Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 1598: Bạch Tiểu Thăng khống chế toàn cục (2)

Trịnh Đông Tỉnh nhíu mày, nhìn sang mỗi người, rất nhiều người không dám nhìn thẳng vào anh ta, vẫn im miệng không nói gì.

Nghĩa khí rất quan trọng, nhưng nghĩa khí không thể thay cơm ăn được...

- Tôi bằng lòng chuyển một phần ba cổ phần của tôi cho anh Bạch đây.

Cuối cùng có người lên tiếng.

Nhưng người này có cổ phần thấp nhất trong mười cổ đông lớn, một phần ba cổ phần của anh ta cũng còn xa với mức đã hứa hẹn.

Được cái, đây cũng tính là một bắt đầu không tệ.

- Tôi cũng bằng lòng chuyển một phần ba cổ phần tôi có cho anh Bạch đây.

Lại có người lên tiếng.

Như vậy, bốn, năm người lên tiếng xong, không còn ai nói gì nữa.

Cuối cùng Bạch Tiểu Thăng có gần 30% cổ phần, là 29,8%.

Nhưng rõ ràng mức này so với 34% của La Tử Thiên vẫn còn chênh lệch rất xa.

- Xem ra Bạch tiên sinh chỉ có thể dừng ở đây, trở thành cổ đông lớn thứ hai của công ty tôi, nhưng tôi vẫn phải cảm ơn anh đã gia nhập!

Dưới đài, La Tử Thiên thậm chí mỉm cười cất giọng nói.

Hắn thấy chuyện đã thành kết cục chắc hắn.

Trịnh Đông Tỉnh trợn mắt nhìn sang nhưng La Tử Thiên không hề để ý, ngược lại càng thêm đắc ý.

- Gấp gáp như vậy làm gì, anh La, tôi còn chưa có lôi kéo phiếu xong đâu.

Bạch Tiểu Thăng mỉm cười nói với La Tử Thiên.

La Tử Thiên hừ lạnh một tiếng, cười lạnh chỉ vào cổ tay của mình:

- Anh Bạch, tôi mong anh chú ý tới thời gian, anh chỉ có mười phút, mà bây giờ... còn chưa đầy năm phút!

Năm phút? Vậy cũng đủ rồi!

Bạch Tiểu Thăng mỉm cười nhìn về phía những cổ đông lớn.

Có người lộ ra vẻ mặt áy náy, có người lại hả hê, cười trên nỗi đau của người khác, có người im lặng không nói, có người cúi đầu nghịch giấy bút trong tay.

- Vừa rồi khi tôi tự giới thiệu có thể tương đối đơn giản. Thật ra, tôi còn có một thân phận.

Bạch Tiểu Thăng nhìn các cổ đông lớn ung dung nói:

- Mọi người hẳn đã từng nghe nói về tập đoàn Chấn Bắc, tôi chính là giám đốc điều hành của tập đoàn Chấn Bắc ở khu Đại Trung Hoa! Bạch - Tiểu - Thăng!

Bạch Tiểu Thăng lấy ra thân phận của mình.

Trong nháy mắt, tất cả mọi người ở đó chợt yên lặng.

Những cổ đông lớn đều ngẩng đầu nhìn về phía hắn, trong mắt không thể tin nổi.

Tập đoàn Chấn Bắc? Giám đốc điều hành khu Đại Trung Hoa? Đó không phải là tồn tại sánh vai với Đằng Vân - Lục Vân, Dược Mã - Mã Tông Đình sao?

Chính là người đàn ông trẻ tuổi trước mắt này à?

Điều này, sao có thể như vậy được!

Còn nữa, hắn còn chạy đến Thăng Tỉnh Quốc Tế làm một cổ đông nhỏ, thậm chí muốn cạnh tranh với giám đốc điều hành?

Điều này cũng quá hoang đường rồi!

Không chỉ các cổ đông lớn kinh hãi, những công nhân viên kỳ cựu của Thăng Tỉnh Quốc Tế thì thầm huyên náo một lúc lâu, sau khi biết thân phận của Bạch Tiểu Thăng có ý nghĩa như thế nào, tất cả đều trợn tròn mắt.

