Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 1083: Thu hoạch khá nhiều



Một tuần sau đó, tổng bộ Bộ Sự Vụ khu Đại Trung Hoa của tập đoàn Chấn Bắc đã kết thúc cuộc điều tra đối với Quách Vân Tâm, Tôn Hữu Hợp, cùng hai mươi vị lãnh đạo công ty.

Bốn người bị giáng chức, tám người bị sa thải, trong số mười một người bị khởi kiện bao gồm hai người Quách Vân Tâm!

Tin tức xuất hiện khiến cho cả tổng bộ chấn động!

Từ trước đến nay, loại xử phạt với quy mô lớn như thế này là chưa từng có. )

Đoán chừng vui sướng nhất trong lần rung chuyển này là những người được bổ nhiệm sau đó, rốt cuộc cũng có một ngày, bọn hắn có thể đi đến cương vị cao kia.

Những người phụ trách sản nghiệp tỉnh vực mới nhậm chức, Tổng giám đốc công ty không thể không đối với Bạch Tiểu Thăng "Cảm tạ ân đức" .

Cho dù là trong những người được sắp xếp vào từ các địa phương khác, cũng đều có cách nghĩ như thế.

Không có vị Bạch Tiểu Thăng này, cho dù có người ủng hộ thì cũng phải có ghế trống mới có thể cho bọn hắn thượng vị được!

Tổng bộ đồng thời phát ra thông báo, lần điều tra này kết thúc tốt đẹp.

Bạch Tiểu Thăng đại sự vụ quan đứng đầu, Trần Vũ Thành và Lâm Ngọc đứng thứ hai.

Sự gia tăng công trạng của ba người khiến cho mọi người phải líu lưỡi.

Khi Tổng bộ chính thức đưa ra một thông cáo về việc xử phạt với những người kia, bên trong hãi não của Bạch Tiểu Thăng vang lên giọng nói của Hồng Liên giống như một chuỗi tiếng chuông ngân.

- Điều tra ra sự thất trách trong công việc của bốn lãnh đạo quản lý công ty, xử lý bằng cách giáng chức, đánh giá điểm trị giá là một điểm!

- Điều tra ra tám lãnh đạo công ty vi phạm nghiêm trọng đến quy định, xử lý bằng hình thức sa thải, đánh giá điểm trị giá là bốn điểm!

- Điều tra ra tám lãnh đạo công ty gây tổn thất nghiêm trọng, xử lý bằng cách truy tố, đánh giá điểm số là tám điểm!

- Điều tra ra ba người phụ trách sản nghiệp tỉnh vực, xử lý bằng cách khởi tố, đánh giá điểm số là mười lăm điểm!

- Lần này tổng cộng thu hoạch được điểm số là hai mươi tám điểm, trước mắt ở cấp đại sự vụ quan đạt được hai mươi tám điểm, khoảng cách đến Tổng giám đốc Khu Đại Trung Hoa còn có bảy mươi hai điểm!

Nghe được điểm số cuối cùng, Bạch Tiểu Thăng cảm thấy vui vẻ.

Hạnh phúc tới quá đột ngột!

Lúc này đã hoàn thành được một phần tư tiến độ, mà hắn được bổ nhiệm chức vị đại sự vụ quan còn không tới hai tháng.

Do mình tốt số mà, cũng không có cách nào khác!

Bản thân Bạch Tiểu Thăng cũng có chút thư thái.

Đương nhiên rồi, thu hoạch chân chính lần này cũng không chỉ là hai mươi tám điểm kia!

Mà là từ trong số những người như Quách Vân Tâm và Tôn Hữu Hợp, phát hiện ra thêm rất nhiều manh mối!

Phía sau những đầu mối kia, xuất hiện một số lượng lớn nhân vật có vấn đề, đó mới là bảo tàng thực sự!

Nhát kiếm cuối cùng cũng là chỉ hướng sang Trầm Bồi Sinh!

Trong lòng Bạch Tiểu Thăng trở nên nóng rực, không biết là một nhân vật như Trầm Bồi Sinh sẽ đạt giá trị được bao nhiêu điểm!

Thực ra, chỉ sợ ngay cả bản thân Trầm Bồi Sinh cũng không ngờ rằng những người như Quách Vân Tâm có thể nhả ra nhiều thứ như vậy.

Mà những người kia sau khi khai báo toàn bộ với Lâm Vi Vi và Lôi Nghênh, cũng hiểu rằng nếu như đem tình huống này nói lại với bên phía Trầm Bồi Sinh, rất có thể đến cuối cùng chẳng thể vớt vát lại được gì.

