Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 1428: Đại sư nhất định sẽ thắng! (2)

Bạch Tiểu Thăng cùng Owen đại sư cất bước đi qua đó, theo sau là một số người.

Sau lưng Bạch Tiểu Thăng là Lâm Vi Vi, Lôi Nghênh, Demi Rose, Ellen.

Còn sau lưng đại sư Owen là Antonio, Phong Mạch Ngữ, Phong Mạch Yên.

Mạc Hân không quan tâm họ đang đi tới đây, mà đôi tay tinh tế trắng nõn cầm lấy điều tửu khí, nhẹ nhàng mở ra, đổ rượu vào hai ly thủy tinh.

Chất rượu màu hổ phách sóng sánh tràn vào ly thủy tinh trong suốt, không có chút nào giống với hỗn hợp rượu điều chế, chỉ có sự thuần túy, mát lạnh, lúc sóng sánh lại làm say đắm cả tâm hồn người khác.

Trong nháy mắt, một mùi hương như có như không, nhưng lại hết lần này tới lần khác "rõ ràng" tràn ngập xung quanh, khiến cho lòng người mê say, cái cảm giác kia thật rõ ràng, khắc sâu vào tâm trí người khác tới mức độ "nồng đậm".

Hỗn hợp nước khoáng cùng với nước trái cây được chưng cất ra đóng thành khối băng kia được Mạc Hân đặt vào trong ly rượu, nhưng chỉ sau mười giây nàng đã lấy kẹp trúc gấp ra vứt sạch.

Mùi rượu ẩn vào trong, màu sắc càng trở nên thuần khiết.

Đôi mắt Owen đại sư hơi co lại, kinh ngạc nhìn.

Ngay cả Bạch Tiểu Thăng cũng không nhịn được mà tán thưởng.

- Rượu ngon !

Những người sau lưng bọn họ cũng không khỏi kinh hãi, hai con mắt mở lớn nhìn về phía ly rượu kia.

- Mời hai vị thưởng thức.

Mạc Hân mỉm cười nói.

Sắc mặt Owen đại sư nghiêm nghị, cẩn thận từng ly từng tí bưng ly rượu kia lên, trong đôi mắt phát ra dị sắc.

Mạc Hân được người ta gọi là người có tiềm lực pha chế rượu nhất chỉ đứng sau sư phụ của nàng, được người ngoài ca tụng là Mỹ Nữ pha rượu thần cấp.

Nhưng ở tầng cấp như Owen đại sư này thì chỉ coi xưng hô đó như trò cười !

Cái gì mà "Mỹ Nữ pha rượu thần cấp", chỉ là hư danh mà người ngoài gán cho nàng. Trong hiệp hội không có loại phân cấp như thế này, cũng không thừa nhận loại phân cấp này.

Mà những người ngoài này chỉ chú ý trên hai chữ "Mỹ nữ" mà thôi !

Còn lại tất cả chỉ là mánh lới!

Còn có hai chữ "Thần cấp", có thể có bao nhiêu thần có thể so với cấp đại sư, so với Đại Tượng Sư còn lợi hại hơn sao !

Vốn là Mạc Hân nắm giữ phối phương ban đầu của "Gặp gỡ bất ngờ", hoặc là phiên bản đã trải qua nhiều lần cải tiến hoàn mỹ không một tì vết, nếu nàng chiếm làm của riêng thì cũng đủ để chèo chống đẳng cấp cùng địa vị của nàng trong hiệp hội.

Nhưng mà nàng lại công bố cái phối phương kia không phải là của nàng, mà là một người Phương Đông, gọi là "Bạch cái gì đó".

Đương nhiên nhiều người cũng chỉ nhớ kỹ một chữ "Bạch", đó cũng là cái người trẻ tuổi đang đứng đằng kia.

Nghe nói Antonio lại nhớ được tên đầy đủ, lại đi tới Phương Đông xa xôi tìm kiếm người ta.

Owen đại sư cũng không có lòng dạ nào đi nhớ tên một người Châu Á như thế cả, hắn thấy cái tên tiếng Hoa khó đọc kia cũng không đáng để hắn tốn công sức đi nhớ.

Điều mà Owen đại sư cảm thấy hứng thú chính là phương pháp điều chế "Gặp gỡ bất ngờ" !

Lần này hắn rời núi để hợp tác với Mạc Hân, cũng có phần lớn tâm tư là vì phối phương mà tới, nhưng đáng tiếc là từ đầu tới cuối cũng không có thu hoạch gì cả.

Nhưng mà bây giờ, khi cầm ly rượu này của Mạc Hân trên tay, Owen đại sư bỗng có một loại cảm giác động tâm tim đập "thình thịch", ngay khi vừa ngửi được mùi rượu hắn đã có kết luận, rất có thể rượu này không hề thua kém "Gặp gỡ bất ngờ"!

