Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 750: Lần sau chú ý đi



Nghe được là tên của Bạch Tiểu Thăng, cả Hạ Hầu Khải và Phùng Ly đều ngẩn ra.

- Hóa ra là hắn! Đúng đấy, dưới cái nhìn của tôi cũng chỉ có hắn mới có thể đạt đến trình độ như thế này, thậm chí Trịnh Thanh Hồng còn có Mục Bắc Thần kia nữa, đều sợ là không bằng hắn được.

Hạ Hầu Khải cười to nhưng mang giọng than thở.

- Tuổi trẻ mà tài cao gần như yêu nghiệt!

- Xem ra thầy ấy rất tin tưởng đối với hắn, những chuyện này đều không ngoài ý muốn?

Phùng Ly cười nói.

Lâm Kha liếc nhìn Phùng Ly, cười hì hì nói.

- Chị Phùng Ly, em nhìn chị cũng không cảm thấy bất ngờ nha!

- Đây là tự nhiên, Bạch Tiểu Thăng này ở trong giai đoạn khảo hạch thứ nhất của chị có thể ba lần xếp hạng nhất, việc hắn làm đều không theo lẽ thường nhưng mỗi khi tưởng như là đi nhầm đường rồi thì hắn lại đạt được thành tích không tưởng tượng nổi, những điều này thầy Hạ đều biết.

Phùng Ly vẫn chưa biết thái độ của Lâm Kha đối với Bạch Tiểu Thăng nên nói chuyện vẫn rất là cẩn thận.

Lâm Kha liếc nhìn nàng một cái thật sâu sắc, cười tủm tỉm, cũng không ngừng quậy phá.

Ngược lại Hạ Hầu khải thực sự rất buồn rầu khi nhìn qua các nàng một chút, rõ ràng cảm thấy mọi người đều đang tán thưởng Bạch Tiểu Thăng lại còn giấu giấu diếm diếm.

Một người là học sinh được chính mình coi trọng, một là cháu gái của chính mình, làm sao mà đến mức này.

- Quên đi, mình vẫn phải làm cho rõ ràng.

Hạ Hầu Khải nói.

- Làm rõ, làm rõ cái gì?

Phùng Ly và Lâm Kha, đều sững sờ nhìn về phía ông ấy.

- Phùng Ly à, con nhiều lần đề cập với thầy về cậu Bạch Tiểu Thăng này, cũng nhiều lần khen hắn tài hoa với thầy! Thầy nghĩ con cũng là yêu mến nhân tài, muốn giúp hắn có đúng hay không! Trong này có thể cũng có chút giao tình cá nhân.

Hạ Hầu Khải nói.

Vừa nói như thế, Phùng Ly còn có chút ngượng ngùng.

- Thầy Hạ, con...

- Được rồi, con không cần phải nói, con không phải người tổn hại công chính, nếu như Bạch Tiểu Thăng này là hạng xoàng xĩnh, coi như là người thân thích của con, con cũng không nhất định đề cử, không nhất định giúp hắn!

Hạ Hầu Khải nói.

- Giai đoạn kia chỗ con, một tràng khảo hạch cuối cùng, con giúp hắn phải không hả? Nếu không phải vậy, hắn làm sao có khả năng một hồi liền đứng sau sáu, bảy cái tên khác?

Sắc mặt của Phùng Ly nhất thời ửng đỏ đang muốn giải thích.

- Được rồi, được rồi, con không cần nhiều lời, thầy cũng không phải người cổ hủ, con làm như thế cũng không tính là sai! Mà Bạch Tiểu Thăng có thể nghe theo ý kiến đó của con, che giấu được tài năng của bản thân, ngược lại làm cho thầy càng đánh giá đối với hắn cao thêm một chút!

Hạ Hầu Khải nói.

Phùng Ly cười khổ.

Xem ra chính mình ở trước mặt thầy mà còn tỏ ra khôn vặt, chưa gì đã bị liếc mắt nhìn ra.

- Thầy Hạ thật anh minh!

Phùng Ly nói.

