Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 1196: Không thể quay trở lại !

Tổng giám đốc Hạ Hầu Khải khu Đại Trung Hoa của tập đoàn Chấn Bắc đột nhiên bệnh tình nguy kịch, đang được điều trị đặc biệt.

Cao tầng của tổng bộ tập đoàn Chấn Bắc ở nước Mỹ phía xa lần đầu tiên gửi tới lời thăm hỏi.

Đệ nhất đại sự vụ quan Trầm Bồi Sinh khu Đại Trung Hoa được tạm thời bổ nhiệm trở thành Tổng giám đốc khu Đại Trung Hoa.

Ba tin tức này khi truyền ra đã gây lên một mảng chấn động toàn bộ khu Đại Trung Hoa!

Nói về tình trạng của Tổng giám đốc Hạ Hầu Khải, trong đám cao tầng ở khu Đại Trung Hoa, có người thở dài sầu não, buồn rầu, cũng có người khoái ý vui vẻ, sung sướng.

Bất quá, mặc kệ là lập trường như thế nào, trận doanh như thế nào, cũng mặc kệ thái độ của mọi người như thế nào.

Tất cả mọi người đều cùng chung nhận thức, Hạ Hầu Khải là trời ở khu Đại Trung Hoa này.

Lúc này đây, trời bị sập.

Trầm Bồi Sinh bước lên thượng vị, mặc dù chỉ là tạm thời cầm quyền, nhưng cũng gần như tuyên cáo một sự thật rằng hắn chính là Tổng giám đốc đời tiếp theo của khu Đại Trung Hoa!

Kể từ đó, rất nhiều người buồn lo trong lòng, rất nhiều người mừng rỡ như điên.

Tóm lại, ở trong một ngày, trong lúc nhất thời, trong số các cao tầng khu Đại Trung Hoa của tập đoàn Chấn Bắc này đều mang những tâm tình lẫn lộn khác nhau, nhưng lại không thể không thừa nhận sự sụp đổ toàn bộ của khu Đại Trung Hoa là không phù hợp.

Phải nói rằng trời đã thay đổi!

Lý Hạo Phong, Trịnh Thiên Hồng và còn có một vị nữ Đại sự vụ quan Hứa Du Như khác đang đi điều tra ở bên ngoài, sau khi thu được tin tức, đều bị chấn động vô cùng, bi thương không thôi, bọn họ đều là người mà một tay Hạ Hầu Khải đề bạt, cùng mang tình cảm với Hạ Hầu Khải như ân sư, nghĩa phụ, đối mặt với tin dữ như thế, thực sự khó tiếp nhận được, lúc này liền muốn trở về.

Bạch Tiểu Thăng lần đầu tiên chủ động liên hệ với ba người bọn họ, đồng thời mở video call.

- Tôi đã quyết định đặt vé máy bay chuyến gần nhất rồi, trong đêm cũng phải chạy trở về !

- Bên này tôi đã bố trí tài xế, sẽ lập tức xuất phát, mặc kệ mấy giờ cũng lái xe trở về !

- Tôi đã đang trên đường ra ga tàu cao tốc, đi tàu cao tốc mất bảy giờ sẽ đến Lâm Hải !

Ba vị này mặc kệ là người có tính tình ban đầu như thế nào, lúc này đây đều rất kích động.

Bọn họ muốn trước tiên chạy trở về, muốn tới bên cạnh Hạ lão.

Đối mặt với tâm tình kích động của ba người, Bạch Tiểu Thăng lại có vẻ trầm mặc hiếm thấy.

- Tiểu Thăng, thực ra khoảng cách từ chỗ cậu đến Lâm Hải là gần nhất. Sau khi cậu tới trước, nhất định phải căn dặn bác sĩ dùng loại thuốc tốt nhất, dùng phương pháp trị liệu tốt nhất, nếu như không được, vậy chuyển bệnh viện, phải ưu tiên hàng đầu. Nếu không được, vậy chuyển ra nước ngoài! Bệnh tình của Hạ lão, một giây cũng không thể trì hoãn !



Lý Hạo Phong gấp gáp căn dặn.

Trịnh Thiên Hồng và Hứa Du Như cũng nhao nhao nói lời giống vậy.

- Chúng tôi hiện tại không thể quay trở lại !

Bạch Tiểu Thăng mang sắc mặt ngưng trọng, chầm chậm đáp lại Lý Hạo Phong.

Câu nói này, khiến cho nét mặt ba người đều biến đổi, bọn hắn hoặc nhiều hoặc ít, đều có chút khó tin.

- Hạ Lão đã tiến vào phòng ICU*, cậu… cậu còn ngồi im ở đó được? Cậu còn muốn đi làm việc, còn muốn đi điều tra, còn muốn lấy thành tích?

