Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 1099: Anh giúp tôi làm một việc



Là người biết tình huống thực tế, hai người Lâm Vi Vi và Lôi Nghênh nghe từng tiếng lên án của Kevin, từng chữ từng chữ như lời tâm huyết, vô cùng oán giận cùng với Bạch Tiểu Thăng cố sức thóa mạ ông chủ ở phía sau của công ty Tuyết Liên Vạn Hòa, đồng thời cũng là vị cổ đông thần bí kia của công ty Quốc Tế Thăng Tĩnh. Hai người bọn họ nhìn thấy một màn bộ dáng của Bạch Tiểu Thăng xấu hổ nhưng không dám thất lễ, cùng lúc dùng khẩu hình miệng im ắng mắng lại "Ngươi mới là đồ không biết xấu hổ", "Ngươi mới là đại hỗn đản".

Hai người Lâm Vi Vi và Lôi Nghênh rốt cục nhịn không nổi nữa.

Trong khoảng khắc đó lý trí liền sụp đổ.

Lâm Vi Vi đã không nhịn nổi, cười đến run rẩy cả người.

Lôi Nghênh còn dữ dội hơn, tiếng cười của hắn như tiếng trống da vang dội, cười đến đau lưng luôn rồi.

- Cái âm thanh gì vậy?

Kevin nghe được tiếng cười này, lập tức kinh dị hỏi.

- Không có gì, tôi không cẩn thận đè vào cái remote điều khiển truyền hình mà thôi.

Bạch Tiểu Thăng nhún nhún vai, gương mặt tỏ vẻ bất đắc dĩ, mắt thì liếc nhìn hai người kia một chút, đặt chén trà trong tay xuống cầm lấy điện thoại di động, tắt loa ngoài đi.

Hai người Lâm Vi Vi và Lôi Nghênh nhịn cười không được liền lén lút tìm một địa phương không có ai tiếp tục cười ngặt nghẽo.

- Vậy bây giờ, công ty Collison của anh đầu tư ở công ty chúng tôi bên này có tình trạng như thế nào?

Bạch Tiểu Thăng hỏi.

Tôi không được đánh Bá Nhân, nhưng Bá Nhân bởi vì tôi mà chết.

Tuy nhiên đây quả thật không phải ý đồ mà mình chỉ gợi ý thôi.

Nhưng mà công ty truyền thông Trung Kinh, công ty Tuyết Liên Vạn Hòa, công ty quốc tế Thăng Tĩnh, đúng thật là vô ý trong thời gian đó tạo ra phối hợp vô cùng hoàn mỹ.

Một đường đem đuổi đánh cho công ty Collison phải ôm hận trở về Châu u.

Không có gì ngạc nhiên, khi Kevin là một doanh nhân có năng lực và tài giỏi, không nghĩ tới việc phản công trở về, mà là buồn bã, đồng thời đi tìm người quen tố khổ.

Thật sự là có lòng muốn thay đổi, nhưng không thể cứu vãn.

Đặc biệt là Công ty quốc tế Thăng Tĩnh có chỗ dựa sau lưng chính là tập đoàn Đằng Vân, quả thật khiến cho người khác vô cùng tuyệt vọng.

Bạch Tiểu Thăng áy náy nhịn không được sờ mũi một cái.

Lúc này, trong lòng hắn cũng đang tự an ủi mình một câu "Không liên quan gì đến mình."

Dù sao ông chủ của công ty Tuyết Liên Vạn Hòa chính là hắn.

Dù sao đại cổ đông của công ty quốc tế Thăng Tĩnh cũng chính là hắn.

Ngay cả thay đổi sách lược của công ty truyền thông Trung Kinh, đều bởi vì một câu nói của hắn mà ra.

Công ty Collison cùng với Kevin, thật sự bị hắn hãm hại rồi.

