Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 2477: Bị phục kích (1)

Ba người Bạch Tiểu Thăng theo người "đến đây đón bọn họ" đi thẳng tới hầm đậu xe của cảng.

Trên đường, Bạch Tiểu Thăng vẫn ôn hòa đặt câu hỏi:

- Gần đây, chủ nhân nhà các anh có khỏe không.

- Vẫn tốt, cảm ơn ngài nhớ mong.

Người kia trả lời có lệ, mỉm cười gật đầu.

- Tôi đã nói cho anh ta biết trong điện thoại là không cần phái người tới đón chúng tôi, anh ta còn khách khí như vậy.

Bạch Tiểu Thăng lại nói.

- Xem ngài nói kìa, chủ nhân nhà tôi và ngài là bạn tốt, ngài đi đường xa đến đây, đi đường mệt nhọc làm sao có thể không đón chứ.

Người kia cười làm lành nói.

Bạch Tiểu Thăng mỉm cười hỏi ngược:

- Chúng tôi qua đây có tính là xa sao?

- Mặc dù giữa quần đảo Aleut và Wanyu chúng tôi chỉ cách có một trạm của tàu du lịch, nhưng khoảng cách xa, lại thêm thời tiết mới đến trễ. Đoạn đường này, các vị đã phải cực khổ rồi.

Người kia vội vàng nói.

Bạch Tiểu Thăng cười đầy ẩn ý:

- Anh đúng là biết cách ăn nói.

Người kia vội vàng cười làm lành nói:

- Ngài quá khen.

Lâm Vi Vi và Lôi Nghênh đi phía sau Bạch Tiểu Thăng, trước sau nghe hai người nói chuyện, lúc này không nhịn được nhìn nhau.

Người này tất nhiên không phải là do Phil phái tới, đó là chắc chắn.

Ban đầu bọn họ còn tưởng chỉ là một tên lường gạt, nhưng bây giờ nhìn lại, không phải là kẻ tầm thường đâu. Có lẽ Bạch Tiểu Thăng đã sớm nhìn ra, cho nên mới giả vờ mắc lừa.

Một kẻ lừa gạt rõ ràng sẽ không biết được địa điểm bọn họ lên tàu, còn mượn cơ hội nói ra, muốn giành được sự tin tưởng của bọn họ.

Bởi vậy, ngược lại chứng minh trên người anh ta có một ít tình hình rất không tầm thường.

Là một đường theo dõi bọn họ sao?

Dựa vào sự cảnh giác của Lôi Nghênh, làm sao có thể bị người ta theo dõi mà không phát hiện ra được.

Hơn nữa, nếu thật sự có người tốn công tốn sức một đường theo dõi bọn họ, làm sao có thể dễ dàng bị lộ như vậy.

Lâm Vi Vi, Lôi Nghênh ở cùng Bạch Tiểu Thăng lâu rồi, chứng kiến qua quá nhiều lục đục trên công sở, xét về âm mưu quỷ kế, năng lực phân tích phán đoán người bình thường tất nhiên không thể so sánh.

Nếu muốn có lời giải thích hợp lý nhất cho tình hình lúc này, không ngoài một...

Lâm Vi Vi và Lôi Nghênh đồng thời mở miệng, nói ra một cái tên: Bing mà không phát ra tiếng.

Người hiểu rõ hành trình của bọn họ, còn có khả năng chính là một đường đi cùng bọn họ, nhóm người Bing kia lại ăn khớp.

Những người này kết thù với bọn họ ở trên tàu, lúc này đến địa bàn của người ta, người ta thu xếp người lừa bọn họ đến chỗ không người với ý định trả thù cũng là hợp tình hợp lý.

Bọn họ chỉ là không ngờ nhanh như vậy.

Mọi người đi thang máy đến tầng hai của hầm đỗ xe thì thang máy dừng hẳn, người dẫn đường kia cười mời ba người Bạch Tiểu Thăng đi ra ngoài.

- Được.

Bạch Tiểu Thăng mỉm cười thuận miệng nói:

- Ngài Bing của các ngài cũng ở đây sao?

Bạch Tiểu Thăng tất nhiên cũng đoán ra được Bing.

Người kia bị hỏi đột ngột như vậy, tất nhiên lại mỉm cười thuận miệng nói:

- Ở đây...

Nhưng sau khi nói xong, người kia lại đột nhiên biến sắc.

Hắn tuyệt đối không ngờ được Bạch Tiểu Thăng lại nói thẳng ra tên của Bing, mình không kịp phản ứng, không ngờ đã thừa nhận.

Quan trọng là đối phương làm thế nào biết mình là do ngài Bing phái tới!

Người này lập tức khẩn trương nhìn ba người Bạch Tiểu Thăng.

Nếu ba người Châu Á làm khó dễ hắn ở đây, chỉ nhìn người đàn ông Châu Á vạm vỡ này cũng biết hắn không phải là đối thủ.

Nếu hắn xoay người bỏ chạy, hắn cũng không thể ăn nói được.

- Anh ta đang chờ chúng tôi ở phía trước sao?

