Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 1332: Lão Thương, ông điên rồi sao? (1)

Mà Bạch Tiểu Thăng là ai ?

Đến cả Trầm Bồi Sinh đều phải chịu thua trong tay!

Mà bản thân bọn hắn còn muốn chống đối lại Bạch Tiểu Thăng, quả thực là muốn chết !

Buồn cười là hai người kia thế mà còn ôm hi vọng, cảm thấy mình có thể đối kháng với Bạch Tiểu Thăng. . .

Kỳ thực cũng có thể hiểu được, dù sao Thương Đạt Đông, Triệu Hân Dư đã có tuổi, tính cách kiêu ngạo mang theo một phần cố chấp, nên tự tin ở bản thân, cũng có thể hiểu được. . .

Chỉ đáng tiếc rằng, ngay từ đầu rõ ràng bọn hắn đã áp dụng biện pháp đối phó mang theo sự vụng về.

So sánh với Bạch Tiểu Thăng luôn suy nghĩ chu toàn, đúng là không phải cùng một cấp độ. . .

Giờ phút này, Thương Đạt Đông, Triệu Hân Dư gặp phải cục diện bắt đầu có dấu hiệu sụp đổ.

Hai người đều đã trở nên lo lắng.

Nghe qua điện thoại liên lạc, Thương Đạt Đông bỗng nhiên nói mình có một kế sách, có thể thay đổi cục diện này.

Lúc hắn nói, giọng điệu có vẻ kỳ lạ, nhưng rõ ràng lộ ra vẻ tự tin.

Triệu Hân Dư cũng đang sứt đầu mẻ trán, nghe như thế xong, tất nhiên mừng rỡ, lại nghe thấy Thương Đạt Đông nói không tiện trao đổi qua điện thoại, hắn vội quẳng điện thoại xuống và chạy qua.

Triệu Hân Dư vừa đến, Thương Đạt Đông liền cho người lui ra ngoài, ngồi đối diện với Triệu Hân Dư ở ghế sô pha, muốn bí mật trao đổi về kế hoạch của mình.

Triệu Hân Dư nhìn thấy Thương Đạt Đông giữ được vẻ bình tĩnh, trước khi mở miệng còn chậm rãi pha trà cho mình, lại cảm thấy hơi có chút gấp gáp.

- Lão Thương, anh vẫn nên nói chính sự trước đi, đến cùng là kế sách gì? Bây giờ cách kỳ hạn thời gian mà họ Bạch đưa ra còn lại có hai ngày!

Triệu Hân Dư vội vàng nói.

Lần này, Triệu Hân Dư luôn có loại cảm giác không tốt quanh quẩn trong lòng.

Thậm chí, vừa rồi ở trong điện thoại, Triệu Hân Dư còn cố gắng thảo luận với Thương Đạt Đông, nếu không, trước hết hắn sẽ nghe theo sự sắp xếp từ bên phía Bạch Tiểu Thăng, tránh làm ngọn cờ đứng đầu đón phong ba.

Bọn hắn giống như chim đầu đàn một cách quá mức rõ ràng, mà lại là hình ảnh phản diện!

Mũi thương chỉ trực đánh chim đầu đàn !

Ai biết được vị Tổng giám đốc trẻ tuổi họ Bạch kia có thể phạm vào sai lầm hay không, sẽ thật sự xé rách da mặt.

Còn có chính là, Triệu Hân Dư cảm thấy, lần này bọn họ có chút vượt khỏi phạm vi cho phép. Nếu không nghe theo phương hướng của lãnh đạo, sau này còn làm thế nào có thể ở chung.

Triệu Hân Dư tới đây, cũng có suy nghĩ thương lượng với Thương Đạt Đông, nếu không cứ tạm thời cúi đầu trước vị Tổng giám đốc trẻ tuổi kia, tối thiểu nhất còn có thể bảo vệ chức vị hiện tại.

Triệu Hân Dư vội vã nghĩ tới những điều này, đồng thời có ý định thỏa hiệp, là vì trong hai ngày này, một vài người vốn đi theo hắn đều có chút thay đổi, thái độ mập mờ.

Thậm chí, trong lúc vô tình nàng nghe được không chỉ một lần, những người kia đang nói chuyện cải cách, đang ủng hộ chính sách mới!

Người một nhà đều rục rịch, thì hiển nhiên bộ rễ đều dao động, Triệu Hân Dư cũng thật sự có chút lo sợ.

