Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 2573: Basil xung phong nhận việc (2)

Lần trước Bạch Tiểu Thăng phá hỏng chuyện tốt của bọn họ, Basil đã thêm mắm thêm muối báo lên, ngay cả Perros chủ tịch cũng rất tức giận.

Nhưng tình thế phát triển không tiến triển theo như Basil muốn, sau cơn giận, Perros chủ tịch không ngờ còn nói với ông ta, đừng buông tha tâm tư lôi kéo Bạch Tiểu Thăng, nói đó là một nhân tài, lại có thực quyền...

Thấy Perros chủ tịch "Bao dung" và "Luyến tiếc tài" như vậy, trong lòng Basil thật ra không vui lắm.

Không ngờ chuyện trước mới qua không lâu, Bạch Tiểu Thăng lại gây ra chuyện xấu.

Lúc này, vẫn là Bạch Tiểu Thăng phá hỏng chuyện tốt của Hội đồng quản trị?

Nói vậy chủ tịch Perros cũng không thể nhịn được!

Basil có chút phấn khởi, vội vàng ngồi xuống, xích lại gần và sốt ruột lên tiếng hỏi:

- Rốt cuộc có chuyện gì xảy ra vậy? Ngài Ôn Ngôn, ngài nói cho tôi nghe thử.

Ôn Ngôn liếc nhìn Basil, ngược lại cũng không định che giấu, nhặt trọng điểm nói ngắn gọn một lúc, Basil mới chợt hiểu ra.

Nguyễn Ngữ bên cạnh cũng xem như nghe rõ chuyện gì xảy ra, không khỏi nhăn mặt nhíu mày.

Bạch Tiểu Thăng tham gia khiến cho người ta thấy bất ngờ.

Ôn Ngôn đã tốn rất nhiều tâm tư trong chuyện này, trước đó xem Bạch Tiểu Thăng làm bạn, làm anh em, kết quả lại bị Bạch Tiểu Thăng làm hỏng việc, nói vậy anh ta thật sự rất tức giận.

Không trách được vừa rồi Ôn Ngôn lại có vẻ mặt như vậy, chắc hẳn trong lòng anh ta cũng không tốt lắm...

- Có người tiết lộ tin tức, đây chính là chuyện lớn đấy, ngài Ôn Ngôn.

Basil chú ý trước hết lại là chuyện này, khi nói chuyện không khỏi liếc nhìn ra ngoài, còn liếc nhìn Nguyễn Ngữ.

Đương nhiên, cũng không phải ông ta nghi ngờ Nguyễn Ngữ, chỉ là một động tác hợp với tình hình.

- Người bên cạnh tôi biết chuyện này tuyệt đối không có khả năng tiết lộ.

Ôn Ngôn nói với Basil vô cùng chắc chắn:

- Mặc dù người biết chuyện này không tính là nhiều nhưng cũng không ít, chỉ là sai tốc độ. Bạch Tuyên Ngữ rất có khả năng xếp người vào trong Bộ Giám sát, tra xét được tất cả... Lại hoặc là… bên phía các người để lộ ra ngoài.

- Chúng tôi... Bên phía Hội đồng quản trị à, sao có thể như vậy chứ!

Basil nghe được nửa câu sau thì lập tức lắc đầu.

Ôn Ngôn giơ tay ngắt lời ông ta, nói:

- Nói chung, kế hoạch lần này thất bại. Nói cho cùng là chúng ta đánh giá thấp bọn họ, đánh giá thấp năng lực xử sự của Bạch Tiểu Thăng!

Nói đến đây, trong ánh mắt Ôn Ngôn lộ ra sự căm hận.

Nếu Bạch Tiểu Thăng có thể một lòng một dạ giúp đỡ anh ta thì tốt biết bao!

Dựa vào hai người liên thủ, đủ để cho Bạch Tuyên Ngữ phải xuống đài trong vòng một hai năm, làm cho chức Đại diện chủ tịch hội đồng quản trị phải đổi chủ!

Vì sao Bạch Tiểu Thăng lại giúp đỡ Bạch Tuyên Ngữ mà không phải anh ta!

Vẫn nhiều lần phá hỏng chuyện tốt của anh ta!

Ôn Ngôn nghĩ đến đây, tay không khỏi siết chặt lại, hận không thể đấm một quyền vào trên sô pha.

