Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 787: Sự Vụ Quan Kiểu Mới



Tại tổng bộ khu Đại Trung Hoa của Tập Đoàn Chấn Bắc, trong phòng họp thứ nhất đang diễn ra một hội nghị cấp cao.

Người chủ trì hội nghị là Hạ Hầu Khải cùng với tất cả sự vụ quan và đại sự vụ đang họp bàn.

Hội nghị đang thảo luận về một vấn đề duy nhất, đó là người kế nhiệm công việc của sự vụ quan Quách.

Tùy rằng sự vụ quan Quách đã bị chuyển giao cho cảnh sát nhưng thời gian định tội xử phạt còn khá lâu.

Trong khoảng thời gian này, công việc của hắn không có khả năng bỏ trống được.

- Sự tình của sự vụ Quách đã có kết luận. Các bằng chứng vô cùng xác thực, không thể chối bỏ được. Sự tình này không cần nghị luận nữa mà chúng ta cần thảo luận về vấn đề của sự vụ quan mới.

Hạ Hầu Khải nhìn đám người xung quanh rồi nói.

Sự vụ quan tương đương người quản lý sản nghiệp tại một tỉnh. Nó không có khu quản lý thực tế cũng không có thực quyền quản lý các công ty. Nhưng mà, trừ người quản lý sản nghiệp tại một tỉnh thì đối với các nhân viên dưới quyền, sự vụ quan có quyền lợi trực tiếp thay đổi, đây là việc mà ngay cả người quản lý sản nghiệp tỉnh vực cũng không thể làm được.

Nếu như người quản lý sản nghiệp tỉnh vực có ý kiến với sự vụ quan thì chỉ có thể phản ánh với bộ sự vụ để đại sự vụ quan hoặc tổng giám đốc khu Đại Trung Hoa quyết định.

Sự vụ quan trực ở bộ sự vụ và nhận nhiệm vụ bên ngoài. Ngoài ra, hàng năm sự vụ quan có tối thiểu bốn tháng trở lên để tự do đi tuần tra mà không bị hạn chế ở khu vực Đại Trung Hoa.

Sau khi tuần tra kết thúc, sự vụ quan phải báo cáo thành tích đạt được và làm công tác kiểm tra đánh giá.

Trong mắt Lâm Kha, sự vụ quan khá tự do và là nghề nghiệp tốt nhất.

Trong mắt Trần Cửu Thiên, sự vụ quan không có quá nhiều lợi ích như người quản lý sản nghiệp tỉnh vực. Ngoài ra, sự vụ quan còn phải chịu sự quản lý của quy trình, đây là một nghề không có sức hấp dẫn cùng lựa chọn.

Đối với Trịnh Thiên Hồng, sự vụ quan cũng không tệ. Vừa hay, Trịnh Thanh Hồng không được làm người quản lý sản nghiệp tỉnh vực, hắn có thể lùi lại mà làm việc này. Hơn nữa, mặc dù hắn đang trong tình cảnh khó khăn nhưng cũng chưa có rơi đài nên vẫn có thể cung cấp trợ giúp cho Trịnh Thanh Hồng.

Tóm lại, mọi người đều có ý nghĩ khác nhau với chức vụ sự vụ quan.

Điểm giống nhau duy nhất là sự vụ quan là một vị trí khá quan trọng.

Lời nói của Hạ Hầu Khải khiến cho ánh mắt người ngồi dưới đều trở nên nóng bỏng.

Người của bọn họ đang làm trợ lý cho sự vụ quan đang chờ đợi cơ hội này.

Nếu như người của họ có thể giữ chức vụ này thì sẽ thu hoạch được một vị trí quan trọng.

Chuyện này rất có lợi ích về sau này.

- Theo tôi thấy, cứ theo quy trình tuyển chọn cũ, để trợ lý của sự vụ quan lên nắm chức này.

- Đúng vậy, trước kia có quy tắc cụ thể. Để mọi người bỏ phiếu tuyển chọn là tốt nhất.

- Đồng ý! Vừa hay mọi người đều có mặt đầy đủ, có thể tiến hành bầu chọn.

Lời nói như vậy đều đang tăng lên, có điều chỉ có sự vụ quan nói.

Những chuyện lớn như vậy, đại sự vụ quan đều không mở lời.

Tổng giám đốc khu Đại Trung Hoa đã nói trước mặt mọi người nhưng không nói dùng cách truyền thống để tìm người thay thế. Điều này có nghĩ là tổng giám đốc đã có suy nghĩ mới trong lòng.

Bên trong đám người sự vụ quan, Phùng Ly và Lâm Kha đang ngồi cùng nhau. Hai người hình như đang có tâm sự, cả hai đều im lặng không nói.

Chuyện của Bạch Tiểu Thăng, hai nàng đều nghe nói qua và đã lập tức gọi điện và gửi tin nhắn thông báo tới hắn.

Hai người cũng đã nói qua với Hạ Hầu Khải nhưng Hạ lão chỉ cười một tiếng rồi nói một câu qua loa, lấy lệ:

- Hai người không cần làm gì.

Bạch Tiểu Thăng luôn bày ra dáng vẻ “Không có chuyện gì, không cần phải bận tâm”, làm các nàng vừa lo lắng vừa hận lại hoảng. Mà bây giờ, hết lần này đến lần khác, các nàng đều không liên lạc được với hắn.

Hai người tâm phiền ý loạn, cũng chẳng còn quan tâm đến chuyện này.

- Hạ tổng, hiện nay không phải đang tuyển người phụ trách sản nghiệp tỉnh vực sao? Theo tôi thấy, chức sự vụ quan mới này hãy tìm trong trong những người này. Mọi người thấy như thế nào?

Trịnh Thiên Hồng nói ra đề nghị.

