Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 1798: Theo tôi giành chiến thắng!

Ban đầu, khi nghe Jimmy nói lớp bọn họ sẽ diễn tập cùng lớp kèn lệnh có thiên tài nhiều như mây, còn đưa vào sát hạch quý, còn muốn để cả học viện quan sát, Bạch Tiểu Thăng, thậm chí Lâm Vi Vi, Lôi Nghênh đều có lòng thông cảm cho bọn họ. Ba người thuận tiện còn lặng lẽ bi ai cho giáo viên bị phân đến lớp Jimmy. Dù sao chuyện này cũng tính là xui xẻo, thật không biết là gã xui xẻo nào nhận được chuyện này nữa.

Nhưng không ngờ nói đến cùng, Jimmy đổi đề tài và nói cho ba người biết, giáo viên bị học viện tăng cường cho bọn họ chính là Bạch Tiểu Thăng!

Ngay cả Bạch Tiểu Thăng nghe xong cũng sửng sốt.

Lâm Vi Vi, Lôi Nghênh cũng ngạc nhiên nhìn Jimmy.

Đây... là sự thật sao?

Thảo nào Jimmy muốn tới đón Bạch Tiểu Thăng!

Lại nói, người này cũng thật sự giỏi nhịn, thế mà hoàn toàn không thể hiện ra!

Không, không đúng! Không ngờ là học viện bên kia không nói trước nói cho Bạch Tiểu Thăng biết, hoàn toàn giấu tin tức này!

Đây là vừa bắt đầu đã muốn khiến bọn họ “lộ mặt” ở trước mặt cả học viện sao?

Vừa tới đã bị nói cho biết phải tham dự biết diễn tập, còn chưa hay biết gì đã mất mặt, học viện nghĩ như thế nào vậy?

Vân Quang Chi có biết không?

Lâm Vi Vi lập tức nổi giận, cho dù là Lôi Nghênh cũng nhíu mày.

Bạch Tiểu Thăng hơi nhíu mày, xoa cằm thì thào nói nhỏ:

- Tôi đã nói mà! Vì sao ba người Tây Nhã bỗng nhiên bị điều đi... Vân Quang Chi cũng bận không có mặt ở học viện hôm nay... Hóa ra, đây là gài bẫy cho tôi à!

Nếu hôm nay thật sự tham gia diễn tập, Bạch Tiểu Thăng lãnh đạo lớp Jimmy, một khi bị lớp kèn lệnh đánh cho quân lính tan rã ở trước mặt cả học viện cũng xem như là mất mặt.

Dù sao học viên trong viện cũng không biết Bạch Tiểu Thăng không hay biết gì.

Bọn họ cũng chờ xem "lễ ra mắt" của giáo viên mới này đấy.

Bạch Tiểu Thăng “thể hiện” ra thực lực ở trước mặt cả học viện, không chỉ đơn giản là mất mặt, về sau bảo anh đi dạy lớp kèn lệnh, chẳng phải sẽ bị đám thiên tài kiêu ngạo kia liên tiếp chế giễu nói móc, lại không có cách nào phản bác lại sao? Như vậy có thể tưởng tượng sau này sẽ thế nào!

Nhưng Bạch Tiểu Thăng còn có sáu mươi, bảy mươi giờ dạy học!

Mười ngày nửa tháng đấu với đám người thích gây sự kia, có thể tưởng tượng được cảm giác sẽ thế nào!

- Làm thế nào bây giờ?

Lôi Nghênh xích lại gần và khẽ nói sát bên tai Bạch Tiểu Thăng.

- Có thể làm sao nữa? Đây chính là ở trước mặt của cả học viện làm trò. Ngày đầu tiên tới đã mất mặt, vậy về sau sẽ trở thành trò cười mất.

Bạch Tiểu Thăng lẩm bẩm nói.

Lễ ra mắt không thể thua được!

Lôi Nghênh tất nhiên cũng biết điều này.

Cho dù là Lâm Vi Vi cũng hiểu rõ, lúc này cô tức giận nói với Jimmy:

- Sao vừa rồi cậu không sớm nói với chúng tôi.

