Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 748: Bạch Tiểu Thăng? Hắn có cái gì!



Trong lúc chờ đợi để tra duyệt tư liệu, ngoại trừ bản thân mình ra chính là phải hướng tới điều tra tình huống cụ thể của mười chín công ty còn lại. Tất cả mọi người ai cũng đều phải giải quyết bài tập như thế chứ không chỉ riêng một mình Bạch Tiểu Thăng.

Có điều trình độ tìm được tư liệu lại là không ai giống ai.

Muốn có nguồn tư liệu, đơn giản là cần có mạng lưới tìm tòi, hoặc là thông qua con đường quen biết loại người nào đấy mà thu được.

Không kể bản thân mình thì mười chín công ty kia phân bố ở khắp nơi trời nam biển bắc, thậm chí còn có cả ở nước ngoài.

Đối với một người, lượng công việc khi dùng một mạng lưới tìm tòi có thể nói là kinh người. Coi như sắp xếp một đoàn đội hỗ trợ làm công việc ấy, cũng cần tiêu tốn một khoảng thời gian dài. Huống hồ, mượn tay người khác tiến hành tìm tòi những thứ này, có sơ hở hay không, có thể tin hoàn toàn hay không, cũng chưa biết được. Cuối cùng khi mà sử dụng người khác tìm được tư liệu rồi, còn phải lật đi lật lại xem xét các ghi chép một chút, nghĩ lại lượng công việc kiểu này khiến ai cũng cực kỳ mệt tâm.

Lại có thêm một cách đó chính là dựa vào mối quan hệ quen biết với người khác và theo các loại con đường lấy được tư liệu, nhìn thì rất trực tiếp và chuẩn xác, nhưng thật ra lại tồn tại một điểm tai hại không nhỏ!

Hai mươi công ty vốn là quan hệ cạnh tranh, đã có loại quan hệ “đối địch” này, còn có thể hy vọng đối phương cho tư liệu chuẩn xác nhất, rõ ràng và chân thực nhất sao. Chỉ cần tư liệu không ẩn chứa cạm bẫy là tốt lắm rồi! Người sử dụng tư liệu cũng sẽ phải liên tục lo lắng, đề phòng, so sánh nhiều lần để tránh khỏi cạm bẫy. Dưới tình huống này, chỉ có một việc là xem tư liệu, đã không thua gì một hồi đấu đá chỉ dùng tâm kế để cạnh tranh với nhau.

Rõ ràng là khiến lòng người mệt mỏi.

Có điều cho dù trong lòng có mệt mỏi thì cũng phải xốc tinh thần lên, vắt chân lên dốc sức mài đi tìm kiếm, nếu không như vậy sẽ thành lạc hậu so với người khác.

Mọi người đều biết “đi ngược dòng nước, không tiến ắt lùi”.

Bạch Tiểu Thăng suy nghĩ những thứ này xong còn cảm khái ——

- Lâm Kha đưa ra bài tập này không chỉ là thử thách năng lực xử trí công việc của mọi người, mà là dùng những vấn đề khó khăn này để thử thách năng lực thu thập tin tức, năng lực tiếp thu tin tức của mỗi người! Lần khảo hạch này, nhìn như chỉ cần tuân theo một quy tắc, nhìn thì đơn giản nhưng thật sự vô cùng mệt tâm cật lực, thực sự là chỉ khó hơn chứ không đơn giản so với giai đoạn thứ nhất!

Đương nhiên, Bạch Tiểu Thăng là người nắm giữ toàn bộ tư liệu của mười chín công ty bên ngoài nhanh nhất và toàn diện nhất so với tất cả mọi người bên trong.

Từ lúc Lâm Kha rời đi khỏi nơi ở của hắn đến sáu giờ tối, Bạch Tiểu Thăng đã đọc qua tất cả tư liệu một lần khiến trong lòng cũng hiểu rõ được tất cả.

Đương nhiên, hắn còn có thể dùng thời gian sau này tiến hành phân tích càng nhiều càng cẩn thận.

