Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 1294: Đôi bên giằng co, cao thủ gặp cao thủ (2)

Bạch Tiểu Thăng không bao giờ đem quá nhiều hi vọng đặt lên người ngoài.

Lôi Nghênh cũng là một bộ mặt bình thản. Hắn cũng như Bạch Tiểu Thăng có suy nghĩ rất thoáng.

Lâm Vi Vi nhìn thấy những người này, ánh mắt có mấy phần mừng rỡ, nhưng khi thấy thần sắc của Lôi Nghênh và Bạch Tiểu Thăng, chút ít hưng phấn đó cũng bị đè nén ở đáy lòng.

- Dựa vào sự hỗ trợ từ trên trời rơi xuống, có lẽ sẽ giúp họ thừa thắng xông lên nhưng vĩnh viễn không thể trông cậy vào nó giúp cho mình đánh đâu thắng đó.

Câu nói này Bạch Tiểu Thăng đã nói rất nhiều lần để khuyên bảo bọn hắn.

Lâm Vi Vi cùng đã từng ăn thua thiệt không ít lần ở điều này, vì thế lập tức không có suy nghĩ như vậy nữa.



Đợi bọn người Bạch Tiểu Thăng đi qua, thần sắc của Suoen Si vẫn vô cảm nhìn ba người, ánh mắt lạnh nhạt làm như không quen biết.

Về tình thì có thể hiểu đây là nơi nghiêm túc là nơi giải quyết sự vụ quan trọng, sao có thể gặp mặt liền có giao tình.

Rất nhanh, hai bên đã gặp mặt. Nhóm người Bạch Tiểu Thăng đều vừa mới tới nơi này, tự nhiên sẽ có người đến để giới thiệu cho bọn hắn :

- Vị này là Tổng giám đốc của bộ sự nghiệp ở Châu Âu- Suoen Si tiên sinh, cuộc hội nghị kinh tế lớn lần này sẽ do các vị Tổng giám đốc đứng đầu chủ trì, chúng ta ở khu Châu Á sẽ là do Suoen Si tiên sinh quản lý! Ngài ấy cũng toàn quyền phụ trách hết tất cả các sự việc lớn, nhỏ ở đây.

Câu nói này khiến cho nhóm ba người Bạch Tiểu Thăng đều khẽ giật mình. Trước đó, bọn chưa hề nhận được tin tức này!

Coi như là có sự thay đổi, nhưng trong cuộc hội nghị trước đó cũng hẳn phải có chứ, sao lại không có ai đến thông báo cho bọn hắn biết?

Không riêng gì Lâm Vi Vi, Lôi Nghênh, ngay cả Bạch Tiểu Thăng cũng cảm thấy kinh hãi, cố kiềm chế không nhìn về phía Phương Bắc Quân.

Phương Bắc Quân đáng lẽ nên nói tin tức này cho họ mới phải!

Coi như xung quanh đều có nhiều tai mắt, cho người đi báo không an toàn, thì hắn cũng nên dùng điện thoại báo cho họ biết mới phải, điều đó hắn có thể hoàn toàn làm được!

Thế nhưng hắn lại không làm! Trong lòng Lâm Vi Vi và Lôi Nghênh mơ hồ trào lên sự tức giận, cả người như tê liệt.

Phương Bắc Quân ở khu Đại Trung Hoa có gia thế không tốt, vậy mà lại có thể leo lên được vị trí đại sự vụ quan, hẳn cũng phải sử dụng rất nhiều thủ đoạn bỉ ổi, thối nát.

Nghe nói trước đây khi hắn còn trẻ ngay cả người thân thiết nhất của mình hắn cũng phủi tay mà bán rẻ để đem lại lợi ích cho mình.

