Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 370: Ông đồng ý hai điều kiện của tôi trước!



Trong điện thoại, giọng nói của Tống Trường Không uy nghiêm, lộ ra vẻ không thể từ chối, giống như chuyện này sẽ không cho phép Bạch Tiểu Thăng có dị nghị gì.

Bạch Tiểu Thăng nhíu mày lại, mặc dù cuộc điện thoại này đúng với ý của hắn, nhưng mà xét thấy giọng điệu cùng thái độ này của Tống Trường Không. . .

- Tống tổng, chuyện này ông tìm Trần tổng a, tôi sẽ không đi!

Bạch Tiểu Thăng ngay tại chỗ từ chối.

Trần Trường Khoảnh ngồi tại bên người Tống Trường Không, Tống Trường Không đang mở loa ngoài.

Nghe Bạch Tiểu Thăng nói như vậy thì sắc mặt Trần Trường Khoảnh lập tức biến đổi, hắn lo lắng Bạch Tiểu Thăng từ chối. Kết quả sợ điều gì sẽ gặp điều đó, Bạch Tiểu Thăng từ chối thật!

- Bạch tổng, đây là công việc do công ty sắp xếp, cậu thân là phó tổng thì sao có thể từ chối!

Tống Trường Không vẫn cứng rắn.

- Tôi từ chối không đúng sao?

Bạch Tiểu Thăng khẽ cười một tiếng, hỏi ngược lại,

- Tống tổng, lúc trước có phải là ông đã phân phối công việc việc là, tôi quản lý việc tuyển dụng đoàn đội của Ron, Trần Trường Khoảnh Trần tổng phụ trách tất cả chuyện hợp tác cùng công ty Collison, tôi nói không sai chứ? Tôi chỉ là không muốn đi quá giới hạn, nếu không thì ông bảo tôi làm sao sống chung cùng Trần tổng được, nó sẽ phá hư tình cảm đồng nghiệp giữa chúng tôi đó!

Tống Trường Không á khẩu không trả lời được.

Bạch Tiểu Thăng thật mẹ hắn miệng lưỡi bén nhọn a, hơn nữa còn chiếm lý, lúc trước đúng là mình đã nói một câu như vậy. Chỉ có một chút sơ sẩy như vậy đã để Bạch Tiểu Thăng nắm chặt không buông!

Đến cùng là đi quá giới hạn cái gì chứ, cái gì mà phá hư quan hệ. . . Vô nghĩa!

Trước mắt hai bên đều muốn xung đột vũ lực!

Còn có cái gì tình đồng nghiệp có thể nói!

Vẻ mặt Trần Trường Khoảnh lo lắng, không nhịn được nháy mắt với Tống Trường Không.

Tống Trường Không trong lòng hơi nóng nảy, nhưng không thể biểu hiện ra ngoài, lúc này mới hạ giọng chậm rãi khuyên nhủ.

- Chuyện này, khục, là như vậy. . . Collison bên kia điểm danh tìm cậu, chỉ là ký kết mà thôi, nhiều lắm là nói rõ ràng chút chi tiết, cậu cũng có thể đảm đương một chút, Trần tổng bên kia tôi sẽ nói, không có vấn đề gì.

- Collison chạy tới tìm chúng ta nói chuyện hợp tác, còn chọn ba lấy bốn, nào đến lượt bọn họ chọn đàm phán với ai chứ? !

Bạch Tiểu Thăng hừ lạnh một tiếng

- Lại nói thêm, ngài cảm thấy không có vấn đề gì nhưng Trần tổng chưa hẳn cũng cảm giác như thế, chuyện này, tôi thấy vẫn là không được!

Nói như thế nào cũng không được? !

Trần Trường Khoảnh ở bên người Tống Trường Không, nghe thấy cũng có chút lửa giận công tâm a.

Hố đã đào xong rồi nhưng người ta chết sống cũng không chịu nhảy vào, hắn có thể làm sao!