Đối mặt với người đồng minh đang gấp rút hỏi han, Thương Đạt Đông cười thần bí, trước khi mở miệng, còn khuyên bảo Triệu Hân Dư một tiếng,

- Tôi nói ra cô cũng đừng giật mình, cũng đừng lập tức phản đối !

- Tôi dự định làm như vậy, tất nhiên có đạo lý của nó!

Trong ánh mắt Thương Đạt Đông thậm chí còn lộ ra ý cười cổ quái.

Triệu Hân Dư lập tức nghi ngờ nhìn ông bạn già của mình.

Bằng cảm giác, cô thấy việc Thương Đạt Đông sắp nói, nhất định không tầm thường !

Trông thấy Triệu Hân Dư bình tĩnh nhìn mình, Thương Đạt Đông cũng là ngấm ngầm hít sâu một hơi thật dài, để cho mình cũng vững vàng tinh thần.

- Hai ngày này, Bạch Tiểu Thăng không phải muốn thử xem thái độ của sự vụ quan đối với việc Đại sự vụ quan thảo luận về vấn đề chế độ sao. Vậy chúng ta liền sắp xếp người đến giúp anh ta ! Tìm sự vụ quan tố cáo một vị Đại sự vụ quan !

Thương Đạt Đông vừa nói ra "Kế sách hay" này, Triệu Hân Dư liền triệt để trợn tròn mắt, không thể tưởng tượng nổi nhìn lại hắn.

- Lão Thương, anh điên rồi!

Nửa ngày, Triệu Hân Dư mới nghẹn ngào gào lên !

Đây coi là kế sách gì chứ!

Hiện tại, cái nội dung chế độ này, khiến cho đám sự vụ quan và sự vụ trợ lý kia vô cùng chú ý.

Nhưng mà, không ai dám đứng ra khơi dòng !

Dùng cán bộ cấp dưới tố cáo cấp trên?

Ở nơi làm việc chính là điều tối kỵ!

Ai dám làm như vậy, chỉ sợ là muốn bị treo tên trên "Bảng danh sách đen", thử nghĩ về sau luôn có cái trên dưới, có thứ tự, ai dám dùng người như vậy !

Lui một vạn bước mà nói, nói về trách nhiệm thật sự, còn thành công.

Vậy nếu như cấp trên không có bị giam chết, mà chỉ là bị phạt mà thôi, vậy người mang ra bằng chứng kia về sau còn tốt sao?

Đại sự vụ quan muốn trả thù, tóm lại rất dễ dàng. . .

Vấn đề này trong thực tế chứng minh quá rõ ràng, mặc dù chế độ này hấp dẫn mọi người, nhưng mà không ai dám hành động thiếu suy nghĩ, mọi người chỉ có trông mong nhìn xem trước tình hình.

Tất cả mọi người đang đợi người thứ nhất dám ăn càng cua xuất hiện !

Cái chính sách này cũng thực sự mang lại cho các sự vụ quan một một tuần lễ thời gian, khiến cho nội tâm bọn hắn bắt đầu dao động.

Cùng với việc tuyên bố trước đây, thúc đẩy sự vụ quan, sự vụ trợ lý thoát khỏi chính sách do Đại sự vụ quan điều khiển.

Những người trợ thủ của Thương Đạt Đông, Triệu Hân Dư rõ ràng đều không được bình thường.

Đây mới là lý do lớn nhất khiến hai người cảm giác tim đập nhanh nhất.

Hiện tại, Thương Đạt Đông lại muốn giúp cho Bạch Tiểu Thăng ?

Điều này so với tìm đường chết đâu có khác biệt gì, còn không bằng chủ động ủng hộ, đem giải tán hết đám người thủ hạ cho thống khoái.

Sau khi hét lên, Triệu Hân Dư vội vàng che miệng, nhìn lại cửa phòng làm việc, không thấy có động tĩnh gì, lúc này mới quay mặt lại, thân thể nghiêng về phía trước, vươn người hướng về Thương Đạt Đông, đè thấp âm thanh gấp rút nói,



- Hiện tại, đám sự vụ quan và sự vụ trợ lý kia đều trông mong hi vọng, còn không có ai hành động, tôi còn một mực lo lắng bọn người Lý Hạo Phong có thể sắp xếp người làm như vậy hay không, tại sao anh lại. . . Anh có biết mọi người nói cái chính sách này như cái gì không, hộp Pandora ! Mở ra đối với chúng ta có chỗ tốt gì, chúng ta cũng là Đại sự vụ quan mà ! Anh muốn khơi dòng mở ra trước, không sợ chúng ta cũng bị người khác nhằm vào sao?