Bạch Tiểu Thăng nhìn hắn mỉm cười, lại không có gì khác thường, bước nhanh về phía trước.

Lâm Vi Vi và Lôi Nghênh cũng bình tĩnh đi theo ở phía sau.

Người dẫn đường kia ngược lại có vài phần há hốc mồm, ngơ ngác đứng đó hai giây mới vội vàng đi theo.

Nhưng lúc này, trong đầu hắn thật sự rất loạn.

Bởi vì hành động của những người này làm cho hắn thực sự không hiểu.

Bạch Tiểu Thăng dẫn theo Lâm Vi Vi, Lôi Nghênh lững thững đi về phía trước.

Bạch Tiểu Thăng đã nhìn ra được người tới đón này có vấn đề lớn, không giống với lừa đảo bình thường, mà là mang theo "Nhiệm vụ" tới.

Sở dĩ Bạch Tiểu Thăng đi theo, là muốn làm rõ xem phía sau rốt cuộc là ai.

Chỉ thuận miệng nói vài câu khách sáo, biết rõ ràng là Bing, Bạch Tiểu Thăng vẫn lựa chọn "tôn trọng" đối phương, dù sao hắn xếp đặt cho mình một cái bẫy như vậy, nếu như mình không đến, đối phương sẽ phải thất vọng bao nhiêu.

Đám người Bạch Tiểu Thăng lại đi thêm năm mươi bước, từ sau cột hình vuông trong bãi đỗ xe, từ sau những chiếc xe đỗ xung quanh chợt có một đám người vòng ra, lập tức vây quanh bọn họ.

Sau đó, Bing, Tiver, Kuna, Finn kích động xuất hiện ở phía sau đám người.

Thấy ba người Bạch Tiểu Thăng từ phía xa, ánh mắt mấy người này đều trở nên nóng bỏng.

- Người Châu Á, không ngờ chúng ta lại nhanh chóng gặp lại như vậy!

Bing không nhịn được cất tiếng cười to.

“Người dẫn đường" bước nhanh tới, muốn báo cáo mệnh lệnh với Bing, vẻ mặt lại có chút xoắn xuýt.

Có lẽ ngài Bing không ngờ được, người ta không phải không thể không tới, còn hoàn toàn có cơ hội lựa chọn không đến.

Nhưng người này đến, chuyện này thật sự làm người ta bất an.

- Anh làm rất tốt, đi xuống đi.

Bing nhìn thấy người tới báo cáo thì tiện tay vẫy lui.

Người kia ngập ngừng nửa giây rồi không nói một lời, nhanh chóng tránh sang một bên.

Có mấy lời có thể không cần nói thì đừng được, tránh chọc cho chủ nhân không hài lòng.

- Khi ở trên tàu, đám người Châu Á các anh thật ngông cuồng, nhưng bây giờ nơi này chính là Wanyu, là địa bàn của chúng tôi!

Kuna cao giọng nói với ba người Bạch Tiểu Thăng với vẻ đầy tự tin.

- Các người trêu chọc ai không được lại chọc vào chúng tôi, các người biết ngài Bing đây là ai không? Nói ra sợ rằng sẽ dọa cho các người nhảy dựng đấy!

Finn cười lạnh nói:

- Nhưng tất cả các người đều không cần biết quá nhiều.

- Nếu mấy người xin lỗi chúng tôi đàng hoàng, nói không chừng chúng tôi còn có thể nương tay.

Tiver cũng hất cằm nói.

Bing ở bên cạnh vội vàng nói:

- Cô Tiver, cho dù bây giờ bọn chúng có ăn nói khép nép chịu thua, cũng không thể bỏ qua cho chúng được! Bọn họ xúc phạm cô ngay ngay trước mặt, bất kể là ai tôi đều không đồng ý!

Tiver nghe vậy lập tức cười ngọt ngào:

- Bing, anh thật tốt!

Đợt thức ăn cho chó này rắc đột ngột.

Ánh mắt hai người Kuna và Finn đều có chút không được tự nhiên, hình như cảm thấy đau.

- Các người nói nhiều như vậy, nói xong chưa?

Một giọng nói khách sáo vang lên.

Đám người Bing nghe tiếng nhìn lại.

Người nói chính là người trẻ tuổi Trung Quốc kia, nhìn dáng người anh cao ráo, dường như có chút gầy yếu, ngược lại khí tức vẫn mạnh mẽ lại vững vàng.

- Đã chờ đến lúc này rồi, anh còn chơi trò bình tĩnh với tôi à!

Bing thấy thế, thật sự tức giận nói không nên lời, mặt lạnh đi và vung tay lên:

- Ra tay cho tôi!

Có mười mấy người vây quanh ba người Bạch Tiểu Thăng, mỗi người đều hét lớn.

Sau khi nghe được một tiếng ra lệnh này, bọn họ trực tiếp xông tới.

Bọn họ vừa hành động, Lôi Nghênh cũng hành động.

Giữa bọn họ đều không nói thừa một câu.

Bạn cần đăng nhập để bình luận