Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 2055: Tôi xem ai dám ngăn cản! (1)

Zach là Phó tổng công ty Lục Không hơi kinh ngạc nhìn cô Jenny bên cạnh. Anh ta thật sự không ngờ được một người phụ nữ tao nhã như vậy, tự nhiên không quan tâm tới mọi người trước mặt mà kêu to kêu nhỏ. Phải biết rằng lần này Jenny đến đây là tới chơi, lần đầu tiên gặp mặt lại thất lễ như vậy, đáng lẽ không nên vậy mới phải.

Trừ khi đối diện người đàn ông Trung Quốc đã làm cho cô ta giận không khống chế được, nhất thời đạt tới tình trạng mất lý trí.

Tin chắc hai bên không phải là mâu thuẫn trên phương diện tình cảm, mà do tâm trạng bạo phát, Zach cũng nghĩ không ra Bạch Tiểu Thăng đã đắc tội Jenny thế nào, còn đắc tội sâu như vậy.

Người đàn ông ở trước mặt người phụ nữ xinh đẹp, lúc nào cũng sẽ nổi lòng thương tiếc, trừ khi đối phương là một thẳng nam sắt thép, căn bản không hiểu thương hoa tiếc ngọc.

Zach cho rằng Bạch Tiểu Thăng có thể chính là người như vậy, mà anh ta vừa vặn ngược lại.

- Cô Jenny không nên nóng vội, chuyện này cứ giao cho tôi xử lý là được.

Ngài Zach nho nhã lễ độ, nhẹ nhàng trấn an Jenny một câu, sau đó nhìn về phía Bạch Tiểu Thăng, thoáng cái đã thu lại vẻ tươi cười và cao giọng nói:

- Ngài mới nói là ngài tới thăm hỏi ngài Tổng giám đốc John của chúng ta, tôi mạo muội hỏi ngài là ai vậy?

Thân là Phó tổng giám đốc công ty, Zach hiểu rõ tất cả các phía hợp tác lớn với bên mình không có người Trung Quốc. Điều này làm cho anh ta có vài phần tự tin để “ra mặt” cho Jenny.

Nhìn lại người Trung Quốc này còn rất trẻ tuổi, nhìn không có gì đặc biệt. Cho dù có gia thế không bình thường thì cũng là ở Trung Quốc xa xôi, không thể ảnh hưởng tới chỗ bọn họ bên này được. Vừa nghĩ tới đây, Zach lại càng thấy có dũng khí hơn.

Suy nghĩ tiếp những lời lẽ khách sáo mà Bạch Tiểu Thăng vừa nói, Zach lại càng thêm kiên định.

Nếu như người Trung Quốc này nói không ra lời nào làm cho anh ta cảm thấy thân phận của đối phương quan trọng, vậy anh ta sẽ không khách sáo, không mềm không cứng mà đuổi ra ngoài, nghĩ đến cũng không có gì đáng lo.

Làm vậy còn có thể có thêm chút mặt mũi trước mặt người đẹp Jenny này, về công về tư đều làm tốt quan hệ, tại sao lại không làm chứ?

Cho nên Zach vừa mở miệng, cho dù giọng điệu không cứng rắn nhưng vẫn ngầm châm chọc.

Nghe Zach vừa hỏi thế, Jenny lạnh lùng nhìn về phía Bạch Tiểu Thăng, những người xung quanh cũng nhìn Bạch Tiểu Thăng.

- Chúng tôi là người của Đoàn doanh nghiệp Trung Quốc, đến đây muốn thăm quý công ty một chút.

Bạch Tiểu Thăng cười nói.

- Đoàn doanh nghiệp Trung Quốc?

Jenny nghe vậy thì khẽ nhíu mày, trong miệng lẩm bẩm.

Khi Jenny ở Bắc Mỹ đã nghe qua về tin tức liên quan tới đoàn doanh nghiệp Trung Quốc, nhưng cũng chỉ giới hạn ở nghe nói mà thôi.

Ngược lại, một nhân vật trong giới kinh doanh Trung Quốc nào đó đã làm cho BOSS của cô ăn đắng không nhỏ. Thậm chí lần này cô ta đến đây, cũng gián tiếp có liên quan đến điều này.

Zach nghe vậy liền nhướng mày.