Basil nhìn thấy tâm trạng của Ôn Ngôn biến hóa, nhìn anh ta lúc này nghiến răng nghiến lợi vì Bạch Tiểu Thăng, trong lòng ngược lại có cảm giác cùng chung mối thù.

- Bạch Tiểu Thăng kia, từ lần đầu tiên tôi... Không, từ lần đầu tiên tôi nhìn thấy hắn, tôi đã đặc biệt ghét hắn rồi! Đùa gì vậy, lông còn chưa mọc hết đã lên làm Phó chủ tịch!

Basil tức giận nói.

Sau đó, Basil nhìn Ôn Ngôn.

Hai người Bạch Tiểu Thăng, Ôn Ngôn đều trẻ tuổi như nhau, từ góc độ tuổi tác để công kích chửi rủa như vậy hình như không thỏa đáng.

Basil lập tức đổi lời:

- Hắn là xuất thân gì mà xứng với vị trí này chứ? Muốn nói tuổi trẻ tài cao, vẫn phải là ngài, tôi cảm thấy chỉ có ngài mới có tư cách ở tuổi này ngồi vào vị trí này.

Ôn Ngôn dường như hoàn toàn không phát hiện ra, thờ ơ trước lời nói lấy lòng của ông ta.

Basil chớp chớp mắt, lớn tiếng nói:

- Bạch Tiểu Thăng này đã hai lần ba lượt phá hỏng chuyện tốt của chúng ta, vậy không thể nhẫn nhịn được!

Ôn Ngôn vẫn không lên tiếng.

Basil lại xích lại gần hơn, hạ giọng nói:

- Không bằng, chúng ta đá hắn ra ngoài mấy tháng, ngài thấy thế nào?

Ôn Ngôn nghe được câu này mới nhìn qua Basil, lặng lẽ nói:

- Ngài Basil có diệu kế gì vậy?

Nói thật, Ôn Ngôn căn bản không tin Basil này có thể có kế sách gì tốt có thể đấu thắng được Bạch Tiểu Thăng.

Ma Căn lợi hại, Caroline cũng là kẻ tinh quái vạn dặm không có lấy một người, hai người cộng lại còn chẳng làm gì được Bạch Tiểu Thăng, Basil này lại tính là thứ gì...

Basil hạ giọng, cười lạnh nói:

- Muốn nói ở trên công việc, Bạch Tiểu Thăng có Tuyên Ngữ Đại diện chủ tịch hội đồng quản trị làm chỗ dựa, có thể rất khó xử lý. Nhưng nếu như ở bên ngoài, hắn xảy ra chuyện ngoài ý muốn thì sao?

- Ngài là muốn… muốn mạng của hắn sao?!

Ôn Ngôn nghe đến đó thì ánh mắt sắc bén như đao, lạnh lùng nhìn về phía Basil.

Basil thấy ánh mắt Ôn Ngôn lại có chút khó chịu, vội vàng giải thích:

- Nhìn ngài kìa, tôi làm sao dám lấy mạng người khác chứ, nếu để cho người ta điều tra ra, tôi chẳng phải sẽ ngồi tù sao? Tôi nói là ngoài ý muốn chứ không phải làm mất mạng. Cũng giống như xảy ra một tai nạn giao thông, gãy chân, hoặc trêu chọc tới lưu manh đầu đường, bị đánh sưng người một trận, cần phải nằm viện mấy tháng. Chỉ cần hắn bị loại mấy tháng, tôi nghĩ dựa vào sự hợp tác giữa ngài và chúng tôi, có gì không làm được chứ!

Basil nói lời này hình như làm cho Ôn Ngôn có chút xiêu lòng.

Anh ta không nói một lời, không nói được hay không được.

Nguyễn Ngữ ở cách đó không xa khẽ nhíu mày, chính cô ta cũng cảm thấy ngài Basil này thật sự giỏi đưa ra chủ ý xấu.

Đây là tiến hành điên cuồng thăm dò sát biên giới ngồi tù, cũng không biết trước đây Basil có phải thường làm chuyện như vậy không, xem ra cũng là một người có lịch sử đen tối...

Thấy Ôn Ngôn không nói đồng ý nhưng cũng không phản đối, Basil hình như cảm thấy có trò chơi hay thì lập tức vỗ ngực nói:

- Chuyện này, ngài Ôn Ngôn cứ coi như không nghe thấy, coi như không biết gì, tất cả cứ giao cho tôi tới xử lý.

