Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 806: Hãy cho tôi một đặc quyền khác



Lúc Bạch Tiểu Thăng cùng Hạ Hầu Khải đi ra khỏi phòng, Vương Mục Bắc đã chờ sẵn ở bên ngoài.

- Mục Bắc, một lát nữa cậu đưa Bạch Tiểu Thăng đi đăng kí một vài thủ túc cần thiết, xem qua văn phòng làm việc. Tóm lại, anh ta cần cái gì, cậu hãy giải quyết giúp anh ta.

Hạ Hầu Khải cười nói,

- Tôi còn có việc, phải đi trước.

- Vâng.

Vương Mục Bắc cung kính trả lời.

Dứt lời, Hạ Hầu Khải đang muốn rời đi.

- Hạ lão, ông khoan đi đã, thật ra tôi còn chút yêu cầu muốn nói với ngài.

Bạch Tiểu Thăng bỗng nhiên nói.

- Sao?

Hạ Hầu Khải quay người lại, ánh mắt tò mò nhìn Bạch Tiểu Thăng hỏi,

- Yêu cầu gì vậy?

Vương Mục Bắc cũng cười nói,

- Bạch sự vụ quan, ngài có yêu cầu gì cũng có thể đề cập với tôi, tôi sẽ giúp ngài giải quyết.

Hắn coi đó chỉ là yêu cầu bình thường.

Bạch Tiểu Thăng cười với hắn một tiếng, rồi nói với Hạ Hầu Khải,

- Vừa rồi, tôi nghe ngài nói, mỗi vị sự vụ quan có tư cách được điều phối hai người trợ lý thường trú giúp việc vụ sự.

- Đúng vậy! Chính là chuyện này sao? Một lát nữa, Mục Bắc sẽ dẫn cậu đi xem qua hồ sơ của các ứng viên, cậu có thể chọn lựa hai người.

Hạ Hầu Khải cười nói,

- Kể cả những người cùng cậu thông qua khảo hạch lần này cũng có thể trở thành trợ lý sự vụ cho cậu. Tuy nhiên, bọn họ cần phải trải qua một đến hai tháng huấn luyện mới có thể vào cương vị này.

Vương Mục Bắc cười gật gật đầu.

- Tôi không muốn dùng những người này.

Bạch Tiểu Thăng nói,

- Tôi nghĩ sẽ thay đổi bằng hai người trợ lý từ dưới công ty!

Kết quả cuối cùng trong lần chọn lựa này cũng coi như vượt qua dự kiến của Bạch Tiểu Thăng, đặc biệy là chuyện trở thành sự vụ quan kiểu mới này!

Với cương vị mới này ở trong tương lai, hắn sẽ đối mặt với những khó khăn vượt quá sức tưởng tượng!

Cho nên, hắn cần có được sự trợ giúp mạnh mẽ nhất!

Bỗng nhiên Bạch Tiểu Thăng không muốn để Lâm Vi Vi và Lôi Nghênh đi đến chỗ Ron, mà đưa họ theo hắn cùng đi bộ sự vụ!

- Việc này…

Vương Mục Bắc không nhịn được có chút khó giải quyết.

Hắn không ngờ là Bạch Tiểu Thăng lại đưa ra yêu cầu này.

Việc này là không phù hợp với quy định!

Trợ lý cùng trợ lý của bộ sự vụ có thể giống nhau sao?

Trợ lý sự vụ thông thường là nhân vật số một số hai của công ty con lên cấp!

- Tôi cũng biết trình độ hai bên chênh lệch khá xa, với lại cũng không có tiền lệ này bao giờ.

Bạch Tiểu Thăng nhìn thấy Hạ Hầu Khải khẽ nhíu mày, tranh thủ thời gian nói ra nguyên do,

- Tuy nhiên, sự vụ quan kiểu mới cũng không có tiền lệ! Vì đây là trường hợp đặc biệt, vậy sẽ là trường hợp đặc biệt đến thực chất! Sự vụ quan kiểu mới chỉ có hai năm nhiệm kỳ, tôi không có thời gian đi đào tạo trợ lý sự vụ thích hợp với mình, tôi cần thực sự là sự giúp đỡ!

- Ngài xem thế này có được không? Trợ lý của tôi, bọn họ sẽ không được nhận những đãi ngộ như tất cả các trợ lý sự vụ khác, cũng đồng thời từ chức theo tôi sau hai năm! Đương nhiên, nếu như hai năm sau tôi lên chức, bọn họ sẽ chính thức trở thành trợ lý sự vụ!

- Ngài xem việc này làm vậy có được không?

