Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 2353: Nhân viên cấp thấp (2)

Bạch Tiểu Thăng bị một câu nói của Molia làm tỉnh táo lại, kinh ngạc nhìn đối phương với ánh mắt kỳ lạ, sau đó mỉm cười nói:

- Sao lại nói là tôi luôn theo các người?

- Có phải các người muốn đi tìm ngài Tưởng Quát không?

Molia gật đầu.

- Tôi cũng vậy.

Bạch Tiểu Thăng buồn cười nói:

- Thế nào, chỉ cho phép các người tìm ông ấy có việc,lại không cho phép tôi đi sao? Còn nữa, đây là đường của bộ sự nghiệp ở Châu Á chúng tôi, tôi không thể đi sao?

Molia thấy anh vừa nói vậy thì tự nhiên bực mình, khẽ nói:

- Anh oán giận tôi như vậy làm gì? Tôi cũng chỉ muốn tốt cho anh nên mới qua nói với anh thôi. Anh biết hai người kia là ai không? Một người là Hans của khu Châu u, một người là Zach của khu Châu Phi! Bọn họ đều là nhân vật qua lại gần gũi với người tổng giám đốc sự nghiệp trong các ban ngành, thậm chí giám đốc điều hành thấy bọn họ cũng phải khách sáo! Bọn họ mới vừa nói muốn đích thân ra lệnh cưỡng chế anh rời đi. Tôi nghĩ làm vậy tóm lại sẽ không tốt cho anh. Tôi cũng chỉ vì muốn tốt cho anh thôi, sao con người anh... lại.. không biết phân biệt đúng sai như vậy?

Lời nói này thật khiến cho Bạch Tiểu Thăng có vài phần bất đắc dĩ.

Từ lúc nào, hai nhân vật số ba ở những ngành khác lại trở nên ngang tàng như vậy? Chạy đến bộ sự nghiệp của người khác bảo nhân viên người ta không thể đi cùng một con đường.

- Vậy tôi cám ơn cô.

Bạch Tiểu Thăng khách sáo nói:

- Chỉ có điều cho dù bọn họ tự mình đến nói với tôi, tôi cũng sẽ chỉ xem như một chuyện cười thôi. Bọn họ không có quyền làm như vậy, tôi càng không nghe theo. Cô cảm thấy bọn họ sẽ gây bất lợi cho tôi sao? Tôi thật sự không quan tâm. Hơn nữa tôi thường bị phái ra bên ngoài, cũng không thường ở lại trong tổng bộ.

Bạch Tiểu Thăng cười ha hả nói:

- Cô còn thật sự cho rằng tay bọn họ dài đến mức có thể quản được người trong ban ngành của chúng tôi sao?

Nực cười!

Bạch Tiểu Thăng vừa dứt lời, ngược lại còn bước nhanh hơn về phía trước.

Molia thấy cảnh tượng như vậy liền tức giận giậm chân một cái, dứt khoát không để ý tới người không biết tốt xấu đáng chết này nữa.

Hans, Zach và Phil đi tới khu vực phòng họp của bộ sự nghiệp ở Châu Á.

Ở hàng lang có người canh giữ, thấy bọn họ liền ra đón từ xa.

- Ngài thư ký, chúng tôi biết ngài Tưởng Quát đang họp, nhưng cô Phil đây là thư ký của phu nhân Margaret ở bộ sự nghiệp thứ sáu, đến đây đưa tài liệu quan trọng, mong ngài thông báo một tiếng.

Hans nói với đối phương.

Ban đầu anh ta còn tưởng đối phương sẽ lập tức đi thông báo, nhưng không ngờ người thư ký kia lại ngượng nghịu nói:

- Thật sự ngại quá, mấy vị, ngài Tưởng Quát của chúng tôi đang rất tức giận, mới nổi giận, nói phải mở cuộc họp quan trọng, cho dù trời sập xuống, ít nhất trong một giờ cũng không thể đi quấy rầy. Nếu không, các người chờ một lát, đợi lát nữa ông ấy hết giận thì tôi sẽ đi vào thông báo.

Hans, Zach ngơ ngác nhìn nhau, Phil cũng có vài phần kinh ngạc, không biết có chuyện gì mà làm cho tổng giám đốc sự nghiệp Châu Á kia nổi giận như vậy.

