Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 249: Phòng hội nghị



Lâm Bắc Thần là người cuồng công việc.

Vốn là việc này không có gì đáng trách.

Nhưng là Lâm Bắc Thần cuồng công việc lại vô cùng khác biệt so với những người khác.

Người khác bận rộn nhiều việc công việc, hắn thì là vội vàng để người khác càng bận rộn...

Hắn đưa ra khẩu hiệu và phương châm cho cả phòng , có hai điều là:

Một là, "Trong tám tiếng làm việc thì phải hăng say làm, ngoài thời gian làm việc thì tận lực tăng ca" . Một cái khác là "Phấn đấu đến hết sức, kiên trì đến cảm động chính mình" .

Trong mắt Lâm Bắc Thần, năng lực chính là để lãnh đạo nhìn thấy đoàn đội của ngươi, điên cuồng vì công ty không biết ngày đêm tăng giờ làm việc.

Dưới loại tư tưởng này, toàn bộ bộ ngành lớn, hơn một trăm người đều bị hắn chỉnh thành vô lực.

Ngay cả phòng truyền thông internet mới cũng thành phòng bận rộn nhất toàn công ty, điển hình là "Thức sớm hơn so với gà, ngủ còn muộn hơn so với chó ".

Không chỉ tăng ca, phòng còn có một điều khác nữa, có một không hai —— toàn công ty cũng chỉ có một phòng, không có cái thứ hai.

Có thể nói, nếu như không phải Lâm Bắc Thần đơn phương yêu mến Dương Thiến Nhi, Dương Thiến Nhi làm nhân viên, là căn bản không có khả năng, được nghỉ đúng giờ như thế.

Tăng ca liên tục, nghỉ ngơi ít, chỉ là vấn đề thứ hai, những vấn đề khác cũng rất nhiều...

Những ngày gần đây, Bạch Tiểu Thăng xử lý hội nghị, mượn một gian phòng làm việc nhỏ.

Hắn không có ra mặt, xử lý công việc liền để Lâm Vi Vi đem văn kiện lấy tới.

Chính là vì điều tra vấn đề.

Ở bên trong trung kinh truyền thông, loại cơ cấu phòng này, kỳ thật tương đương với công ty nhỏ bên ngoài, ngay cả phòng truyền thông internet mới đến nói, nhân viên và lãnh đạo, liền có hơn một trăm người, phân ra nhân viên, trưởng nhóm, quản lý, tổng thanh tra bốn tầng cấp.

Kết cấu lẫn lộn và nhiều người.

Bạch Tiểu Thăng trong mấy ngày làm việc, liền phát hiện phương diện quản lý thường ngày, đang tồn tại vấn đề nghiêm trọng.

Nếu như Lâm Bắc Thần chỉ là tên chán ghét cuồng công việc, chỉ đem toàn bộ bộ phận liều mạng tăng giờ làm việc, cộng thêm xác nhận khó khăn thì cũng thôi đi.

Hắn còn tạo ra chế độ vô cùng khắc nghiệt.

Khiến người giận điên lên chính là chế độ phê duyệt chỉ thị.

Công việc lớn nhỏ, phía dưới quản lý đều nhất định muốn hướng tổng thanh tra hắn đệ trình "Bẩm nghị" .

Cái gì là bẩm nghị?

Bẩm nghị là cách gọi của Nhật Hàn, trong nước thì có nghĩa là xin, báo cáo.

Lâm Bắc Thần sử dụng lối đi của Nhật bản, nên càng nghiêm ngặt.

Theo những ngày này Bạch Tiểu Thăng hiểu rõ phát hiện, trình độ bẩm nghị khắc nghiệt, đến khiến người ta phát điên lên.

Bẩm nghị có khắc nghiệt số lượng từ, dùng từ, cách thức, thậm chí dấu ngắt câu quy phạm phương diện yêu cầu. Một tên dấu ngắt câu sai lầm, liền muốn trở về một lần nữa đóng dấu.

