Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 1853: Quá khiêm tốn (2)

- Anh gọi điện thoại đi.

Bạch Tiểu Thăng bỗng nhiên mỉm cười và nói.

Gọi điện thoại, gọi điện thoại gì?

Người bên ngoài nghi ngờ.

- Ý của cậu là gọi điện thoại cho người chịu trách nhiệm về xưởng Lý Nê trong châu này, người đã bán ấm Tử Sa cho tôi sao?

Cooper liên tục cười lạnh.

Hắn có thể mua bộ ấm đắt giá này cũng đại biểu là khách hàng lớn của đối phương. Hắn gọi điện thoại cho đối phương thì đối phương tất nhiên sẽ nghe!

Cho dù bây giờ không còn trong giờ làm việc, đối phương tất nhiên sẽ làm chứng cho Cooper hắn!

- Được, vậy tôi lại cho cậu thua một cách rõ ràng, tôi có thể gọi video cho anh ta, để cho mọi người ở đây cùng chứng kiến, tránh cậu lại nói tôi lừa cậu!

Cooper không có vẻ gì sợ hãi.

Thấy vẻ mặt Cooper, các vị khách ở đây đều cảm thấy hắn tất nhiên nắm chắc phần thắng.

Bạch Nguyệt Phong cũng có chút lo lắng cho Bạch Tiểu Thăng.

Trước mắt bao nhiêu người, Cooper lấy ra điện thoại di động của mình ra và định gọi cho người chịu trách nhiệm về xưởng Lý Nê ở Bắc Mỹ ngay trước mặt mọi người.

Đúng vào lúc này, bỗng nhiên có người giúp việc vội vàng đi tới, giống như có chuyện quan trọng cần báo.

Trong trường hợp này, người này còn muốn báo cho Cooper biết thì tất nhiên không phải là chuyện nhỏ.

Cooper tạm dừng gọi điện thoại và nghiêng tai lắng nghe.

Nghe người giúp việc nói xong, hai mắt Cooper đột nhiên sáng ngời và lớn tiếng nói với người kia:

- Nhanh mời anh ta tới đây!

Các vị khách ở đây ngơ ngác nhìn nhau, không biết đã xảy ra chuyện gì. Tất cả đều nghi ngờ nhìn theo bóng người giúp việc đang vội vàng rời đi.

Cooper lại mỉm cười nhìn Bạch Tiểu Thăng, nói:

- Có đôi khi cậu phải tin tưởng là tất cả đều do số phận sắp xếp! Tôi không cần gọi điện thoại cho người chịu trách nhiệm về xưởng Lý Nê ở trong châu nữa, bởi vì anh ta đã tới đây rồi!

Những lời này làm cho tất cả các vị khách ở đó phải kinh ngạc.

Cho dù là Bạch Tiểu Thăng cũng vậy.

Bạch Nguyệt Phong còn sửng sốt nhìn về phía người giúp việc rời đi.

Sao có thể trùng hợp như vậy được?

Người chịu trách nhiệm về xưởng Lý Nê trong châu cũng nhận được lời mời sao?

Cooper liếc nhìn về hướng cửa và mỉm cười giơ thay chỉ cho mọi người.

Mọi người ở đây đều đồng loạt nhìn sang, chỉ thấy người giúp việc của Cooper dẫn theo một người đàn ông cao gầy, đeo kính mắt đi tới.

Có người nhận ra và lập tức lên tiếng giới thiệu với người bên cạnh:



- Không sai, không sai, anh ta chính là chịu trách nhiệm kinh doanh cho xưởng Lý Nê ở Bắc Mỹ, anh ta tên gọi là Hàn Kiệt Khắc.

Thật ra không cần người bên ngoài giới thiệu, Bạch Tiểu Thăng, thậm chí Lâm Vi Vi, Lôi Nghênh cũng biết.

Dù sao Bạch Tiểu Thăng bảo Lý Nê chuẩn bị quà cũng cần phải có chuyên gia ở bên cạnh liên hệ với bọn họ.

Khi Hàn Kiệt Khắc đi tới gần còn chưa nhìn thấy Bạch Tiểu Thăng, chỉ tươi cười nhìn Cooper.

Cooper cũng cười nhìn anh ta và cố ý cao giọng nói:

- Ngài Hàn, ngài tới thật là đúng lúc, quá đúng lúc rồi!

Hàn Kiệt Khắc thấy trước mặt Cooper có đặt một cái bàn, phía trên để hộp thủy tinh có đựng ấm Tử Sa cấp “Tượng Tâm” của xưởng mình, xung quanh có nhiều vị khách quý vây quanh, còn là rất nhiều gương mặt thường thấy trên ti vi.

Trong mắt Hàn Kiệt Khắc có chút bất an.

- Ngài Hàn, có gì sau này tôi sẽ nói với ngài sau.

