Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 901: Loạn, toàn bộ loạn



Bộ sự vụ nhận được báo cáo của Lâm Ngọc trước, sau đó mấy tiếng đồng hồ thì mới lại nhận được báo cáo của Bạch Tiểu Thăng.

Thời điểm có người thông báo cho Lý Hạo Phong thì bản báo cáo kia của Bạch Tiểu Thăng cũng vừa xong.

Người kia cũng là nhận thấy có hai bản báo cáo gửi tới trong thời gian rất gần, lại là đến cùng từ một thành phố, bởi vì có vết xe đổ lần trước cho nên hắn nhanh chóng đi báo cáo.

Thời điểm hắn đang báo cáo cho Lý Hạo Phong thì bản báo cáo kia của Lâm Ngọc đang bị tranh nhau truyền đọc, đồng thời dẫn phát một hồi chấn động.

- Lúc này mới cách nhau có nửa tháng, liền luân phiên xét xử ba công ty, hiệu suất làm việc của sự vụ quan Lâm Ngọc này thật sự là không thể nói hết được.

- Đúng như vậy. Sự vụ quan Lâm Ngọc ra tay thì người ở phía dưới nên phải cẩn thận một chút á!

- Lần trước, sự vụ quan Lâm nhất thời thiếu giám sát, để xảy ra sơ sẩy làm cho người ta chỉ trích. Tâm cảnh như thế mà lại còn hoàn toàn không có bị ảnh hưởng. Sau khi ổn định lại chứng tỏ được huy hoàng. Lợi hại! Đây mới là tinh thần mẫu mực của sự vụ quan của chúng ta.

- Báo cáo gần đây nhất của sự vụ quan Lâm Ngọc, đều cẩn thận chi tiết, hoàn mỹ đến mức không thể bắt bẻ được.

- Kỳ thực, bây giờ suy nghĩ một chút, coi như là lúc trước, cái vụ án mà sự vụ quan Lâm Ngọc sơ sót kia. Bất quá cũng chỉ là không điều tra vấn đề rõ ràng, lỗi lầm cũng không lớn lắm. Chúng ta không nên chỉ trích hắn.

- Tiêu điểm của bộ sự vụ chúng ta, vĩnh viễn là tiêu điểm! Đáng giá cho mọi người chúng ta học tập!

Đám người tán thưởng liên tục.

Nói cho cùng, đây bất quá cũng chỉ là một bản báo cáo mà thôi, có thể nhấc lên một phen chấn động như thế, cũng là hơi có chút cường điệu.

Trong vấn đề này, có thể có người đứng sau thúc đẩy.

Cái này hoàn toàn có thể hiểu được.

Dù sao thì, Lâm Ngọc làm sự vụ quan gương mẫu nhiều năm như vậy cũng không phải là làm chơi. Người ủng hộ, kẻ sùng bái nhiều vô số kể.

Lại thêm một lãnh đạo sự vụ quan Trầm Bồi Sinh có mối quan hệ rộng rãi.

Tất cả đều tỏ thái độ tán thành.

Nhưng mà thời điểm chân chính náo nhiệt, chính là từ lúc báo cáo của Bạch Tiểu Thăng được gửi đến.

Ở nơi nào có người thì ở địa phương đó có phân tranh, cho dù là ở bộ sự vụ đi chăng nữa thì điều đó vẫn xảy ra.

Cái tiêu điểm Lâm Ngọc này, có người ưa thích, có người theo đuổi, tự nhiên cũng có người căm thù, có người đang chờ xem trò cười.

Đương nhiên những người kia bình thường sẽ giấu kín, thậm chí có xem xét ngôn ngữ cùng với hành động của bọn họ thì cũng không nhất định có thể phát hiện ra được là bọn hắn có địch ý đối với Lâm Ngọc.

Cái gì gọi là “lòng người khó đoán”, cái gì gọi là “mộc tú vu lâm, phong tất hồi chi” (cây có mọc thành rừng cũng sẽ bị gió thổi cho bật rễ)

Lần trước, Lâm Ngọc bất quá chỉ phạm vào một sai lầm nho nhỏ, sau cùng lại trở thành “thần thoại kết thúc”, thành “sai lầm cực lớn”, cái này có thể thấy được một chút ít.

Rất rõ là có một số người ở trong bóng tối âm thầm thúc đẩy.