- Nói thế chứ Bạch tổng cậu chỉ cần đi thôi, Trần tổng bên kia tôi giải quyết, còn có yêu cầu gì thì cậu cứ trực tiếp nói ra !

Tống Trường Không cũng rất phiền nên hỏi thẳng.

Bạch Tiểu Thăng, cười.

Chờ đợi nửa ngày, chỉ chờ câu nói này đây!

Coi như chuyện này đối với hắn có chỗ tốt cực lớn, hắn cũng phải lột xuống một lớp da của Tống Trường Không cùng Trần Trường Khoảnh! Ai kêu, mọi người hiện giờ đang "Đối nghịch" đây!

Thay đổi "Ý kiến tranh luận" để chơi tôi? Bạch Tiểu Thăng tôi là người dễ bắt nạt sao? Tôi sẽ từng chút một thu lợi tức của các người!

Bạch Tiểu Thăng ánh mắt u lãnh.

- Vậy tôi liền không khách khí nữa, Tống tổng, tôi chỉ có hai cái yêu cầu nho nhỏ, muốn nói với ông.

A, thật đúng là dám nhắc tới, lại có hai yêu cầu!

Tống Trường Không trong bụng nén giận, nghiến răng nghiến lợi, hận không thể cúp điện thoại.

Trần Trường Khoảnh ở bên cạnh tăng cường nháy mắt, để ông ta đồng ý.

Chỉ cần Bạch Tiểu Thăng đồng ý là được rồi, chờ hắn tiến vào hố, lại nói cái khác!

- Được, cậu nói đi.

Tống Trường Không nhận.

Bạch Tiểu Thăng lúc này mới ung dung nói,

- Thứ nhất, tôi đại biểu công ty cùng Collison đàm phán, trung gian không thể có người khác khoa tay múa chân, toàn bộ do tôi quyết định.

Tống Trường Không nhìn Trần Trường Khoảnh, Trần Trường Khoảnh gật đầu.

Còn tưởng là Bạch Tiểu Thăng muốn đưa ra yêu cầu gì, chỉ cái này sao? Đồng ý!

- Có thể, tôi đồng ý!

Tống Trường Không nói.

- Thứ hai, khi thành công hợp tác cùng Collison về sau, tôi muốn ở công ty áp dụng một biện pháp cải cách, chỉ áp dụng với nhân viên, sẽ không ảnh hưởng đối với cấp quản lý trở lên.

Bạch Tiểu Thăng nói.

Chỉ áp dụng với nhân viên?

- Có thể!

Tống Trường Không thoải mái đáp ứng.

Đến lúc đó, nếu như cái cải cách này đối với mình mình có chút bất lợi, cùng lắm thì gián đoạn, ngược lại hắn hiện nay đồng ý Bạch Tiểu Thăng, chỉ là hứa suông mà thôi.

- Vậy được, tôi đồng ý, ngày mai tôi cùng Collison William đi đàm phán.

Bạch Tiểu Thăng cười nói.

Hắn đưa ra hai yêu cầu, cái đầu tiên thì bỏ đi, nó chỉ để lão Tống buông lỏng cảnh giác. Hắn chân chính muốn cầm tới, là cái thứ hai!

Nếu Tống Trường Không đã đáp ứng toàn bộ thì Bạch Tiểu Thăng cũng không thể từ chối nữa.

Sau đó hắn lại cùng Tống Trường Không nói chuyện phiếm hai câu, lúc này mới cúp điện thoại.

Ron một bên uống rượu, một bên tò mò nhìn hắn.

- Collison lại cùng các cậu đàm phán?

Ron nhíu mày, có chút lo lắng,

- Sẽ không phải là bởi vì chúng tôi mới để Kevin bên kia xảy ra biến cố gì chứ, cậu phải cẩn thận đó, bọn họ rất khó đối phó!

Bạch Tiểu Thăng cười một tiếng

- Yên tâm đi, bọn họ chỉ tới thêm điểm cho tôi thôi!

