Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 2048: Khách quý đã tới (2)

Ở trong xe, Phó thị trưởng Tori liền gọi điện thoại thẳng cho ngài Thị trưởng Send nhưng mãi không thấy nghe máy. Ông ta lại kiên trì chờ đợi.

Chờ một lát, Phó thị trưởng Tori lại nhắn tin qua, ngài Send gọi lại.

Phó thị trưởng Tori vội vàng nghe máy.

- Ngài Tori, ngài có chuyện gì phải gọi vào số điện thoại này vậy? Tôi đang đi cùng với khách quan trọng.

Trong điện thoại, giọng nói của ngài Send có vẻ không vui.

- Là như vậy, ngài Send, tôi có chuyện nhất định phải báo cáo với ngài.

Phó thị trưởng Tori vội hỏi.

Sau đó, Phó thị trưởng Tori báo cáo lại tỉ mỉ tình hình cho ngài Thị trưởng Send.

- A, chuyện này à!

Điều làm cho Phó thị trưởng Tori kinh ngạc chính là, nghe giọng điệu của ngài Thị trưởng Send không ngờ giống như đã biết chuyện này!

- Bởi vì vừa rồi tôi vẫn ở trong cuộc họp của lãnh đạo cấp cao, cho nên không có cách nào bớt thời gian gọi báo trước với ngài. Thật ra bên phía tôi vừa xong việc đã muốn nói với ngài chuyện này trước tiên.

Ngài Send không những không tức giận vì số người đột nhiên giảm xuống, ngược lại còn có một chút đắc chí.

Điều này làm cho Phó thị trưởng Tori rất sửng sốt, cảm thấy không hiểu nổi.

Chẳng lẽ, bởi vì lần này doanh nhân Trung Quốc đi tới chỗ bọn họ khảo sát ít, sau này sẽ có bồi thường gì sao?

- Kế hoạch đoàn doanh nhân nước ngoài tới chỗ chúng ta thay đổi, tôi đã biết được rồi. Người dẫn đầu Đoàn thương nghiệp Trung Quốc tới đây muốn tránh để tôi hiểu nhầm, còn tiết lộ cho tôi một ít tin tức!

Trong điện thoại, giọng điệu ngài Thị trưởng Send hưng phấn:

- Đi tới chỗ chúng ta có phải là một doanh nhân Trung Quốc vô cùng trẻ tuổi đúng không? Bên cạnh cậu ta còn dẫn theo một nam một nữ?

- Đúng vậy.

Phó thị trưởng Tori đáp một tiếng.

- Ngài biết doanh nhân Trung Quốc trẻ tuổi kia tên là gì không?

Ngài Send nóng lòng hỏi.

- Cậu ta nói cậu ta tên là Bạch...

Không đợi Phó thị trưởng Tori nói xong, ngài Thị trưởng Send trực tiếp ngắt lời Phó thị trưởng Tori, hưng phấn nói:

- Tên đầy đủ của cậu ta là Bạch Tiểu Thăng, là giám đốc điều hành của tập đoàn Chấn Bắc ở khu Đại Trung Hoa! Ở trong đoàn doanh nghiệp Trung Quốc, cậu ta duy trì mối quan hệ hợp tác và quan hệ cá nhân mật thiết với gần hai phần ba công ty lớn. Tôi nghe nói, cậu ta thậm chí có thể kéo theo các doanh nghiệp lớn như tập đoàn Đằng Vân, tập đoàn Giả thị đầu tư ở một khu vực bất kỳ lúc nào!

Phó thị trưởng Tori nghe vậy thì hoàn toàn sửng sốt, khiếp sợ không thôi.

Ông ta biết tập đoàn Chấn Bắc là tập đoàn tài chính lớn cấp thế giới. Hai năm qua, thành phố của bọn họ liên tiếp đưa ra đề nghị với phía khu Châu Phi của tập đoàn Chấn Bắc, muốn mời người ta tới đầu tư, kết quả ba lần khảo sát đối phương đều không tới.

Người Trung Quốc trẻ tuổi kia không ngờ là giám đốc điều hành khu Đại Trung Hoa ở tập đoàn Chấn Bắc!

Quả thật không thể tin nổi!