Trước đây, Phó thị trưởng thành phố Dilu Samba tự mình đến đây thuyết phục, đề nghị bọn họ trở thành một trong những điểm khảo sát của Đoàn doanh nghiệp Trung Quốc, anh ta cũng có mặt ở đó.

Nhưng bởi vì vài nguyên nhân, tổng giám đốc John đã từ chối.

Zach chỉ biết nửa vời về nguyên nhân này nhưng biết rất rõ về kết quả.

Lúc này, người bọn họ từ chối tự nhiên lại chủ động tới cửa.

Việc vội vàng tới cửa này làm cho Zach có ý khinh thường.

- Thưa ngài, thật ngại quá, mấy ngày gần đây công ty đang chỉnh đốn và cải cách nội bộ, không tiện mở cửa với bên ngoài. Tổng giám đốc John đang bận rộn nên đành phải từ chối khéo gặp khách. Sợ rằng đã để cho ngài phải mất công đi một chuyến rồi, mời ngài trở về đi!

Trước mặt mọi người, Zach trực tiếp hạ lệnh đuổi khách.

Jenny mới nói đuổi đối phương, sau đó Zach ra lệnh đuổi khách, rõ ràng chính đang đuổi người.

Bốn phía đều là người của công ty Lục Không và Jenny dẫn đến, bọn họ lập tức nhìn ba người Bạch Tiểu Thăng với vẻ chế giễu.

- Ngài John của các anh còn không biết chúng tôi tới, Phó tổng giám đốc Zach lại ra lệnh đuổi khách, điều này không thích hợp lắm đâu. Nếu chẳng may, ngài John các anh muốn gặp chúng tôi thì sao?

Bạch Tiểu Thăng chưa mở miệng, Lâm Vi Vi phía sau anh không phục đã cao giọng nói.

Lâm Vi Vi biết thân phận của Bạch Tiểu Thăng, đây chính là người đứng thứ hai trong Bộ giám sát của trụ sở chính của tập đoàn!

Lần này anh tự mình đến nhà, người này chỉ là người quản lý một doanh nghiệp nhỏ còn dám từ chối, quả thật là bọn họ làm phản rồi!

Nhưng Lâm Vi Vi nói câu này, những người khác nghe được lại cảm giác rất "càn rỡ".

Cái gì gọi là "ngài John nhìn thấy chúng ta"?

- Đúng là chẳng hiểu đúng sai.

Zach cho rằng bọn họ dựa vào là thân phận của Đoàn doanh nghiệp Trung Quốc, quả thật cảm giác buồn cười, tùy tiện vẫy tay.

Bảo vệ của công ty Lục Không lập tức vây lại.

Jenny đứng ở bên cạnh Zach cười lạnh nhìn Bạch Tiểu Thăng:

- Ngài Zach, ngươi thật đúng là khách sáo, cần phải trực tiếp cho người đuổi bọn họ ra ngoài. Cái gì mà người của Đoàn doanh nghiệp Trung Quốc? Chẳng qua chỉ là vội vàng tới xin hợp tác mà thôi, còn dám mở miệng nói ra lời nói ngông cuồng! Đuổi ra ngoài cũng là nhẹ rồi!

Cuối cùng, có thể chiếm được ưu thế ở trước mặt người Trung Quốc này, đồng thời đuổi đối phương ra ngoài, Jenny cảm thấy rất sung sướng.

Trước mặt nhiều người như vậy, chịu đãi ngộ như thế, tôi xem anh còn mặt mũi nào nữa!

Đáng đời!

Đây chính là kết quả anh "hại" tôi!

Trong lòng Jenny không nhịn được cảm thấy khoan khoái.

Đương nhiên, cũng đâu phải là khoan khoái bình thường...

Nếu có thể cứng rắn đuổi ra ngoài, ở trước mặt mọi người cho ăn gậy rồi xông tới đuổi bọn họ đi, vậy lại càng thoải mái hơn...

Nhưng lúc này cô ta cũng xem như là khách, đến nhà thật sự không thể yêu cầu quá nhiều, cũng còn phải chú ý tới hình tượng của mình.

Đối phương dù sao cũng xem như có chút lai lịch, Lục Không không thể thật sự làm quá đáng quá...

Jenny am hiểu sâu những điều này, cũng đành phải thôi.