Cho nên, bọn hắn thế mà đạt được sự thống nhất chung đó là im lặng.

Vậy nên sau đó, Trầm Bồi Sinh phái người đến tra hỏi, bọn hắn đều biểu thị mình không nói ra điều gì.

Lâm Vi Vi và Lôi Nghênh hỏi liên tiếp khoản hai ba mươi phút, khoảng thời gian ngắn ngủi như thế, thực sự cũng không hỏi ra điều gì.

Bên phía Trầm Bồi Sinh cũng không có để ý.

Khiến cho loại nhân vật già thành tinh như Trầm Bồi Sinh có thể xem nhẹ những việc này còn có một nguyên nhân khác.

Trong thời gian này xảy ra một việc.

Sự kiện đó khiến cho Trầm Bồi Sinh phải nổi nóng.

Hạ Hầu Khải tự mình nhiều lần tổ chức hội nghị, nghiêm khắc đả kích những vấn đề hiện trạng, trắng trợn khen ngợi bọn người Bạch Tiểu Thăng.

Trên buổi hội nghị, Hạ Lão tươi tỉnh sáng láng, hoàn toàn không có biểu hiện ra bệnh trạng mệt mỏi, càng là công khai cảm ơn Bạch Tiểu Thăng chữa lành bệnh cũ của mình.

Hạ Hầu Khải thậm chí còn nói đùa cùng với mọi người ở đây rằng, chính mình còn có thể làm Tổng giám đốc cho bọn họ năm năm nữa.

Đám người nghe vậy thì vui vẻ, Trầm Bồi Sinh vui vẻ, thậm chí còn dẫn đầu vỗ tay.

Bạch Tiểu Thăng càng là một mặt mỉm cười vỗ tay, một mặt nhìn Trầm Bồi Sinh gật đầu thăm hỏi.

Trầm Bồi Sinh nở nụ cười hiền lành đáp lại.

Chỉ là, sau khi Trầm Bồi Sinh trở về, đóng cửa, liền đem bộ ấm sứ trắng thường dùng uống trà mà mình yêu quý nhất đập nát.

- Bạch Tiểu Thăng đúng là một tên khốn!

Trình Lưu thật hiếm khi nghe thấy lão sư của mình chửi ầm lên với ai đó.

Sau buổi hội nghị tuyên dương, Trần Vũ Thành lại đến tìm Bạch Tiểu Thăng uống cà phê.

Thực ra, đối với kết quả lần này, Trần Vũ Thành vẫn cảm thấy vô cùng hài lòng, coi như đến lúc cuối Lâm Ngọc tiến đến ăn chia được một chén canh, nhưng công lớn nhất vẫn nằm trong tay bọn họ, hơn nữa thành tích của Trần Vũ Thành hắn cũng vượt qua Lâm Ngọc.

Vậy là đủ rồi!

- Quả nhiên, đi theo Tiểu Thăng đại sự vụ quan sẽ có thịt ăn, tôi rất chờ mong đến lần tranh giành vị trí đại sự vụ quan dự bị tiếp theo, cậu có thể giúp tôi vượt qua Lâm Ngọc.

Thậm chí Trần Vũ Thành còn nở nụ cười, nửa đùa nửa thật nói.

- Có thể!

Bạch Tiểu Thăng cũng cười một tiếng đáp lại.

Được sự trợ giúp của Trần Vũ Thành, hắn cũng thấy được thực lực mạnh mẽ của anh ta.

Lần này, tuy là đạt được sự ủng hộ từ phía Hạ lão, có thể tùy ý điều động nhân viên, nhưng cũng chỉ là điều động ở phương diện tự do.

Nếu bất cứ ai cũng phù hợp, đối phương có thể vui lòng tham gia, phải chăng có thể tin tưởng được, Bạch Tiểu Thăng thật sự cũng không dám hứa chắc.

Nhưng mà Trần Vũ Thành có thể tùy tiện liên lạc với mười mấy vị trợ lý sự vụ, sự vụ quan, toàn bộ những người kia còn tận tâm tận lực, điều này đúng là có chút mạnh mẽ.

Mặc dù tiếp theo đó, Lâm Vi Vi và Lôi Nghênh có được nhiều manh mối hơn, nhưng nếu không có những người kia ở bên ngoài phối hợp, bọn họ cũng gặp phải vô số khó khăn để giải quyết.

- Cái này dành cho anh!

Bạch Tiểu Thăng cầm ra một thứ giao cho Trần Vũ Thành.