Nhưng lần này đến đây, Bạch Tiểu Thăng lại tin tưởng hắn không chút nghi ngờ, tin rằng Phương Bắc Quân là người đáng tin, không hề đề phòng. Người chung đường không nên nghi ngờ nhau, đó là ngu ngốc. Nhưng bây giờ nhìn lại, chỗ bọn họ tín nhiệm, niềm tin của họ, có lẽ đã đặt sai người…

Một tin tức quan trọng như vậy, Phương Bắc Quân chắc chắn đã biết từ trước.

Tổng giám đốc bộ sự nghiệp Châu Á - một trợ lực lớn như vậy đã bị mất vậy mà Phương Bắc Quân vẫn thản nhiên, không để lộ chút lo lắng gì cả.

Lâm Vi Vi, Lôi Nghênh giờ phút này trong lòng nóng lên như lửa đốt.

- Suoen Si tiên sinh, rất vui được gặp ngài.

Bạch Tiểu Thăng rất khách khí đưa tay bắt tay với Suoen Si.

Vẻ mặt Suoen Si lại rất lạnh nhạt, thờ ơ.

Thấy Bạch Tiểu Thăng quay ra phía của mình, mặt Trầm Bồi Sinh liền hiện lên vẻ khó coi, nói với giọng đầy trách cứ:

- Bạch Tiểu Thăng! Cậu đang làm cái khỉ gì thế? Tại sao lại đến tổng bộ, cậu không biết đây là hành vi trái với giới hạn quyền hành hay sao? Tôi chỉ đạo cậu về tập đoàn ở khu Đại Trung Hoa để báo cáo, vậy mà cậu dám chống lại, trong mắt cậu còn có coi tôi là Tổng giám đốc của tập đoàn ở khu Đại Trung Hoa hay không?

Trầm Bồi Sinh trách mắng một cách dồn dập, một nửa là cố ý nói như vậy, một nửa lại thật có chút sợ hãi mà cao giọng hỏi.

- Nguyên nhân không phải Trầm Bồi Sinh tiên sinh là người biết rõ nhất sao?

Bạch Tiểu Thăng cười đáp.

Người đang mông lung mơ hồ hóa ra không chỉ có mình hắn.

- Biết rõ cái gì?

Trầm Bồi Sinh nhíu mày hỏi lại.

- Tiếp theo, người phải trả lời những câu hỏi là ngài đấy. Hỏi xem rốt cuộc ngài đã phạm phải những sai lầm gì!

Ánh mắt Bạch Tiểu Thăng trở nên lạnh lẽo, sâu không thấy đáy, giọng điệu không nhanh không chậm đáp lại.

Trầm Bồi Sinh sững sờ, đôi đồng tử hơi co lại. Tiếp theo, sẽ là tra hỏi mình!

Kì thực sự xuất hiện của Bạch Tiểu Thăng đã khiến hắn đoán được mấy phần, khi nghe được tin tức xác thực, đầu hắn không khỏi nổ ầm một tiếng.

- Chỉ bằng cậu? Vạch trần tôi sao? Khác nào lấy trứng chọi đá!

Trầm Bồi Sinh hầm hầm nói.

Bạch Tiểu Thăng cười.

- Phương lão, ông là người giúp đỡ tôi, tôi không phải loại người không biết quan hệ trên dưới. Tập đoàn bên này, cũng sẽ không thể nào xảy ra tình huống ấy, ngài lại không hề nhắc nhở Trầm tiên sinh.

Bạch Tiểu Thăng nhìn thẳng vào Phương Bắc Quân, gằn từng chữ :

- Tôi là thay Hạ lão tới, ông ấy mới chính là người muốn hỏi ông về những việc ông làm, mà tôi chỉ là người đi bày tỏ tấm lòng!

Ánh mắt Trầm Bồi Sinh chấn động.

Là Hạ Hầu Khải!

Sau khi hắn tỉnh lại, mình đã tận lực phái người quan sát hắn suốt hai tư trên hai tư, hắn đã gặp những ai, nói những gì, không được sử dụng điện thoại, mọi hành động của hắn, mình đều nắm rõ không một khe hở!

