Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 240: Cậu thanh niên này, cậu đừng xúc động!



- Tống tổng, ở bên trong đang đàm phán rồi đấy!

Lâm Bắc Thần vội vàng cùng Tống Trường Không nói.

Hiện tại, hắn không hi vọng xa vời tranh công, liền nghĩ, đừng để tổng giám đốc mang nhiều người như vậy liều với hắn.

- Cậu ở ngoài này thì ai ở bên trong đấy!

Tống Trường Không trừng mắt nói.

- Coi như cậu là Tôn Ngộ Không, còn biết thuật phân thân nữa hả!

- Không phải tôi, nhưng là tôi phái người!

Lâm Bắc Thần vội vàng giải thích nói,

- Hắn hiểu tiếng Đức, ngài Ron rất thích cùng hắn trò chuyện.

Giống như Ron còn bị tiểu tử kia thu thập ngoan ngoãn...

Câu nói này, Lâm Bắc Thần không dám nói.

Nếu không Tống Trường Không phải điên rồi.

- Thật?

Lâm Bắc Thần nói như vậy, Tống Trường Không còn có chút nửa tin nửa ngờ.

- Biết tiếng Đức, còn để ngài Ron trò chuyện vui vẻ?

- Phòng các cậu có người tài giỏi như vậy, nếu đúng như cậu nói, tôi sẽ ghi công cho cậu và phòng các cậu!

Tống Trường Không sắc mặt hơi chậm, cất bước hướng phòng họp đi.

Lâm Bắc Thần cẩn thận từng li từng tí đi theo.

Đến cửa phòng hội nghị, Tống Trường Không điều chỉnh lại tâm trạng, vẻ mặt thay đổi mấy lằn.

Đã có lễ phép, lại có tư thái, còn không thể làm cho đối phương cảm thấy có tính công kích.

Bọn người Lâm Bắc Thần thấy chấn kinh. Tống tổng khống chế biểu lộ quả thực đến cảnh giới xuất thần nhập hóa, khó trách hắn là giám đốc, xem ra thượng vị giả thật không dễ dàng!

Tống Trường Không điều chỉnh tốt biểu lộ, bình phục tâm tình, đưa tay muốn đi mở cửa.

Kết quả, cửa mở.

Tống Trường Không sững sờ.

Ron đi tới.

Khi hắn nhìn thấy Tống Trường Không, nhìn thấy sau lưng Tống Trường Không trùng trùng điệp điệp đội ngũ, đôi mắt lập tức co rụt lại.

Nguyên lai những người này đều ở ngoài cửa đâu, bọn hắn quả nhiên đã sớm chuẩn bị! Mình đúng là dê vào miệng cọp!

Ron ánh mắt thống khổ.

Tống Trường Không trong lòng hơi hồi hộp một chút, Ron biểu lộ không giống như là vui vẻ đi, giống như là nhận lấy ủy khuất lớn lao.

Không phải hình dung...

Giống như tiểu tức phụ bị chọc giận vậy!

Tống Trường Không ánh mắt quái dị.

- Tống, nhìn thấy ông thật tốt!

Ron có chút cảm xúc lầm bầm.

So với tên đáng sợ bên trong kia, Tống Trường Không dễ nói chuyện, tính tình lại tốt...

Không giống như người bên trong, một lần để hắn đem mấy tháng tranh thủ được chỗ tốt, phun hết ra, còn ngoài mức đối với bọn hắn tăng thêm điều kiện hà khắc, quả thực tàn nhẫn!

Bất quá, nhìn thấy liền Tống Trường Không đều phải chờ ở bên ngoài, Ron một trận uể oải, chuyện này, xem ra là không có còn đường sống!

Ron yên lặng nhìn Tống Trường Không một chút, ánh mắt lại có chút u oán...

Kẻ đến từ tập đoàn của các người thật hung hãn , ông làm sao cảnh cáo trước cho tôi một chút...

- Ngài Ron, ông muốn đi đâu?

Mắt thấy Ron ủ rũ, đi ra ngoài. Tống Trường Không gấp, lôi kéo hắn hỏi.

Phiên dịch đem câu nói này chuyển đạt cho Ron.

- Tôi vừa nhận điện thoại, người của tôi đang ở dưới lầu, tôi đi bảo bọn họ chuẩn bị hợp đồng.