Hiện tại, Bạch Tiểu Thăng lại gửi báo cáo đến, hai bên cách nhau bất quá chỉ là mấy tiếng, mà lại là cùng từ một thành phố gửi tới.

Vừa đúng lúc, sự vụ quan phụ trách xét duyệt lại là người ở bên trong bóng tối có sự khó chịu đối với Lâm Ngọc.

Thế là, bản báo cáo này của Bạch Tiểu Thăng, trong thời gian rất ngắn liền bị khuếch tán ra ngoài.

Lần trước, Bạch Tiểu Thăng “chiến” với Lâm Ngọc, Bạch Tiểu Thăng chiến thắng.

Lần này, “phong ba tái khởi”, người khó chịu với Lâm Ngọc, đơn giản là “đặt kỳ vọng rất cao” đối với Bạch Tiểu Thăng.

Tiếng tăm của Bạch Tiểu Thăng cấp tốc được dựng lên.

- Sự vụ quan Bạch Tiểu Thăng cũng thật là lợi hại, ngày nhận chức đầu tiên đã hạ anh em Trần Cửu Thiên, Trần Cửu Tranh xuống. Phải biết rằng, đây chính là một người phụ trách khu vực, một người là người phụ trách sản nghiệp của tỉnh.

- Hơn nữa người ta không thích danh tiếng, làm xong việc liền chủ động đi tuần tra, tuổi trẻ tài cao không tự mãn, đích thực là làm cho người ta tán thưởng.

- Ngài nhìn xem, ra ngoài tuần tra chỉ có mấy ngày, liền phát hiện ra Trương Khải người quản lý công ty bất động sản Vân Phong, còn không sợ quyền uy của sự vụ quan Lâm Ngọc, dũng cảm báo cáo, chứng minh tính chính xác của mình.

- Lúc này mới qua được bao nhiêu ngày, lại điều tra thêm một vụ, vẫn là nhằm vào một công ty con cỡ lớn.

Tiếng tăm của Bạch Tiểu Thăng ở chỗ người ủng hộ Lâm Ngọc tự nhiên là không tốt đẹp chút nào. Nói rằng Bạch Tiểu Thăng nhận chức thời gian ngắn, tuy rằng sáng chói nhưng mà tư lịch không đủ, kinh nghiệm khuyết thiếu.

Bên ủng hộ Bạch Tiểu Thăng tự nhiên phản bác, nói rằng bộ sự vụ không phải là nơi mà dùng tư lịch cùng kinh nghiệm để kiếm cơm, cái cuối cùng phải nhìn vào cũng vẫn là thành tích.

Nói về thành tích, mặc kệ là ủng hộ Bạch Tiểu Thăng hay là ủng hộ Lâm Ngọc đều lập tức bắt đầu nghiên cứu hai bản báo cáo được gửi lên.

Đây mới là bằng chứng có sức thuyết phục nhất. Cả hai bên đều kìm nén muốn ném gạch về phía đối phương.

Bên phía Lý Hạo Phong, cũng không có vội vã đi tới khu trực ban.

Lý Hạo Phong cũng là trong thời gian ngắn nhất, tiến hành xem xét so sánh.

Lần này, không thể như lần trước được, hoàn toàn không có bất cứ sự chuẩn bị nào, đối mặt với một đám cấp dưới ồn ào. Làm cho mình chỉ có thể lấy quyền uy mà cưỡng chế.

Lần này, phải có tâm lý nắm chắc được vấn đề.

Lý Hạo Phong hạ quyết tâm.

- Hi vọng đừng có để tôi tìm được cái cớ, để cho bất kỳ người nào giảng hòa cho bọn hắn!

Lý Hạo Phong xem báo cáo đồng thời còn có chút sợ, sợ rằng hai người trẻ tuổi mà mình vừa ý này, lại một lần nữa ở một công ty, một người mang trách nhiệm trên thân đối chọi đối lập, vậy thì cực kỳ rất không ổn.

- Xem ra, mình phải báo lại cho Hạ lão, không cho phép hai con hàng này đi vào cùng một tỉnh, không! Không cho phép bọn hắn ở cùng một phân khu điều tra!

Lý Hạo Phong còn có chút tâm tư, dưới đáy lòng chỉ là vui đùa một chút.