Bạch Tiểu Thăng nói như thế, Vương Mục Bắc vẫn như cũ có cảm giác không được ổn.

Hạ Hầu Khải lại như đang suy nghĩ, bởi vì khi ông ta đặt ra quy tắc chi tiết cho sự vụ quan kiểu mới, quả thật không có cân nhắc đến vấn đề trợ lý sự vụ này.

- Bọn họ không được nhận các cơ hội thăng chức, không có quyền hạn xử lý việc của trợ lý bộ sự vụ, ngoài ra tiền lương, tiền thưởng, phúc lợi vẫn như cũ!

Hạ Hầu Khải nhìn về phía Bạch Tiểu Thăng, nói lại một lượt, sau đó gật đầu,

- Tôi đồng ý với cậu!

Một câu trả lời để Vương Mục Bắc kinh ngạc tròng mắt cũng trừng tròn vo.

Hạ lão là người giỏi luồn lách, nhưng mọi người đều biết ông ấy cũng là người rất tuân thủ các quy tắc!

Mà lần này, vấn đề Bạch Tiểu Thăng đề nghị có chút làm phá hư quy củ, Hạ lão lại có thể đáp ứng!

Vương Mục Bắc âm thầm cảm thấy được không thể tưởng tượng nổi.

- Nhóc con, những gì cậu muốn tôi đều có thể cho cậu. Chớ khiến tôi thất vọng!

Hạ Hầu Khải nói một cách trịnh trọng, rồi nhìn thật sâu vào Bạch Tiểu Thăng một chút, chắp tay sau lưng ung dung rời đi.

Ánh mắt Vương Mục Bắc nhìn Bạch Tiểu Thăng lại càng thêm coi trọng.

Người trẻ tuổi này, không chỉ một lần mà đến ba lần khiến cho hắn khắc sâu ấn tượng!

Sau khi Hạ Hầu Khải rời đi, Vương Mục Bắc đi cùng Bạch Tiểu Thăng rời khỏi nhà hàng, cả quãng đường cả hai vui vẻ trò chuyện.

Trên đường, Vương Mục Bắc phát hiện ra anh chàng trẻ tuổi gọi là Bạch Tiểu Thăng này rất không tệ!

Khiêm tốn, lễ phép, lại không nịnh nọt, biết cách ăn nói, còn hài hước.

‘Lại có hai điểm giống với Hạ lão năm xưa! Không thấy lạ khi ông ấy quý mến người trẻ tuổi này!’

Vương Mục Bắc nghĩ thầm trong lòng,

‘Mình cũng cần phải giao tiếp tốt với anh ta!’

Cả quãng đường, Vương Mục Bắc vô cùng nhiệt tình, chủ động giới thiệu cho Bạch Tiểu Thăng rất nhiều tình hình.

Đầu tiên đưa Bạch Tiểu Thăng đi làm các thủ tục liên quan, nhận một tấm huy hiệu bằng bạc.

- Đây là thẻ căn cước sự vụ quan duy nhất!

Vương Mục Bắc nói.

Bạch Tiểu Thăng gật đầu.

Huy hiệu này có nhiều cách để nhận dạng cũng như phương pháp xác minh, người ngoài dù có lấy được cũng không thể dử dụng.

Vương Mục Bắc lại đưa Bạch Tiểu Thăng đến văn phòng làm việc, hoàn cảnh nơi đây vô cùng tốt, vẫn là cái phòng xếp. Phòng trong có thể là phòng làm việc riêng của mình, bên ngoài có thể cho trợ lý làm việc. Tất cả vật dụng cũng đều mới tinh, các loại đồ dùng, máy tính đều có thể sử dụng theo ý muốn.

Bạch Tiểu Thăng hiểu rõ là những vật phẩm này một khi được phân phối thì thuộc về vật dụng cá nhân của sự vụ quan, nếu bị hư hại, chỉ cần liên hệ với bên hậu cần sẽ đổi hoặc sửa, cũng sẽ có người trước tiên đến giải quyết.

Trừ cái đó ra, còn muốn cái gì, đều có thể gọi điện thoại cho bên hậu cần, để bọn họ hỗ trợ chọn mua, hoặc là họ sẽ trực tiếp đến đưa tiền để cho trợ lý của mình đi chọn mua.

Tóm lại, sự vụ quan nhận được phục vụ, chính thức để cho Bạch Tiểu Thăng mở rộng tầm mắt!

‘Sự vụ quan có điều kiện tốt như thế, vậy chức đại sự vụ quan. . . Không thể tưởng tượng nữa!’

Bạch Tiểu Thăng thầm than.