Trần Vũ Thành mỉm cười cầm lấy, nhìn lướt qua, nụ cười liền đọng lại, sau khi lật xem hai trang, nụ cười hoàn toàn thu liễm.

Cuối cùng, nét mặt hắn tập trung, nhìn hết trọn mười phút đồng hồ, hai mắt sáng ngời.

- Đây mới là thành quả chân chính của lần này, đi điều tra những đầu mối này, có lẽ hôm nay thu hoạch mới là thu hoạch nhỏ!

Trên mặt Bạch Tiểu Thăng nở nụ cười chân thành nói.

Trần Vũ Thành giương ánh mắt, nhìn chăm chú Bạch Tiểu Thăng.

Hắn không thể ngờ rằng, lần này, Bạch Tiểu Thăng thế mà có thể điều tra ra được nhiều đầu mối như thế, càng là không giữ lại chút nào mà đưa tất cả cho mình.

Tuy cả hai sớm đã kết thành đồng minh, nhưng vị Tiểu Thăng đại sự vụ quan này thật là có phong thái của kẻ mạnh, người đáng tin thì không chút nghi ngờ.

- Giao cho tôi, tôi sẽ cho người tập trung điều tra.

Trần Vũ Thành nhìn chằm chằm Bạch Tiểu Thăng, thể hiện chút dã tâm, mỉm cười nói,

- Tôi muốn để thứ này là sự khởi đầu cho bàn đạp giúp tôi vươn tới chức vụ đại sự vụ quan.

Dứt lời, Trần Vũ Thành lại nói,

- Tôi muốn để Bạch Tiểu Thăng cậu, càng tiến thêm một bước!

Liên quan tới thân thể Hạ lão, dựa theo cách nói của Bạch Tiểu Thăng với Trần Vũ Thành, với thủ đoạn của hắn, chỉ có thể lại trì hoãn thêm một năm, nửa năm, còn phải xem tình huống thực tế.

- Tôi đã nói qua một vài lời với Trầm Bồi Sinh, tôi cũng đã nói với Hạ lão.

Bạch Tiểu Thăng nói.

- Hạ lão nói thế nào?

Trần Vũ Thành tò mò hỏi.

Ánh mắt Bạch Tiểu Thăng chớp lên,

- Hạ lão nói, Trầm Bồi Sinh có tâm tư gì...

- Cho đến giờ, ông ấy đều biết cả!

Trần Vũ Thành không lên tiếng, chỉ hơi gật đầu.

Sau khi Trần Vũ Thành rời đi, chỗ này của Bạch Tiểu Thăng lại chào đón một vị khách

Trên thực tế, trong suốt một tuần này, cô ta liền đến ba bốn lần, không thể bảo là không thường xuyên.

- Anh Tiểu Thăng, ở đây em có bảng danh sách những người hiện tại thân cận với Trầm Bồi Sinh, tuy chỉ là một bộ phận nhưng đối với anh mà nói cũng rất hữu dụng đấy!

- Anh Tiểu Thăng, trong lần điều tra này, anh có còn thu hoạch được một ít gì đó khác hay không, có thể trao đổi tin tức tình báo với em ở đây!

- Anh Tiểu Thăng, tiếp theo anh có ý kiến gì hay không, có thể trao đổi với em, em rất vui lòng cung cấp lại cho anh một số manh mối!

...

Dư Doanh nói không biết mệt.

Đối với cô ta, dường như Lâm Vi Vi không có ấn tượng gì tốt.

Tuy nhiên, Bạch Tiểu Thăng ngược lại rất có kiên nhẫn, luôn nở nụ cười.

Hắn thậm chí còn cung cấp một số manh mối để điều tra, đổi lấy một bộ phận tin tức.

Sau khi trao đổi xong, Bạch Tiểu Thăng còn mang vẻ mặt tươi cười và vô cùng tò mò hỏi,

- Anh xem trên phim, rất nhiều gián điệp đều là gián điệp hai mang. Em bán tin tức tình báo này, chắc sẽ không phải làm ăn với cả hai bên chứ?

Nụ cười trên mặt của Dư Doanh vẫn không thay đổi, nhìn Bạch Tiểu Thăng bằng một ánh mắt quyến rũ,

- Sao có thể như thế chứ, nhìn em vậy thôi chứ em rất thủy chung một lòng đó!

Bạch Tiểu Thăng chăm chú nhìn vào đôi mắt cô và cười cười.

- Vậy em thực sự là có Đạo Đức Nghề Nghiệp đó!

Bạn cần đăng nhập để bình luận