Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 456: Tôi muốn nói tôi không biết rõ tình hình, cậu tin không?



Bạch Tiểu Thăng đi lại vững vàng, nhẹ nhàng, nhìn như không nhanh nhưng kì thực không kém hơn chạy là bao, như là đạp theo gió mà đi.

Nơi này xác thực khó tìm, bất quá cuối cùng vẫn tìm được.

Nhìn đằng xa đông nghịt hai mươi mấy cái thân ảnh, thần sắc hắn vẫn ung dung, không hề sợ hãi!

Trước mắt dưới cơn giận, không cần nói hai mươi người cho dù là hai trăm người đều phải chết!

Núi đao biển lửa!

Cũng phải đem Lâm Vi Vi cứu ra!

Bất quá đến gần một chút, Bạch Tiểu Thăng thấy rõ ràng hai người cầm đầu, một là Doãn Đông Lôi, một người khác làm cho hắn có chút sững sờ.

Vậy mà. . . Là Lôi Nghênh? !

Lôi Nghênh, làm sao ở cùng với Doãn Đông Lôi, không lẽ chuyện này cậu ta cũng có phần?

Bạch Tiểu Thăng không muốn tin tưởng, nhưng mắt thấy như thế, cậu lập tức chau mày.

Hai bên cách xa nhau hai mươi mét, Lôi Nghênh di chuyển.

- Tốt, cao thủ rốt cục cũng xuất thủ!

Doãn Đông Lôi kích động xoa tay, trông mong muốn nhìn xem cao thủ họ Lôi này sẽ đối phó với Bạch Tiểu Thăng như thế nào. Muốn nhìn xem Bạch Tiểu Thăng sẽ bị cao thủ trước mắt này đánh cho ngã xuống!

Doãn Đông Lôi thật là mong đợi gần chết.

Hai mươi mét. . . Mười lăm mét. . .

Bạch Tiểu Thăng vẫn như cũ bất động.

Ra vẻ, tiếp tục giả bộ!

Lập tức hắn ta sẽ giả không được nữa!

Doãn Đông Lôi thầm nghĩ, cùng lão Dương đang đứng bên người nói,

- Lão Dương, đừng nghĩ ông là người đại diện ở Quyền Thị thì hay, những việc động thủ như thế này ông không hiểu biết bằng tôi đâu!

- Cao thủ so chiêu, bất biến ứng vạn biến, lấy tĩnh chế động, cái này chính là sách lược đối đầu!

- Bất quá, lần này hắn ta có thể khinh thường, hắn ta không biết rõ chúng ta mời tới một vị cao thủ tuyệt thế! Hắn muốn tiếp cận Lôi ca căn bản là không có cơ hội! Vị Lôi ca này, tốc độ quyền chân rất nhanh, ông và tôi đã tận mắt nhìn thấy! Nhanh như gió táp, nhanh như thiểm điện, trong vòng năm mét tuyệt đối không có bất kỳ ai có cơ hội tiếp cận!

Lão Dương vừa nghe vừa liên tiếp gật đầu.

Vị Doãn Nhị thiếu gia này phi thường có tiềm chất lý giải về đánh nhau!

Nói đến thật kích thích, ngay cả chính mình cũng bắt đầu chờ mong một màn long tranh hổ đấu này.

Hai mươi người đang đứng ở phía sau có một số người nghe được nội dung cuộc trò chuyện của hai người lập tức cũng mong chờ, ánh mắt sốt ruột, muốn nhìn một chút cao thủ so chiêu là như thế nào.

Nhưng mà, Lôi Nghênh tiếp cận Bạch Tiểu Thăng trong khoảng cách năm mét rồi nhưng Bạch Tiểu Thăng vẫn như cũ không có động tác gì.

Lôi Nghênh dừng bước đứng cách Bạch Tiểu Thăng khoảng hai mét.

Bọn người Lão Dương nhịn không tim cũng đập loạn.

Nhưng mà, một màn quyền trong tưởng tượng cũng chưa từng xuất hiện, hai người cứ như vậy nhìn nhau bất động.

