Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 920: Tình huống như thế nào?!



Cuộc nói chuyện của Bạch Tiểu Thăng cùng Quý Minh Dương kéo dài đến ba giờ chiều vẫn chưa thể kết thúc được.

Vừa kết thúc vấn đề này lại nhảy ra vấn đề khác, Quý Minh Dương đã không kịp trở về Trung Kinh. Một phương diện khác, Trử Hưng Vân vì cuộc nói chuyện này nên đã thay đổi lịch trình của ngày hôm nay, thậm chí còn từ chối đi đến mấy cái hội nghị nhỏ không quan trọng.

Sau khi Tống Hà ba lần bốn lượt nhắc nhở, đã không còn nhiều thời gian, lúc này Trử Hưng Vân mới dừng lại.

Biết được mấy người Bạch Tiểu Thăng còn phải ở Vân Hải thêm một khoảng thời gian, Trử Hưng Vân rất vui mừng, liền bảo Tống Hà ghi lại tên khách sạn mà họ ở lại, để lần sau trò chuyện tiếp.

- Đủ rồi đấy, Lão Trử! Mấy người Bạch Tiểu Thăng ở Vân Hải của ông còn có chuyện phải bận rộn, không rảnh mà đến nói chuyện với ông, cũng không nên tìm đến làm phiền mấy người cậu ta, biết không?

Trước khi đi, Quý Minh Dương còn nói với Trử Hưng Vân bằng giọng điệu chua xót.

- Lão Quý, Quý đại Thị Trưởng của tôi, ở nơi này ông không còn chuyện gì rồi, nên tranh thủ thời gian lên xe đi, đừng chậm trễ về nhà.

Trử Hưng Vân cười ha hả nói,

- Bên này, cũng không mượn ông quan tâm đến.

Quý Minh Dương trợn mắt nhìn Trử Hưng Vân một chút, quay mặt cười từ biệt đối với Bạch Tiểu Thăng,

- Nếu có thời gian về Trung Kinh, cậu phải tìm tôi nói chuyện đấy nhé!

Thái độ của Quý Minh Dương đối với Bạch Tiểu Thăng giống như trưởng bối, lại giống như bạn bè.

Lời này, càng làm cho Bạch Tiểu Thăng cảm thấy ấm áp.

- Được!

Bạch Tiểu Thăng gật đầu.

Sau khi đưa tiễn Quý Minh Dương, Bạch Tiểu Thăng cũng mang theo mấy người Lâm Kha cáo từ.

Trử Hưng Vân tự mình tiễn họ đến cửa thang máy, lại bảo Tống Hà đưa đến tận cửa Thị chính.

Rất nhiều nhân viên công tác trong tòa Thị chính đều nhìn thấy điều này trong mắt, đối với nhóm người trẻ tuổi này rất kinh ngạc, châu đầu ghé tai, nghị luận ầm ĩ.

Ngay lúc mấy người Bạch Tiểu Thăng rời đi, Hàn Thừa Nhân cũng đã trở về, việc đầu tiên hắn làm là gọi người tìm Hàn Minh Hạo đến.

Kỳ thực, Hàn Thừa Nhân từ Thị chính rời đi cũng đã hơn hai giờ.

Lúc đó, hắn đã muốn ngay lập tức gọi Hàn Minh Hạo đến hỏi thăm rõ ràng.

Thế nhưng đột nhiên bên phía thực nghiệp Vân Tự có một cuộc hội nghị khẩn cấp, là một video hội nghị do người phụ trách sản nghiệp tỉnh vực tổ chức.

Hàn Thừa Nhân tất nhiên không dám trì hoãn, vội vàng trở về.

Cuộc họp này liền kéo dài hơn hai giờ.

Nói đến cùng, cuộc hội nghị này cũng có quan hệ với Bạch Tiểu Thăng.

Ba thành phố mà Bạch Tiểu Thăng cùng Lâm Ngọc đến, đều tạo nên "Gió tanh mưa máu", khiến cho "Gà bay chó chạy", huyên náo "Lòng người bàng hoàng" .

Đừng tưởng rằng chỉ là người phụ trách công ty bị tra là không có việc gì, ba vị phụ trách sản nghiệp tỉnh vực tương ứng nối tiếp nhau nhận được nghiêm khắc phê bình, thậm chí còn bị xử phạt.

Hằng năm bọn hắn cũng có kiểm tra đánh giá, tự nhiên cũng nhận phải ảnh hưởng.

