Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 576: Suy đoán của Bạch Tiểu Thăng



Buổi sáng thứ năm.

Bạch Tiểu Thăng ngồi xe của thị trưởng Quý Minh Dương đi Tỉnh phủ, tiến hành báo cáo nội dung của giai đoạn thứ ba.

Trước mắt nhìn thấy chứng nhận công ty gương mẫu cấp tỉnh tiến vào giai đoạn cuối, tình thế tốt đẹp, tâm tình của Bạch Tiểu Thăng cùng Quý Minh Dương cũng rất tốt.

Dọc theo đường đi, hai người lại tỉ mỉ xem qua một lượt nội dung sắp báo cáo, còn mô phỏng nghĩ ra chủ đề trọng tâm mà lãnh đạo có thể chú ý, làm đến trong lòng hiểu rõ chắc chắn, xác nhận không có gì đáng lo nữa.

Hiện tại, sắp đuổi kịp và vượt qua thị trưởng Tô Xu của thành phố Lang Bắc rồi, thoạt nhìn thị trưởng Quý Minh Dương rất là vui vẻ.

Sau khi tới Tỉnh phủ, đến thời gian đã hẹn trước, Phàn bộ trưởng lập tức tổ chức tổ xét duyệt nghe báo cáo.

Lần này, bởi vì không liên quan đến việc khảo hạch đối với người phụ trách công ty gương mẫu, tự nhiên cũng không có tiết mục ‘Tập kích’(đánh bất ngờ), Thị trưởng Quý Minh Dương cũng cùng có mặt tại hội nghị.

Lần báo cáo này, Bạch Tiểu Thăng đã chuẩn bị đầy đủ, hơn nữa các hạng mục công việc của bọn họ cũng đạt vượt ngoài tiêu chuẩn so với trong tỉnh yêu cầu, hạng mục trọng điểm ‘Xin độc quyền nước ngoài’ càng làm cho lãnh đạo tại đó hai mắt tỏa sáng.

- Tốt a! Trọng điểm lần này của các ngươi rất không tệ, có triển vọng với thị trường tốt đẹp ở nước ngoài, phù hợp về mặt điều kiện xin ngành nghề sáng tạo cái mới. Có thể đúng lúc, tích cực xin độc quyền tại nước ngoài, có trợ giúp rất lớn đối với việc mở ra thị trường quốc tế sắp tới, về mặt này, Truyền thông Trung Kinh các người làm một tấm gương rất tốt!

Phàn bộ trưởng cho đầy đủ khẳng định ngay tại chỗ.

Lão lãnh đạo hết sức công nhận, các lãnh đạo khác cũng khen ngợi một phen.

- Bạch Tiểu Thăng, lần này, cậu lại lần nữa làm cho tôi kinh diễm rồi.

Phàn bộ trưởng chỉ vào Bạch Tiểu Thăng, nói với người bên cạnh:

- Trẻ tuổi như thế, có quyết đoán như thế, doanh nhân trẻ tuổi có năng lực như thế, thật là không thấy nhiều!

Lãnh đạo bên cạnh gật đầu đồng ý.

- Các người làm ra hành động lớn ở giai đoạn trước, đẩy công ty cấp thành phố đến với cả nước, để Trung Kinh trở thành tấm ‘Danh thiếp’ của thành phố, điều này vô cùng có tinh thần khai thác cùng hiệu quả! Tôi chuẩn bị tổ chức phát triển ở những thành phố khác một chút! Tỉnh An Giang có thêm vài doanh nhân như cậu, lo gì không thể nhanh chóng phát triển! Hiện nay tôi lại đối với cậu, đối với truyền thông Trung Kinh của cậu, thật là càng ngày càng mong đợi!

Phàn bộ trưởng tươi cười, càng là hết lời ca ngợi đối với Bạch Tiểu Thăng.

Bạch Tiểu Thăng khiêm tốn cười cười, bản thân hắn cũng không cảm thấy gì.

Bất quá mấy vị lãnh đạo đang ngồi, gồm cả Quý Minh Dương đang liên tiếp gật đầu đồng ý này, đều âm thầm kinh dị, Phàn bộ trưởng chưa từng khen ngợi ai như vậy ngay mặt cả, đây chỉ sợ vẫn là lần đầu tiên!