Lão Dương hồ nghi liếc nhìn Doãn Đông Lôi một cái.

Doãn Đông Lôi cũng sững sờ nhưng sau đó lập tức gật gật đầu.

- Cao thủ so chiêu, chung quy coi trọng nhất vẫn là tác phong, cái này chúng ta là những người bình thường sẽ không hiểu được. Khả năng là nhìn thấy người so với mình không sai biệt lắm sẽ sinh ra một loại kính trọng lẫn nhau. . .

Lão Dương nghe xong gật đầu không ngừng.

Những người ở đằng sau nghe được, cũng không nhịn được mà gật đầu.

Cao thủ thế giới, bọn họ người bình thường không hiểu được.

Bên kia.

Lôi Nghênh cùng Bạch Tiểu Thăng đối mặt.

Thấy được vẻ mặt tức giận của Bạch Tiểu Thăng, Lôi Nghênh chần chờ một tý rồi mở miệng nói,

- Nếu như tôi nói với cậu, tôi chỉ biết người đến là một cao thủ, chỉ muốn tới đọ sức một tý, không biết người đó là cậu, càng không biết những người kia làm cái gì, cậu có tin tôi không?

Lôi Nghênh nói một hơi như thế. Ánh mắt Bạch Tiểu Thăng dừng một chút.

- Tôi tin!

Bạch Tiểu Thăng không chút do dự trả lời.

Lôi Nghênh ngược lại sững sờ,

- Cậu. . . Tin? !

Hắn không nghĩ tới Bạch Tiểu Thăng nói dứt khoát như thế.

- Cậu xưa nay không giải thích, cũng không giỏi giải thích dài dòng như vậy, nếu như cậu cùng tôi giải thích, vậy tôi tin cậu!

Bạch Tiểu Thăng quả quyết nói.

- Cám ơn cậu!

Lôi Nghênh chân thành nói, sau đó nở một nụ cười với Bạch Tiểu Thăng,

- Kỳ thật, tôi là tới tìm cậu, tôi muốn làm trợ lý cho cậu!

- Rất hoan nghênh!

Bạch Tiểu Thăng gật đầu một cái, đưa tay qua.

Lôi Nghênh vừa đưa tay qua, hai bàn tay nắm lại một chỗ.

- Động thủ, rốt cục cũng động thủ rồi!

Doãn Đông Lôi kích động.

- Bọn họ giống như nắm tay a.

Lão Dương hoài nghi nói.

Doãn Đông Lôi sững sờ.

Sau khi buông tay ra, Bạch Tiểu Thăng nhìn về phía Doãn Đông Lôi với ánh mắt sắc bén.

- Người kia, bắt cóc nữ trợ lý của tôi!

Lôi Nghênh gật gật đầu, quay lại nhìn Doãn Đông Lôi bên trong ánh mắt có một đạo hung ác.

- Ta nhổ, bọn họ quen biết nhau!

Doãn Đông Lôi la hoảng lên.

Lão Dương nhịn không được liếc mắt.

Thì ra đến bây giờ ngài mới nhìn ra, uổng phí vừa rồi ngài nói chuyện đặc sắc như vậy. . .

Bạch Tiểu Thăng cất bước đi về phía bọn người Doãn Đông Lôi, Lôi Nghênh cũng đi theo sau.

Hai người khí thế hùng hổ làm cho Doãn Đông Lôi sợ vỡ mật.

Bất quá, hắn lập tức nghĩ tới bọn họ bên này có đến hai mươi hảo thủ, nếu cùng một chỗ xông lên thì một cao thủ có thể đánh nổi với bao nhiêu đây người sao!

Dũng khí của Doãn Đông Lôi lại trở về.

- Lên cho tôi! Lên! Đánh ngã bọn họ!

Doãn Đông Lôi lập tức ra lệnh.

Hai mươi người nhìn nhau cũng không khách khí nữa, hướng về phía hai người Bạch Tiểu Thăng tiến lên.

- Lúc trước cậu có hỏi tôi, hai ta ai lợi hại hơn.