Ron lầm bầm.

Kỳ thật, hắn muốn nhân cơ hội xuống dưới, cùng người nhà gặp mặt, thông báo tình huống.

- Hợp đồng? !

Tống Trường Không kêu lên.

Không cần thông qua phiên dịch, cũng có thể nghe hiểu cái từ Hợp đồng này.

Cái từ này, làm hắn trăn trở trọn vẹn bốn tháng!

Phiên dịch xác nhận.

Bốn phía đều thốt lên, nhóm tổng thanh tra tròng mắt trừng đến tựa như từng đầu cá vàng lồi mắt.

Muốn ký hợp đồng? !

Làm sao đột nhiên như vậy...

Tống Trường Không vô cùng vui mừng, đong đưa tay Ron,

- Hiện tại liền ký? Ông không có nói đùa với tôi chứ!

Phiên dịch chuyển đạt.

- Tôi không rảnh đùa giỡn với ông!

Ron có chút tức giận, nghĩ là Tống Trường Không đang nhạo báng hắn.

- Tôi cùng phó tổng của ông đã đàm phán rồi.

Phó tổng của tôi?

Phiên dịch để Tống Trường Không giật mình.

Tên kia không phải lên chức sao, sao lại trở về rồi sao!

Tống Trường Không tranh thủ thời gian hướng trong phòng họp nhìn.

Nơi đó làm gì có phó tổng giám đốc, bên trong chỉ có một người thanh niên trẻ tuổi bình thường, đang ngồi ở chỗ đó, nhàn nhã uống trà.

Tống Trường Không quay người lại, Ron đã rời đi.

Lâm Bắc Thần thừa cơ đi đến mắt nhìn, đối với Tống Trường Không nói,

- Không sai, chính là hắn, tôi phái tới cùng với ngài Ron nói chuyện. Đây là người đến phòng chúng tôi... để gặp mặt, phỏng vấn...

Lâm Bắc Thần thanh âm thấp tám độ.

- Phỏng vấn? !

Tống Trường Không sững sờ, sau đó giận nói.

- Cậu an bài người đến phỏng vấn, cùng ngài Ron đàm phán? Cậu, con mẹ nó điên rồi? !

Lâm Bắc Thần Nhanh tới khóc.

Ở dưới Tống Trường Không phẫn nộ, hắn trong nháy mắt kể rõ ngọn nguồn.

- Tôi an bài hắn ở chỗ này chờ, ai nghĩ đến hắn cùng ngài Ron trò chuyện, tuy nhiên ngài Ron không phải đồng ý ký hợp đồng sao, đây là chuyện tốt mà!

Chuyện tốt, cùng cậu có quan hệ cái rắm!

Tống Trường Không hừ một tiếng, đẩy cửa đi vào.

Những người khác đứng ở ngoài cửa, không dám động.

Trước mắt, Tống Trường Không có chút vội vàng.

Hắn muốn biết, là ai để ngài Ron thành bộ dáng kia, bên trong thanh niên này là ai, làm sao cùng ngài Ron trò chuyện?

Sẽ không loạn hứa cho điều kiện gì đi, vậy liền hỗn loạn, không thể vãn hồi!

Tống Trường Không rất lo lắng.

Trước mắt, hắn không có cách nào đến hỏi Ron, cho nên chỉ có thể hỏi người thanh niên này.

Mắt thấy Tống Trường Không tiến đến, Bạch Tiểu Thăng đoán được thân phận của hắn.

Ở cửa ra vào, có thể răn dạy Lâm Bắc Thần, ngoài tiền nhiệm phó tổng ra, chỉ sợ cũng chỉ có giám đốc trung kinh truyền thông.

Tống Trường Không!

Bạch Tiểu Thăng dò xét Tống Trường Không.

Tống Trường Không cũng cau mày, nhìn xem hắn.

- Cậu thanh niên, cậu là ai, từ đâu tới? Cậu cùng ngài Ron nói chuyện gì? Hắn làm sao... Thành cái dạng kia rồi? !

Tống Trường Không quát.

Hắn là giám đốc trung kinh truyền thông, quyền cao chức trọng, thường ngày cùng hắn nói chuyện, cái nào không rất cung kính.