Đủ thấy ông ấy rất thưởng thức và coi trọng Bạch Tiểu Thăng!

Thị trưởng Quý Minh Dương sáng rực cả hai mắt.

Phàn bộ trưởng muốn đem hình thức ở Trung Kinh mở rộng ra, đây chẳng phải là đang thay Trung Kinh dương danh trong tỉnh sao! Chuyện này đối với sự phát triển kinh tế của Trung Kinh bọn họ, đối với sự thúc đẩy công tác của giai đoạn hiện tại đều phi thường có lợi!

Quý Minh Dương càng nghĩ càng hưng phấn, hận không thể cùng Bạch Tiểu Thăng vỗ tay ăn mừng.

- Lão Quý xem ra là kiềm chế không được.

Phàn bộ trưởng cười ha hả nhìn Quý Minh Dương:

- Lần này, Trung Kinh các người làm tốt như vậy, trong tỉnh cũng không thể dùng không hình thức của các người, như thế này đi, mấy hạng yêu cầu mà thành phố các người đã đưa ra một đoạn thời gian trước kia, trong tỉnh cũng nghiên cứu qua, toàn bộ cho phép thông qua!

Vấn đề này đã định xong, Phàn bộ trưởng chẳng qua là tuyên bố ra tại trường hợp này.

Quý Minh Dương không thể tưởng tượng nổi trừng lớn mắt, mừng rỡ quá đỗi:

- Phàn bộ, ngài là nói, trong tỉnh thông qua toàn bộ sao? Việc này… việc này! Cảm ơn các vị lãnh đạo đã ủng hộ!

Việc này đối với Trung Kinh mà nói, đó thật đúng là việc vui to lớn!

- Anh muốn cảm ơn, thì cảm ơn Bạch Tiểu Thăng đi.

Phàn bộ trưởng trêu ghẹo nói:

- Tôi nhưng không chịu nổi, cũng không phải công lao của tôi.

Lời nói của Phàn bộ trưởng gây nên một trận tiếng cười.

Quý Minh Dương thật sự nhìn về phía Bạch Tiểu Thăng, trong ánh mắt tràn đầy cảm kích.

Điều này cũng làm cho Bạch Tiểu Thăng có chút ngượng ngùng.

- Được rồi, báo cáo giai đoạn này của các người xem như hoàn mỹ thông qua, có thể tiến hành giai đoạn kế tiếp, cũng là giai đoạn cuối cùng.

Phàn bộ trưởng đứng dậy:

- Tôi còn có một hội nghị, hôm nay không giữ anh nữa, lão Quý.

Phàn bộ trưởng tuyên bố tan cuộc.

Quý Minh Dương lại chạy tới chào hỏi cùng mấy lãnh đạo một chút, liên tục bận rộn đến mười một giờ, mới có thể hội hợp cùng Trương Manh và Bạch Tiểu Thăng.

Lần này Quý Minh Dương cao hứng, cố ý tìm một quán cơm nhỏ lịch sự tao nhã mời Bạch Tiểu Thăng, Trương Manh.

Ba người ngồi ở góc hẻo lánh yên tĩnh, gọi bốn món ăn một món canh, hai chai rượu.

- Trương Manh, anh lái xe thì đừng uống, nhìn chúng tôi uống là được.

Quý Minh Dương cười nói.

Trương Manh cười cười.

Sau đó, Quý Minh Dương tự mình rót đầy cho Bạch Tiểu Thăng.

- Như vậy sao được, Quý thị… Quý thúc, người quá khách khí!

Mắt thấy thị trưởng rót rượu cho mình, Bạch Tiểu Thăng tranh thủ thời gian khiêm tốn một tý.

Giờ này người không nhiều, nhưng để cho thuận tiện, Bạch Tiểu Thăng sửa miệng lại.

Quý Minh Dương vui vẻ cười một tiếng, đối với xưng hô thế này vẫn tương đối công nhận.

- Cậu là đại công thần của Trung Kinh, nên được!