Còn nữa, tập đoàn Đằng Vân, tập đoàn Giả thị là những tập đoàn lớn ở phương đông, ngài Tori cũng nghe nhiều nên thuộc.

Bạch Tiểu Thăng kia chẳng những là đứng đầu một phương trong tập đoàn Chấn Bắc, còn không chỉ có quan hệ mật thiết với những doanh nghiệp lớn, mà còn có thể dễ dàng lôi kéo bọn họ tới đầu tư?

Điều này quả thật là không thể tưởng tượng!

Tay Phó thị trưởng Tori cầm điện thoại cũng không nhịn nổi mà hơi run rẩy, trong lòng kích động không thôi.

- Còn nữa, Tori, ngài có xem báo tin tức tài chính và kinh tế không? Ngài có biết doanh nhân Trung Quốc trước đây gây chấn động giới kinh doanh Bắc Mỹ, huyên náo đến mức trên thế giới đều biết đến là ai không?

Ngài Send hưng phấn hỏi.

- Chính là... ngài Bạch Tiểu Thăng này à?

Tori phó. Dài. Tiếng kêu kinh sợ nói.

Ông ta nhớ ra rồi, hình như đúng là cái tên này!

Ngài Send nghe được Phó thị trưởng Tori đã hiểu rõ thì lập tức hưng phấn nói:

- Vậy còn tính toán số người tới nhiều hay ít làm gì, có ngài Bạch Tiểu Thăng này là đủ rồi! Một mình cậu ta còn hơn cả hai thậm chí ba đoàn khảo sát!

Phó thị trưởng Tori không nhịn được nuốt nước bọt, không chịu nổi gật đầu, sau đó kịp phản ứng.

Mình đang gọi điện thoại đấy, gật đầu thì ngài Send không nhìn thấy đâu.

- Đúng rồi, các người có cố gắng tiếp đón ngài ấy chu đáo trên phương diện lễ tiết không? Chúng trước chuẩn bị nghi thức chào đón trước đó cho dù không tính là long trọng, nhưng cũng không tính là quá mất lễ nghi.

- A...

Phó thị trưởng Tori chợt lấy lại tinh thần, không tiện nói tiếp.

Ông ta “A” một tiếng làm cho ngài Thị trưởng Send bên kia phát hiện ra vấn đề.

Đối phương lập tức lạnh lùng nói:

- Sao vậy? Sẽ không phải là tiếp đãi có vấn đề gì chứ?

- Ngài Send, ngài yên tâm, chúng tôi nhất định sẽ tiếp đón ngài Bạch thật tốt! Tuyệt đối sẽ không để xảy ra bất cứ vấn đề gì đâu, tôi bảo đảm với ngài!

Tori giật mình một chút rồi nói ngay.

Ngài Thị trưởng Send nghe vậy liền trầm giọng nói:

- Ngài nếu đã biết tầm quan trọng của người khách này thì phải tiếp đón thật tốt cho tôi. Bây giờ tôi thật sự không có cách nào rời đi, trọng trách lại giao cho ngài! Nhớ căn dặn mấy doanh nghiệp của chúng ta, tuyệt đối đừng làm hỏng cho tôi!

Ngài Thị trưởng Send gằn giọng nói ra những lời cuối cùng này.

Phó thị trưởng Tori nghe vậy thì nuốt nước bọt, vội vàng đồng ý.

Sau khi bỏ điện thoại xuống, Phó thị trưởng Tori ngây người nhìn điện thoại trong tay đủ hai giây, sau đó vội gào lên với tài xế của mình:

- Nhanh! Quay lại, quay lại cho tôi! Phải lái nhanh, thật nhanh vào!

Bây giờ, trong lòng Phó thị trưởng Tori quả thật giống như trong trên chảo dầu, chỉ muốn nhanh chóng trở về.

...

Khi Bạch Tiểu Thăng khảo sát xong doanh nghiệp của ngài Lyme, Phó thị trưởng Tori đang giục tài xế lái xe liều mạng chạy về.

Trên đường đi, Phó thị trưởng Tori tính gọi điện thoại cho mấy chủ doanh nghiệp Feralas trước, nhưng nghĩ bọn họ đang đi cùng Bạch Tiểu Thăng, sợ là không rảnh nghe điện thoại, cũng không tiện nói gì, lúc này mới nhịn xuống.