Cooper không thấy được vẻ biến đổi trong mắt của Hàn Kiệt Khắc, kích động chỉ vào ấm Tử Sa rồi chỉ vào Bạch Tiểu Thăng và cao giọng nói:

- Chuyện này có liên quan tới vật phẩm quý hiếm này. Bây giờ ở trước mặt của mọi người, ngài có thể nói rõ nó có phải là nguyên bộ không, có phải nó đều do ngài Lý Nê làm ra không?

Chỉ cần Hàn Kiệt Khắc - "người bán" này thừa nhận, Bạch Tiểu Thăng có nói gì nữa cũng vô dụng!

Trận này, mình lại thắng rồi!

Cooper đầy chờ mong.

Hàn Kiệt Khắc nhìn ấm Tử Sa với ánh mắt khó xử. Sau đó anh a ngẩng đầu nhìn Bạch Tiểu Thăng và sửng sốt, gương mặt đầy vẻ kinh ngạc.

Cho dù Hàn Kiệt Khắc không biết Bạch Tiểu Thăng chính là ông chủ thật sự đứng phía sau xưởng Lý Nê của bọn họ, nhưng vẫn biết ngài Lý Nê đã nhiều lần tự mình nói cho anh ta biết, đồ vừa đến thì phải tự tay đưa đến trong tay người này. Ngay cả ảnh của Bạch Tiểu Thăng, Lý Nê cũng gửi cho anh ta.

Hàn Kiệt Khắc không biết đã xem bao nhiêu lần, tất nhiên có thể nhận ra được Bạch Tiểu Thăng.

Lý Nê nói, đồ được đưa tới là hàng tốt nhất, đẹp nhất mà mình từng làm ra được trong nửa năm qua.

Đây mới là điểm khiến cho Hàn Kiệt Khắc chấn động.

Người ngoài chỉ biết xưởng Lý Nê có ba đẳng cấp "Tượng tâm, diệu thủ, tinh công" nhưng không biết còn có đẳng cấp thứ tư: “Vô Hữu", lấy nghĩa trong "Không gì hơn được nó", thậm chí ngay cả ngài Lý Nê cũng cho rằng đó là từng món đồ mà bản thân mình cũng khó có thể vượt qua.

Mấy cái bộ ấm Tử Sa "Vô Hữu" này đều có giá trên trời, có tiền cũng không mua được, chỉ riêng số tiền bảo hiểm khi gửi vận chuyển cũng đủ để làm người ta nghe được liền ngây người!

Nhiều vật phẩm quý như vậy lại đều cho một người, như vậy đã đủ để thấy được người này không đơn giản, quả thật sâu không lường được!

Hàn Kiệt Khắc liền muốn xác định thân phận của Bạch Tiểu Thăng, thậm chí không để ý tới Cooper.

- Ngài Hàn, ngài Lý Nê bảo anh đưa đồ tới cho tôi sao?

Bạch Tiểu Thăng khẽ nói một câu lại làm cho Hàn Kiệt Khắc xác định đây chắc chắn là người trong hình mà Lý Nê gửi cho mình.

Hàn Kiệt Khắc lập tức tươi cười và lộ ra vẻ kính nể, e sợ, muốn chào hỏi Bạch Tiểu Thăng.

- Tạm thời không nói tới chuyện đó đã. Bây giờ anh nói xem bộ ấm Tử Sa này có vấn đề gì?

Bạch Tiểu Thăng đúng lúc ngăn cản anh ta và chỉ vào trên bàn.

Hàn Kiệt Khắc biết thân phận của Bạch Tiểu Thăng không tầm thường nhưng không muốn để mình nói toạc ra nên lập tức nhịn xuống tâm tư muốn tới chào hỏi.

Bên cạnh, Cooper nghi ngờ nhìn Hàn Kiệt Khắc. Từ thái độ vừa rồi của người này, hắn đã thấy không thích hợp, có vẻ kỳ quái...

Các vị khách đứng ngoài xem cũng có cảm giác này.

- Bộ ấm Tử Sa này...

Hàn Kiệt Khắc thấy đồ trên bàn liền không nhịn được mà nhìn về phía Cooper và xin lỗi:

- Lần này tôi tới là muốn làm sáng tỏ một việc, đồng thời bồi thường tổn thất.

Cooper lập tức kinh ngạc.

- Bộ ấm Tử Sa này thật ra là không đúng bộ.

Hàn Kiệt Khắc vô cùng áy náy nói:

- Ấm Tử Sa này là do một vị đại sư xưởng Lý Nê làm, mấy cái chén này là do ngài Lý Nê tự tay làm. Cho nên các vị nhìn hoa văn ngụ ý phía trên không phải hoàn toàn liền mạch nhưng có thể gọi là thông suốt. Một nhân viên của tôi lúc đó làm lăn lộn, cho nên tôi cố ý chạy tới bồi thường tổn thất cho ngài. Nhưng ngài Cooper có thể yên tâm. Bởi vì một cái chén do ngài Lý Nê tự tay làm ra khiến giá trị của bộ này đã cao hơn mười triệu đô la. Tiền của ngài tiêu cũng không uổng! Về đồ có liên quan tới bộ này, chúng tôi có thể đổi cho ngài, hoặc trả lại tiền, hoặc bồi thường! Xưởng Lý Nê bằng lòng chân thành trao đổi với quý khách, trả tiền vì sự sai lầm của chúng tôi!