Bạch Tiểu Thăng nghĩ đến chuyện này nếu để cho Kevin biết rõ toàn bộ, các công ty kia đều có quan hệ với bản thân mình, thậm chí Tuyết Liên Vạn Hòa là công ty của hắn.

Nói không chừng, Kevin nghe được tất cả, dưới cơn nóng giận, có thể một đường từ đầu Đại Dương bên kia bơi tới đây cùng hắn liều mạng.

Trong lòng của Bạch Tiểu Thăng cũng cảm thấy hổ thẹn, vì vậy nghĩ muốn bằng vào khả năng của mình giúp đỡ mấy người Kevin một chút, kéo cho hắn một vài sinh ý hợp tác làm ăn để đền bù tổn thất.

- Cậu hỏi tôi tình huống đầu tư hiện tại ư? Còn có thể thế nào cơ chứ, vừa mới rơi xuống vực sâu ngàn trượng chứ sao. Mấy năm tâm huyết của tôi a, đều bị hủy hoại chỉ trong chốc lát.

Giọng nói của Kevin mang vẻ vô cùng khổ sở.

Bạch Tiểu Thăng cũng thổn thức không thôi.

- Chỉ có điều thương trường như chiến trường không phải sao, vô thường như thế không phải sao, lên lên xuống xuống, là chuyện rất bình thường.

Hắn vừa muốn mở miệng an ủi, thì Kevin lại tiếp tục nói.

Bạch Tiểu Thăng lập tức sững sờ, cái phần tính cách này cũng rất là cởi mở nha.

Làm sao trước đó lại có bộ dáng muốn chết chứ không muốn sống, tinh khí thần cả người cứ như cá ươn ướp muối.

- Tôi đã nghĩ kỹ rồi, coi như thất bại toàn diện đi chăng nữa, thì cùng lắm làm lại từ đầu. Có cái gì khó khăn đâu? Tôi tuổi còn rất trẻ, một viễn cảnh thương nghiệp tương sáng đang chờ tôi chinh phục đây.

Hùng tâm tráng chí của Kevin rất cao hô to một tiếng: "Hành trình của tôi là ngôi sao biển rộng”.

Hai mắt Bạch Tiểu Thăng nhắm lại.

Câu này quá quen tai.

- Một câu cuối cùng này, là tôi lên mạng, từ chỗ các cậu học được. Rất đẹp trai có đúng hay không?

Kevin coi như thẳng thắn.

Chờ hắn nói xong, Bạch Tiểu Thăng chép miệng một cái. Cảm thấy trong lòng chỉ muốn khuyên bảo người ta kỳ thực cái lòng tốt này căn bản dư thừa.

Cái tên Kevin này, phần tố chất tâm lý quả thật cứng rắn hơn người. . .

Trong lòng Bạch Tiểu Thăng đôi lúc cũng chịu phục hắn.

- Kevin, cậu cũng không cần phải bi quan quá, cái cũ không đi thì cái mới không tới.

Chỉ có điều lời dạo đầu vẫn phải dùng một bộ dáng an ủi một hai câu, nhưng mà bản thân mình đi khuyên nhủ người khác, Bạch Tiểu Thăng cảm thấy lời nói này của mình, khô cằn, một chút dinh dưỡng đều không có.

Hắn dứt khoát vô thẳng chủ đề chính.

- Hiện tại, tôi có thể giới thiệu cho cậu một nhân vật hợp tác mới mà tôi quen biết, hắn chính là người phụ trách sản nghiệp tỉnh vực của tập đoàn chúng tôi, chắc hẳn cậu đã biết rõ cái chức vụ này a, hắn chính là. . .

- Thật sao. Tôi biết, tôi biết rõ chứ, người phụ trách sản nghiệp tỉnh vực, chấp chưởng trong tay sản nghiệp tập đoàn của một tỉnh, là một chức vị rất có thực quyền.

Giọng nói của Kevin trở nên kinh hỉ, cắt ngang lời nói của Bạch Tiểu Thăng.

Bạch Tiểu Thăng cười.