Ngay cả vẻ tươi cười trên mặt La Tử Thiên cũng cứng đờ, tròng mắt trợn trừng giống như cái chuông, nhìn Bạch Tiểu Thăng với vẻ khó có thể tin nổi.

Trong góc, Đổng Thiên Lộ tươi cười:

- Rốt cuộc vẫn dùng đến thân phận của mình, chị đã nói rồi, tới cũng tới rồi, cũng đã lên đài, sao có thể không dùng tới lợi thế lớn như vậy chứ!

Đổng Thiên Tú ở bên cạnh cũng chấn động nhìn Bạch Tiểu Thăng trên đài, hình như hoàn toàn không ngờ người bạn trẻ tuổi tương đương với mình lại là giám đốc điều hành của tập đoàn Chấn Bắc!

Thật không thể tin nổi!

Người kia cũng quá thần kỳ rồi!

Sau đó, Đổng Thiên Tú liền nghe được chị mình nói.

Đổng Thiên Tú kinh ngạc nhìn về phía Đổng Thiên Lộ:

- Vậy, chị đã sớm biết rồi à? Sao em không biết vậy!

Đổng Thiên Lộ nhìn anh ta mỉm cười:

- Chị tới đây mới biết thôi.

Đổng Thiên Tú lập tức rầu rĩ không vui:

- Chắc là vừa rồi khi các người đi trò truyện, anh ấy nói cho chị biết chứ gì! Sao chị cũng không nói với em, thật chẳng thú vị gì cả!

Đổng Thiên Lộ mỉm cười nhìn Bạch Tiểu Thăng trên đài:

- Em thật sự không thể trách hắn được. Có thể hắn thật sự coi em là bạn.

Thật lòng làm bạn, không liên quan đến thân phận hay gia thế.

Đổng Thiên Tú cũng hiểu được, trên mặt hiện ra vẻ tươi cười, gật đầu, nhìn sang.

- Anh, anh lấy gì chứng minh thân phận của anh!

Dưới đài, La Tử Thiên nhìn về phía Bạch Tiểu Thăng khó nhọc lên tiếng hỏi.

Nếu Bạch Tiểu Thăng thật sự là giám đốc điều hành khu Đại Trung Hoa ở tập đoàn Chấn Bắc, hắn đến, có thể tương đương với thế hệ sau của nhà họ Lâm, thế này càng khó giải quyết hơn!

Trong phòng họp yên tĩnh tới mức có thể nghe được tiếng kim rơi, chỉ còn lại có giọng nói của một mình Bạch Tiểu Thăng:

- Về chuyện liên quan tới thân phận của tôi, mọi người không cần chất vấn. Trước mặt nhiều người như vậy, nếu tôi mạo danh, sau này điều tra rõ, vậy chẳng phải là hành vi lừa dối sao? Các anh không những có thể không thừa nhận cổ phần đã chuyển, còn có thể truy tố tôi, báo cảnh sát bắt tôi.

Trịnh Đông Tỉnh cũng đứng dậy lên tiếng:

- Tôi ở ngay trước mặt tất cả mọi người bảo đảm, tất cả những gì anh ấy đã nói đều là sự thật. Nếu có điều gì giả, tôi bằng lòng rời khỏi Thăng Tỉnh Quốc Tế!

Trịnh Đông Tỉnh cũng không thề, nhưng mọi người đều biết anh ta nói một lời chắc như đinh đóng cột. Anh ta đã nói như vậy, gần như tất cả mọi người đều tin tưởng.

La Tử Thiên bị nghẹn lời.

Người bên cạnh cũng không thể nói gì hơn.

Dù sao, trong hội nghị chỉ ghi chép chuyển nhượng cổ phần công ty, còn chưa có thực sự thao tác, người trẻ tuổi này nói dối sẽ không có lợi gì cho hắn.

- Như vậy hiện tại, các người bằng lòng chuyển cổ phần công ty cho tôi không?

Bạch Tiểu Thăng mỉm cười nhìn cổ đông lớn:

- Tôi bảo đảm các người nhận được sẽ nhiều hơn so với các người bỏ ra!