Tất cả mọi người đều nhìn về phía hắn.

Hạ Hầu Khải đã nhiều lần phê bình cùng cảnh cáo Trịnh Thiên Hồng nên hắn rất cẩn thận từng lời nói. Mỗi lần phát biểu đều chí công vô tư.

Nhưng mà lần này, em trai hắn là Trịnh Thanh Hồng cũng đang nằm trong đội ngũ tuyển chọn. Đề nghị của hắn có vẻ hơi thiên vị.

- Tôi đồng ý với ý kiến của đại sự vụ quan Trịnh Thiên Hồng.

Tại chỗ ngồi của đại sự vu quan, có tiếng đồng ý vang lên.

Người này ước chừng hơn bốn mươi tuổi nhưng bề ngoài vẫn rất trẻ và có phần anh tuấn.

Ánh mắt hắn đầy thâm thúy, thần sắc nghiêm nghị. Sau khi nói chuyện thì khóe đuôi lông mày lộ ra một cỗ khí thế.

Đó là đại sự vụ quan Lý Hạo Phong.

Hắn là người đã từng xử lý sự kiện ý kiến tranh cãi của ba người Bạch Tiểu Thăng, Tống Trường Không và Trần Trường Khoảnh. Đồng thời, hắn cũng là lãnh đạo trực tiếp của Vương Tân Thành.

Lý Hạo Phong mới trở thành đại sự vụ quan. Những chuyện liên quan cấp dưới đều có ý kiến của hắn. Điều này đủ thấy Hạ Hầu Khải rất coi trọng người này.

Lần này, hắn không phản đối Trịnh Thiên Hồng mà lại khá xem trọng đề nghị đó.

Mọi người chỉ thấy Hạ hầu Khải cười tủm tỉm mà không thấy đưa ra ý kiến gì.

- Tôi ủng hộ đề nghị này.

- Tôi tán thành!

- Tán thành!

Mấy đại sự vụ quan đều lần lượt đồng ý, kéo theo nhiều sự vụ quan khác tán thành.

Hạ Hầu Khải nhìn đám người xung quanh rồi yên lặng một chút, sau đó lên tiếng:

- Rất tốt! Xem ra mọi người cũng cảm thấy phương án này là tốt nhất. Tôi cũng vậy, đề nghị này của Trịnh Thiên Hồng quả là rất tốt.

Câu nói tán dương này là nhìn vào đề nghị của Trịnh Thiên Hồng đưa ra để nói. Điều này không có nghĩa là Hạ Hầu khải thay đổi thái độ với hắn.

Mọi người đều rất hiểu điều này.

- Hạ tổng, ngài cũng đã đồng ý rồi thì không biết sự vụ quan mới sẽ chọn người đứng thứ nhất hay đứng thứ hai.

Trịnh Thiên Hồng cười nói.

- Dựa theo thực quyền phân chia, sự vụ quan thấp hơn người quản lý sản nghiệp tỉnh vực nên chỉ đứng thứ hai. Trái lại, dựa vào quyền giám sát thì ngược lại.

Chuyện này nhất định phải hiểu rõ. Dù là thứ nhất hay thứ hai thì hắn đều có thể cùng Trần gia đi nghĩ biện pháp.

Hạ Hầu Khải cười mỉm rồi nhìn qua Trịnh Thiên Hồng, sau đó lại tiếp tục nhìn về phía mọi người.

Thấy ánh mắt mọi người đều nhìn về phía mình, hạ lão cảm thấy vấn đề này khá thú vị.

- Trong mắt tôi, chuyện sự vụ quan lần này rất quan trọng.

Hạ Hầu Khải chậm rãi mở miệng.

- Mà lần này, nếu đã dùng phương pháp mới để lựa chọn thì tôi cũng muốn có chút gì đó khác hắn với mọi người.

- Sự vụ quan mới này sẽ không phải gánh chịu nhiệm vụ bị sai phái, cũng không phải trực ban mà chỉ phụ trách đi kiểm tra. Hơn nữa, người này sẽ được ưu tiên so với sự vụ quan bình thường.

Những lời này của Hạ Hậu Khải làm mọi người giật mình.

Tiếng xôn xao càng lúc càng lớn.

- Làm sao sự vụ quan mới lại có quyền lợi đặc biệt như vậy?

- Quyền lợi này cao hơn rất nhiều so với quyền lợi của chúng ta.

- Vì công bằng mà bộ sự vụ mới tồn tại. Cái này còn là công bằng sao?

Ngay cả đại sự vụ quan cũng vô cùng giật mình.

Sự vụ quan mới này quá hoàn hảo.

- Mọi người yên lặng.

Hạ Hầu Khải thấy sắp rối loạn liền lên tiếng trấn an.

Phòng họp trở lại yên tĩnh.

Với uy nghiêm của tổng giám đốc khu Đại Trung Hoa thì đến đại sự quan cũng phải cúi đầu nghe theo. Sự vụ quan càng không dám phản đối ngay mặt.

- Tôi chưa nói hết! Đây là quyền lợi đặc biệt của sự vụ quan mới nhưng nó cũng có hạn chế!

Hạ Hầu Khải nhìn đám người xung quanh. Hắn nghiêm túc cười một tiếng nhưng trên nụ cười có mấy phần lạnh lẽo :

- Sự vụ quan mới chỉ có nhiệm kỳ hai năm. Sau hai năm sẽ cưỡng chế nghỉ việc.

- Lần tuyển chọn này, tôi sẽ tự mình phỏng vấn người có thành tích tốt!

Câu nói này giống như tiếng sấm khiến cho mọi người đều rơi vào im lặng.

Sự vụ quan mới này cũng quá thảm rồi.

Bạn cần đăng nhập để bình luận