Bạch Tiểu Thăng lấy vật liệu bình thường lại điều phối ra được mỹ tửu đỉnh phong "cấp A", thậm chí đã chạm đến biên giới "cấp S".

Mà Mạc Hân lại ở trước mặt mọi người dùng kỹ thuật, đem nguyên liệu thăng hoa biến chất, lại lấy quá trình tinh luyện rườm rà, khiến cho toàn bộ ly rượu biến hóa cùng thăng hoa !

Phương Đông có một truyền thuyết xa xưa, Owen đại sư cũng biết đến nó.

Nếu như một con cá vượt qua một cánh cửa nhìn như không thể nào vượt qua được, thì sẽ hóa thân thành Rồng.

Như vậy cái ly rượu này có khả năng như thế, đã hóa thân thành Rồng, trở thành mỹ tửu "Cấp S" !

Đáng tiếc nhất là hắn lần đầu nhìn thao tác của Mạc Hân chỉ nhớ được bảy tám phần, còn lại hai ba phần mấu chốt nhất thì lại sơ sót !

Hơn kém một ly cũng khác nhau cả ngàn dặm.

Huống chi hai ba phần đó hắn cũng không nhớ chút nào, ngay cả vị Đại Tượng Sư như hắn cũng khó mà phục chế lại được.

Owen đại sư sử dụng phương thức thưởng thức rượu đỏ, thưởng thức ánh sáng sóng sánh màu hổ phách của rượu, cảm nhận màu sắc, độ dính, độ tinh khiết, không một thứ nào là không hợp với ý hắn cả.

Lập tức Owen đại sư đưa mũi ngửi mùi rượu.

Mùi thơm thoảng qua, quanh quẩn trong lòng, làm trong lòng người chưa phẩm tửu đã say mất rồi !

Toàn bộ khách mời ở đây lặng ngắt như tờ, có thể nghe từng tiếng hít thở, nhìn chăm chú từng cử động của đại sư, nhìn hắn đưa ly thủy tinh đến bên môi nhấp khẽ một miếng.

Trong nháy mắt, sắc mặt Owen đại sư thay đổi đột ngột, sợ hãi thán phục, không thể tưởng tượng nổi, say mê, cảm thán, đơn giản đặc sắc đến cực hạn.

Owen đại sư phẩm tửu qua một lần, lại khẽ nhấp thêm một miếng, sắc mặt kia lại lặp lại thêm một lần.

Xung quanh có thể nghe được tiếng nuốt nước miếng yếu ớt liên tiếp.

Ngửi hương rượu, nhìn sắc mặt Owen đại sư khi phẩm tửu, cũng đủ để trong lòng các khách mời ở đây cảm thấy ngứa ngáy khó chịu.

So sánh với Owen đại sư, cảm giác khi Bạch Tiểu Thăng uống rượu trở nên "thô bỉ không chịu nổi".

Hắn không có tinh tế nhìn màu rượu, ngửi mùi rượu, mà là chỉ nhìn qua một chút đồng thời đem cả ly rượu đều đổ vào trong miệng, thật có chút cảm giác như trâu gặm mẫu đơn !

Có một số người nhìn thấy thái độ phẩm tửu của Bạch Tiểu Thăng như thế liền nhíu mày, trong mắt lộ ra vẻ ghét bỏ, lại càng cảm thấy là chỉ có đại sư mới xứng đáng uống loại mỹ tửu kia.

Càng không thể để cho người ta chịu được chính là Bạch Tiểu Thăng hơi mở miệng thổi hơi, giống như để cho rượu dạo quanh miệng một vòng rồi sau đó mới nuốt xuống.

Một bên Phong Mạch Ngữ, Phong Mạch Yên vẫn luôn chú ý phản ứng của hai người lập tức cảm thấy phát tởm.

- Thô tục ! Đây mà là Phẩm Tửu sao !

Phong Mạch Ngữ căm ghét nói.

- Đó là đang làm xấu đi cái tiên nhưỡng này của Mạc Hân tiểu thư !

Phong Mạch Yên cũng nhíu mày nói.

Sau khi hai người phẫn hận lại nhịn không được mà nhìn nhau, trong đôi mắt lộ vẻ vui mừng.

Nói như vậy, Owen đại sư thắng chắc rồi !

Tuy chuyện này trước đây giống như ván đã đóng thuyền, nhưng chỉ khi nhìn thấy một cảnh này thì bọn họ mới có cảm giác kết quả chắc chắn là như thế.

Tưởng tượng cảnh chỉ một lát nữa thôi tên tiểu tử này sẽ bị đánh bại thảm hại, dính đầy bụi đất, thậm chí còn phải hai tay dâng lên phối phương quý giá nhất của mình, hai anh em này liền có cảm giác hưng phấn nói không nên lời !