Xe đi lại là phúc lợi cá nhân tuyệt đối sánh vai với người phụ trách sản nghiệp tỉnh vực!

Vương Mục Bắc đưa Bạch Tiểu Thăng đi hoàn tất thủ tục xong, trả lại cho hắn một tấm thẻ phòng,

- Tòa nhà này như một khách sạn có cả quán rượu, anh có thể sử dụng căn phòng này bất kì lúc nào!

Bạch Tiểu Thăng gật đầu tiếp nhận.

Vương Mục Bắc lại giải thích mấy câu, rồi cười nói,

- Bạch sự vụ quan, anh có thể ở căn phòng làm việc này xem tư liệu, hoặc là trở về phòng nghỉ ngơi, tôi không tiếp chuyện được nữa, một lát nữa Hạ lão còn có cuộc họp bên kia!

- Cám ơn trợ lý Vương, ngài vất vả rồi!

Bạch Tiểu Thăng đưa tiễn ông ta đến ngoài cửa.

Sau khi đưa tiễn Vương Mục Bắc, Bạch Tiểu Thăng trở lại chỗ ngồi và lật xem tư liệu được mang tới cho mình, đó là những quyền hạn và trách nhiệm một cách rõ ràng chi tiết của vụ sự quan kiểu mới.

Thậm chí có một số quyền hạn rõ ràng chỉ cấp bậc đại sự vụ quan mới mới có!

Điều này khiến cho Bạch Tiểu Thăng ngạc nhiên không thôi.

Những thứ này, hắn đọc qua một lượt, sau đó để Hồng Liên hỗ trợ in sâu vào trong não để sử dụng sau này.

Nhìn lại đã hơn một giờ, Bạch Tiểu Thăng cũng thấy mệt mỏi, lúc hắn đứng dậy định đi nghỉ thì có khách tới thăm.

Lâm Kha và Phùng Ly, còn có Vương Tân Thành liên tục tới tìm Bạch Tiểu Thăng ngồi trò chuyện.

Phùng Ly còn đỡ, Lâm Kha đến chỉ là để "Gây chuyện".

Nào thì hết cái này đến cái khác, cái ghế không thoải mái, đồ dùng để uống trà không đủ lịch sự tao nhã, la hét ầm ĩ bắt Bạch Tiểu Thăng đổi bộ khác, còn muốn thay Bạch Tiểu Thăng gọi điện thoại cho hậu cần, Bạch Tiểu Thăng chỉ có thể bị tùy ý giày vò.

Gương mặt Vương Tân Thành luôn mỉm cười, gọi anh em thân thiết với Bạch Tiểu Thăng, ân cần hỏi han.

Đối với hắn, Bạch Tiểu Thăng cũng giữ thái độ giao tiếp tốt.

Cứ như vậy, nửa ngày này trôi qua rất nhanh.

Ba người kia cũng lần lượt rời đi.

Đêm đó, Bạch Tiểu Thăng đi đến căn phòng được phân phối cho mình.

Đi vào trong xem xét, đây là một căn phòng lớn, đầy đủ các loại đồ dùng hàng ngày, đều là hàng hiện đại chất lượng cao.

Dường như được thiết kế đặc biệt, không phải hàng để kinh doanh, giường cũng rất ấm áp.

Bạch Tiểu Thăng vô cùng hài lòng.

Một đêm không có chuyện gì xảy ra.

Ngày thứ hai, Bạch Tiểu Thăng dậy sớm và chạy tới ga tàu cao tốc.

Hắn còn muốn về thực hiện những sắp xếp cuối cùng ở truyền thông Trung Kinh.

Người kế nhiệm vị trí của hắn, cũng sẽ đến đó trong hai ngày này.

Trên xe quay về Trung Kinh, Bạch Tiểu Thăng nhận được điện thoại từ Tống Nhất Minh.

- Bạch tổng, ở bên kia đoàn làm phim chúng tôi đóng máy, tối nay sẽ trở lại công ty, bên này buổi lễ chào mừng đã được sắp xếp xong xuôi.

Tống Nhất Minh nói.

- Cái gì, đoàn làm phim sẽ đến vào tối nay!

Bạch Tiểu Thăng giật mình.

Hắn còn một điều không biết rõ!

- Ngay khi nhận được thông báo vào mấy ngày trước, tôi đã nói ngay cho trợ lý Lâm. Lúc ấy, anh và cô ấy cũng bận rộn nhiều việc, cô ấy bảo để cho tôi tới xử lý. Cô ấy không nói lại với anh sao?

Bạn cần đăng nhập để bình luận