xem còn có chỗ sơ hở nào không...

Bạch Tiểu Thăng lúc này bắt đầu giảng giải một phen.

Lý Hạo Phong, Trịnh Thiên Hồng, Hứa Du nghe được có chút trợn mắt ngoác mồm.

Đều nói người trẻ tuổi đầu óc tốt, quả nhiên là sự thật!

Đều nói người trẻ tuổi lòng dạ không sâu, không hẳn a!

Cái tên Bạch Tiểu Thăng này, không trách rất được Hạ lão coi trọng, quả nhiên tâm cơ bách biến.

Bọn người Lý Hạo Phong dưới sự “dẫn dắt” của Bạch Tiểu Thăng "Dẫn dắt",nhao nhao phát biểu, đúng là tiếp thu ý kiến quần chúng...

...

Đám người Trầm Bồi Sinh không nghĩ tới, phía bên mình còn chưa ra chiêu, bọn họ ở đây liền đã nghĩ ra đối sách rồi.

...

Ngày kế, buổi chiều.

Tập đoàn Chấn Bắc tại tổng bộ Đại Trung Hoa khu, phòng họp thứ hai.

Năm vị đại sự vụ quan xếp hàng ngang, ngồi ở hàng trước nhất, đấy là vị trí thuộc bọn họ.

Trầm Bồi Sinh ngồi một mình trên sopha bên trên.

Sau lưng của hắn là màn hình bao trọn mặt tường , phía dưới đài là từng vị đại sự vụ quan đồng cấp, xuống chút nữa, là 120 vị tương quan sự vụ quan.

Những người kia đều là kiệt xuất trong nhóm sự vụ quan của tổng bộ, ở mỗi cái bộ ngành, đều có một vị trí.

Kỳ thực thường ngày, bọn họ rất nhiều người không có tư cách tham gia loại hội nghị này.

Chỉ có điều, số đông luôn lợi hại hơn người, cũng đã theo Bạch Tiểu Thăng bọn hắn đi ra bên ngoài điều tra.

Bọn họ mới đỉnh lên.

Nhìn ra được, có rất ít người rất hưng phấn.

Thế nhưng sự hưng phấn của bọn họ, lại kém xa Trầm Bồi Sinh.

Trầm Bồi Sinh phủ người trước bàn dài, trong lòng cảm khái vạn phần, mấy chục năm rồi, chính mình cũng là người ngồi ở phía dưới, ngửa đầu lên nhìn trên đây.

Bao nhiêu lần, hắn đã nghĩ, nếu như mình ngồi ở vị trí này, sẽ là cảnh tượng tới cỡ nào.

Trước mắt, rốt cục trở thành sự thật!

Chỉ cần giải quyết bốn cái phiền phức cuối cùng kia, chính mình liền có thời gian ổn định lại vị trí!

Tổn thất dòng chính, còn có thể bù đắp lại!

Những đại sự vụ quan đang ngồi dưới kia, chính mình nếu cảm thấy có uy hiếp, cũng có thời gian chậm rãi diệt trừ.

- Ta còn có thể lại làm mười năm! Đến lúc đó, còn có thể xung kích một hồi lên vị trí càng cao hơn!

Trầm Bồi Sinh cảm giác mình như là trẻ lại mấy chục tuổi, trong lòng như dồi dào sức lực.

Phương Bắc Quân ngồi ở phía dưới, nhìn Trầm Bồi Sinh, cũng là cảm khái không thôi.

Nếu không phải mình đi tới tổng bộ, Trầm Bồi Sinh coi như không phải tổng giám đốc, mình cũng phải cung kính xưng một tiếng lão Trầm.

Mà hiện tại, coi như Trầm Bồi Sinh là đại tổng giám đốc, còn không phải cùng chính mình bình đẳng so sánh hay sao!

Trên con đường làm việc, người đến trước là người thắng!

Thứ quyền lực này, tại sao lại khiến người ta si mê, siêng năng để cầu?

Liền bởi vì nó có thể san bằng tuổi tác, tư lịch các loại, tất cả tất cả hồng câu!

...

Thời gian một chút qua đi.

Tập đoàn Chấn Bắc tổng bộ Đại Trung Hoa khu, khu kỹ thuật, hậu cần, vội vàng điều chỉnh thử thiết bị, bày ra giấy bút.

Sớm định ra ba điểm : lúc này có mấy vị lãnh đạo đến trước hai mươi phút, này chỉ có thể khổ đám nhân viên bảo hộ.

Kỳ thực, nói lên đến, đều do Trầm Bồi Sinh một khi đạt thành mong muốn, trong lòng mừng rỡ, đối với mình lần đầu chủ trì toàn cục hội nghị càng ôm một loại mong đợi lớn lao, vì lẽ đó đi sớm đến lượn một vòng, ngồi đợi một chút.

Hắn vừa đến, mấy vị đại sự vụ quan cũng chạy tới.

Thử nghĩ, lãnh đạo đều đến, cái nhóm bị thông báo sự vụ quan làm sao có khả năng không đến được.

Những người kia còn tưởng rằng là hội nghị muốn bắt đầu sớm, một mặt thầm mắng hành chính là một đám ngồi không ăn bám, trợ lý khốn nạn, tại sao không sớm thông báo, một mặt vội vàng chạy tới.

Thế là, liền xuất hiện một màn như thế.

Thời gian còn kém một phút đồng hồ, người đã đến đông đủ, thiết bị lại có điểm không tốt!

Chủ quản kỹ thuật ngồi ở trên ghế, nhìn thấy màn hình máy chiếu phía sau lưng Trầm Bồi Sinh chậm chạp không hiện hình ảnh, vẫn một mảnh hoa tuyết, nhất thời cuống lên, lặng lẽ rời tiệc đi qua.