Chờ nhóm người Bạch Tiểu Thăng ngồi uống hết một bình trà ở văn phòng của Luca, xe của ngài Phó thị trưởng Tori mới lao vào khu công nghiệp.

Bởi vì không biết đám người Bạch Tiểu Thăng ở đâu, ngài Tori gọi điện thoại cho một trong bốn chủ doanh nghiệp.

Thật là không khéo, ông ta bấm số điện thoại của Kars.

- Ngài Kars, vị khách quý kia bây giờ đang ở đâu?!

Vừa bắt đầu, Phó thị trưởng Tori đã sốt ruột hỏi.

- Khách quý? Khách quý nào?

Kars đang uống cà phê trong phòng làm việc của mình.

Vừa rồi, anh ta còn đang giễu cợt Luca vì một người Trung Quốc vô dụng mà bỏ ra trà ngon, đồ ăn ngon, còn lãng phí rất nhiều thời gian.

Đúng lúc này, Kars nhận được điện thoại của Phó thị trưởng Tori thì rất bất ngờ. Khi nghe được “khách quý” trong miệng của Phó thị trưởng, anh ta vẫn còn mờ mịt.

- Chính là vị khách quý Trung Quốc trẻ tuổi kia, ngài ấy đang ở đâu? Tôi muốn lập tức đi gặp ngài ấy!

Phó thị trưởng Tori vội vàng nói.

- Ở... chỗ ngài Luca uống trà.

Kars kịp phản ứng.

Nhưng sau đó, trên mặt Kars có vài phần kinh ngạc.

Sao doanh nhân Trung Quốc kia lại thành “khách quý” trong miệng của Phó thị trưởng Tori vậy?

- Được, tôi biết rồi, tôi sẽ lập tức tới ngay!

Phó thị trưởng Tori không nói thêm lời nào đã cúp máy.

Kars nhìn điện thoại bị ngắt mà ngẩn người, sau đó nhíu mày đứng dậy.

Anh ta mơ hồ cảm giác được chuyện này rất không bình thường, quyết định cũng đi qua xem thử.

Chờ Kars chạy tới chỗ dưới tầng của công ty Luca, lại thấy Phó thị trưởng Tori hơi béo với vẻ mặt vội vàng đi nhanh tới.

- Ngài Tori, ngài đây là?

Kars vội vàng tới đón, muốn hỏi thăm một lát.

Phó thị trưởng Tori khoát tay, hình như không rảnh nhiều lời với anh ta, ánh mắt hơi phức tạp nhìn anh ta giống như rất bất mãn khi anh ta không tiếp khách.

Trong lòng Kars tự nhiên thấy bất an, thấy Phó thị trưởng chạy vào trong thang máy thì cũng vội vàng đuổi theo.

Lúc này, Bạch Tiểu Thăng ở văn phòng ngài Luca, ngược lại trò chuyện với anh ra rất vui vẻ.

Hai người Feralas và Lyme tự nhiên uống trà, không người nào chen vào đề tài trò chuyện của bọn họ.

Đúng lúc này, bên ngoài vọng đến những tiếng bước chân dồn dập.

Sau đó, cửa văn phòng bị đẩy mạnh ra.

Mọi người không nhịn được nhìn sang.

Chỉ thấy Phó thị trưởng Tori kia thở hồng hộc, mắt sáng ngời, liếc mắt đã tìm được Bạch Tiểu Thăng. Ông ta hoàn toàn không để ý tới người bên ngoài, chạy nhanh tới, trên mặt tươi cười đầy vẻ nhiệt tình mà đám người Feralas chưa từng thấy qua.

Ông ta đi tới liền nắm chặt tay của Bạch Tiểu Thăng.

- Ngài Bạch Tiểu Thăng, tôi trân trọng đại biểu cho trên dưới thành phố, chân thành chào mừng ngài đến đây. Đây chính là vinh quang của thành phố Lin!

Feralas, Lyme, Luca và Kars tới sau đều nghẹn họng nhìn trân trối.

Sao phó thị trưởng Tori... giống như đổi thành một người khác vậy.

Người Trung Quốc trẻ tuổi này đáng được đánh giá như vậy sao?!

Bạn cần đăng nhập để bình luận