Bạch Tiểu Thăng tìm đọc qua, hàng tháng có phòng nào đó, nhiều nhất là đánh qua mấy trăm bản bẩm nghị.

Cho tổng thanh tra nhìn, so với tiêu chuẩn của luận văn đều cao gấp nhiều lần.

...

Dưới loại yêu cầu biến thái như vậy, có thể nghĩ mọi người nhiều một chuyện không bằng bớt một chuyện, giấu báo vấn đề sẽ nghiêm trọng như thế nào.

Bạch Tiểu Thăng cảm khái.

Dưới loại không khí này, chỗ nào còn có người dám sáng tạo cái mới, có người dám nếm thử? !

Đây vốn là phòng truyền thông internet mới sinh động nhất, năng động nhất, "Thời thượng" nhất giờ lại như là ông già tuổi xế chiều, chính là chuyện cười, bảo sao lại không có được thành tích.

Mà thành tích này, cũng đều là liều mạng tăng ca mà ra.

- Loại gò bó theo khuôn phép làm việc này, còn có không khí công việc hừng hực khí thế, Tống Trường Không hẳn là thích đi.

Bạch Tiểu Thăng ngầm trào phúng.

Một cái thói quen làm từng bước, mọi thứ coi trọng có thứ tự ép buộc chứng tổng giám đốc, không có hắn dung túng, Lâm Bắc Thần có thể đem phòng chỉnh thành dạng này?

Trước mắt, Bạch Tiểu Thăng phải làm chính là thay đổi.

- Cũng là lúc mình nên gặp nhóm quản lý kia một lần.

Bạch Tiểu Thăng dò xét tình huống không sai biệt lắm, quyết định làm việc.

...

Cùng ngày, mười giờ sáng.

Phòng truyền thông internet, lấy tin và biên tập, kỹ thuật, thị trường, phục vụ khách hàng hơn mười bộ phận, mười quản lý được Lâm Vi Vi thông báo.

Trong những người này, đến nay biên tập là chi nhánh khổng lồ nhất, chia làm năm tổ, Dương Thiến Nhi chính là ở trong tổ lấy tin và biên tập thứ ba, sách giải trí, gánh nhận chức trưởng phóng viên.

Nói đến Dương Thiến Nhi, sau khi Cô biết thân phận của Bạch Tiểu Thăng, còn chưa kịp tới quấn quít hỏi thăm, liền bị kế hoạch công việc sớm định ra, phái đến đến những thành thị khác phỏng vấn, vừa đi đã được vài ngày.

Bạch Tiểu Thăng cũng vui vẻ đến rảnh rỗi.

Lúc này, trong phòng họp, từng vị quản lý của phòng truyền thông internet mới nối đuôi nhau mà vào, nhao nhao ngồi xuống.

Ánh mắt của bọn hắn ngạc nhiên nhìn xem chủ vị, phía trên không có người.

Ôm một lớn chồng chất đóng dấu bản thảo Lâm Vi Vi, đi tới, trực tiếp đem đóng dấu văn kiện để lên bàn, cũng không vội lấy phát xuống.

Quản lý nhóm cũng nhỏ giọng nghị luận lên.

- Hôm nay hội nghị này là nội dung gì thế, tôi đều chưa chuẩn bị.

- Tôi cũng chưa chuẩn bị, muốn báo cáo sao, hay là muốn phát biểu?

- Mấu chốt không phải là nội dung, mà là ai chủ trì cuộc họp này, Lâm tổng chưa có về đi.

- Tôi nghe nói, hắn tạm thời ngừng chức vụ, có biết rõ một chút sao?

- Xuỵt, trường hợp này, ông mà nói cái kia! Một chút nữa nếu là Lâm tổng tiến đến, ông muốn chết sao!

Nhóm Quản lý xao động trong chốc lát, thậm chí có người thử thăm dò hỏi Lâm Vi Vi.