Hạ Hầu Khải khá là hưởng thụ lời khen của cô học trò này, mắt thấy Lâm Kha đang cười trộm bèn chỉ tay một cái.

- Tiểu Phùng Ly, hiện tại thầy nói một điểm con không biết. Mấy ngày trước, thầy đi chúc thọ cho một vị bạn cũ, con bé này cũng đi tới đó.

Hạ Hầu Khải nói.

- Thầy không nghĩ tới chính là, Bạch Tiểu Thăng cũng là một người bạn nhỏ của người bạn già kia của thầy. Con bé này cùng cậu họ Bạch kia đúng dịp gặp nhau nên quen biết. Trình độ coi trọng đối với chàng trai kia không thua gì con nha!

- Cái gì!

Phùng Ly giật mình nhìn Lâm Kha.

Duyên phận trên thế gian thật kỳ diệu như vậy!

Như cô bé Lâm Kha này, tầm mắt cực kỳ cao, tâm tính làm người khác không thể phỏng đoán, vậy mà để cho Bạch Tiểu Thăng thuyết phục được à!

Bạch Tiểu Thăng ơi Bạch Tiểu Thăng, anh là làm thế nào được vậy, tôi thật muốn nói một chữ 'Phục' với anh!

Phùng Ly âm thầm thở dài nói.

- Chị Phùng Ly, đừng trách em không nói cho chị, chị khi không cũng gạt em vậy mà.

Lâm Kha cười hì hì nói.

- Anh Bạch Tiểu Thăng kia rất thú vị, nấu ăn lại ăn ngon, đương nhiên tài hoa cũng được!

- Chị lại không biết là hắn am hiểu nấu ăn!

Phùng Ly ngạc nhiên nói.

- Vậy thì hôm nào chúng ta cùng đi quỵt cơm!

Lâm Kha cười nói.

- Được!

Phùng Ly cũng nở nụ cười.

- Khặc, khặc!

Hạ Hầu Khải liên tục ho khan hai tiếng, sừng sộ lên.

- Thầy nói, Bạch Tiểu Thăng xuất sắc mấy thì xuất sắc, các con tán thưởng mấy thì tán thưởng, nhưng nhất định phải nhớ đến thân phận của các con, nhớ tới làm việc cho đúng mấu chốt. Không thể nghiêng về việc tư, cũng không thể trực tiếp nhúng tay đi giúp hắn vượt qua lần chọn lựa này!

Hạ Hầu Khải tỏ ra nghiêm túc, khiến cho hai người Phùng Ly, Lâm Kha cũng phải nghiêm nghị.

- Yên tâm đi, thầy Hạ, Phùng Ly sẽ không!

- Ông à, cháu ông mà ông còn không rõ ràng sao, nặng nhất là coi trọng quy củ!

Hai người tỏ thái độ như vậy, khiến Hạ Hầu Khải cũng rất hài lòng.

- Kỳ thực, khi muốn chọn ra người phụ trách sản nghiệp tỉnh vực từ việc chọn lựa ra người trúng tuyển trong nhóm người này, thì có người đã nói, người trẻ tuổi như Bạch Tiểu Thăng không nên cho tư cách tham gia, chẳng lẽ vẫn đúng là để người còn nhỏ tuổi như vậy, chiếm chức vị cao? Lúc đó thầy liền nói, anh hùng không hỏi xuất thân, cũng không hỏi số tuổi, chỉ cần đầy đủ năng lực , khu đại Trung Hoa có chính là không gian để mặc trời cao biển rộng cho ưng bay rồng cuốn!

Hạ Hầu Khải nói.

- Thế nhưng tối thiểu, là phải công chính, công bằng!

Cứ giáo huấn như vậy, hai cô gái gật đầu lần nữa, vẻ mặt cực kỳ chăm chú.

Hạ Hầu Khải gật đầu vui mừng, sau đó cười ha ha nói với Lâm Kha.

- Lần sau, cháu có đi tới nhà Bạch Tiểu Thăng ăn cơm, nhớ tới yêu cầu hắn mang về một chút tác phẩm thư pháp, có điều nhớ kỹ tuyệt đối đừng nhắc đến ông! Cứ nói là mình thích!

