Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 2242: Rửa sạch tội danh (2)

Sao anh nhìn mặt người này lại có cảm giác cậu ta đang hớn hở nhỉ?

- Có một người phụ nữ tên là Lisa, thân phận là người quản lý cao cấp được công ty LLK phái ra, chắc anh quen chứ?

Trần Phi Tù cười híp mắt nói.

Bạch Tiểu Thăng gật đầu.

Anh vẫn có ấn tượng về người phụ nữ này, hơn nữa còn là ấn tượng rất sâu sắc.

- Nói thật, anh và cô ta có phải có mâu thuẫn tình cảm gì đó, anh đã làm ra 'chuyện xấu' gì lại không muốn chịu trách nhiệm, bỏ cô ta chẳng hạn...

Trần Phi Tù dùng vẻ mặt đàn ông đều hiểu, cười hì hì nói.

Bạch Tiểu Thăng lập tức đen mặt:

- Cậu mới là Trần Thế Mỹ đấy. Cậu có thể nói chuyện đàng hoàng được không, đừng nói linh tinh nữa!

Trần Phi Tù thông thạo tiếng Trung Quốc, tất nhiên biết thế nào là "Trần Thế Mỹ", cậu ta cười hì hì:

- Đùa anh một chút thôi mà anh đã nóng vậy. Tôi chỉ đùa thôi mà. Tôi cảm thấy chuyện này thật kỳ lạ, nếu không phải nợ tình, tại sao một người phụ nữ có thể làm vậy đối với anh chứ?

Trần Phi Tù vừa nói vậy, ngược lại làm cho Bạch Tiểu Thăng càng thêm tò mò.

- Lisa kia rốt cuộc sao vậy?

Bạch Tiểu Thăng dò hỏi.

Lúc này Trần Phi Tù nói vào vấn đề chính:

- Theo quốc hội tối cao bên kia điều tra được, người phụ nữ này và Wagner, còn có cháu trai của ông ta Alger, thậm chí Dương Tiếu Vân của nhà họ Dương đều qua lại mật thiết. Nói đến đây, tôi phải nói xen vào một câu, chúng tôi xử lý Wagner, ông ta là nhân viên nhà nước. Còn Mira, Dương Tiếu Vân kia bị tình nghi vu oan hãm hại, cũng bị ban ngành liên quan giam cầm. Còn về Alger, xin lỗi, lãnh đạo cấp cao cảm thấy không thể động vào người này được, bởi vì gia tộc hắn quá lớn, việc kinh doanh của gia tộc cũng rất lớn, chúng tôi cần phải ổn định đối tác thương nghiệp. Sẽ có người đứng ra lấy Alger làm lợi thế để từ từ tâm sự với cha hắn trong chuyện này.

Liên quan đến lợi ích, bọn họ làm như vậy quả thật rất bình thường, Bạch Tiểu Thăng không thấy lạ.

- Đương nhiên, nếu anh dùng lực lượng của mình giáo huấn Alger, Osan chắc chắn sẽ không can thiệp, tôi là người đầu tiên khen ngợi.

Trần Phi Tù kiểm tra xung quanh và khẽ nói nhỏ với Bạch Tiểu Thăng.

Nhưng so với những việc khác, Bạch Tiểu Thăng càng để ý tới chuyện của “Lisa” mà Trần Phi Tù đã nói tới hơn.

- Cậu vẫn nói về người phụ nữ kia đi. Tôi nghe ý của cậu, hóa ra trong sự kiện lần này có liên quan tới người phụ nữ kia.

Bạch Tiểu Thăng híp mắt lại, lẩm bẩm nói:

- Tôi cũng tò mò!

Bạch Tiểu Thăng không thấy lạ khi cao tầng Osan có thể điều tra ra đến mức độ này.

Dù sao, cơ cấu quyền lực cao nhất của một quốc gia, muốn điều tra một việc một người tới cùng thì không phải quá dễ dàng sao?

Đề tài về Trần Phi Tù lại trở lại trên người Lisa.

- Có dấu hiệu cho thấy, một loạt những chuyện anh gặp phải, bao gồm đám người Wagner mưu hại anh, sau đó nhà họ Dương tố cáo anh đều có liên quan đến cô ta. Nếu như kết hợp tất cả dấu hiệu lại thấy được, người phụ nữ này quả thật chính là người bày mưu tính kế phía sau!

Trần Phi Tù vừa nói vậy, ánh mắt Bạch Tiểu Thăng chợt nghiêm lại.

Sự kiện lần này có thể nói là hãm hại dồn anh vào chỗ chết, chuyện như vậy không phải thù sâu hận lớn thì sẽ không bày ra.

