Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 1434: Chấm dứt phiền phức (1)

- Cậu thanh niên, nếu như cậu chịu trước mặt mọi người thừa nhận cậu vừa nãy dối trá, đồng thời lấy ra phối phương 'Gặp gỡ bất ngờ', cùng những phương pháp phối chế khác, tôi có thể cân nhắc khoan dung cậu!

Owen đại sư bỗng nhiên nói.

Đây chính là đang biểu lộ sự rộng lượng của hắn.

Bạch Tiểu Thăng không có để ý đến Owen đại sư, mà là cười tủm tỉm nhìn Phong Hướng Nam.

- Sự trừng phạt này cũng thật nặng nề ! Có điều, đáng tiếc, gia tộc của tôi không ở nơi này, mà ở phương Đông.

Đây là nguyên nhân cho sự ngông cuồng của cậu?

Phong Hướng Nam cười gằn muốn nói, lại bị Bạch Tiểu Thăng đưa tay ngăn cản.

Bạch Tiểu Thăng tiếp tục nói:

- Có điều, tôi ở bên này có một vài mối làm ăn, trên phương diện hợp đồng làm ăn hợp tác với một người, nếu các vị muốn tiến hành xử phạt như vậy đối với tôi, sẽ ảnh hưởng tới chuyện làm ăn giữa tôi và ngài ấy, chi bằng, tôi điện thoại hỏi hắn một chút xem tôi nên làm thế nào, được không?

Bạch Tiểu Thăng vừa cười liếc nhìn Owen đại sư đang đứng bên cạnh.

- Nếu như ngài ấy cũng cho rằng tôi nên hướng về Owen đại sư cúi đầu nhận sai, hướng về các vị đang đứng ở đây nhận lỗi, vậy tôi nhất định sẽ nghe theo.

Thái độ trong lời nói này của Bạch Tiểu Thăng khiến cho trên mặt của Phong Hướng Nam, Dyson mang theo nghi hoặc, thậm chí nhìn nhau tự hỏi.

Tên tiểu tử này rốt cục muốn làm gì, xin lỗi cũng cần đối tác làm ăn cho ý kiến sao?

Tiểu tử này nếu không phải đầu óc có bệnh, thì chính là đang đùa bỡn bọn họ đi!

Sau đó hai người nhìn thấy, Bạch Tiểu Thăng thật sự lấy điện thoại di động từ trong túi ra bắt đầu tìm kiếm tên người cần gọi.

Hay là, hắn là muốn hỏi một câu chúng ta ở nơi này có sức ảnh hưởng lớn bao nhiêu, có thể ảnh hưởng đến chuyện làm ăn của gia tộc hắn ở bên này thật hay không?

Phong Hướng Nam cùng Dyson liếc mắt nhìn nhau, đồng dạng suy nghĩ như vậy.

Dyson cũng gần như là ý nghĩ này.

Những người khác cũng rơi vào trong sương mù, mờ mịt nhìn chằm chằm động tác của Bạch Tiểu Thăng.

Bạch Tiểu Thăng tìm tới dãy số cần tìm, bắt đầu gọi. Chỉ chốc lát sau, điện thoại tựa hồ là đã được kết nối

- Đang họp sao? Xin lỗi vì đã quấy rầy ngài.

Bạch Tiểu Thăng ở trước mọi người, đối với mấy trăm người đang chăm chú theo dõi hắn, cười thong dong gọi cú điện thoại này.

Phần khí thế này quả thật không ai có.

- Không sai, tôi đến tửu trang Filo rồi, tiệc rượu còn chưa bắt đầu, đúng, còn chưa bắt đầu.

- Có điều tôi cùng một vị gọi là Owen, là đại sư trong hiệp hội công nghiệp rượu, tỷ thí một hồi. Kết quả? Tôi thắng. Ha ha, chê cười rồi chê cười rồi, chỉ là nhất thời hứng thú mà thôi.

Bạch Tiểu Thăng phát ra tiếng cười nhẹ nhàng khoan khoái.

Người bên ngoài không nhịn được khóe mắt khóe miệng co giật, dựa vào hứng thú nhất thời liền thắng bậc đại sư?

Loại trâu bò cỡ này có thể thổi tung trời rồi

Owen đại sư nghe được những lời này sắc mặt lập tức trở nên âm trầm, nhưng vẫn cố gắng nhịn xuống.

- Có điều hình như vị đại sư kia không muốn chịu thua, đúng, đương nhiên rất không vui!

Bạch Tiểu Thăng nhìn Owen đại sư, ánh mắt nhìn về phía Phong Hướng Nam đang chờ, ánh mắt chìm xuống, giọng nói cũng nặng hơn rất nhiều.

