Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 2485: Các người thật to gan! (2)

Khi Bạch Tiểu Thăng, Lôi Nghênh đi tới, còn nghe được một người khác đang “khách sáo” nói với Lâm Vi Vi:

- Thưa cô, hóa ra các người quen nhau, vậy không thể tốt hơn. Ngài Bing đây là phó tổng giám đốc công ty HBB, khách sạn của chúng tôi cũng là do công ty HBB đầu tư. Lúc này, bạn ngài Bing muốn ở đây, ngài xem có tiện đổi phòng khác không? Tôi biết các ngài chỉ có ba người, cũng không cần đến phòng lớn như vậy. Thế này đi, tôi đặt cho các ngài ba gian phòng nghỉ sang trọng nhất, đồng thời có thể bồi thường cho các ngài trên phương diện chi phí, ngài thấy thế nào?

Nghe lời này, dường như người này là nhân viên trong khách sạn.

Kỳ lạ chính là Phil không phải đã thông báo rồi sao? Tại sao có nhân viên của khách sạn qua can thiệp nữa.

Bạch Tiểu Thăng không nhịn được khẽ nhíu mày.

- Cô bảo chúng tôi nhường phòng lại cho bọn họ à? Không thể như vậy được!

Bên kia, Lâm Vi Vi dứt khoát từ chối.

Trong thời gian này, Bạch Tiểu Thăng, Lôi Nghênh đã đi tới phía sau Lâm Vi Vi.

Người ngoài cửa cũng lọt vào tầm mắt bọn họ.

Thật sự là đám người Bing kia. Phía sau Bing, Tiver, Kuna, Finn đều có rất nhiều người, phải có tới người mấy người đi theo.

Bạch Tiểu Thăng, Lôi Nghênh vừa xuất hiện, mấy người Bing liền biến sắc.

Đặc biệt lúc thấy Lôi Nghênh, trong ánh mắt bọn họ đều lộ vẻ sợ hãi.

Cảnh tượng ở hầm để xe của đại sảnh ngoài cảng kia đã để lại cho bọn họ “ấn tượng” rất sâu sắc, mười mấy, hai mươi vệ sĩ có bản lĩnh dũng mãnh bao gồm cả "Thiên Thạch" đều bị Lôi Nghênh đánh cho nằm xuống.

Giây phút đó, người đàn ông vạm vỡ Châu Á này quả thật lại giống như ma vương từ trong địa ngục tới, không thể chống đỡ, làm người ta cảm thấy thế gian không người nào có thể địch nổi.

Lúc này gặp nhau ở đây, mấy người đều có chút hối hận tại sao mình lại muốn qua.

Thật ra người đưa ra ý định tới đây không phải là Bing, cũng không phải Kuna, Finn, mà là Tiver.

Hai năm trước, một người chị em trong gia tộc của Tiver đã tới Wanyu, từng ở qua căn phòng có thể nói là cấp đế vương này, sau khi trở về đã hết lời khen ngợi.

Cũng bởi vậy Tiver mới có ấn tượng, lần này đến đây tất nhiên muốn thử một lần.

Cho dù Bing hết lần này đến lần khác giữ cô ta ở lại biệt thự nhà mình nhưng vẫn không lay chuyển được ý định của Tiver.

Dù sao ở hầm đậu xe đại sảnh của cảng đã từng mất mặt ở trước mặt Tiver, Bing cũng không tiện lại từ chối chút yêu cầu này của cô ta.

Ba của Bing chỉ là vội vàng gặp mặt Tiver một lần, trực tiếp biểu đạt sự nhiệt tình chào đón rồi nhanh chóng rời đi, nói là buổi tối có chuyện quan trọng phải làm, anh ta thậm chí không biết chuyện này.

Bing cũng cảm thấy chuyện này chỉ là chuyện nhỏ, không đáng để quấy rầy ba mình.

Lúc này khách sạn này có vốn do công ty HBB đầu tư, nhân viên trong đó đều biết mình.