Nhưng Phil ngược lại rất biết cách làm người, mỉm cười nói:

- Vậy chúng tôi sẽ chờ ở đây cũng không sao.

Nếu cô ta đã nói như vậy, Hans, Zach tất nhiên sẽ không miễn cưỡng xông vào.

Thư ký canh giữ ngoài cửa cười cảm ơn rồi lại quay về phía cửa bên kia.

- Cũng không biết có chuyện gì mà ngài Tưởng Quát phải tức giận như vậy?

- Trước đây không lâu, khi ngài ấy gặp chúng ta, không phải vẫn nói chuyện ôn hòa sao?

Hans, Zach nói chuyện với nhau.

Phil ở bên cạnh nghe vậy liền cười nói:

- Có lẽ lát nữa, chờ ngài Tưởng bớt giận, chúng ta lại có thể gặp mặt, chắc không phải chờ tới một giờ đâu.

Đây thật ra là sự thực!

Hans, Zach cũng lần lượt gật đầu.

Khi bọn họ đang khi nói chuyện lại có người đi tới.

Ba người này nhìn lại, phát hiện ra là người Châu Á trẻ tuổi kia.

Người này thật đúng là âm hồn không tan, không ngờ lại một đường đi theo đến tận chỗ này!

Hans, Zach vừa mới mất hết mặt mũi ở trước mặt Phil, giờ nhìn thấy Bạch Tiểu Thăng thì lập tức nổi giận.

- Anh… đi rót cho tôi bốn chén trà đi!

Hans trực tiếp ngăn cản Bạch Tiểu Thăng, dùng giọng điệu ra lệnh nói với Bạch Tiểu Thăng.

Bọn họ ở trụ sở chính của tập đoàn, bình thường cũng xem như là một thành viên trong lãnh đạo cấp cao, một nhân viên bộ môn nhỏ bé, nhân viên cấp thấp như vậy, cho dù hắn vượt ban ngành sai khiến cũng không quá đáng.

Hans chỉ muốn làm cho gương mặt đang ghét này nhanh chóng biến mất khỏi tầm mắt của mình.

Chờ đối phương rót trà tới lại bảo anh ta qua lấy đường, lấy sữa, đi đổi cà phê...

Nói chung, mang anh ta ra giết thời gian cũng xem như trút hết không vui trong lòng ra.

Zach nhìn ra suy nghĩ của Hans, cũng hất cằm nói với Bạch Tiểu Thăng:

- Tôi muốn hồng trà Tích Lan, anh đừng lấy nhầm đấy.

Ánh mắt Phil đảo qua trên người Bạch Tiểu Thăng rồi khẽ cười một tiếng, ngược lại có chút thông cảm cho kẻ xui xẻo này.

Không biết người đàn ông này và Molia có quan hệ thế nào, cô ta chỉ cho rằng đó là một kẻ không có mắt thôi.

Molia đi phía sau nhìn về phía Bạch Tiểu Thăng với ánh mắt phức tạp, còn có chút trách cứ.

Sao người này lại không chịu nghe cô ta khuyên bảo chứ? Cô ta đã nói cho anh biết qua đây tuyệt đối sẽ không có chuyện tốt mà.

Bạch Tiểu Thăng thấy hai người kia vênh mặt hất hàm sai khiến thì kinh ngạc chỉ vào mình, mỉm cười nói:

- Các người bảo tôi đi bưng trà rót nước cho các người sao?

- Vậy tôi còn thật sự không có thời gian đâu!

Bạch Tiểu Thăng cười nói:

- Tôi muốn đi gặp ngài Tưởng Quát, thật sự không rảnh đi làm những chuyện khác. Các người phải ở chỗ này chờ thêm một lúc, nói vậy hẳn là có thời gian, vậy tự mình đi tới phòng giải khát đi.

Vừa rồi mặc dù cách nhau tương đối xa nhưng Bạch Tiểu Thăng vẫn nghe được cuộc nói chuyện giữa bọn họ và thư ký.

Hans, Zach giật mình nhìn Bạch Tiểu Thăng.

Bọn họ không ngờ lại bị một nhân viên của khu Châu Á châm chọc như vậy, đúng là đủ buồn bực.

- Chờ một lát, anh muốn đi gặp ngài Tưởng Quát à?