Dưới mắt, Bạch Tiểu Thăng ngồi bốn bề yên tĩnh, để hắn có chút bất mãn.

Bất quá xem ở sự tình quan trọng, hắn không cho truy cứu, chỉ là thanh âm cũng không nhịn được lạnh rất nhiều, thái độ cũng thật không tốt.

Bạch Tiểu Thăng mặt không biểu tình nhìn xem hắn.

- Đứng lên! Cậu không nghe thấy tôi nói cái gì sao?

Tống Trường Không cả giận nói.

Bạch Tiểu Thăng không nói một tiếng, móc ra điện thoại, gọi điện thoại cho Ron.

Bạch Tiểu Thăng dùng tiếng Đức nói.

- Alo, Ron à. Hợp đồng, trước không vội ký nhé.

Sau đó, Bạch Tiểu Thăng đem điện thoại chuyển hướng Tống Trường Không.

- Vì cái gì? ! Bạch, cậu nói cái gì! Chúng ta không phải đàm phán xong rồi, tôi lập tức dẫn người đi lên, lập tức ký hợp đồng!

Trong điện thoại, truyền đến tiếng kêu sợ hãi của Ron.

Cách ống nghe, Tống Trường Không đều cảm nhận được tâm tình bạo loạn của hắn, cái từ hợp đồng này, âm thanh đặc biệt lớn.

Bạch Tiểu Thăng căn bản không để ý tới Ron, cúp điện thoại.

- Tống tổng, tôi có lòng tốt cho các người thúc đẩy hợp đồng, ông liền đối với tôi thái độ này à. Được, vậy chính các ông cùng Ron đàm phán đi, tôi đi.

Bạch Tiểu Thăng cười đứng dậy.

Bạch Tiểu Thăng tự nhiên không phải thật lòng muốn quấy nhiễu, chỉ muốn kích thích Ron cho gấp chút thôi.

Vẻ mặt củaTống Trường Không trong nháy mắt thay đổi.

Kinh, giận, sợ hãi, cuối cùng sợ hãi chiếm phần lớn.

- Cậu thanh niên này, cậu đừng xúc động, là tôi không tốt, giọng của tôi có vấn đề, cậu ngồi đi!

Tống Trường Không hoảng loạn nói.

Bạch Tiểu Thăng thỏa mãn ngồi xuống,

- Tống tổng, ông sớm có một chút thái độ này, không phải đều tốt. Đến ngồi, tôi nói cho ông, điều kiện của Ron!

Lâm Bắc Thần nhìn qua khe cửa, nhìn thấy Tống tổng đang thành thành thật thật ngồi đối diện Bạch Tiểu Thăng, lập tức ngẩn ngơ, tranh thủ thời gian rúc đầu về.

Hôm nay, con mắt này của hắn nhất định là xảy ra vấn đề! xuất hiện ảo giác!

- Chuyện gì xảy ra?

- Ông nhìn thấy cái gì? !

Chung quanh, nhóm tổng thanh tra liên tiếp đặt câu hỏi, Lâm Bắc Thần chết sống không mở miệng.

Một lát sau, Tống Trường Không vội vàng đi tới.

- Chuẩn bị ký hợp đồng!

Thần sắc hắn vô cùng hưng phấn, tay thậm chí đang phát run, Ron vậy mà phải nhường lợi ích cho bọn hắn!

- Mấy người các ngươi tới!

Tống Trường Không chọn người.

- Đều nghe kỹ cho tôi, người bên trong kia, hiện tại là phó tổng giám đốc của công ty của chúng ta!

Tống Trường Không đối với mấy người kia, hạ giọng phân phó nói.

Cũng đừng lộ tẩy!

Phó tổng giám đốc? ! Đám người mắt trợn tròn.

- Lừa gạt người nước ngoài!

Tống Trường Không giải thích một tiếng, nhịn không được hướng phòng họp, về liếc mắt một cái.

- Chờ hợp đồng ký xong, chúng ta còn muốn phỏng vấn hắn đấy! Thật muốn làm phó tổng giám đốc à? Đừng có nằm mơ! Nếu như vậy chỉ có thể là tập đoàn phái xuống! ! !

Bạn cần đăng nhập để bình luận