Jimmy nghe thế thì sửng sốt, nghi ngờ nhìn Lâm Vi Vi nói:

- Lâm tiểu thư, cô nói không nói sớm cái gì? Chuyện diễn tập à? Lẽ nào học viện chưa từng nói với thầy Bạch và thầy Lôi sao?

Vẻ mặt Jimmy không thể tin nổi hỏi lại.

Lâm Vi Vi lười giải thích với anh ta, lúc này hầm hừ nói:

- Sao học viện có thể làm như vậy chứ!

Ngày đầu tới cửa lại sắp xếp một đòn "ra oai phủ đầu", cũng thật phục bọn họ!

Jimmy nghe được điều này liền hiểu ra, liếc mắt Bạch Tiểu Thăng có chút thông cảm, ngay cả anh ta cũng cho rằng Bạch Tiểu Thăng bị đãi ngộ như vậy thật thê thảm.

Nhưng thấy vẻ mặt thầy Bạch tự nhiên, không hề sợ hãi lo lắng, Jimmy không nhịn được thầm than. Đã tới tình trạng này mà giáo viên Bạch Tiểu Thăng còn có thể bình tĩnh, còn có thể an ủi mình, thật ra cũng không tệ lắm...

So với việc sát hạch quý của đám người mình thất bại, giáo viên Bạch vừa tới học viện lại bị đả kích làm mất mặt, hình như càng xui xẻo hơn...

Nghĩ như vậy, trong lòng Jimmy không ngờ lại thấy dễ chịu hơn...

- Học viện cùng ngài Vân cho tôi một vấn đề khó khăn đây!

Lúc này, Bạch Tiểu Thăng mỉm cười và liếc nhìn Lôi Nghênh:

- Bọn họ không để cho anh ra mặt, đó là vì biết anh có năng lực một mình lại có thể quét ngang lớp kèn lệnh. Xem ra trận này chuyên chuẩn bị cho tôi, tôi phải dốc hết sức chiến đấu mới được!

Lôi Nghênh nhíu mày.

Cho dù bản lĩnh của Bạch Tiểu Thăng rất lợi hại, cũng bắn rất giỏi, nhưng đối mặt với một đám yêu nghiệt có sở trưởng đặc biệt ở các phương diện khác nhau, cuối cùng... vẫn khó chống đỡ!

Về phần lớp của Jimmy, theo Lôi Nghênh thấy, khi bọn họ đối mặt với lớp kèn lệnh chính là bia đỡ đạn, nói không chừng còn làm vướng chân Bạch Tiểu Thăng...

Lễ ra mắt của Bạch Tiểu Thăng khi tới học viện, nếu như dẫn dắt một đám học viên yếu đuối chật vật kết thúc, đã có thể rất mất mặt rồi. Hơn nữa còn ở trước mặt người trong cả học viện, vậy sau này còn sống thế nào...

Ngay cả Lôi Nghênh cũng không mấy lạc quan, càng khỏi phải nói Lâm Vi Vi có bao nhiêu chán nản.

Jimmy cũng phát hiện ra bầu không khí vi diệu nên không dám lên tiếng.

Trên thực tế anh ta còn chưa nói, lớp bọn họ là lớp số một số hai đếm ngược trong cả học viện!

Hai năm qua, khi trải qua sát hạch đối đầu, hễ là giáo viên thực hiện cùng bọn họ cuối cùng đều chịu khổ bị kéo thấp điểm đánh giá, bị liên lụy.

Thầy Bạch này đúng là "quá may mắn", vừa bắt đầu lại dính phải đám người bọn họ được học viện công nhận vua vướng chân...

Jimmy cảm thấy, nếu không phải ông trời quyết định, vậy chính là có người muốn hãm hại thấy Bạch. Nhưng khả năng sau là rất khó, dù sao giáo viên Bạch Tiểu Thăng này là do ông cụ Vân đào tới, ai dám không cho mặt mũi như vậy. Sợ rằng ngay cả viện trưởng cũng không có gan đối đầu với Vân lão...

Jimmy cũng không biết, người dám đối đầu với Vân Quang Chi lại do Vân Quang Chi đứng đầu thúc đẩy.

Nhưng Vân Quang Chi không có khả năng thần kinh tới mức gây phiền phức cho mình, mà "hãm hại" Bạch Tiểu Thăng làm vui.