Biết rõ là tốt rồi, hắn bớt phải hao tốn nước bọt để giải thích.

- Bạch Tiểu Thăng, tôi yêu cậu. Cậu thật sự là phúc tinh của tôi, tôi biết mà, nếu như tìm Bạch Tiểu Thăng cậu tố khổ, thì nhất định sẽ có niềm vui bất ngờ ngoài ý muốn.

Bộ dáng Kevin kích động hẳn lên.

Thế mà đem lời nói thật trong lòng ra.

Tay cầm điện thoại di động của Bạch Tiểu Thăng nhịn không được đưa ra xa không cho để cho Kevin ở bên kia đầu đại dương tiếp tục kích động, hai mắt trợn to.

Biết ngay mà, nếu không có vấn đề gì sẽ không nhớ đến mình, gọi cho mình, tất có toan tính.

Trong lòng Bạch Tiểu Thăng thầm hừ lạnh một tiếng.

Nếu không phải hoàn cảnh của ngươi quả thật cùng ta có liên quan,thì ta đã mặc kệ ngươi xảy ra chuyện rồi.

- Tôi còn biết rõ người phụ trách khu vực, đó là nhân vật càng có thực quyền ở trong tập đoàn các cậu. Nói cho cùng, Bạch Tiểu Thăng cậu đã ngồi lên vị trí kia ở công ty của các cậu, lại có thể lập được mối quan hệ bạn bè thân thiết với người phụ trách sản nghiệp tỉnh vực, chẳng phải nói, chức vụ của cậu cùng với bọn họ tương đương với nhau sao? Lợi hại, thật sự là quá lợi hại, cậu trẻ tuổi như thế, chỉ dựa vào bản thân mình một người một kiếm lại có thể tuyệt vời như vậy. Tôi bội phục.

Kevin tiếp tục hứng thú bừng bừng nói.

Thuận tiện, Kevin cũng không quên vỗ mông ngựa một chút.

Bạch Tiểu Thăng hưởng thụ lắng nghe.

Cái tên gia hỏa Kevin này, trong những năm này không những năng lực lãnh đạo tinh tiến, mà cái khả năng vỗ mông ngựa này theo thời gian cũng tăng trưởng theo a.

Bạch Tiểu Thăng nhịn không được cảm thán một câu.

Đến mức Kevin cho rằng chức vụ của Bạch Tiểu Thăng có thể sánh vai với người phụ trách sản nghiệp tỉnh vực.

Đối với vấn đề này, Bạch Tiểu Thăng chỉ nghe xong rồi nở nụ cười.

Cho đến tận giờ phút này, đã không chỉ một vị phụ trách sản nghiệp tỉnh vực té ngã trong tay hắn.

Bạch Tiểu Thăng hắn ở tổng bộ của tập đoàn, không chỉ có danh xưng duy nhất sau lưng là "Ma đầu", mà còn có tên tuổi "Lên chức kèn lệnh".

Những nhân tài dự bị ở tổng bộ tập đoàn kia ngồi xếp hàng chờ, đơn giản trông đến mòn con mắt, chờ Bạch Tiểu Thăng làm ra hành động lớn khác, tấu vang khúc ca, giơ kèn lệnh "Đổi cương vị".

- Được rồi Kevin, đừng nịnh nọt tôi nữa, tôi không dễ gì dính cái bẫy đơn giản này đâu.

Bạch Tiểu Thăng cười nói.

Trong nụ cười của Bạch Tiểu Thăng cũng tràn đầy vui vẻ vì được lợi.

Lão tổ tông nói, ngàn xuyên vạn xuyên nịnh nọt không xuyên, quả thực là có đạo lý.

Ai cũng không thể ngoại lệ.