*Phòng chăm sóc đặc biệt

Lý Hạo Phong phẫn nộ gào thét,



- Bạch Tiểu Thăng, cậu... cậu còn là người sao? Tôi...tôi đã nhìn lầm cậu ! Hạ lão đã nhìn lầm cậu!

Trong số ba người bên kia, Lý Hạo Phong cùng Hạ Hầu Khải có cảm tình thâm hậu nhất, vốn là người đàn ông luôn có cử chỉ tao nhã nhẹ nhàng, phong thái trí thức, nghe thấy những lời nói của Bạch Tiểu Thăng làm kinh sợ, hiện tại cũng bắt đầu chửi ầm lên.

Nỗi tức giận kia cứ thế dâng trào lên.

Nếu như Bạch Tiểu Thăng không thể giải thích hợp lý, sợ là cả đời này của Lý Hạo Phong sẽ đối nghịch lại với Bạch Tiểu Thăng.

Trịnh Thiên Hồng và Hứa Du Như cũng tranh thủ thời gian khuyên giải.

- Các người biết không, cũng là bởi vì lần điều tra này, lần điều tra này khiến cho tất cả mọi người chúng ta đi vắng, khiến cho Hạ lão tự mình một người phải đối mặt với đám người Trầm Bồi Sinh kia, giờ đây ông ấy đang thoi thóp trong phòng điều trị đặc biệt! Bạch Tiểu Thăng, đều là bởi vì cậu !

Hai mắt Lý Hạo Phong trở nên đỏ ửng, gào thét liên tục.

Hắn đang thực sự rất lo lắng.

Trịnh Thiên Hồng và Hứa Du Như vội vàng an ủi Lý Hạo Phong, lại khuyên Bạch Tiểu Thăng.

Nói công việc trước tiên có thể giao cho người phía dưới, thời gian ưu tiên vẫn là phải trở về thăm hỏi Hạ lão.

- Tôi thừa nhận, chuyện này có nguyên nhân bắt nguồn từ tôi !

Bạch Tiểu Thăng không có bởi vì Lý Hạo Phong chửi mình mà nổi giận.

Dù sao đối với một người phải đối mặt với tin người mình thân thiết, người mình kính trọng nhất bị xảy ra chuyện, cũng sẽ xảy ra việc bị đánh mất lý trí.

Hắn cũng không hề né tránh Lý Hạo Phong giận dữ mắng mỏ.

Bình tĩnh mà xem xét, Bạch Tiểu Thăng cũng đè nén lửa giận ngập trời, hận không thể thẳng bay thẳng đến tổng bộ, cùng đám người Trầm Bồi Sinh kia làm một vố lớn.

Bất quá, không được !

- Hạ lão thẳng cho đến ngày hôm qua, còn trò chuyện cùng tôi, các vị có biết ông ấy đã nói gì không ?

Bạch Tiểu Thăng nói.

Lý Hạo Phong phẫn nộ trừng mắt nhìn Bạch Tiểu Thăng, nhưng cũng cuối cùng cũng không cắt lời hắn.

Bạch Tiểu Thăng trầm giọng tiếp tục nói,

- Hạ lão nói, 'Tiểu Thăng, lần này có thể là cơ hội cuối cùng duy nhất của chúng ta, cơ hội chân chính để làm cho khu Đại Trung Hoa có được một mảnh trong sáng. Cơ hội này, tôi đã chờ trọn vẹn hai mươi năm rồi !'

- 'Hiện tại, cơ hội này rốt cục tới được với chúng ta, tôi muốn cảm ơn cậu, cảm ơn Hạo Phong, cảm ơn Thiên Hồng, cảm ơn Du Như.'

- 'Tôi cũng may mắn, may mắn có đám người tương lai như các cậu làm trụ cột! Tương lai của khu Đại Trung Hoa bởi vì có các người, nên tôi thấy yên tâm rất nhiều!'

Bạch Tiểu Thăng tái diễn lại lời nói của Hạ Hầu Khải ngày hôm qua, lão gia tử dường như là đã có dự cảm, lại nói những lời hiếm thấy này, còn nói rất nhiều.

Thời điểm Bạch Tiểu Thăng lặp lại mấy lời này cũng có mấy phần sầu não.

Ánh mắt Lý Hạo Phong đã ngấm nước mắt.

Trịnh Thiên Hồng và Hứa Du Như cũng trở nên trầm mặc, ưu thương không thôi.

- Hai mươi năm !

Bạch Tiểu Thăng thông qua video, dựng thẳng hai ngón tay lên, nhìn ba người Lý Hạo Phong.

- Lão gia tử chờ đợi hai mươi năm, mới có cơ hội này!

- Có lẽ các vị cho rằng, đây là cái bẫy của Trầm Bồi Sinh, chúng ta bị mắc lừa, lão gia tử cũng bị Trầm Bồi Sinh ám toán.

- Nhưng mà hiện tại, tôi muốn nói cho các vị biết, lần này thực sự là một cái cơ hội ! Mặc kệ các vị thừa nhận hoặc là không thừa nhận, lần này chính là cơ hội đào rỗng Trầm Bồi Sinh!