- Muốn như thế chỉ có chia ra để trị, một tên ném tới Giang Bắc, một đứa ném tới Giang Nam mới tốt! Cũng bớt cho chúng ta phải quan tâm!

Tuy nhiên biết rõ Hạ Hầu Khải dùng Bạch Tiểu Thăng để quấy nên cái cục diện này, nhưng mà hắn vẫn như cũ không hi vọng hai người kiệt xuất như thế cùng chết.

Đại khái xem qua báo cáo, Lý Hạo Phong nhịn không được mà thở dài ra một hơi.

Còn tốt!

Lần này là Bạch Tiểu Thăng và Lâm Ngọc nhắm vào hai công ty khác biệt, gửi lên báo cáo điều tra về người phụ trách khác biệt.

Còn tốt là hai người này không có để mắt tới cùng một cái mục tiêu.

Tuy nhiên, đều ở cùng một thành phố…

Vừa mới cảm thấy may mắn xong, Lý Hạo Phong bỗng nhiên nhíu mày lại, thở một cái biểu lộ sự bất an, thậm chí còn vỗ đùi.

- Hỏng bét, kiểu này lại muốn xảy ra chuyện rồi!

Lý Hạo Phong lo lắng không sai, bên kia, hai bên sự vụ quan đã đem hai bản báo cáo so sánh xong xuôi.

Người ủng hộ Bạch Tiểu Thăng thì khí thế dâng cao.

- Sự vụ quan Bạch Tiểu Thăng điều tra công ty này, so sánh mà nói thì thực lực có thể gấp ba lần công ty mà sự vụ quan Lâm Ngọc điều tra. Quả nhiên là sự vụ quan quan kiểu mới, đã không ra tay thì thôi chứ đã ra tay thì chỉ có bắt lớn không bắt nhỏ!

Ngụ ý lời này là nói Lâm Ngọc chỉ là bóp quả hồng mềm mà thôi.

- Sự vụ quan Bạch Tiểu Thăng không có vòng sáng, không có bối cảnh, không cần chứng minh bản thân mình, cho nên mới có thể để cho tâm tình bình lặng, không kiêu không gấp mà an tâm xử lý vụ án lớn.

Lời này ngụ ý là Lâm Ngọc luân phiên tìm ra công ty có vấn đề, là do vội vàng lập lại uy danh, yêu quý danh tiếng, hào quang.

- Hai vị sự vụ quan đều xuất sắc giống nhau, cùng là ở một thành phố có thể nắm bắt được những công ty có vấn đề khác nhau. Chỉ là, sự vụ quan Lâm Ngọc làm sao chỉ có thể nhìn chằm chằm vào vấn đề loại nhỏ, trong này không lẽ…

Lời này nghe có chút tiêu diệt lòng người.

Đông đảo nghị luận hội tụ lại, giống như là một thanh kiếm sắc bén, chỉ thẳng vào sự vụ quan xuất sắc nhất nhiều năm là Lâm Ngọc.

Bảo hắn là phong cảnh vô lượng, thanh danh ở bên trên che đậy người khác!

Bảo hắn chúng tinh phủng nguyệt ( các vì sao quay quanh mặt trăng) – che đậy hào quang của người khác.

Bảo hắn đặt mục tiêu tối cao, muốn đi lên lãnh đạo sự vụ quan!

Kể cả những người trung lập, cũng đều trợ giúp vào muốn nhìn xem náo nhiệt.

Lúc Lý Hạo Phong đi tới sảnh trực ban, đã nghe được mấy tầng đều bát nháo loạn xị, tranh cãi lẫn lộn nhao nhao.

Thậm chí còn xảy ra xô xát thân thể.

Đây còn là bộ sự vụ sao! Đều đã trở thành dân chợ búa đầu đường rồi!

Lý Hạo Phong thực sự tức giận vô cùng.

Những nơi hăn đi qua, đều là lời lẽ nghiêm khắc tàn khốc, ngón tay chỉ người xung đột kịch liệt nhất:

- Câm miệng cho tôi, cậu đi viết kiểm điểm, còn có cậu, cậu!

Lý Hạo Phong mệt mỏi dập lửa.

Nhưng tin tức một khi đã truyền ra, tựa như cơn đại hồng thủy, không thể nào vãn hồi lại được!

Bạn cần đăng nhập để bình luận