Cho nên, Trần Phi Tù mới nghi ngờ Bạch Tiểu Thăng làm tổn thương tình cảm của cô ta.

Trần Phi Tù còn thử dò xét nói:

- Tôi nói này, anh thật sự chưa từng tổn thương tình cảm của người ta sao...

Bạch Tiểu Thăng lấy lại tinh thần, cười mắng:

- Cậu bớt thả rắm đi, tôi đến Karan mới quen biết Lisa này, làm sao có thể có mâu thuẫn gì với cô ta chứ?

- Nếu nói có...

Bạch Tiểu Thăng suy nghĩ một lát, nói:

- Khi ở Karan, tôi và cô ta có chút va chạm trên phương diện làm ăn, vậy cũng không đến mức...

Bạch Tiểu Thăng bỗng nhiên dừng lại, anh nhớ Miro đã từng nói, người phụ nữ kia chỉ cho anh ta một chiêu anh hùng cứu mỹ nhân, suýt nữa gây ra mâu thuẫn giữa hai bên.

Trần Phi Tù tò mò nhìn Bạch Tiểu Thăng đang giật mình, nói:

- Anh nghĩ gì thế?

Bạch Tiểu Thăng lấy lại tinh thần, cười:

- Người phụ nữ này thật sự thú vị. Từ Karan đến Osan, cô ta đều âm thầm ngáng chân tôi, tôi tự nhiên còn không để ý tới!

Trần Phi Tù vừa nhìn Bạch Tiểu Thăng, vừa uống một hớp rượu lớn, lầm bầm:

- Trên đời này không có ai vô duyên vô cớ yêu, cũng không có ai vô duyên vô cớ hận... Anh rốt cuộc đã làm gì cô ta vậy?

Bạch Tiểu Thăng thật sự bất đắc dĩ về điểm quan tâm của Trần Phi Tù.

- Hay là tôi cho người điều tra tỉ mỉ về cô ta nhé?

Trần Phi Tù nói.

- Vậy thì không cần.

Bạch Tiểu Thăng lắc đầu.

n oán cá nhân chắc chắn là không có, nhưng nếu không phải là oán hận cá nhân, chẳng lẽ còn là thù công?

Bạch Tiểu Thăng không nhịn được lẩm bẩm nói:

- Cô ta là người của công ty LLK sao?

Trong đầu Bạch Tiểu Thăng nhanh chóng kiểm tra tin tức trên mạng có liên quan tới công ty này, điều này đối với anh rõ ràng là dễ như trở bàn tay.

Một lát sau, Bạch Tiểu Thăng híp mắt lại.

Một công ty lớn nắm cổ phần khống chế công ty LLK, mà phía sau công ty lớn là một tập đoàn tài chính nhỏ, tập đoàn tài chính này lại có quan hệ rất lớn với gia tộc của Caroline.

Là chi nhánh của gia tộc Caroline.

Như vậy vòng một vòng, lại vừa xem đã hiểu!

- Hóa ra là vậy!

Trong lòng Bạch Tiểu Thăng đã hiểu rõ.

Lisa này có tới 80% là người của Caroline!

Mình làm hại Caroline không có duyên với giới chính trị, lợi ích của tập đoàn bị ngăn cản, chặt tiền đồ của cô ta, có thể nói thù này không chết không dừng.

Cứ như vậy lại giải thích được hành vi của Lisa!

Trần Phi Tù thấy Bạch Tiểu Thăng hình như nghĩ ra điều gì, lập tức hỏi:

- Anh đã suy nghĩ cẩn thận rồi?

- Suy nghĩ cẩn thận rồi.

Ánh mắt Bạch Tiểu Thăng tỉnh táo, gật đầu.

- Anh suy nghĩ cẩn thận điều gì vậy?

Trần Phi Tù với vẻ mặt hóng chuyện hỏi tới.

- Buổi tối đi tới nhà các cậu ăn cơm, tôi phải mang chút quà cho đại tù trưởng tối cao.

Bạch Tiểu Thăng hỏi một đằng, trả lời một nẻo:

- Dương Tiếu Vân đưa tặng tôi một vài món quà mang phong cách của Trung Quốc, đó là đồ tốt chính cống, vừa lúc có thể mượn hoa hiến phật. Tôi phải trở về lấy lại đồ từ chỗ người khác.

Trần Phi Tù đang hóng chuyện lập tức ngẩn người ra.

Có một số việc, nếu Bạch Tiểu Thăng không muốn nói vậy Trần Phi Tù tất nhiên cũng không hỏi thêm nữa.