Điều này khiến cho người phụ trách sản nghiệp tỉnh vực cả vùng Giang Nam lo sợ không thôi.

Liên quan tới vị sự vụ quan kiểu mới này, ngay lúc tiền nhiệm đã làm một vị người phụ trách khu vực và một vị phụ trách sản nghiệp tỉnh vực phải rơi đài. Nhận chức còn chưa hơn một tháng, càng là những nơi đi qua, đao quang kiếm ảnh, huyết quang liên tiếp, đã được đồn ầm lên.

Nhưng mà, tài liệu liên quan đến sự vụ quan đều là loại bí mật, bọn hắn cũng chỉ là nghe nói có một người như thế, thậm chí có ít người cũng không biết rõ tên Bạch Tiểu Thăng.

Dưới tác dụng của tin đồn, Bạch Tiểu Thăng đã bị yêu ma hóa, thành ngôi sao tai họa, ma đầu.

Mấy vị phụ trách sản nghiệp tỉnh vực vội vàng họp với mấy người tổng giám đốc trong địa bàn của mình, không ngừng nhắc nhở bọn hắn.

Có một vị sự vụ quan xuất quỷ nhập thần như vậy, ngược lại làm ra tác dụng chấn nhiếp không nhỏ.

Sau khi Hạ Hầu Khải biết được việc này, cũng rất sung sướng.

Nhưng mà, tin tức Bạch Tiểu Thăng đến Vân Hải, người ở Bộ Sự Vụ có tư cách biết được cũng không nhiều, người bên ngoài Bộ Sự Vụ thì càng không có khả năng biết được.

Lúc này, tại Vân Hải, biệt thự Hàn gia.

Hàn Thừa Nhân nhăn lông mày ngồi trên ghế salon, chờ con trai được gọi tới.

Kỳ thực ban đầu, xác thực hắn đùng đùng nổi giận, nhưng sau khi dự buổi hội nghị kia thì tâm tình đi xuống nên chỉ có thể hỏi trước một chút tình huống, không muốn phải tiếp tục tức giận.

- Liền Trử Thị Trưởng cũng đều bị kinh động, sự tình này ắt sẽ không nhỏ ! Thế nhưng, theo lời sau cùng của Trử Thị Trưởng thì tình huống cũng sẽ không quá nghiêm trọng! Đến tột cùng là tình huống như thế nào chứ?

Trong lòng Hàn Thừa Nhân cũng là vô cùng hiếu kỳ.

Trong lúc Hàn Thừa Nhân còn đang suy tư, liền có người đi vào phòng khách.

Mới đầu, Hàn Thừa Nhân tưởng rằng đó là người hầu mang theo Hàn Minh Hạo tới, nhưng khi hắn ngẩng đầu nhìn lên, người đi vào là cha hắn —— Hàn Đống.

Hàn Đống năm nay hơn bảy mươi tuổi, nhưng eo thẳng, đi lại vững vàng, thậm chí tóc bạc của hắn so với Hàn Thừa Nhân còn ít hơn, hơn nữa sắc mặt hồng nhuận phơn phớt, tướng mạo đường đường, lúc còn trẻ, cũng là một soái ca. Nếu là cởi xuống áo, bắp thịt trên người Hàn Đống còn có thể thấy rõ ràng. Bản thân hắn ngoại trừ sở thích tập thể hình, cũng không hề có những yêu thích khác, nếu bàn về tố chất thân thể, lão đầu tử này ngược lại là một trong những người tốt nhất.

- Cha, sao ngài lại ở nhà ?

Hàn Thừa Nhân đứng dậy, ngạc nhiên nói.

Hàn Thừa Nhân ở một công ty con của tập đoàn Chấn Bắc —— Đảm nhận chức vụ Tổng giám đốc thực nghiệp Vân Tự. Chỉ có một mình Hàn Đống chưởng quản công ty của Hàn gia, bình thường so với hắn còn bận bịu hơn, cực ít có thời gian ở nhà.

Đối mặt với nghi vấn của Hàn Thừa Nhân, Hàn Đống lại trả lời một nẻo,

- Minh Hạo đâu?

- Con đã cho người đi gọi.

Hàn Thừa Nhân nói, rồi sững sờ,

- Cha cũng tìm nó?