- Sau đó thì sao à, sau đó có một đám đại nhân vật đến chỗ tôi. Có nhà họ Phong - Phong Hướng Nam tiên sinh, nhà họ Wright.

- Dyson tiên sinh, còn có cả bảy tám lão đại kinh doanh rượu ở Châu u.

- Bọn họ nói, nếu như tôi không trước mặt mọi người chịu nhận lỗi với Owen đại sư, không chịu nhận lỗi với bọn họ, vậy thì tôi cùng gia tộc của tôi liền gặp phải tai ương, đồng nghĩa với việc là ăn ở đây của tôi sẽ gặp tai họa.

- Cái uy hiếp này thật đáng sợ, vì lẽ đó tôi muốn hỏi ngài một chút, xem tôi nên làm như thế nào!

Bạch Tiểu Thăng ngoẹo cổ gọi điện thoại, nhìn Phong Hướng Nam đang đứng chờ ở bên kia.

Nói đến câu nói sau cùng, khí thế trên người Bạch Tiểu Thăng bỗng nhiên thay đổi.

Người tầm thường, chỉ có thể có cảm giác lạnh lẽo, cảm giác cậu thanh niên kia ánh mắt trở nên làm người ta chấn động cả hồn phách, ngay cả khi trên mặt hắn đang mỉm cười, nhìn qua cũng làm cho người không hiểu ra sao, trong lòng lạnh lẽo.

Phong Hướng Nam, Dyson đột nhiên có cảm giác có một dòng khí lạnh từ cột sống bốc lên, hai con mắt trong nháy mắt thu nhỏ lại.

Bọn họ có thể nhận ra được, cậu thanh niên trước mắt này, trên người tựa hồ có thêm một món đồ gì đó đủ để bọn họ đều không rét mà run!

- Đưa điện thoại cho bọn họ sao? Được!

Bạch Tiểu Thăng cười tay đưa điện thoại di động trong tay đưa cho Phong Hướng Nam.

Phong Hướng Nam cau mày, có chút do dự cầm lấy điện thoại di động, đặt ở bên tai lắng nghe.

Dyson ngưng thần nhìn hắn.

Tất cả mọi người đều nhìn Phong Hướng Nam.

Phong Hướng Nam khi nghe xong nội dung trong điện thoại, ngắn ngủi mấy giây, cả khuôn mặt đều trở nên trắng bệch như tờ giấy, thậm chí hô hấp đều có vẻ có mấy phần gấp gáp, cái trán óng ánh mồ hôi.

Dyson đang đứng ở một bên cũng phải há hốc mồm.

Từ khi hắn quen biết Phong Hướng Nam, chưa bao giờ thấy hắn có dáng vẻ ấy, lại còn ngay trước mặt mọi người.

Không đầy một phút đồng hồ, Phong Hướng Nam đã liên thanh trả lời với người trong điện thoại, giọng nói thật nhỏ nhẹ.

- Vâng, vâng. Tốt, tốt rồi. Ngài yên tâm!

Một giây trước đó còn cao cao tại thượng là chủ nhà họ Phong, bây giờ nhìn lại, liền giống như một công nhân nhỏ.

Sau đó, Phong Hướng Nam để điện thoại di động xuống, lại hai tay cung kính đưa lại cho Bạch Tiểu Thăng, ánh mắt lộ ra chấn động, hồi hộp cùng kính nể.

Bạch Tiểu Thăng nhận lại điện thoại di động, cười tủm tỉm nhìn về phía Phong Hướng Nam.

- Còn muốn tôi nói xin lỗi sao, Phong tiên sinh?

Bạch Tiểu Thăng ân cần hỏi thăm.

Phong Hướng Nam hai tay đồng loạt đong đưa, trưng ra nụ cười chân thành nhất đối với Bạch Tiểu Thăng.

- Hiểu lầm, tất cả đều là hiểu lầm. Tôi làm sao có thể để cậu phải xin lỗi chứ!

Phong Hướng Nam chuyển hướng nhìn sang Owen đại sư, nụ cười dần chìm xuống, hung ác trừng mắt, đem một bụng đầy ắp lửa giận trút xuống.

- Tôi nói Owen, con người của ông tại sao lại như thế được chứ! Thua chính là thua, làm sao còn chết không chịu thừa nhận! Thân là một đại sư, ông còn biết xấu hổ không hả!

Phong Hướng Nam, tộc trưởng của gia tộc họ Phong, một trong ba công ty rượu vang lớn ở châu u.

Sau khi nói chuyện với ai đó thông qua điện thoại của Bạch Tiểu Thăng, thái độ của ông ta về đại sư Owen liền thay đổi một trăm tám mươi độ.