Làm sao thì làm, tôi nửa giờ trước từng thử, không có vấn đề, làm sao bây giờ liền ngay lên cũng không lên được ?

Chủ quản kỹ thuật hầm hầm, chất vấn hai kỹ thuật viên đang mân mê.

Hai người kỹ thuật viên phụ trách, mặt đầy bất đắc dĩ, đầu đầy mồ hôi thử lại tiếp.

Phần cứng không thành vấn đề a, nhưng vẫn như cũ không được a, có thể hay không là bên trong có vấn đề?

Một vị kỹ thuật viên cẩn thận nói.

Thả ngươi rắm!

Chủ quản kỹ thuật cả giận nói:

-Tổng bộ chi ra mấy chục triệu làm tường lửa, bệnh gì. Mã độc không thể công phá! Độ an toàn của mạng lưới chúng ta, là cấp thế giới, một năm mấy triệu tiền lương, mấy người cho rằng là để trang trí ư? Hay cậu muốn nói, là cái loại hacker nào đó nổi tiếng thế giới, bỗng nhiên đến rồi hứng thú, không đi cái quốc gia nào mà quấy rối, đến chỗ chúng ta ở bên này ăn chơi ,ngược lại lại có khả năng này?Mọi người ăn no rửng mỡ, quấy rầy cái hệ thống này của chúng ta chơi? Đừng nói nhảm, nhanh làm xong đi!

Mắng xong, vị chủ quản kỹ thuật lần thứ hai chạy về vị trí của chính mình .

Hai người kỹ thuật viên kiểm tra nhiều lần, thấy đúng thật là hệ thống không thể online được.

Cuối cùng thực sự không có cách, chỉ có cầm đầu cắm, lặp đi lặp lại cắm nhổ.

Thực sự là phế vật vô dụng!

Vị chủ quản kỹ thuậ xem thời gian từng giây từng phút trôi qua, trong lòng tức tối, lần thứ hai chạy tới ,tự mình ra trận.

Kết quả, là làm chuyện vô bổ.

Vị chủ quản kỹ thuật nhìn thấy hai tên thủ hạ của mình nhìn mình chằm chằm, da mặt không chịu được, cả giận nói.

Nhìn cái gì, đi thôi, gọi người sửa mạng lưới an toàn tới cho tôi. Mẹ kiếp, các ngươi không nhìn ra, chúng ta bị người ta hack rồi!

Ngồi ở trên đài chủ tịch, Trầm Bồi Sinh rốt cục cũng phát hiện tình huống lạ thường, mắt thấy còn có hai phút nữa là bắt đầu cuộc họp, mà sau lưng mình, màn ảnh lớn lại trước sau trắng toát một mảnh, nơi đây đáng lẽ nên xuất hiện ảnh chân dung của bốn người bọn Bạch Tiểu Thăng mới đúng.

Làm sao vậy !

Trầm Bồi Sinh rốt cục nhíu mày, nhìn về phía bên chủ quản điều chỉnh thiết bị kỹ thuật kia, còn có một đám kỹ thuật viên đang đứng đấy, có cả người sửa chữa mạng lưới an toàn đều đến rồi.

Lẽ nào tôi lần thứ nhất mở hội nghị video từ xa, liền gặp phải sự cố!

Trầm Bồi Sinh nhất thời có mấy phần tức giận.

Mở hay không mở được lần hội nghị này, có quan hệ trọng đại.

Bốn người Bạch Tiểu Thăng nếu như không tham cùng, vậy thứ quyết nghị mà hội nghị này đạt được, chính là vô hiệu!

Thứ quy định tập đoàn chết tiệt, là thời điểm nên sửa lại một chút!

Trong lòng Trầm Bồi Sinh thầm mắng.

Có điều, theo quy định, muốn sửa lại quy định, cần được tám vị đại sự vụ quan trở lên đồng ý.

Lần này thì tốt rồi, làm ra được một đống vấn đề bế tắc!

Trầm Bồi Sinh càng thêm nén giận.

Bên kia, người phụ trách kiểm tra mạng lưới an toàn đều một trán đầy mồ hôi, hắn kiểm tra được, hệ thống tồn tại virut, nhưng mà dùng hết thủ đoạn, cái virut kia lại có trí thông minh giống như người vậy, trò gian chồng chất, để hắn đều bó tay toàn tập.

Đây là mấy thằng nhóc hacker xếp hạng đầu thế giới, tìm ta phiền phức à!

Cái người sửa chữa mạng lưới an toàn sắc mặt đều trắng bệch.

Thời gian từng giây từng phút trôi qua, toàn bộ ánh mắt đều hội tụ lại đây, đặc biệt là ánh mắt phẫn nộ của tổng giám đốc thay quyền Trầm Bồi Sinh, càng làm cho người áp lực như núi lớn.

Rốt cục, hệ thống giống như có phản ứng!

Không làm rõ được chính mình dùng cái biện pháp nào để có hiệu quả, người sửa chữa mạng lưới an toàn, nhất thời đầy mắt kinh hỉ.

Màn ảnh lớn phía sau lưng Trầm Bồi Sinh hiện ra, chẳng những có hình ảnh, còn có âm thanh.

Thanh âm kia tràn ngập đồng thú cùng cảm giác vui——

"Ba ba ba ba tên gì?

Ba ba ba ba gọi gia gia.

Ba ba mụ mụ tên gì?

Ba ba mụ mụ kêu bà nội.

Ba ba ca ca tên gì?

Ba ba ca ca gọi bá bá..."

Bạn cần đăng nhập để bình luận