Trên mặt Hàn Đống hơi tức giận,

- Tên tiểu tử này chọc phải cái họa lớn, khiến cho chúng Hàn gia chúng ta dương danh ở Vân Hải. Lần này ta chuyên môn trở về, tất nhiên là muốn tìm nó!

Hàn Thừa Nhân giật mình.

Việc làm của con trai mình đã kinh động đến cả cha, lại còn ảnh hưởng đến danh tiếng của Hàn gia?

Đến tột cùng là chuyện gì vậy!

- Con không nhìn tin tức à?

Hàn Đống mặt âm trầm nói, đặt mông ngồi ở trên ghế salon.

- Hai ngày nay con tương đối bận rộn, không có chú ý.

Hàn Thừa Nhân thì thào nói, tranh thủ thời gian hỏi,

- Đến tột cùng xảy ra chuyện gì!

Đang nói, tiếng bước chân đã truyền đến.

Cha con Hàn gia đều nhìn qua.

Bọn hắn cưng chiều tên này như bảo bối, là trưởng tử trưởng tôn của Hàn gia, cũng là con trai độc nhất đích tôn Hàn Minh Hạo, lúc này đang được người dìu tới, gương mặt hiện vẻ mệt mỏi.

Sắc mặt Hàn Đống trầm xuống, Hàn Thừa Nhân lại giật mình, không khỏi lo lắng mà nhìn xem con trai.

Làm sao thành bộ dáng này.

- Cha.

- Ông nội.

Sắc mặt Hàn Minh Hạo có chút không tự nhiên nói.

Hàn gia ba đời đơn truyền, xác thực vô cùng yêu chiều, nhưng mà đồng thời cũng giáo dục cực nặng, nếu là phạm phải sai lầm lớn thì đồng dạng không có trái cây tốt để ăn.

- Con không muốn biết rõ đã xảy ra chuyện gì sao, để con trai bảo bối của con tự mình nói !

Hàn Đống tức giận nói.

Hàn Thừa Nhân thấy con trai được nâng ngồi vào ghế salon, thần sắc phức tạp, nhưng câu đầu tiên nói ra lại là,

- Con trai, con có sao không ?

Đáng thương cho tấm lòng của cha mẹ trong thiên hạ.

Kỳ thực cũng là do Hàn Thừa Nhân thấy được cha mặc dù tức giận, nhưng cũng không có nộ khí xung thiên.

Chuyện này chứng minh sự việc còn chưa đến mức không thể giải quyết được.

- Con, con không sao. . . Chỉ hơi mệt thôi.

Hàn Minh Hạo thẹn quá nên cúi đầu, lẩm bẩm nói.

Lập tức, Hàn Minh Hạo tuần tự, thành thành thật thật giải thích mọi chuyện đã xảy ra một lần.

Hàn Thừa Nhân nghe thấy mà trợn mắt há hốc mồm.

- Mấy tên tiểu hỗn đản này, con lừa ngu ngốc, thế mà lại chạy đến nơi tiêu chí của Vân Hải mà đánh nhau? Còn bị Thị trưởng bắt được?

Hàn Thừa Nhân kinh hãi, hỏa khí cuối cùng cũng bốc lên tận đầu.

- Mày mắng ai đó!

Hàn Đống trừng mắt quát.

Hàn Thừa Nhân giật mình, ngay lập tức cười làm lành,

- Cha, con nhất thời nói sai!

Hàn Đống hừ lạnh một tiếng, lại trừng mắt nhìn cháu trai,

- Thật sự là không có một tên nào khiến ta bớt lo lắng!

- Đều do đám người kia, nếu không phải do bọn hắn quấy rối thì Chúng cháu đâu đến mức đánh nhau trước mặt mọi người ! Tên Bạch Tiểu Thăng kia càng là tên khốn kiếp, để cho chúng cháu trước mặt mọi người nhảy 'Tiểu Bình Quả - Little Apple'! Tìm cơ hội, cháu nhất định phải báo thù này !

Hàn Minh Hạo nghiến răng nghiến lợi nói.

- Mày dám !

Hàn Thừa Nhân nghe được lời nói này của con trai thì lập tức vô cùng hoảng sợ, mặc kệ cha vẫn còn ngồi ở đây, vỗ bàn trà.

Dưới tình thế cấp bách, Hàn Thừa Nhân lại lần nữa chửi ầm lên.

- Dám trêu chọc tên họ Bạch kia, tao liền cắt cắt chân chó của mày, mày là một con lừa ngu ngốc!

Bạn cần đăng nhập để bình luận