Hàn Kiệt Khắc nói lời này quả thật giống như một tiếng sét đánh giữa trời quang.

Thoáng cái đã làm cho Cooper choáng váng, làm tất cả vị khách ở đó phải im lặng!

Không ngờ những lời Bạch Tiểu Thăng nói mới đúng.

Là bộ này bị lẫn lộn!

- Sao có thể như vậy được!

Cooper tức giận tới mức mặt trắng bệch.

Hắn quan tâm tới tiền sao? Hắn quan tâm là phần đặt cược!

Trận này, hắn lại thua rồi!

Hơn nữa là thua không có đường nào cứu vãn!

Vậy hắn sẽ không có cách nào dây dưa với Bạch Nguyệt Phong nữa!

Cooper không cam lòng!

Hàn Kiệt Khắc vô cùng áy náy nói:

- Chúng tôi có thể đổi cho ngài tác phẩm do đại sư Lý Nê tự tay làm. Vốn đó là hàng không bán, bên này giữ làm bảo vật trấn cửa hàng, giá trị vượt xa số tiền này. Ngài cũng có thể trả lại hàng. Nếu như ngài cảm thấy chúng ta bồi thường quá thấp thì có thể thông qua luật pháp, chúng tôi chắc chắn sẽ bồi thường theo yêu cầu, làm cho quý khách thỏa mãn...

Không thể nghi ngờ, thái độ của Hàn Kiệt Khắc đã xem như là rất chân thành rồi.

Nhưng Cooper không có tâm tư nào nghe những lời anh ta nói, sắc mặt hắn tái xanh.

- Trận này, chúng ta lại thắng rồi!

Bạch Nguyệt Phong vui vẻ cười to:

- Ba trận thắng hai nên không cần so tài tiếp nữa. Ngài Cooper, tôi sợ là phải phụ ý tốt của ngài ngày hôm nay rồi!

Bạch Nguyệt Phong làm gì có ý tiếc nuối chứ? Rõ ràng cô đang mặt mày hớn hở.

Cooper không nói tiếng nào. Jessyca cũng nghẹn lời.

Bên kia, Lâm Vi Vi quay đầu muốn bảo York đi ăn như đúng hẹn, lại phát hiện anh ta đã chuồn mất từ khi nào...

- Sao anh biết cặn kẽ về bộ ấm Tử Sa như vậy?

Cooper bỗng nhiên ngẩng đầu nhìn về phía Bạch Tiểu Thăng, nghiến răng nghiến lợi hỏi.

Không thích hợp. Người bình thường có hiểu được nhiều hơn nữa cũng chỉ là thu hoạch qua những tin tức công khai. Những lời đánh giá của Bạch Tiểu Thăng vừa rồi, sợ rằng chỉ có nhân viên chuyên nghiệp của xưởng Lý Nê mới có thể nói được!

Cậu ta không thể biết được!

Trừ khi cậu ta có liên quan đến xưởng Lý Nê!

Nghe được câu hỏi của Cooper, Bạch Tiểu Thăng nhún vai cười nói:

- Thật ra tôi cũng mua mấy bộ của xưởng Lý Nê, còn định đưa cho nhà Nguyệt Phong hai bộ đấy.

- Hôm nay đến chưa?

Bạch Tiểu Thăng cười hỏi Hàn Kiệt Khắc bên cạnh.

- Hàng đã đến rồi.

Hàn Kiệt Khắc để hai tay xuôi hai bên và cung kính trả lời Bạch Tiểu Thăng.

- Mấy bộ? Sao có thể như vậy được chứ!

Cooper lập tức hét lớn với Hàn Kiệt Khắc:

- Anh nói cho tôi biết, hiện tại chỉ có một bộ ấm Tử Sa “Tượng Tâm” này thôi mà! Chẳng lẽ xưởng Lý Nê các người lừa tôi áo?!

Tất cả các vị khách đều nhìn về phía Hàn Kiệt Khắc.

Hàn Kiệt Khắc nhìn Cooper cười giải thích:

- Gần nửa năm qua, cấp bậc “Tượng Tâm” thật sự chỉ còn lại có một bộ cuối cùng này thôi.

- Nhưng ngài đây đặt là hàng chất lượng cao do đại sư Lý Nê tự tay làm, đây là ấm Tử Sa vô giá có cấp “Vô Hữu” còn cao hơn 'Tượng Tâm”!

Hàng chất lượng cao do đại sư Lý Nê tự mình làm, vật vô giá...

Tất cả mọi người bao gồm cả Cooper đều nhìn về phía Bạch Tiểu Thăng với vẻ khó tin.

Người kia là ai, có quan hệ thế nào với Lý Nê?

- Bạn, đều là bạn nên nể tình thôi.

Bạch Tiểu Thăng mỉm cười giải thích.

Rất khiêm tốn. Hoàn toàn không kiêu căng.

Bạn cần đăng nhập để bình luận