Ngay ở thời khắc Bạch Tiểu Thăng hoàn thành những bước đầu thì bên khách sạn mà Trịnh Thanh Hồng nghỉ chân, cánh cửa phòng của Trịnh Thanh Hồng cũng bị gõ vang.

Ngoài cửa là Bạch Kiêu Thừa.

Bạch Kiêu Thừa tuy rằng bị loại nhưng hắn không có rời đi, vẫn ở lại trợ sức cho Trịnh Thanh Hồng.

Trịnh Thanh Hồng lần này mang theo ba người trợ lý tinh anh, Bạch Kiêu Thừa dẫn theo hai người nữa là sáu người tạo thành đoàn cố vấn cho Trịnh Thanh Hồng.

- Như thế nào, làm xong chưa?

Trịnh Thanh Hồng để Bạch Kiêu Thừa tiến vào rồi hỏi gấp .

- Đã làm được một phần lớn!

Trên mặt Bạch Kiêu Thừa có chút uể oải, thế nhưng trong mắt hắn tất cả đều là hào quang hưng phấn, hắn lấy ra một xấp văn kiện, còn có một cái USB, đưa cho Trịnh Thanh Hồng.

- Tư liệu về nhóm đầu tiên đều ở chỗ này, là do toàn bộ mạng lưới của sáu người chúng tôi dốc sức tìm tòi, còn có yêu cầu bên kia thông qua các loại con đường giúp chúng tôi trải qua phân biệt sơ bộ, chỉ đem bộ phận tin tức tin cậy nhất đem đến cho ngài!

Tiếp nhận những thứ đó Trịnh Thanh Hồng cảm thấy cực kỳ hài lòng, bước nhanh hướng đến bàn làm việc mở máy vi tính ra rồi đem USB cắm vào tiến hành kiểm tra một phen, không kìm được gật đầu, xem vẻ mặt cũng rất là thoả mãn.

- Lão Bạch a, lần này cậu khổ cực rồi!

Trịnh Thanh Hồng nói.

- Đâu có, đâu có! Nên như vậy!

Bạch Kiêu Thừa khiêm tốn cười một tiếng nói.

- Có thể thu thập được phần tài liệu này nhanh như vậy, chúng ta có thể dẫn trước một bước! Sau đó, các cậu vẫn còn phải cố gắng mau chóng đi thu thập các bộ phận tư liệu còn lại đưa tới cho tôi.

Trịnh Thanh Hồng vén tay áo lên, tràn đầy nhiệt tình ngồi xuống, bắt đầu xem những tư liệu kia.

- Tối nay tôi sẽ không ngủ, cố gắng nắm giữ tình hình của các công ty khác trước tất cả mọi người!

- Ngài quá liều mạng! Hãy chú ý sức khỏe cơ thể, tôi xem chừng tốc độ này của chúng ta đã là số một rồi!

Bạch Kiêu Thừa nói.

- Không thể lười biếng! Lần này, tôi muốn toàn lực ép mọi người! Hừ, tôi muốn cho bọn họ xem nhìn cái gì gọi là thiên tài!

Con mắt Trịnh Thanh Hồng giống như nhìn chòng chọc vào màn hình máy vi tính vậy, hắn cười lạnh nói.

- Đặc biệt là tên họ Bạch kia, tôi muốn cho hắn nhìn thấy sự nhạy bén giảo hoạt nhất thời khó thành đại sự! Muốn thành công cần tài nguyên cùng chăm chỉ! Mà hắn thì có cái gì!

- Vậy tôi đi trước, tôi phải đi giám sát công việc tìm tư liệu phần tiếp theo cho ngài!

Bạch Kiêu Thừa nói.

Trịnh Thanh Hồng cũng không quay đầu lại chỉ phất tay một cái, Bạch Kiêu Thừa rón ra rón rén rời đi.

Gần như cùng lúc đó, ở trong nhà Trần Cửu Tranh, Mục Bắc Thần cũng thu thập được một phần tư liệu khổng lồ, còn nhiều hơn một phần ba so với Trịnh Thanh Hồng, hơn nữa còn cẩn thận và chuẩn xác hơn.

Ngay cả Trần Cửu Tranh nhìn thấy cũng không nhịn được phải thán phục.