- Lâm trợ lý, rốt cuộc là ai mở cuộc họp này, không phải là cô chứ.

- Nhìn anh nói, tôi chỉ là một trợ lý, sao có thể chủ trì cuộc họp cho các vị quản lý được.

Lâm Vi Vi cười một tiếng, nha đầu này từ lúc lên làm trợ lý phòng sự vụ, năng lực ngày càng hiện ra, để cho nhóm quản lý này đều có chút chịu phục.

Xem ra trước kia cô thật sự là bị mai một.

Cũng không biết là ai, đào móc viên minh châu này.

- Vậy cô phải cùng chúng ta nói một chút, đến tột cùng là vị lãnh đạo nào chủ trì công việc thế?

Có người nhịn không được hỏi thăm.

- Lập tức mọi người đều biết.

Lâm Vi Vi giữ kín như bưng, cười thần bí.

Sau đó, Cô an tĩnh ngồi ở chỗ đó.

Nhóm Quản lý hai mặt nhìn nhau, dần dần cũng không còn nói chuyện phiếm.

Trong phòng họp, hoàn toàn yên tĩnh.

Không đến hai phút, cửa phòng họp bị đẩy ra, một người không nhanh không chậm đi tới, ở lúc mọi người kinh ngạc, mờ mịt, nhìn chăm chú không hiểu, đi tới chủ vị và ngồi xuống.

Một thanh niên vô cùng trẻ tuổi, sắc mặt mang theo bình thản mỉm cười.

- Cậu là ở phòng nào, ai bảo cậu ngồi chỗ ngồi kia!

Quản lý lớn tuổi lập tức nhíu mày, quát.

Trong Công ty từ giám đốc, cho tới tổng thanh tra, bọn hắn đều biết, tuyệt không có thằng nhóc này.

Nhìn tuổi của hắn, cũng không có khả năng ngồi ở vị trí cao, ai cho hắn lá gan ngồi linh tinh.

Bạch Tiểu Thăng thần sắc bình tĩnh, không động dung chút nào.

Lâm Vi Vi đứng người lên, rất nghiêm túc giới thiệu cho mọi người.

- Vị này, chính là đại diện tổng thanh tra ngài Bạch Tiểu Thăng của phòng truyền thông internet mới!

Cái thân phận này là Bạch Tiểu Thăng yêu cầu Lâm Vi Vi nói. Thân phận của hắn càng thấp, những cái yêu ma quỷ quái kia mới dám nhảy ra!

Hắn là đại diện tổng thanh tra? !

Tất cả quản lý cũng là vô cùng ngạc nhiên, nhìn xem gương mặt kia.

Tuổi còn rất trẻ, tuổi trẻ liền làm quản lý, đều lộ ra số tuổi không đủ.

Nhóm quản lý đang ngồi ở đây đều không phải là ba bốn mươi tuổi, còn có một vị năm mươi tuổi đây này, đại diện tổng thanh tra của bọn hắn là tên —— nhóc con miệng còn hôi sữa này?

Cái này nói ra có mà khiến người ta cười đến rụng răng?

Các quản lý nhìn lẫn nhau, không nguyện ý tin tưởng, có người trực tiếp nhíu mày.

Bọn hắn không nguyện ý, nghe một tên nhóc đầu ba sợi tóc đến chỉ huy.

Lâm Bắc Thần được gọi là tổng thanh tra tuổi trẻ tài cao nhất, cũng đều bốn mươi tuổi!

Tên nhóc này, đủ ba mươi sao!

- Đùa hả!

Có người hạ giọng, oán giận nói.

Bạch Tiểu Thăng đảo mắt đám người một chút, cười.

Xem ra mình là đại diện tổng thanh tra, còn không thể làm mọi người phục rồi.

Có nên lập uy trước hay không?

Bạn cần đăng nhập để bình luận