Ron khẽ giật mình, hắn không hiểu "thêm điểm" là có ý gì.

Có lẽ là một từ địa phương a.

Ron nhún vai, cũng không để ý.

. . .

Truyền thông Trung Kinh, văn phòng tổng giám đốc.

Tống Trường Không hai mắt nhìn điện thoại di động của mình, cau mày lại, sau đó mắng một câu,

- Đúng là một tên chết tiệt khó đối phó!

- Đối phó với Bạch Tiểu Thăng mà chỉ dựa vào William kia có đáng tin cậy không?

Tống Trường Không lấy lại điện thoại di động, không khỏi lo lắng hỏi Trần Trường Khoảnh.

- Ai nói là William cùng cậu ta đàm phán?

Trần Trường Khoảnh ý vị thâm trường cười một tiếng, còn thừa nước đục thả câu,

- Tống tổng, ông và tôi coi như đã hoàn thành nhiệm vụ rồi, về chuyện khác thì đợi ngày mai xem kịch vui a!

Hi vọng là có trò hay để xem. Tống Trường Không trong lòng nghĩ thầm.

Không phải là lòng tin của hắn không đủ mà là Bạch Tiểu Thăng người này đúng là không thể lý giải theo lẽ thường. . .

. . .

Bạch Tiểu Thăng sau khi ăn uống cùng Ron, thì hai người cùng đi bộ trở về, giống như để tiêu cơm,

Trên đường, Ron rất chân thành nói với Bạch Tiểu Thăng về vấn đề trước mắt của đoàn đội hắn.

- Cậu cho chúng tôi tiền, còn thừa lại hơn 4 triệu nhân dân tệ, tôi nghĩ, chúng tôi sẽ ở trong nước mở một công ty cố vấn thương nghiệp, hết thảy bắt đầu lại từ đầu! Chúng tôi sẽ bằng vào tích lũy danh vọng còn có kho số liệu của mình để trước tiên bắt tay vào làm, làm một hành động lớn. Cậu sẽ là ông chủ của chúng tôi, bất cứ lúc nào cậu cần, chúng tôi đều là nhân viên trung thành của cậu.

Ron nói.

- Ý nghĩ này tốt!

Bạch Tiểu Thăng rất ủng hộ.

Hắn nghĩ một chút, lại nói

- Nhưng là các ông không thể mở tại Trung Kinh, nơi này là địa bàn của Trần Cửu Tranh, ông ta giao thiệp rộng rãi, khó đảm bảo không ở một ít phương diện làm khó dễ các ông. . . Như vậy đi. Mọi người tìm một thành phố lớn, cụ thể chỗ nào thì trước tiên phải xem xét một chút!

- Cũng tốt.

Ron gật gật đầu.

Chuyện này, liền tính sẵn rồi.

Cụ thể làm thế nào thì Ron hiểu, Bạch Tiểu Thăng cũng lười nhúng tay vào.

Hai người lại nói một chút chuyện khác, lúc này mới từng người rời đi.

Bạch Tiểu Thăng đón xe về chỗ ở của mình, nằm trên giường nhớ lại chuyện phát sinh ngày hôm nay, cũng cảm khái rất nhiều.

Kevin kia cho mình ấn tượng thật sâu a.

Một người nước ngoài có tâm kế, một người rất hiểu Trung Quốc!

Vậy mà sắp đạt cho mình một cái hố, còn rất âm hiểm bắt cóc Ron, để hắn ở phía sau nghe, ý đồ châm ngòi ly gián.

- Ông được lắm đó!

Bạch Tiểu Thăng cũng không nhịn được cảm khái.

Ngày mai, người của Collison muốn đàm phán với hắn, hệ thống lại quy định điểm số cao như vậy.

Tên Kevin kia lợi hại như thế chắc sẽ không chỉ phái William đến đàm phán?

Bạch Tiểu Thăng bỗng nhiên có chút hoài nghi.

Bạn cần đăng nhập để bình luận