- Chỉ là, chờ sau khi Bạch Tiểu Thăng xảy ra chuyện, chúng ta lại có tiến triển gì đáng mừng, mong ngài nói vài lời tốt đẹp giúp tôi với Hội đồng quản trị bên kia...

Ôn Ngôn nhìn về phía Basil:

- Ngài Basil rất được chủ tịch Perros coi trọng, về sau chúng ta lại phải thường xuyên hợp tác, tôi tất nhiên sẽ không keo kiệt những lời khen ngợi.

Lời này có nghĩa là Ôn Ngôn đồng ý, vậy cũng xem như đồng ý với an bài của Basil.

Basil lập tức vui mừng, mỉm cười nói:

- Cảm ơn, cảm ơn ngài Ôn Ngôn. Chuyện của Bạch Tiểu Thăng này, ngài cứ yên tâm giao cho tôi đi.

Ôn Ngôn cười:

- Bây giờ cũng không còn sớm nữa, tôi còn có rất nhiều làm việc chưa làm xong.

Basil nghe ra Ôn Ngôn đang hạ lệnh đuổi khách, lập tức đứng dậy mỉm cười nói:

- Tạm biệt, tạm biệt!

Ôn Ngôn mỉm cười đứng dậy, xem như đưa tiễn, Nguyễn Ngữ đi tới tiễn Basil ra ngoài.

Chờ Basil vừa đi, vẻ tươi cười của Ôn Ngôn đã biến mất, anh ta đi tới sau bàn làm việc của mình và ngồi xuống.

Không bao lâu, Nguyễn Ngữ chạy về, người đã tiễn xong.

- Thật sự phải làm như vậy sao?

Nguyễn Ngữ không nhịn được khẽ hỏi.

Nếu thật sự để cho Basil xuống tay với Bạch Tiểu Thăng, nhỡ không biết nặng nhẹ, Bạch Tiểu Thăng có thể nguy hiểm đến tính mạng hay không, cũng chưa biết chừng.

Ôn Ngôn lạnh lùng nhìn tài liệu trên mặt bàn, miệng nói:

- Tất cả đều là do hắn tự tìm lấy! Chuyện này, từ đầu đến cuối tôi đều không biết, chưa từng nghe thấy!

Nguyễn Ngữ lại khẽ nói:

- Hay là ngài cảm thấy Basil này căn bản sẽ không thành công, Lôi Nghênh ở bên cạnh Bạch Tiểu Thăng là một vệ sĩ rất lợi hại.

- Tôi nói, tôi không muốn quản chuyện này.

Ôn Ngôn ngẩng đầu lên nói.

Nguyễn Ngữ không nói thêm nữa.

Ôn Ngôn liếc nhìn ra cửa, trong mắt thoáng lộ ra chút giễu cợt.

Basil người này luôn cho rằng mình có thể vào cuộc, làm một người đánh cờ, can thiệp vào cục diện, nhưng không biết mình cũng chỉ là quân cờ.

Một khi cái gọi là thủ đoạn của ông ta thành công, Bạch Tiểu Thăng bị đưa vào viện như mong muốn thì không còn gì tốt hơn.

Một khi thất bại, chỉ cần mình trợ giúp, sẽ biến thành mâu thuẫn giữa Bạch Tiểu Thăng và Hội đồng quản trị.

Đến lúc đó, cả Hội đồng quản trị chống lại một Bạch Tiểu Thăng, cho dù là hắn, chắc cũng khó có thể ứng phó!

Mà tôi chỉ cần sống chết mặc bay, ở thời điểm hợp thích đẩy một cái hoặc kéo một cái, lại có thể nhận được kết quả thỏa mãn, lại hoàn toàn đứng ngoài chuyện này, vậy tại sao lại không làm chứ?

Ôn Ngôn nghĩ đến đây thì không khỏi cong môi cười lạnh.

Vụ buôn bán tốt như vậy, tính thế nào thì anh cũng kiếm lời!

- Bạch Tiểu Thăng à Bạch Tiểu Thăng, lần này bất kể thế nào, cậu cũng không trách tôi được.

Ôn Ngôn nghịch cái bút trong tay, trong miệng lẩm bẩm nói:

- Tất cả những điều này đều là do cậu ép tôi thôi!

Bạn cần đăng nhập để bình luận