Nói hãm hại Bạch Tiểu Thăng ở trước mặt mọi người thật ra cũng không đúng, Vân Quang Chi là muốn kích phát nhiệt tình của Bạch Tiểu Thăng, đỡ cho hắn giả vờ cho qua mười mấy giờ học.

Về phần ở trước mặt người của cả học viện cũng là có ý để Bạch Tiểu Thăng lập uy.

Vân Quang Chi rất có lòng tin vào Bạch Tiểu Thăng, tin tưởng anh chắc chắn có thể ứng phó được cục diện này.

Bạch Tiểu Thăng cũng đã hiểu tâm trạng của ông cụ lần này, cho nên không hề hận ông.

- Hay là gọi điện thoại cho ngài Vân Quang Chi, từ chối lần diễn tập này.

Lôi Nghênh nói.

- Tôi thấy được đấy!

Lâm Vi Vi cũng nói.

Bạch Tiểu Thăng khẽ cười và lắc đầu, nói:

- Vừa rồi, Vân lão gọi điện thoại cho tôi, cố ý nói rõ mình không ở học viện, tôi đã cảm giác bất ngờ rồi. Bây giờ, các người còn không rõ trong này có chuyện gì sao?

- Các người có tin không, cho dù tôi gọi cũng không có người nghe máy.

- Cho dù có nghe, Vân lão cũng sẽ “Kinh ngạc” tuyên bố không biết chuyện này, nói không chừng còn có thể phẫn nộ chê bai học viện làm càn, nhưng cuối cùng nhất định sẽ nói với tôi, đã như vậy thì tôi cứ thử xem.

Lâm Vi Vi, Lôi Nghênh suy nghĩ một lát rồi phiền muộn không lên tiếng.

Đó thật sự là tác phong của Vân Quang Chi...

- Nếu học viện và Vân lão đã tin tưởng tôi như vậy, còn chuẩn bị cho tôi một buổi trình diễn lớn, vậy tôi sẽ không khách sáo nữa!

Bạch Tiểu Thăng khẽ mỉm cười và nói với Jimmy:

- Cậu nói cho tôi biết hết nội dung diễn tập cậu biết đi! Còn cả tình hình của lớp các cậu nữa!

Jimmy vội vàng gật đầu đồng ý.

Mặc dù là một lớp "tệ nhất" trong học viện nhưng đám người Jimmy cũng có kỷ luật nghiêm, năng lực tuân lệnh và thực hiện vượt xa lớp kèn lệnh.

Bạch Tiểu Thăng nghe Jimmy nói về nội dung diễn tập, còn có tình hình lớp bọn họ.

Lôi Nghênh càng nghe càng nhíu mày, trong lòng Lâm Vi Vi cũng dần ớn lạnh.

Hôm qua, Tây Nhã ngẫu hứng nói về những nhân vật xuất sắc trong lớp bọn họ, mỗi người đều sở trường đặc biệt rất giỏi, so sánh hai bên, lớp đám người Jimmy đúng là cặn bã.

Lại thêm nội dung diễn tập lại không phải là để cho lớp kèn lệnh hành hạ cặn bã, thuận tiện hành hạ Bạch Tiểu Thăng sao...

Jimmy nói xong cũng cảm thấy mình không có phần thắng.

Nhưng anh ta thấy Bạch Tiểu Thăng vẫn tươi cười thì không khỏi có chút hi vọng, mong người được Vân lão mời tới có thể sáng tạo kỳ tích.

- Thầy Bạch, thầy nói xem chúng ta có thể có hòa với lớp kèn lệnh không?

Jimmy thận trọng nói.

Jimmy không dám cầu mong xa vời có thể thắng được, có thể hòa thì anh ta liền quyết định dẫn cả lớp đi ăn mừng rồi.

- Hòa à? Cậu nghĩ gì thế?

Lời Bạch Tiểu Thăng nói, làm cho Jimmy thấy nặng nề.

Quả nhiên không được sao...

- Nếu đã đấu thì phải thắng!

Bạch Tiểu Thăng hoàn toàn tự tin nói:

- Cứ xem tôi dẫn dắt các cậu giành phần thắng đi!

Bạn cần đăng nhập để bình luận