Lúc chuyện của Bạch Tiểu Thăng bị vỡ lở, sau đó hắn tự xin nghỉ phép, khi đó Hạ Hầu Khải còn chưa hề tỉnh!

- Chẳng lẽ nói!

Trầm Bồi Sinh không ngốc, não hắn nổ ầm lên một tiếng.

Hạ Hầu Khải sớm đã tỉnh!

Chuyện ở đây hắn đã sớm an bài ngay từ sớm?

Sự thật này khiến cho tim hắn đập loạn không ngừng. Cả đời này của hắn đều lấy Hạ Hầu Khải làm người để tranh đấu, nhưng có cố ra sao vẫn bị đối phương đè cho không ngóc đầu lên nổi.

Thời gian lâu dần, Trầm Bồi Sinh đối với Hạ Hầu Khải tự nhiên có một loại cảm giác sợ hãi. Vì vậy, hắn mới giở trăm phương ngàn kế, đủ loại thủ đoạn để khiến cho thể lực, tinh thần của Hạ Hầu Khải bị tổn hại dẫn đến lâm bệnh. Kết quả là chính mình cũng bị tính toán lại?

Lâm Ngọc, Trình Lưu cách đó không xa nghe được những gì mà Bạch Tiểu Thăng nói, không kìm được nhìn nhau đầy kinh hãi.

Bọn hắn cũng như Trầm Bồi Sinh, trái tim không tự chủ được mà hồi hộp đập loạn.

- Được rồi, bây giờ không phải thời điểm mà để hai vị ôn chuyện đâu.

Suoen Si ở một bên uể oải nói.

Bạch Tiểu Thăng, Trầm Bồi Sinh nghe vậy đều nhìn về phía hắn.

Suoen Si cười nhạt một tiếng tiếp tục nói :

- Tóm lại bộ sự nghiệp Châu Á đã sớm an bài mọi chuyện để tiến hành xử lý Trầm tiên sinh. Nếu Bạch Tiểu Thăng đem đến chứng cứ xác thực đến, Trầm Bồi Sinh quả thật có vấn đề, phía bên “Bồi Thẩm Đoàn” bên này cảm thấy Trầm tiên sinh thực sự có dính líu nghiêm trọng, tôi cũng sẽ xử lý, đồng thời nộp lên tổng bộ để đưa ra quyết định cuối cùng.

Trầm Bồi Sinh muốn nói gì đó, Suoen Si lại cười cản lại:

- Đương nhiên nếu chứng cớ không đầy đủ, hoặc là tôi cùng “Bồi Thẩm Đoàn” xem xét trước, sau, trái, phải cảm thấy cũng không phải là vấn đề quá lớn mà để kết tội quá nghiêm trọng, vậy sẽ xử lý nhẹ tay. Dù sao mỗi người đều đã có suy nghĩ riêng, nhưng công lý cũng không thể bỏ qua dễ dàng.

Câu nói sau cùng của Suoen Si là vừa cười vừa nói với Trầm Bồi Sinh rất thân thiện, tựa như muốn an ủi hắn!

Trầm Bồi Sinh không muốn nhiều lời với Suoen Si, liền mở miệng cảm tạ, bộ dạng như không hề sợ bị điều tra.

Cả một màn này đều đã bị năm vị sự vụ quan Chấp Hành thu vào trong tầm mắt.

Dư Hưng Diệu nghiêng về phía Sophia nhẹ giọng nói :

- Đằng sau nhất định có vấn đề, thế nào mà lại kinh động đến cả tổng bộ, thật không biết Tổng giám đốc Hạ Hầu Khải nghĩ thế nào, an ổn thoái vị không tốt sao mà lại nhất định phải tranh giành quyền lực.

Hắn rõ ràng là thiên về phía Trầm Bồi Sinh, đồng thời cũng dẫn dụ Hạ Hầu Khải là đến tranh quyền đoạt lợi.