- Tôi giới thiệu cho cậu vị phụ trách sản nghiệp tỉnh vực này tên gọi là Thượng Văn Thư, hắn chưởng quản tất cả sản nghiệp của tập đoàn bên trong tỉnh Thượng Vân. Tỉnh Thượng Vân cậu biết vị trí ở đâu rồi đúng không? Có thể kiểm tra trên mạng một chút, vị trí không tính là dựa vào khu Đông Bộ, chỉ có thể coi là khu vực trung bộ, nhưng mà bên này rất có tiềm lực để phát triển. . .

Bạch Tiểu Thăng nói.

Bạch Tiểu Thăng muốn phổ cập khoa học cho Kevin một phen.

- Thượng Vân à, tôi có biết tỉnh Thượng Vân. Ngày hôm qua, tôi ở bên này cũng có tham gia một buổi tiệc rượu cỡ lớn, uhm, ban tổ chức cũng là công ty trực thuộc của tập đoàn Chấn Bắc đó. Ở trong buổi họp mặt này tôi còn nhìn thấy một vài nhân vật đến từ Phương Đông, nghe nói chức vụ đâu là người phụ trách khu vực của tập đoàn các cậu bên kia, nghe nói là đến Châu u để khảo sát. Uhm, hai người, một người trong đó là Từ Vân Thông Từ tiên sinh, hắn có đưa danh thiếp tôi, trên đó có ghi chức vụ của hắn chính là người quản hạt sản nghiệp một tỉnh, một trong số đó thì có tên Thượng Vân.

Kevin lập tức nói,

Thời điểm Kevin nói chuyện, Bạch Tiểu Thăng nghe được ba chữ Từ Vân Thông, nụ cười lập tức ngưng lại, hai hàng lông mày khẽ cau lên, bên trong ánh mắt của hắn lúc thì kinh ngạc lúc thì trầm lắng suy tư.

Làm sao lại khéo như thế, vị phụ trách khu vực bên này, lại ở Châu u.

Ngày hôm qua, Kevin còn gặp được hắn.

Nếu như thế, ngược lại là một cơ hội. Bạch Tiểu Thăng thầm nói.

Suy nghĩ của Bạch Tiểu Thăng Kevin tự nhiên không biết, trước mắt hắn vẫn rất là hưng phấn.

- Lúc ấy tôi có suy nghĩ muốn cùng vị Từ tiên sinh kia chắp nối quan hệ, tìm kiếm hợp tác làm ăn, ai biết được người ta căn bản chướng mắt tôi. Hiện tại, thế mà cậu lại tìm cho tôi một người phụ trách của tỉnh Thượng Vân. Rất tốt, tôi cũng rất xem trọng tiềm lực của tỉnh Thượng Vân. . .

Kevin thao thao bất tuyệt nói, vui mừng giải thích những điều mà hắn hiểu rõ về tỉnh Thượng Vân.

Bạch Tiểu Thăng lại trầm ngâm không nói, tinh thần bay bổng, nghĩ đến sự tình khác.

Luyên thuyên kể lể một lúc lâu sau, Kevin mới phát giác Bạch Tiểu Thăng đã im lặng không nói từ nãy giờ.

- Bạch Tiểu Thăng, cậu có nghe tôi nói gì không?

Lúc này Kevin mới hỏi.

- Tôi đang nghe đây.

Bạch Tiểu Thăng giật mình tỉnh lại, lập tức cười nói.

- Kevin, hiện tại, tôi giúp cậu vượt qua cửa ải khó khăn lần này. Như vậy, cậu cũng giúp tôi làm một chuyện nhỏ đi.

Giọng nói của Bạch Tiểu Thăng hơi ngừng lại, có mấy phần chân thành nói.

- Chuyện gì vậy, cậu cứ nói.

Kevin hào khí ngất trời, không chối từ.

- Giúp tôi, mang câu nói này đến cho người ta.

Bạch Tiểu Thăng nhếch miệng cười, lộ ra một tia ý vị không được rõ ràng, khiến cho người khác nếu nhìn vào thì thấy đây là nụ cười có phần lạnh lẽo a.

Bạn cần đăng nhập để bình luận