- Tuy nhiên, anh cảm thấy bây giờ chúng ta phản chiến, dứt khoát đừng có liều chết?

Triệu Hân Dư nhìn lại với ánh mắt hồi hộp.

Triệu Hân Dư dường như hoàn toàn không hiểu được Thương Đạt Đông làm như vậy có thể có chỗ tốt gì.

Nhưng Thương Đạt Đông vẫn bình tĩnh, chờ cho Triệu Hân Dư nói xong xuôi, cũng đều không có vội vã nói chen vào.

Sau đó, trong mắt Thương Đạt Đông mang theo vẻ cười lạnh, chậm rãi nói với Triệu Hân Dư,

- Tôi biết rõ nếu làm như thế, sẽ có nguy hiểm lớn đối với chúng ta.

- Nhưng mà hai người chúng ta làm việc cẩn thận trong nhiều năm như vậy, còn lau chùi sạch sẽ.

Thương Đạt Đông lại nói.

- Coi như những sự tình chúng ta làm, bị moi ra toàn bộ, có thể gây tổn thương cho chúng ta một chút, Bạch Tiểu Thăng chẳng lẽ dùng một chút sự tình như vậy, đuổi việc hai vị Đại sự vụ quan chúng ta? Anh ta điên rồi sao?

- Sở dĩ mục đích tôi làm như vậy, là khiến cho những người được lợi ích giống với chúng ta có được lời nhắc nhở nho nhỏ!

- Hôm nay Đại sự vụ quan bị đưa ra bằng chứng truy cứu trách nhiệm, sáng mai rất có thể là anh, là tôi !

- Tôi phải khiến cho bọn họ có được một chút ý thức với nguy cơ, ý thức được hành vi hiện tại của bọn họ là sai!

Thương Đạt Đông nói một câu cuối cùng, ánh mắt đã trở nên dữ tợn.

Mặc kệ là hai tên "Minh hữu" nửa đường làm phản kia, hay là những người phụ trách cấp tiểu khu vực.

Bọn hắn đều sai lầm!

Một khi chế độ mới thuận lợi phổ biến xuống dưới, tất cả mọi người sẽ gặp phải xui xẻo!

- Tôi chính là muốn tung ra chiêu hiểm, để đạt được một hiệu quả rung động đinh tai nhức óc! Đánh thức những người không thể hiểu được tình hình!

Thương Đạt Đông nói đến chỗ này, cái eo thẳng tắp, ánh mắt lộ ra sự hung dữ.

Triệu Hân Dư nhìn thấy thì trợn tròn mắt, không dám tin tưởng đây là người bạn già chính mình quen biết nhiều năm như vậy.

Sau đó, Triệu Hân Dư nuốt một ngụm nước bọt, bình tĩnh trở lại.

Một chiêu này mang theo nguy cơ không nhỏ, nhưng cũng coi như kiếm tẩu thiên phong, có lẽ. . . Thực sự có hiệu quả cũng khó nói!

Huống hồ cái đuôi bọn hắn luôn được xóa sạch sẽ, nếm thử một phen, dường như sẽ không có nguy cơ quá lớn.

Nếu không. . .

Cứ thử một chút xem sao? Triệu Hân Dư nghĩ thầm.

Tình huống trước mắt, Triệu Hân Dư đã cảm giác như đang giẫm trên băng mỏng, như lạc vào rừng sâu, cảm giác nguy cơ bất cứ lúc nào.

Lại theo phản ứng trước đây của bọn hắn, là tuyệt đối không được ! Từ bỏ nhiều những thứ nắm trong tay nhiều năm như vậy, hắn cũng thực sự không cam lòng, so với chết đều khó chịu hơn.

Liều một phen, không thể nói trước có thể có cơ hội xoay chuyển!

Triệu Hân Dư hít thở nhanh hơn, càng nghĩ càng quyết tâm.

Sau cùng, Triệu Hân Dư cắn răng một cái, mạnh mẽ gật đầu,

- Được rồi! Lão Thương, nghe theo lời anh ! Lần này, chúng ta liền chơi một vố lớn !

Thương Đạt Đông thấy Triệu Hân Dư đồng ý, lập tức cười to, mặt mũi tràn đầy vui mừng vỗ vỗ bả vai của nàng.

- Vậy chúng ta ra tay với người nào đầu tiên mới tốt?

Triệu Hân Dư bỗng nhiên hỏi.

Đó là một vấn đề.

Bạn cần đăng nhập để bình luận