- Đúng vậy. Ở phần làm việc phía dưới đều có những quy tắc không đúng, lại một mực muốn thi hành quy trình của dự án, không biết có lãnh đạo nổi không. Ta ngược lại cảm thấy thật ra chút vấn đề đó cũng chẳng phải to tát gì.

Trữ Nhược Lan ở ngay sát Ryan thấp giọng mỉm cười. Ryan cũng cười cười không nói thêm gì.

Phương Bắc Quân đã dời mắt ra khỏi Bạch Tiểu Thăng. Còn không cần thăm dò cũng đoán ra được Suoen Si tiên sinh đang ủng hộ cho Trầm Bồi Sinh.

Dù sao, xem như tổng bộ thay phiên nhau truyền đạt mệnh lệnh, nói là muốn họ thay phiên nhau toàn quyền xử lý hết tất cả mọi việc, Suoen Si cũng thật khó mà ra lệnh xử phạt người đứng thứ hai ở tổng bộ khu Châu Á.

Nếu hắn thật sự làm như vậy thì cũng khó bàn giao, sao này còn có thể ở chung quản lý bộ sự nghiệp khu vực Châu Á sao?

Những lời nói của Suoen Si vừa rồi đã để lộ ra những ý tứ này!

Càng đừng đề cập đến năm vụ sự vụ quan Chấp Hành thì đã có tới hai người đáng tin cậy giúp đỡ Trầm Bồi Sinh. Giờ này họ còn đang cố thuyết phục hai người còn lại ủng hộ cho hắn.

- Chỉ còn lại mình ta thôi, nếu có giúp đỡ Bạch Tiểu Thăng thì đã sao, có thể thay đổi kết cục à, có thể chống lại từng ấy người trong Ban Chấp Hành sao, trái lại ý kiến của lãnh đạo sao?

Đáy lòng Phương Bắc Quân âm thầm mặc niệm.

- Không đúng, làm như vậy là không đúng, không có tác dụng gì cả…..

Lâm Ngọc, Trình Lưu bỏ qua năm vị sự vụ quan Chấp Hành, Dư Hưng Diệu, Trữ Nhược Lan lại ẩn nấp trong bóng tối, cùng với Phương Bắc Quân lại cùng một giuộc, lại nghe những lời mà Tổng giám đốc bộ sự nghiệp Châu Âu - Suoen Si nói, cả hai người tinh thần đều chấn động.

Mặc kệ tổng giám đốc bộ sự nghiệp khu vực Châu Á đã bị điều đi, thì bên này bọn hắn vẫn rất tốt, thiên thời địa lợi nhân hòa, bên hắn tạm thời chiếm nhiều ưu thế hơn.

Bạch Tiểu Thăng lại là tên không có chút năng lực nào, dở dở ương ương lại được Hạ Hầu Khải ủng hộ, liệu có thể thay đổi được cục diện hay không?

Buồn cười! Coi như các người có nắm trong tay một chút chứng cứ, thông báo đến cả tổng bộ để xem xét, đáng tiếc… cũng vô dụng mà thôi!

Cái thế giới này vốn chẳng hề đơn giản như vậy, không đen thì trắng, không phải phạm sai lầm thì sẽ bị công ty xử lý.

- Các người có phản kháng cũng vô ích!

Lâm Ngọc và Trình Lưu không nhịn được liếc nhìn nhau, mắt cả hai người đều toát lên vẻ lạnh lẽo, nhìn bọn người Bạch Tiểu Thăng cười đùa cợt.

- Tốt, không còn sớm nữa.

Suoen Si cười nói, nhìn Bạch Tiểu Thăng chỉ về phía trên đài :

- Bắt đầu đi.

Sau đó, chỉ lên phía ghế chủ tịch, nhìn Trầm Bồi Sinh cười nói :

- Nếu vấn đề chưa được rõ ràng, ông vẫn là Tổng giám đốc của khu Đại Trung Hoa. Đi, lên trên ngồi nào!

Bạn cần đăng nhập để bình luận