Ở trong lòng Bing, muốn vào ở đây chẳng phải dễ như trở bàn tay, thậm chí căn bản không cần đánh tiếng với bên phía khách trước.

Dù sao trong một năm, gian phòng đẳng cấp này cũng không có mấy khách tới cửa.

Cho nên, bọn họ đi thẳng qua mới biết được, không ngờ lại thật sự có người ở, còn vừa vào ở xong.

Bing chưa từ bỏ ý định, bảo một người quản lý đại sảnh đi cùng, muốn bàn về vấn đề "nhường".

Nhưng không ngờ đến bên này mới phát hiện, người nào ở không được, lại là ba người Châu Á kia.

Đều nói kẻ thù gặp mặt đặc biệt đỏ mắt, nhưng đám người Bing bị Lôi Nghênh dọa sợ, không đỏ mắt nổi.

Ngoại trừ Bing ra, Tiver, Kuna, Finn thậm chí lập tức muốn rời đi.

Lúc đầu Bing cũng sợ hãi, nhưng sau đó nghĩ đến chiếc xe thể thao của mình bị đập thành mặt rỗ, bi thương căm phẫn trong lòng đã xóa mờ nỗi hoảng sợ đối với Lôi Nghênh.

- Thư cô, khách sạn chúng tôi có quy định, khi gặp phải tình huống đặc biệt có thể xử lý theo cách đặc biệt. Bây giờ nhà đầu tư yêu cầu trưng dụng gian phòng này, hy vọng cô và bạn của cô có thể tha thứ cho.

Người quản lý đại sảnh kia lại lên tiếng nói với Lâm Vi Vi, giọng điệu rõ ràng cứng rắn hơn rất nhiều.

Cho dù người quản lý này cũng nhìn ra bầu không khí không đúng, nhưng không suy nghĩ sâu hơn.

Cô ta cố ra sức thể hiện ở trước mặt Bing lên mới lên tiếng như vậy.

- Các người có quy định gì, cầm tới cho tôi xem. Không ngờ có còn thể ép khách dọn đi!

Lâm Vi Vi nhíu mày tức giận nói.

- Tất cả quy định giải thích quyền quyết định cuối cùng thuộc về phía khách sạn, hi vọng cô có thể tha thứ!

Quản lý đại sảnh lười biếng nói.

Bing đã bình tĩnh lại, vừa nghe được lời quản lý đại sảnh nói thì đột nhiên nảy ra một ý định.

Nơi này là một khách sạn nổi tiếng nhất ở trong thành phố Wanyu, không phải là xó xỉnh, chỗ không người!

Thế giới văn minh không dùng võ, đánh đánh giết giết là không thể thực hiện được.

Nếu không, bọn họ có thể gọi cảnh sát đấy!

Ở đây cũng đâu phải là hầm đậu xe, càng không phải là bọn họ dẫn người tới gây sự.

Vậy thì sợ gì chứ!

Người đàn ông Châu Á vạm vỡ kia có đánh giới mấy đi nữa, còn có thể chống lại cảnh sát sao?

Bing nghĩ tới đây thì lập tức lấy lại khí thế, thậm chí bước tới một bước, ánh mắt không khiếp sợ nhìn về phía Bạch Tiểu Thăng và Lôi Nghênh.

- Không sai, tôi chính là Phó tổng giám đốc công ty HBB – nhà đầu tư của khách sạn này. Bây giờ chúng tôi cần dùng phòng này, các người nhanh dọn đi cho tôi!

Bing lạnh lùng nói:

- Nếu có ý kiến, các người có thể tìm nhân viên của khách sạn để phản ánh. Nếu còn không hài lòng có thể đi kiện chúng tôi. Nhưng bây giờ, các người không ở căn phòng này được!

Bing nói vô cùng kiên cường, thậm chí ngay cả Tiver, Kuna, Finn phía sau cũng giật mình nhìn anh ta.

Giờ phút này, Bing đúng là người đàn ông ngang ngược!