Phil bỗng nhiên nói, giống như nắm được trọng điểm.

Hans, Zach cũng nhìn nhau.

Chẳng lẽ trước đó người này được Tưởng Quát sai đi làm chuyện gì đó, bây giờ qua báo cáo à?

Nếu đúng là vậy, cứ để cho tên ngốc này đi tới đụng rủi ro cũng được.

Tưởng Quát đang nổi nóng, lúc này anh ta qua, ít nhất cũng bị mắng một trận. Nói không chừng có thể để cho Tưởng Quát xả giận, giúp bọn họ sớm gặp được đối phương.

- Tốt lắm, anh đi đi.

Hans hơi nghiêng thân, để cho Bạch Tiểu Thăng qua.

- Đúng rồi, nếu anh gặp được ngài Tưởng lại nói cho ngài ấy biết, tôi tới đưa tài liệu quan trọng cho ngài ấy, là phu nhân Margaret phái tôi tới.

Phil vội vàng thêm một câu.

Bạch Tiểu Thăng thờ ơ gật đầu.

Thật ra cái gọi là tài liệu kia có hay không căn bản không ảnh hưởng tới anh.

Phu nhân Margaret cho rằng nói một lần thì Bạch Tiểu Thăng chỉ có chút ấn tượng trực quan, không nhớ được nội dung thực tế.

Nào ngờ Bạch Tiểu Thăng đã ghi nhớ vào đầu không thiếu một chữ, thậm chí ngay cả bản đồ thương mại thiên về kỹ thuật cũng được "vẽ" lại nguyên xi rồi.

Cho nên có tài liệu hay không, anh cũng không cần gấp.

Trong lúc Bạch Tiểu Thăng bước nhanh tới, Molia ở phía sau sốt ruột nói:

- Này, có thể ngài Tưởng Quát đang tức giận, bây giờ anh đi gặp sẽ bị rủi ro đấy!

Hans, Zach không khỏi nhìn về phía Molia.

Phil vội vàng nháy mắt không muốn cô ta lại nhiều chuyện.

Bạch Tiểu Thăng cũng không quay đầu lại, chỉ giơ tay lên cao, ý nói mình đã biết.

Molia thấy đối phương hình như không tiếp nhận ý tốt của mình thì lập tức buồn bực giậm chân một cái, trong miệng mắng:

- Sao người này không chịu nghe lọt tai chứ!

Có lẽ anh ta căn bản không vào được, thư ký ngoài cửa nhất định sẽ ngăn anh ta lại.

Trong lòng Molia thầm nghĩ.

Ba người Hans, Zach, Phil quay đầu nhìn về phía bên kia, cẩn thận chú ý tình thế.

Kết quả, ba người thấy thư ký trước đó ngăn cản bọn họ không những không ngăn cản Bạch Tiểu Thăng, trái lại còn ân cần mở cửa mời anh ta đi vào trong.

Điều này làm cho ba người ngơ ngác nhìn nhau.

Cho dù người trẻ tuổi kia có thể vào phòng họp gặp Tưởng Quát, người thư ký kia chắc chắn cũng không cần phải làm như vậy.

Còn mở cửa cho anh ta nữa à?

Hans suy nghĩ một lát liền đi tới, thấy người thư ký kia nhìn mình thì lập tức mỉm cười chỉ về phía cửa phòng họp, dò hỏi:

- Người vừa rồi trông rất lạ mắt. Đó là người mới tới bộ sự nghiệp Châu Á các anh à? Không biết anh ta có chức vụ gì vậy?

Người thư ký kia kinh ngạc nhìn Hans, sau đó mỉm cười nói:

- Ngài đúng là biết nói đùa, ngài ấy làm sao có thể là người mới được chứ. Ngài ấy chính là một trong hai người chịu trách nhiệm quản lý cao nhất của Bộ Châu Á chúng ta, ngài Bạch Tiểu Thăng tiếng tăm lừng lẫy đấy!

Những lời này trực tiếp làm cho Hans ngây người, ngay cả Zach bên kia cũng vậy.

Không chỉ bọn họ, Phil và Molia cũng kịp phản ứng, mắt trợn trừng.

Bất chợt, trong hành lang lại vang lên một tiếng kêu chói tai.

- Anh nói anh ta là ai?

Bạn cần đăng nhập để bình luận