Thậm chí trước mặt bao nhiêu người, công khai hỏi đại sư Owen còn biết xấu hổ hay không?

Đây là tình huống như thế nào vậy!

Tộc trưởng Phong gia điên rồi sao?

Mấy trăm người trong hội trường, trong nháy mắt trở nên yên lặng.

Nét mặt của mọi người có chút căng thẳng và khó tin.

Cho dù đó là những người bên cạnh Phong Hướng Nam, Dyson hay những vị khách trong hội trường, từng người một đều cảm thấy bất ngờ.

Đặc biệt, tông giọng cuối cùng của Phong Hướng Nam quá to, giống như sấm sét.

Từng câu chữ rõ ràng đến mức không thể không nghe rõ.

Hai mắt đại sư Owen mở to, khẽ cử động môi, lúc đầu ông ấy còn thề rằng sẽ đem về một chút mặt mũi để đối diện với Phong Hướng Nam.

Trong nháy mắt, đại sư Owen liền bị Phong Hướng Nam mắng.

Còn ngay trước mặt nhiều người như vậy.

Đại sư Owen cũng thấy Phong Hướng Nam đã đứng trước mặt ông với khuôn mặt đầy giận dữ.

Dường như ông ta đã phải chịu một nỗi ủy khuất lớn do chính mình gây ra.

Bên cạnh đại sư Owen, Dyson giật mình nhìn người bạn cũ, đối thủ cũ của mình, rồi chuyển hướng nhìn xuống chiếc điện thoại trong tay của Bạch Tiểu Thăng.

Có thể làm Phong Hướng Nam trong nháy mắt thay đổi lập trường, thậm chí không thương tiếc trước mặt mọi người trở mặt với một bậc thầy trong Hiệp hội rượu vang.

Bên kia đầu dây là ai?

Dyson cảm thấy sự lạnh lẽo từ phía sau, ngẩng đầu lên nhìn thấy nụ cười điềm tĩnh của Bạch Tiểu Thăng nó làm cho cơ thể ông ta bỗng xuất hiện cái gì đó khiến cho ông ta cảm thấy sợ hãi.

Dyson nghĩ thầm:

- Người thanh niên này, lai lịch không bình thường.

Đám đông lúc đầu hả hê, hai anh em Phong Mạch Ngữ và Phong Mạch Yên đang mong đợi Bạch Tiểu Thăng bị bẽ mặt, giờ lại chính mắt nhìn thấy tộc trưởng “phản bội” gia tộc, nụ cười trên mặt trở nên cứng đờ, ánh mắt kinh ngạc.

Sự việc xảy ra quá nhanh, đến mức đại não không thể nhận thức được vấn đề.

Antonio cũng chỉ biết trợn tròn mắt, không biết bên kia rốt cục xảy ra chuyện gì.

Bọn họ, lúc đầu vô cùng lo lắng cho Bạch Tiểu Thăng, thậm chí Mạc Hân và Allen đứng cách xa Lâm Vi Vi và Lôi Nghênh cũng ngơ ngác tại chỗ, luống cuống không biết nên làm thế nào.

Còn Demi Rose ở phía sau, âm thầm cười nhếch miệng đùa cợt.

Phong Hướng Nam hiện biết mình đã động vào một khối sắt lớn.

Kỳ thực ban đầu, Demi Rose cũng muốn để mắt đến nhà họ Phong nhưng họ thật sự không có may mắn đó.

Dù sao loại “chuyện tốt” này không thể để một mình nhà Hawke “độc hưởng” được.

Tuy nhiên, khi nhìn thấy điều này, cô cũng biết rõ điều đó là không thể nào, trong lòng thật sự có chút hối tiếc.

Phong Hướng Nam đi về phía thương nhân Trung Quốc. Phản ứng trong chớp nhoáng này cùng với hành động khoa trương bù đắp cho sự thô lỗ của ông ta lúc đầu.

Với lại ông ta là cha của Mạc Hân.

Đối với Phong gia, e rằng Bạch Tiểu Thăng sẽ không động đến.

Demi Rose bất đắc dĩ thở dài.

Nhà họ Phong không có hành động, vậy nhà họ Wright, Bạch Tiểu Thăng sẽ có hành động gì tiếp theo?

Đầu tiên, không có lý do gì để “nặng bên này nhẹ bên kia”. Thứ hai, Allen thật sự may mắn, anh ta vô tình là chỗ dựa của Bạch Tiểu Thăng, được Bạch Tiểu Thăng coi như một người bạn tốt.

Nhà họ Wright cũng xem như thoát khỏi một vấn đề lớn.

Bạn cần đăng nhập để bình luận