Bạch Tiểu Thăng nói với Lôi Nghênh một câu cũng không quay đầu lại.

- Lúc này chúng ta liền so xem ai đánh ngã nhiều người nhất!

- Được.

Lôi Nghênh khẽ quát một tiếng, nhìn về phía những người kia, ánh mắt vô cùng lạnh lùng, khóe miệng còn mang theo nụ cười khinh miệt.

Sau ba phút, Doãn Đông Lôi, lão Dương nhìn nhau hai mắt đăm đăm.

Sau năm phút, hai người đã cảm thấy choáng váng!

Cao thủ, thật là cao thủ.

Bạch Tiểu Thăng, Lôi Nghênh như là hai đoàn tàu cao tốc, trực tiếp xông vào trong đám người, động tác kia nhanh đến để cho người ta không kịp nhìn, quyền cước của bọn họ thậm chí để cho người ta nhìn không rõ, mỗi lần tiếp xúc sẽ có một người bị đánh ngã xuống đất.

Cấp tốc, hiệu suất cao, lăng lệ vô cùng!

Hai người chỉ tấn công không phòng thủ, nhưng lúc bọn họ phối hợp với nhau lại vô tình trở nên vô cùng hòa hợp, vừa vặn là người này phòng thủ sau lưng cho người kia. Hai người này tùy ý chém giết bên trong hai mươi người.

Không ngừng có người nằm xuống, không ngừng có người kêu thảm, rên rỉ.

Chỉ có năm phút đồng hồ đã có một nửa số người ngã xuống đất không dậy nổi.

Một nửa số người còn lại thì bị dọa cho sợ vỡ mật.

Bọn họ muốn chạy lại bị hai người kia đuổi theo, bị đánh ngã trên đất như là đứa bé yếu đuối.

Thậm chí có người kêu trời trách đất, thật là khiến người khác không đành lòng nhìn thẳng. . .

Doãn Đông Lôi cùng lão Dương chỉ ngây ngốc đứng nhìn nhìn, thẳng đến khi người cuối cùng bị đánh ngã, hai người mới dừng lại.

Mười phút đồng hồ, đủ mười phút đồng hồ?

Hai mươi người bị hai người đánh ngã.

Điều này nói ra, có người tin sao. . .

Võ hiệp cao thủ xuyên không đô thị a. . .

Hai chân Lão Dương run rẩy phải vịnh vào Doãn Đông Lôi mới không bị ngã.

- Tôi mười người, cậu cũng mười người, xem ra chúng ta ngang tay rồi.

Lôi Nghênh hướng Bạch Tiểu Thăng cười nói.

Bạch Tiểu Thăng cũng cười một tiếng.

Đây là Lôi Nghênh nhường hắn.

Sau đó, sắc mặt của Bạch Tiểu Thăng lại trở nên âm trầm đi về phía Doãn Đông Lôi.

- Ngươi, ngươi muốn làm gì?

Doãn Đông Lôi kêu lên một tiếng đầy sợ hãi.

- Vi Vi ở đâu? !

Sắc mặt của Bạch Tiểu Thăng âm trầm đến đáng sợ.

- Người phụ nữ kia, tôi không có bắt cóc nàng, nàng đang ở tại một quán cà phê ở trung tâm thành phố! Không tin, cậu bây giờ có thể gọi cho thuộc hạ của tôi, hắn ta đang ở bên kia. . .

Doãn Đông Lôi gấp giọng nói.

Điểm này, hắn không thẹn với lương tâm!

- Ông chủ, ông chủ người phụ nữ này tôi đã đưa tới cho ngài!

Bỗng nhiên có người hô to.

Doãn Đông Lôi cứ như vậy nhìn Tiểu Vũ mang một người phụ nữ, đang khó khăn đi tới.

Hắn, triệt để choáng váng.

Nửa ngày sau Doãn Đông Lôi mới chuyển cái cổ hướng về phía Bạch Tiểu Thăng, cười so với khóc còn khó coi hơn.

- Tôi muốn nói tôi không biết rõ tình hình, cậu . . có tin không?

Bạn cần đăng nhập để bình luận