Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 2271: Brady nghẹn lòng (1)

- Vậy chúng ta bắt đầu nói từ ngành này trước.

Trần Phi Tù cầm lấy một bản kế hoạch và đặt về phía trước nói với Brady:

- Tôi vừa xem qua bản kế hoạch này của ngài, công ty Victory các ngài muốn tham gia đầu thị trường của ngành sản xuất này, muốn mở nhà xưởng ở khu phía nam và phía tây, trong ba năm các ngài sẽ mở mười nhà xưởng!

Brady gật đầu thừa nhận, trong mắt lộ ra vẻ khen ngợi.

Con trai đại tù trưởng Ogad, Awakwalakra này quả thật không phải là người trẻ tuổi tầm thường, lập tức tìm được bố cục quan trọng trong kế hoạch bọn họ, hơn nữa chỉ xem lướt qua một lần lại có thể từ trong đó ghi nhớ được điểm yếu, thực sự không tệ.

- Nhưng nói như vậy, công ty Victory các ngài lại chiếm hơn 1/3 định mức trong quy mô lĩnh vực thị trường đầu nguồn của ngành sản xuất này.

- Không tính là số vốn bỏ vào ban đầu, chỉ lấy tài nguyên phát triển hiện có của Victory lại thấy được, các ngài rất dễ dàng mở rộng thêm nhiều thị trường phụ, tiến tới tạo thành lũng đoạn thị trường đầu nguồn.

- Cứ như vậy, các người sẽ nắm được điểm yếu của rất nhiều doanh nghiệp trung bình và yếu, cho dù muốn lũng đoạn toàn bộ ngành sản xuất này cũng phải là chuyện gì khó.

Suy đoán của Trần Phi Tù cũng không phải là chuyện giật gân, mà đặc biệt có khả năng trở thành hiện thực.

Đây cũng là suy nghĩ trong lòng Brady.

Không thể không nói, trong vòng một tuần qua Brady không có nhàn rỗi, hắn trăm phương nghìn kế điều tra hai bên Hogson và Anlos triển khai các loại hoạt động điều hành, số liệu của các loại tài liệu, đồng thời suy đoán ra hai phe chủ yếu tấn công vào thị trường nào, Osan còn những lĩnh vực thị trường nào mà bọn họ có thể có nhiều đất dụng võ.

Brady điều chỉnh bản kế hoạch phát triển ban đầu của mình, đồng thời muốn trước khi cục diện được xác định sẽ mở ra kế hoạch hoàn toàn mới.

Không hổ danh là người tổng phụ trách công ty Victory – một trong những công ty con mạnh nhất do tập đoàn Chấn Bắc quản lý, thật sự không đơn giản!

Ngay cả Bạch Tiểu Thăng nhận thấy được điểm này, cũng không nhịn được phải cảm phục Brady.

Brady mỉm cười, cũng không phủ nhận cách nói của Trần Phi Tù.

- Ngài Awakwalakra, chuyện độc chiếm thị trường như vậy cũng không phải là chuyện xấu, ngoại trừ một vài đất nước cấm ở một vài ngành sản xuất. Nếu ngài cảm thấy sau này đầu tư của chúng tôi có thể tạo thành cục diện lũng đoạn ảnh hưởng bất lợi cho Osan, tiếp theo có thể từ chối sự đầu tư của chúng tôi, có phải là không cần lo lắng quá mức không? Cho dù sau này chúng tôi có lũng đoạn một ngành sản xuất, đương nhiên Hogson, Anlos cũng có khả năng tạo thành lũng đoạn ở một ít ngành sản xuất khác. Tôi thấy điều duy nhất chúng tôi có thể bảo đảm chính là chúng ta sẽ chịu trách nhiệm trước Osan, tuân theo tất cả mệnh lệnh của đại tù trưởng tối cao lệnh. Đến lúc đó, một lũng đoạn có thể tạo ra càng nhiều thuế thu nhập, chẳng phải có lợi cho sự phát triển của Osan sao?

Brady cho rằng Trần Phi Tù chống lại loại hiện tượng lũng đoạn này, nói thật cho dù bọn họ độc chiếm thị trường thế nào đi nữa, cuối cùng cũng phải chịu sự quản lý của Osan.

Anh ta có thể mời Osan yên tâm về điểm này.

Về phần tại sao Trần Phi Tù phải có tâm lý bài xích, Brady âm thầm liếc nhìn Bạch Tiểu Thăng, cho rằng Bạch Tiểu Thăng đã từng nhấn mạnh với Trần Phi Tù về tính nguy hại khi một doanh nghiệp "Lũng đoạn".

Phương đông tương đối không thích phương thức này.

Kết quả Trần Phi Tù lắc đầu, nói với Brady:

- Ngài hiểu nhầm ý của tôi rồi, tôi cũng không có ý cho rằng hình thức này không tốt.