Nhưng Jenny âm thầm ra hiệu, những người đi theo cô tới đây cũng châm chọc, khiêu khích ba người Bạch Tiểu Thăng.

- Những người này đúng là kỳ quái, không ngờ lại vội vàng chạy tới thăm hỏi. Tôi thấy là muốn dò hỏi tin tức tình báo của thương nghiệp thì đúng hơn!

- Tới cũng đã gặp qua vài người giống vậy rồi. Với ba người này, anh xem người dẫn đầu trẻ tuổi như vậy thì có thể là nhân vật tai to mặt lớn gì chứ.

- Nói không chừng này kéo cờ lớn làm da hổ, muốn chạy qua bên này cố làm ra vẻ, đúng là làm mất mặt người Trung Quốc!

Đám người xung quanh không ngừng nói xấu ba người Bạch Tiểu Thăng.

Lâm Vi Vi tức giận tới mức mặt mũi trắng bệch.

Lôi Nghênh cũng nhíu mày.

Vẻ tươi cười của Bạch Tiểu Thăng cũng thu lại một chút.

Lần này, thấy vẻ mặt của bọn họ như vậy, Jenny ngược lại càng cười tươi, lộ vẻ khoan khoái.

Vào lúc bảo vệ đi tới, muốn ra tay, bỗng nhiên có người chạy tới, trong miệng còn quát to:

- Tất cả dừng tay, các người làm gì đậy!

Đối phương lập tức la hét với đám bảo vệ.

Không ngờ người qua chính là thư ký trưởng của Phó thị trưởng Samba. Vừa rồi anh ta vẫn luôn làm việc với lễ tân, trong lúc chờ đợi có hơi mót tiểu nên tính thuận tiện đi vệ sinh, kết quả lúc trở về đã nhìn thấy ba người Bạch Tiểu Thăng đang bị "bao vây tấn công".

Thế này là tiêu chắc rồi!

Ngài Samba biết còn không đốt anh ta lên à.

Lúc này, thư ký trưởng xông lại.

- Ngài Coco?

Phó tổng giám đốc Zach thấy được đối phương thì lập tức sửng sốt.

Đây chính là Thư ký trưởng của Phó thị trưởng Samba, anh ta đã từng gặp qua.

Jenny nghe được Zach kinh ngạc kêu lên thì không nhịn được nhìn về phía anh ta, dò hỏi:

- Ai vậy?

- Anh ta là thư ký trưởng của Phó thị trưởng Samba!

Ánh mắt Zach sáng tối không ngừng nhìn người bên kia, trầm giọng nói.

Anh ta tuyệt đối không ngờ được, mấy người Trung Quốc này lại có thể mời ngài Coco đi cùng. Nhìn thế này, xem ra đối phương thật sự có lai lịch không nhỏ!

Jenny cũng khẽ nhíu mày.

Bất kể là ở trạm kiểm soát Ruto, hay sau khi đâm xe liên hoàn, cô ta đều biết đối phương có quan hệ lớn ở đây.

Bất kể trong lòng Jenny nghĩ thế nào, ngoài mặt vẫn bĩu môi nói:

- Chính là một thành phố bé bằng hạt vừng, một thư ký Phó thị trưởng mà thôi, Lục Không các anh từ thành phố lớn dọn tới, cũng phải kiêng kỵ anh ta như vậy sao?

Cô ta là người ở thành phố lớn cấp thế giới đến đây, lại không kinh doanh bên này, tự nhiên lòng dạ rất cao.

- Ít nhiều cũng phải cho chút mặt mũi, dù sao công ty đã dọn đến đây rồi...

Nghe Jenny nói vậy, Zach không nhịn được lẩm bẩm.

Trước đây Lục Không bọn họ đúng là doanh nghiệp nổi tiếng ở thành phố lớn, được trao quyền xuống thành phố nhỏ này, trong lòng vẫn cảm thấy cao ngạo...

Cho nên, Tổng giám đốc John cũng dám trực tiếp từ chối đề nghị của Phó thị trưởng Samba...

- Phó tổng giám đốc Zach, các người đang làm gì vậy?

Ngài Coco – thư ký trưởng của thị trưởng Samba vừa lớn tiếng nói, vừa đi tới.

- Là ngài Coco à.

Phó tổng giám đốc Zach đổi thành vẻ tươi cười, chào hỏi đối phương.

Bạn cần đăng nhập để bình luận