Bạch Tiểu Thăng nói, lập tức thắp sáng đôi mắt của những cổ đông lớn.

Nếu người trẻ tuổi này thật sự là giám đốc điều hành tập đoàn Chấn Bắc ...

Vậy đầu tư vào hắn thì nhất định là không sai!

Giống như lời Bạch Tiểu Thăng nói, hắn nói dối không có bất kỳ lợi ích nào cả, không cầm đi bất kỳ cổ phần nào của công ty, không cầm đi chức vụ, thậm chí còn sẽ bị truy tố, được một mất mười, người bình thường đều sẽ không làm vậy!

Trên cơ bản không cần hoài nghi về thân phận của vậy hắn!

Suy nghĩ theo lẽ thường, lại thêm Trịnh Đông Tỉnh bảo đảm, gần như tất cả mọi người đều vững tin.

- Tôi bằng lòng chuyển một nửa cổ phần của tôi cho anh Bạch đây!

Bỗng nhiên có người lên tiếng.

- Tôi cũng bằng lòng chuyển 90% cổ phần còn lại của tôi cho anh ta!

Lại có người nói.

Sau đó, các cổ đông lớn chuyển cổ phần nhiệt tình chưa từng thấy.

Ngay lập tức, cổ phần của Bạch Tiểu Thăng, lại từ 29,8% tăng lên tới 37%, vượt quá 34% của La Tử Thiên!

Cho dù vẫn có người ra tay còn "bảo thủ", nhưng mức độ cổ phần này cũng đã đủ rồi!

Vẻ mặt La Tử Thiên lập tức trở nên cực kỳ khó coi.

Thân phận của Bạch Tiểu Thăng làm cho hắn cảm thấy chấn động, nhưng phía sau La Tử Thiên hắn cũng có người!

Bất kể là Mã Tông Đình hay Đổng Thiên Lộ đều có thân phận không thua kém Bạch Tiểu Thăng, tối thiểu có thể nói là tồn tại cùng đẳng cấp.

Đổng Thiên Lộ còn có mặt ở đây!

Cho nên La Tử Thiên vẫn có thể khống chế được, không hề bị khí thế của Bạch Tiểu Thăng áp chế!

Chỉ là lúc này, cổ phần Bạch Tiểu Thăng giữ thoáng cái đạt tới 37%, La Tử Thiên hắn gặp phiền phức lớn!

- Chỉ hơn tôi 3% cổ phần, hươu chết về tay ai, còn chưa chắc đâu!

La Tử Thiên nghiến răng nghiến lợi, trong lòng thầm động viên tinh thần cho mình.

Lúc này nếu như đổi lại hắn nắm giữ cao hơn 3% cổ phần, hắn nhất định sẽ cảm thấy nắm chắc, mình thắng chắc...

- Cổ phần của anh Bạch trước mắt là 37%, là cổ đông lớn nhất công ty chúng ta!

MC kính nể, e sợ nhìn Bạch Tiểu Thăng, sau đó tuyên bố với mọi người.

Sau đó, MC lại muốn tuyên bố vào giai đoạn sau, lôi kéo số phiếu ủng hộ của các công nhân viên kỳ cựu.

Theo thứ tự, lúc này đến La Tử Thiên lên trước, mà La Tử Thiên đã chuẩn bị đứng dậy rồi.

- Tôi còn có ba phút đồng hồ, chờ một lát được không?

Bạch Tiểu Thăng khách sao nói với MC.

- À, được.

MC khiếp sợ trước thân phận của Bạch Tiểu Thăng, lại cảm thấy anh nói chuyện khách sáo, bình dị gần gũi với mình, lập tức gật đầu, lui xuống.

La Tử Thiên thấy thế thì không nhịn được nhíu mày.

Cổ phần của Bạch Tiểu Thăng đã cao hơn, sao còn chưa đi xuống, còn muốn dùng hết ba phút còn lại sao? Làm như thế có ý nghĩa gì?

Nhưng ngại vì quy định, cho dù trong lòng La Tử Thiên đầy nghi ngờ, nhưng vẫn ngồi xuống và nhíu mày nhìn Bạch Tiểu Thăng.

Bạn cần đăng nhập để bình luận