Câu trả lời này có phần ngoài dự đoán của Brady, anh ta kinh ngạc nhìn về phía Trần Phi Tù.

- Tôi chỉ nói là kế hoạch của ngài nên sửa, ngài không thể... hào phóng như vậy.

Trần Phi Tù thản nhiên:

- Ba năm xây mười xưởng gia công, cho dù các ngài có tài chính dư thừa cũng không thể xây với quy mô như vậy được. Chúng tôi sợ rằng chỉ có thể cho phép bên ngài đầu tư xây...

Trong khi Trần Phi Tù nói chuyện còn nhìn về phía Bạch Tiểu Thăng, như muốn trưng cầu ý kiến của anh.

- Sáu xưởng gia công là gần đủ rồi.

Bạch Tiểu Thăng cho ra một đề nghị, lại nói:

- Tổng mức đầu tư giới hạn là 60% trong kế hoạch, tổng thời gian xây dựng còn phải kéo dài tới năm năm.

- Không sai, chính là như vậy.

Lúc này Trần Phi Tù gật đầu, nói với Brady.

Câu trả lời này thật sự làm cho Brady không thể chấp nhận nổi.

Đặc biệt kéo dài chu kỳ xây dựng thêm hai năm!

Lúc này, anh ta đang tranh thủ bố cục, chính là để vượt lên trước tất cả mọi người, đặc biệt là trước Hogson, Anlos.

Ở lĩnh vực này, hai bên đều chỉ giữ mức từ 15% đến 20%, nếu muốn sau này đánh bại bọn họ lại cần phải nhanh hơn, còn mạnh hơn!

Bạch Tiểu Thăng vừa đề nghị đã trực tiếp phá hỏng suy nghĩ này cả anh ta!

Brady cũng không biết dùng vẻ mặt thế nào để diễn tả tâm trạng của mình lúc này, hai tay anh ta giơ cao giữa không trung, cũng không biết nên nâng lên hay hạ xuống nữa.

Nếu không phải Trần Phi Tù là con trai của đại tù trưởng tối cao Ogad, anh ta chắc hẳn sẽ không khống chế được cảm xúc.

- Vì sao?

- Có căn cứ gì để hạn chế như vậy chứ?

- Để lại số thị trường còn lại, lại mặc cho nó phát triển tự nhiên sao?

Brady kiềm chế lại kiềm chế, nhưng vẫn không nhịn được đưa ra liên tiếp ba vấn đề ba.

Ánh mắt Brady nhìn Bạch Tiểu Thăng đầy bất mãn.

Trước đây Bạch Tiểu Thăng gây khó dễ, bây giờ phá hoại, người này rốt cuộc muốn làm gì? Điều này xem như là ăn cây táo rào cây xung đối với tập đoàn Chấn Bắ rồi!

Lẽ nào cũng vì cậu ta và Bạch Tuyên Ngữ tồn tại mâu thuẫn và bất đồng sao?

Trước khi tới đây, Brady đã bất mãn với Bạch Tiểu Thăng, bây giờ loại tâm tình này đã đạt tới đỉnh điểm rồi.

- Không cần phiền ngài Brady quan tâm tới điều này, số thị trường còn lại, chúng tôi phải để lại cho một vị doanh nhân lớn.

Trần Phi Tù cũng nhìn ra được Brady đang bất mãn, còn cả sự thù địch của anh ta đối với Bạch Tiểu Thăng, cậu ta lập tức nói thế đã kéo sự chú ý của anh ta về trên người mình.

- Còn có doanh nhân khác à?

Brady cảm thấy ngạc nhiên về câu trả lời này.

Ngoại trừ Hogson, Anlos, anh ta không biết còn có ai có thể tham dự vào. Cho dù là nhà họ Dương ở Tây Phi, theo anh ta thấy cũng không cùng đẳng cấp.

Trần Phi Tù cười:

- Về sau, ngài Brady sẽ biết, bây giờ, bây giờ chúng ta tiếp tục thảo luận đề đề tài tiếp theo đi.

Khi nói chuyện, Trần Phi Tù lại lấy ra một tập tài liệu, mở ra cho Brady xem:

- Trong phần bản kế hoạch này, ngài nói muốn thu mua năm doanh nghiệp...

- Sáu nhà.

Bạch Tiểu Thăng ở bên cạnh sửa chữa:

- Trang thứ hai, sáu tháng cuối năm sẽ tăng thêm một nhà.

Trần Phi Tù lật xem để xác nhận rồi áy náy cười nói:

- Thật ngại quá, tôi nhớ hơi sai.

Vừa rồi xem quá nhiều bản kế hoạch như vậy còn xem vội vàng, nên có sai một chút cũng không quá đáng.

Bạn cần đăng nhập để bình luận