- Nếu như các vị có thể kiên trì, ở lại, lại dùng tốc độ nhanh nhất, đem những sâu mọt, côn trùng, cả trứng cũng móc ra toàn bộ, vậy cái này chính là một cơ hội! Mà không còn là bẫy rập!

- Nếu như các vị bây giờ đi về ! Biến nơi đó trở thành địa phương không có người trấn giữ, Trầm Bồi Sinh kia sẽ có một trăm loại phương pháp lật bàn, các vị có tin không!

- Điều mà tôi biết rõ thực ra các vị cũng đều biết rõ, chỉ bất quá bản thân các vị bị ưu thương che đậy !

- Lão gia tử chờ đợi hai mươi năm, liều cả bản thân mình tạo cho chúng ta có được một cơ hội, giờ đây muốn dành thời gian quan trọng nhất chỉ vì đi nhìn xem ông ấy, chỉ vì lương tâm giờ khắc này của các vị, các vị lại muốn từ bỏ? Đây chính là lương tâm của các vị sao?!

- Vậy sau này, lương tâm của các vị sẽ an ổn sao?

- Lão gia tử nói có các vị nên ông ấy thấy yên tâm, vậy ông ấy yên tâm rồi sao?

Bạch Tiểu Thăng càng nói càng kích động, cuối cùng trực tiếp gào thét lên, càng chỉ thẳng vào mũi Lý Hạo Phong nói,

- Nói đi, Lý Hạo Phong, anh nói đi !

- Nếu như anh nói không quan tâm, vậy thì trở về đi!

Trịnh Thiên Hồng và Hứa Du Như giật mình nhìn Bạch Tiểu Thăng trong video.

Bọn hắn đều đã bốn mươi, năm mươi tuổi, là người đảm nhiệm Đại sự vụ quan vài năm, thế mà lúc này đây bị lời nói của Bạch Tiểu Thăng gây chấn động.

Trong video, Lý Hạo Phong nhìn chằm chằm Bạch Tiểu Thăng, hô hấp gấp rút, há to miệng, nhưng một chữ cũng không nói nên lời.

- Chúng ta muốn trở về, cũng không thể thẹn với lương tâm khi trở về gặp lão gia tử ! Các vị muốn thật nóng vội, vậy thì mang theo mọi người đi liều mạng đi, đem tất cả mấy tên khốn nạn đều tra ra rõ ràng đi!

Giọng nói Bạch Tiểu Thăng trở nên hung ác.

Sau khi trầm mặc, Trịnh Thiên Hồng và Hứa Du Như rốt cục mở miệng lần nữa.

- Tôi cảm thấy, Tiểu Thăng nói đúng !

- Tiểu Thăng Đại sự vụ quan, tôi cũng đồng ý!

Chính là bọn hắn cũng đồng ý với thuyết pháp của Bạch Tiểu Thăng, thậm chí bắt đầu tỏ thái độ.

- Tôi muốn xử lý xong công việc bên này rồi mới trở về !

- Hạo Phong Đại sự vụ quan, cùng nhau làm cho xong việc đã!

Trong video, gương mặt Lý Hạo Phong âm trầm, ánh mắt thẳng tắp nhìn vào Bạch Tiểu Thăng, bỗng nhiên gằn giọng nói với người bên ngoài video,

- Quay đầu, trở về !

Câu nói này, là hắn nói với tài xế.

Lý Hạo Phong đồng ý !

Trong vô hình, ba vị Đại sự vụ quan này phục tùng trước chàng thanh niên trẻ tuổi Bạch Tiểu Thăng này, điều mà trước đây chưa từng có!

- Tôi khuyên mọi người trước, Trầm Bồi Sinh sẽ vui mừng nếu thấy chúng ta trở về, nếu như chúng ta thủ vững tại chỗ, hắn sẽ nóng nảy, sẽ không từ thủ đoạn, khiến cho chúng ta từ bỏ dở công tác điều tra.

Bạch Tiểu Thăng nhìn ba người trong video nói,

- Các vị đều coi như tiền bối của tôi, ý của các vị như thế nào?

- Giữ vững vị trí!

Lý Hạo Phong nói.

Hắn trở nên tỉnh táo lại, ánh mắt kiên nghị vô cùng, khôi phục lại phong thái của Hạo Phong Đại sự vụ quan trước kia.

Trịnh Thiên Hồng và Hứa Du Như cũng nhao nhao gật đầu đồng ý.

Ánh mắt của bọn hắn cũng biến thành quyết liệt.

- Nửa bước. . .

- Không lùi !

- Rất tốt !

Bạch Tiểu Thăng gọn gàng mà linh hoạt gật đầu nói,

- Vậy kế tiếp, mọi người sẵn sàng liều mạng đi!

Bạn cần đăng nhập để bình luận