- Anh Thiên tìm tư liệu tới cho anh, anh không có xem ngay lập tức mà là giao cho “ban thư kí” của anh. Đây chính là nội dung bọn họ sắp xếp ra sao? Làm sao mà có thêm nhiều như vậy?

- Còn có vài thứ tìm thấy trên internet.

Mục Bắc Thần cười nói.

- Có thể tin được không?

Trần Cửu Tranh hỏi.

- “Ban thư kí” của tôi nếu như có chút chuyện này cũng làm không được, còn nuôi bọn họ làm chi.

Mục Bắc Thần cực kỳ tự tin.

Hắn chính là nắm giữ một nhóm cố vấn mũi nhọn!

- Hay, hay nha! Lần này, người họ Bạch kia hẳn là kém xa anh rồi!

Trần Cửu Tranh không nhịn được gật đầu, cười nói.

- Bạch Tiểu Thăng?

Mục Bắc Thần phì cười một tiếng.

- Lần này. Tôi căn bản là không coi hắn làm đối thủ, thậm chí không để hắn vào trong mắt! Chuyện như vậy, những cái cần chính là gì, nhân lực, tài nguyên, hắn có cái gì! Trường Khoảnh không phải đã nói sao, nữ trợ lý mà hắn tin cậy nhất đã đi tới chỗ của Trường Lạc, tên họ Bạch, tôi e là hiện tại còn đang tìm lung tung loạn xạ ở trên internet!

Trên mặt Trần Cửu Tranh mang theo nụ cười, trong tưởng tượng như đang nhìn thấy vẻ mặt mỏi mệt của Bạch Tiểu Thăng, nụ cười ấy càng tăng lên.

- Trong mắt tôi, chỉ duy nhất Trịnh Thanh Hồng là có thể đuổi được bước chân của mình ở giai đoạn này, mà lần này hắn cũng phải chịu ở phía sau thôi!

Giọng của Mục Bắc Thần tự tin vô cùng, thậm chí hai con mắt của hắn toả ra hào quang.

Chênh lệch nhỏ bé khi về đích sau ở giai đoạn thứ nhất, hiện tại hắn muốn cầm về!

Còn như tên họ Bạch? Không đáng để hắn cười một cái!

- Được rồi, hiện tại tôi liền muốn nghiền ngẫm đọc tư liệu đây, vì là phải chuẩn bị cho thứ bảy!

Mục Bắc Thần dứt lời, đi thẳng đến thư phòng.

Trần Cửu Tranh kêu người hầu lên, phân phó nói.

- Không cho phép quấy rầy Mục tiên sinh! Còn nữa, kêu mọi người túc trực ở đây 24h, hắn muốn cái gì thì lập tức đi làm theo lời hắn!

Người hầu theo mệnh lệnh đi làm.

Sau hai ngày, tất cả mọi người kê gối chờ đợi, toàn lực chuẩn bị chiến đấu.

So sánh khách quan mà nói, Bạch Tiểu Thăng có thể tính là thoải mái nhất, vui vẻ ăn uống, ngủ đúng giờ, chưa bao giờ thức đêm, cũng không đi phỏng đoán người khác.

Hai ngày nay, Lâm Kha lại tới một lần nữa. Bạch Tiểu Thăng vì nàng làm một bữa ăn thật ngon, cũng coi như là cho mình thả lỏng một chút.

Rốt cục, ngày thứ bảy cũng đến.

Sáng sớm, điện thoại di động của Bạch Tiểu Thăng liền nhận được thông báo, tin nhắn gửi đến từ bộ sự vụ của tập đoàn!

- Sau đây chính là kiểm nghiệm thành quả hai ngày qua của mình!

Lúc này, Bạch Tiểu Thăng hít sâu vào một hơi, mở cái tin nhắn kia ra.

Lướt qua toàn bộ nội dung một một hồi, Bạch Tiểu Thăng không nhịn được hít vào một hơi.

- Không nghĩ tới đợt đầu tiên đã có mười hai công ty xảy ra vấn đề rồi!

Bạn cần đăng nhập để bình luận