Quý Minh Dương vô cùng khẳng định nói.

Bạch Tiểu Thăng cười, cũng không từ chối nữa.

Ba người uống rượu ăn đồ ăn, bầu không khí hòa hợp.

Thời điểm ăn uống không sai biệt lắm, Quý Minh Dương nói với Bạch Tiểu Thăng:

- Lúc rời khỏi Tỉnh phủ, tôi đã gặp mấy đồng nghiệp cũ, dò được tin tức, thành phố Lang Bắc bên kia chẳng những chưa báo cáo giai đoạn thứ ba, ngay cả thời gian sẽ báo cáo cũng chưa có đưa ra! Chuyện này, Tiểu Thăng, cậu thấy thế nào!

Bạch Tiểu Thăng để đũa xuống, nghiêm túc nghĩ nghĩ, rồi mới nói ra:

- Kỳ thật, vẫn luôn không nghe ngài nói qua tin tức của thành phố Lang Bắc bên kia, tôi liền suy nghĩ vấn đề này! Vì sao lần này, động tác của Mục Bắc Thần kia lại chậm như vậy! Lần thứ nhất, hắn vượt qua chúng ta, lần thứ hai, chúng ta đuổi kịp bọn họ. Dựa vào cảm giác của tôi đối với người này, lần thứ ba, hắn nhất định sẽ tìm cách muốn vượt qua chúng ta, thế nhưng, vừa rồi ngài cũng đã xác nhận, bọn họ bên kia một chút động tĩnh cũng không có! Việc này không bình thường!

- Có lẽ, lần này bọn họ cũng chậm trễ thì sao.

Trương Manh không xem trọng.

- Loại ý nghĩ này của anh quá may mắn rồi.

Quý Minh Dương lắc đầu:

- Mục Bắc Thần kia thì tôi không rõ ràng, bất quá Tô Thù là hạng người gì tôi biết rõ, bà ta không chịu thua kém, nhất định sẽ không liên tục thua bởi chúng ta.

- Cho nên, có vấn đề!

Bạch Tiểu Thăng chân thành nói:

- Mới đầu tôi cho là, Mục Bắc Thần đang toàn lực tăng tốc, sẽ luân phiên trình báo, đệ trình báo cáo lần tiếp theo cùng ngày, thế nhưng hiện tại xem ra, là tôi đoán sai! Hắn có thể đang làm ra một phương thức so với cái này nhanh hơn!

- Là gì?

Quý Minh Dương, Trương Manh nhịn không được nhìn về phía Bạch Tiểu Thăng.

Bạch Tiểu Thăng không khỏi nhíu mày, cười khổ nói:

- Bọn họ có lẽ một hơi đem tất cả công việc hoàn thành, đồng thời báo cáo! Xem giai đoạn ba bốn như là một giai đoạn!

Một câu, Quý Minh Dương, Trương Manh nhịn không được mở to hai mắt.

Thật sự có khả năng này!

- Vậy chúng ta ứng đối như thế nào?

Trương Manh nhịn không được hỏi.

- Liều, chúng ta cũng phải tăng tốc, tiến hành chạy nước rút sau cùng!

Bạch Tiểu Thăng trầm giọng nói.

Chỉ bằng vào phỏng đoán, Bạch Tiểu Thăng liền đoán được thủ đoạn của Mục Bắc Thần, nếu bị Mục Bắc Thần biết rõ, nhất định phải than thở.

Bất quá đến cuối cùng, hết thảy thủ đoạn đều không trọng yếu, tốc độ trên hết!

Kỳ thật, Bạch Tiểu Thăng bọn họ bên này báo cáo xong xuôi, thị trưởng Tô Thù bên kia liền nhận được tin tức, cũng nói lại cho Mục Bắc Thần.

- Ngài yên tâm đi! Đến thứ sáu, tôi với ngài cùng nhau đến báo cáo! Lần này, chúng ta tuyệt đối ở trước bọn họ, giành được chỉ tiêu công ty kiểu mẫu!

Giọng nói của Mục Bắc Thần trong điện thoại tràn đầy tự tin.

Bạn cần đăng nhập để bình luận