Trong ánh mắt Tiver, Kuna cũng lộ vẻ sùng bái, trong mắt Finn cũng lóe lên vẻ bội phục.

Quản lý đại sảnh thấy Bing ủng hộ thì lập tức ưỡn ngực.

Phil đánh tiếng với bên phía khách sạn lại là tổng giám đốc, còn tuyên bố, trừ khi khách thực sự vào ở, bằng không không được tiết lộ ra, không được nói với cấp dưới.

Tổng giám đốc khách sạn thậm chí chưa kịp tập hợp lãnh đạo cấp cao thông báo, quản lý đại sảnh nhỏ bé này làm sao biết được!

Lâm Vi Vi nhìn thấy dáng vẻ ngang ngược của Bing thì giận không có chỗ trút. Nhưng cô còn chưa lên tiếng, một bàn tay ôn hòa, hiền hậu đã vỗ nhẹ vào vai của cô.

Lâm Vi Vi quay đầu liếc nhìn, ánh mắt nổi giận liền biến mất, ngoan ngoãn tránh sang một bên.

Bạch Tiểu Thăng bước tới trước, ở trong cửa thản nhiên cười nhìn đám người Bing.

- Hôm nay chúng tôi chắc chắn sẽ ở phòng này, không cần nhiều lời nữa. Các người có bản lĩnh thì tới đuổi chúng tôi đi.

Bạch Tiểu Thăng thản nhiên nói ra một câu này.

Cuồng ngạo!

Bing nghe vậy cũng không nhịn được mà giật giật mí mắt.

Quản lý đại sảnh kia càng kinh ngạc hơn, cũng tức giận:

- Con người anh sao lại vô ý thế, đã nói chuyện tử tế còn không nghe, cứ ỳ ra đấy không chịu đi à? Được lắm, được lắm, bảo vệ, tôi sẽ lập tức gọi bảo vệ, tôi...

Cô ta còn chưa kịp nói dứt lời, đã có có những tiếng bước chân gấp gáp vang lên.

- Dừng tay, không được động đậy!

Có người la hét hô to.

Đám người Bing kinh ngạc quay đầu, chỉ thấy phía sau có rất nhiều bảo vệ xông tới.

Quản lý đại sảnh vừa kêu gào với Bạch Tiểu Thăng thấy thế thì ngạc nhiên, nhưng ánh mắt trở nên đắc ý, nói với Bạch Tiểu Thăng:

- Quý khách này, tôi khuyên anh nên thức thời một chút, đừng làm cho chuyện ầm ĩ sẽ khó chịu nổi đấy...

Thật ra trong lòng quản lý đại sảnh cũng thấy bất ngờ, không biết ai tinh mắt đi gọi bảo vệ tới.

Cô ta thấy mình chỉ cần dọa một chút thì những người Châu Á này sẽ phải nhượng bộ thôi.

Đúng lúc này, có hai bóng người xông tới trước mặt, chen vào giữa Bạch Tiểu Thăng và Bing.

Quản lý đại sảnh vô ý ngoái đầu nhìn, lập tức giật mình, thất thanh:

- Ngài Tổng giám đốc, cô Phil!

Phil từng tới đây, cô ta tất nhiên cũng nhận ra được.

Đám người Bing thấy rõ là Phil, cũng lập tức bị dọa cho giật mình.

Quý bà Margaret - mẹ của Phil là người đứng đầu Bộ sự nghiệp thứ sáu, thật sự là một vị vua trong khu vực này!

Ở trước mặt bà ta, ngay cả ba của Bing đều phải ngoan ngoãn nghe lời, không dám lên tiếng.

Sao... Phil lại đến đây!

Trên mặt đám người Bing đều tươi cười, muốn chào hỏi cô.

Vẻ mặt Phil lạnh như băng, cô ta nhìn quản lý đại sảnh của khách sạn, nhìn đám người Bing, chỉ có một câu nói, giọng điệu lại vô cùng tức giận.

- Các người thật to gan, các người muốn làm gì với khách của tôi hả?!

Bạn cần đăng nhập để bình luận