Một giây trước còn nói công chính không sai, một giây sau liền biến thành ông lão và con buôn phổ thông.

Phùng Ly sững sờ, nhất thời có chút cười khổ, nàng vẫn có một chút theo không kịp tiết tấu.

Nhưng mà Lâm Kha thì đã sớm quen thuộc từ lâu, cười hì hì.

- Không thành vấn đề!

Chuyện phiếm tán gẫu xong.

Hạ Hầu Khải nhìn đồ vật trong tay Lâm Kha thì bĩu môi nổi giận.

- Nói chính sự như đã ước định đi, các con đối với bài thi của Bạch Tiểu Thăng kia thấy sao. Nếu như chỉ là nhanh và khiến người ta kinh dị, nhưng không thể đến nỗi khiến con tới. Con nói đáp án 'Hoàn mỹ', cái từ 'Hoàn mỹ' này không hề là tùy tiện nói! Nói một chút đi, để thầy cũng nghe một chút!

Hạ Hầu khải vừa nói như thế, Phùng Ly cũng thấy hứng thú, quay sang nhìn Lâm Kha.

Lâm Kha nở nụ cười, đem văn kiện in trong tay chia ra làm hai, giao cho Hạ Hầu Khải cùng Phùng Ly.

- Những xử trí này nhìn thì giản dị tự nhiên, nhưng mà những gì nói ra đều rất rõ ràng và chuẩn xác nhất, lời ít mà ý nhiều! Con để cho người bên kia sau khi xem, đều cảm thấy trình độ hiểu rõ của Bạch Tiểu Thăng đối với những cơ quan công ty này thậm chí vượt quá xa so với bọn họ!

Lâm Kha thở dài nói.

- Đoàn đội của hai mươi người nha, cuối cùng kết quả nghiên cứu dĩ nhiên lại không bằng một người! Lâm Kha chưa từng khâm phục người nào, thế nhưng lần này đúng là để con có chút khâm phục!

Hạ Hầu Khải và Phùng Ly lật xem những tư liệu kia, đều không nhịn được gật đầu.

- Các người đừng tưởng rằng là con chăm sóc cho hắn cái gì ,hắn chỉ có một người làm được những thứ có thể so với toàn bộ đoàn đội của con, con làm sao có năng lực chăm sóc như vậy!

- Cái tên này, đúng là yêu nghiệt!

Lâm Kha lầm bầm.

Hạ Hầu Khải và Phùng Ly gật đầu, ngầm thừa nhận đối với những cái đánh giá góp ý này.

- Tốt thôi! Khu đại Trung Hoa có nhân vật như vậy, nên sớm khai quật ra sớm một chút!

Hạ Hầu Khải cười nói.

Lời nói như vậy nhưng có điều lão già này sẽ không trực tiếp đề bạt làm tổn hại quy tắc.

Hắn sẽ chờ đợi xem Bạch Tiểu Thăng ngồi vào vị trí kia dựa vào sức mạnh của chính mình.

Dưới cái nhìn của hắn thì Bạch Tiểu Thăng chắc chắn là có thể làm được!

Lâm Kha bỗng nhiên như là nhớ ra cái gì đó, khóe miệng nhếch lên nở nụ cười.

- Ông và chị Phùng Ly, con bỗng nhiên nghĩ đến một khả năng thú vị.

Hạ Hầu Khải và Phùng Ly nhất thời nhìn về phía nàng.

- Các người nói xem cái anh Bạch Tiểu Thăng này, lần sau sát hạch có thể cố ý làm cho rối tinh rối mù lên nữa hay không?

Cùng lúc đó.

Bạch Tiểu Thăng vỗ đầu chính mình một cái, trông cực kỳ ảo não.

- Hỏng rồi, không kìm lòng được, không dừng kịp! Đáng lẽ biết điều thì phải khiêm tốn a!

- Quên đi, lần sau phải chú ý hơn!

Bạn cần đăng nhập để bình luận