Khách mời bốn phía cũng có cảm giác giống như bọn họ, lòng đầy tức giận đối với Bạch Tiểu Thăng.

Antonio cũng nhìn về phía Bạch Tiểu Thăng, nhịn không được nhẹ nhàng nhíu mày, chợt than nhẹ.

Hắn cũng không ngờ tới, Bạch Tiểu Thăng sẽ phung phí của trời như thế, nhất thời trong lòng tràn đầy thất vọng đối với hắn.

Bên cạnh Bạch Tiểu Thăng, Lâm Vi Vi và Lôi Nghênh cũng hơi kinh ngạc nhìn hắn, bọn họ biết tính Bạch Tiểu Thăng, hắn sẽ không phạm phải những sai lầm cấp thấp như thế mới đúng, càng đừng nói đây là tác phẩm tâm huyết của Mạc Hân, tuyệt đối không thể đối đãi như thế mới đúng.

Còn có một điều quan trọng hơn, đây là một trận tỷ thí cuối cùng.

Nếu như thua, Mạc Hân sẽ phải thực hiện ước định, tổn thất nặng nề, Bạch Tiểu Thăng sẽ mất đi phối phương.

Bạch Tiểu Thăng quả quyết sẽ không thể để cho điều kia xảy ra mới đúng !

Chính là bởi vì biết rõ điểm này, Lâm Vi Vi, Lôi Nghênh mới càng không nhìn thấu Bạch Tiểu Thăng muốn làm gì.

Có thể là Bạch Tiểu Thăng cố ý, như vậy, chờ một lát hắn một hơi tinh tế giải thích ra, như vậy sẽ có vẻ hắn nói cực kỳ đặc sắc, mới có vẻ hắn lợi hại?

Nhưng mà Bạch Tiểu Thăng lại là người kiêu căng như vậy sao ?

Không phải !

Lâm Vi Vi, Lôi Nghênh suy nghĩ liên tục, cũng vẫn không nghĩ ra, liền dứt khoát không thèm nghĩ nữa, kiên nhẫn chờ đợi.

Dù sao, chắc chắn lát nữa sẽ có kết quả.

Demi Rose ở một bên cũng mang vẻ mặt mờ mịt.

Ellen lại lo lắng nhìn Bạch Tiểu Thăng, bây giờ hắn không muốn nhìn thấy Bạch Tiểu Thăng phải thua, mà còn thua khó coi như vậy.

Mà đối với người mà trước đây hắn vẫn luôn sùng bái, hôm nay rốt cục cũng đạt được ước muốn bái Owen đại sư làm thầy, thì bây giờ hắn cũng không để ý chút nào.

Chỉ là một lần tiệc rượu, vậy mà trong lòng Ellen lại xảy ra biến hóa nghiêng trời lệch đất như thế, mà chính bản thân hắn lại không thể nào phát hiện được.

Sau cùng, Mạc Hân đưa mắt nhìn Bạch Tiểu Thăng, nhìn Owen đại sư, đưa tay làm cái tư thế mời, mời bọn hắn nói ra nhận xét về rượu của mình.

Lúc này Owen đại sư việc nhân đức thì không nhường ai, vượt lên trước Bạch Tiểu Thăng mở miệng nói.

- Rượu này dựa vào một loại rượu làm cơ sở, còn có rượu đế Hoa Hạ, một loại nước đường, sáu loại nước hoa quả rau tươi, cuối cùng đem tất cả nguyên liệu hòa lại làm một, tỷ lệ phối trộn có thể nói là tinh diệu. Phương diện cảm giác có thể chia làm ba giai đoạn, mềm mại, thô lệ, êm dịu, tạo ra cảm giác thoải mái nói không nên lời, mỗi một loại giai đoạn đều có biến hóa rất nhỏ.

Owen đại sư chậm rãi nó ra, nói liên tục năm phút đồng hồ, ngôn ngữ không gián đoạn, nói đến chỗ kích động càng có cảm giác muốn khoa tay múa chân diễn tả một phen.

Các tân khách đều nghe được như si như say.

- Rượu này là 'Cấp S' không thể nghi ngờ !

Sau cùng Owen đại sư lớn tiếng nói ra kết luận của bản thân mình.

Toàn trường phát ra tiếng vỗ tay kinh người.

Đại sư nói quá hay rồi, phân tích chu đáo, kỹ càng không gì sánh kịp !

Phong Mạch Ngữ, Phong Mạch Yên ra sức vỗ tay thật lớn, đồng thời mang vẻ mặt trào phúng nhìn về phía Bạch Tiểu Thăng.

Đại Sư bình luận quá toàn diện, quá cẩn thận, quá hoàn mỹ không một tì vết!

Nhìn ngươi còn có gì để nói nữa không !

Trận tỷ thí này đại sư chắc chắn thắng rồi!



Bạn cần đăng nhập để bình luận