Hai người nói chuyện khác, uống rượu ăn thức ăn thật ra cũng rất thoải mái.

Ăn cơm xong, Bạch Tiểu Thăng tạm biệt Trần Phi Tù, muốn trở về một chuyến. Đoàn thương nghiệp bên kia chỉ biết anh không có việc gì, còn chưa nhìn thấy người đâu.

Trần Phi Tù nói mình đã hiểu, lúc này phái xe đưa Bạch Tiểu Thăng trở lại.

Cậu ta cũng phải trở về báo cáo với cha mình.

Bạch Tiểu Thăng ngồi trên xe rời đi, ở trên đường chợt nghe điện thoại đổ chuông.

Người gọi điện thoại tới chính là Lâm Vi Vi.

- Tôi đang trên đường trở về. Các người đã sốt ruột rồi sao? Lát gặp mặt cũng đừng quá kích động đấy.

Bạch Tiểu Thăng còn tưởng rằng Lâm Vi Vi hỏi thăm bây giờ mình đang ở đâu, còn muốn trêu cô nhóc này một lát.

- Bạch... Khụ, ngài Bạch, cô Dương Nhất Sơn muốn gặp ngài, còn có cả ngài Dương Quân Lạc nữa.

Trong điện thoại, Lâm Vi Vi nghiêm túc nói, rõ ràng bên cạnh có người khác.

Nghe được tên của Dương Nhất Sơn, Dương Quân Lạc, Bạch Tiểu Thăng đang cười chợt lộ vẻ nghiêm trọng.

Bạch Tiểu Thăng không phải là một người nhỏ mọn, nhưng nếu có người muốn hại anh, hơn nữa còn là loại thân bại danh liệt, anh sẽ không rộng lượng tới mức bỏ qua chuyện cũ.

Dương Nhất Sơn, Dương Quân Lạc muốn thấy mình vì chuyện gì, vậy không cần nghĩ cũng biết.

Chính là cầu xin cho Dương Tiếu Vân!

Lúc này, Dương Tiếu Vân bị giam giữ với tội danh cố ý vu oan, đối tượng vu oan còn là bản thân mình - một người dẫn đầu đoàn doanh nghiệp Trung Quốc.

Có thể nói là Bạch Tiểu Thăng có tha thứ hay không, có miệt mài theo đuổi hay không, kết quả của Dương Tiếu sẽ hoàn toàn khác nhau.

Người của nhà họ Dương tất nhiên cũng biết, cho nên mới vội vàng đến nhà xin tha thứ.

- Vi Vi, cô nói cho bọn họ biết, tôi không gặp.

Bạch Tiểu Thăng nói.

- Được, tôi đã rõ!

Lâm Vi Vi rất cương quyết, đáp một tiếng.

Điện thoại cắt đứt, Bạch Tiểu Thăng lại chìm vào trầm tư.

anh thật sự muốn bởi vì chuyện này mà công khai trở mặt với nhà họ Dương, hoàn toàn cắt đứt quan hệ sao...

Anh nghe nói đám người Đổng Thiên Lộ thà là đền tiền, cũng cắt đứt hợp tác với nhà họ Dương. Tổn thất mỗi ngày trong đó đều là vàng thật bạc thật đấy.

Cho dù Bạch Tiểu Thăng căm hận nhà họ Dương bằng mặt không bằng lòng, nhưng làm sao có thể ngồi yên nhìn phía bên mình chịu tổn thất được, đặc biệt là lần này đám người Đổng Thiên Lộ đã dốc toàn lực ra giúp đỡ mình.

Bạch Tiểu Thăng im lặng một lúc lâu mới nặng nề thở ra một tiếng, giơ tay đi lấy điện thoại.

Nhưng vào lúc này, một cuộc điện thoại gọi tới.

Bạch Tiểu Thăng còn tưởng người nhà họ Dương chưa từ bỏ ý định, nhưng khi thấy số điện thoại, anh lại sửng sốt.

- Ông cụ nhà họ Ngụy?!

Bạch Tiểu Thăng hết sức kinh ngạc:

- Lẽ nào, Dương Quân Lạc nhờ ông cụ tới làm thuyết khách à?

Sau đó, Bạch Tiểu Thăng lại lầm bầm:

- Vậy tôi còn phải chịu uất ức này sao? Nếu ông cụ nhà họ Ngụy bảo tôi giúp đỡ, tôi tất nhiên phải giúp...

- Nhưng có phải cũng nên đưa chút an ủi cho đám con cháu như tôi không? Ví dụ như, giảm bớt số năm làm gia chủ của Tuyết Liên gì đó...

Bạn cần đăng nhập để bình luận