Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 1848: Có thể khó một chút không (1)

Trên đường tới bữa tiệc, Bạch Nguyệt Phong đã nghe Lâm Vi Vi nói Bạch Tiểu Thăng là lợi hại thế nào.

Cô cũng từng tận mắt nhìn thấy Bạch Tiểu Thăng đánh đấm rất lợi hại, cũng biết anh chỉ dùng hai năm đã leo lên địa vị cao. Người phụ nữ mạnh mẽ như Caroline lại phải tốn hết mười năm mới có thể làm được!

Còn nữa, cô xem báo cũng biết chuyện của Bạch Tiểu Thăng ở Nam Mỹ.

Ngụy Tuyết Liên cũng không chỉ một lần nói Bạch Tiểu Thăng xuất sắc thế nào.

Nói chung, Bạch Nguyệt Phong nghe tất cả mọi người nói, nên hoàn toàn tin tưởng vào Bạch Tiểu Thăng.

Cho nên cô cần Bạch Tiểu Thăng đi đối phó với Cooper.

Nhưng lúc này, Cooper nhìn chằm chằm vào Bạch Nguyệt Phong với ánh mắt nóng bỏng và hưng phấn.

Trước kia, hắn theo đuổi nhưng Bạch Nguyệt Phong đều từ chối, lần này còn thỉnh giáo một cao thủ tình trường nhờ đối phương đưa ra ý kiến, rất nhiều người phụ nữ đều không chịu được sự lãng mạn và giật dây, vì vậy bảo hắn thử một lần thông báo ở trước mặt mọi người. Không ngờ chiêu này quả nhiên có hiệu quả không tầm thường.

Bạch Nguyệt Phong không có từ chối mà đưa ra một điều kiện, bảo hắn chứng minh sự xuất sắc của mình ở trước mặt mọi người thì có thể nhận được sự chú ý của cô.

Cooper tất nhiên đồng ý rồi!

Hắn có chút kiêu ngạo và tự kỷ, chuyện có thể nở mặt nở mày ở trước đám đông thì có nhiều hơn nữa hắn cũng chê ít. Bản thân hắn cũng là người vô cùng xuất sắc, thậm chí có tới bốn bằng tiến sĩ, cũng có bản lĩnh để tự tin!

Cooper không tin trong đám bạn cùng lứa tuổi ở đây có người đàn ông nào xuất sắc hơn, hắn!

Vừa có thể theo đuổi được người phụ nữ mình ngưỡng mộ, lại có thể thể hiện sự xuất sắc của mình ở trước mặt công chúng thì thật sự không thể hoàn hảo hơn được nữa!

- Được cô Nguyệt Phong xem trọng, tôi nhất định sẽ nhận vụ đánh cược này!

Cooper cao giọng nói.

Giao hẹn đánh cược được thành lập, tất cả mọi người ở đó cũng hưng phấn theo.

- Không ngờ hôm nay còn có thể được xem chuyện náo nhiệt như vậy, thật thú vị!

- Tôi còn tưởng rằng lần này đi một chuyến tới xem ngôi sao đã không thiệt, không ngờ có thể thấy Ngài Cooper thành công theo đuổi được đại tiểu thư nhà họ Bạch, chuyến đi này càng không tệ hơn!

- Đúng vậy, đúng là ngạc nhiên ngoài dự đoán.

- Tôi nghe nói Ngài Cooper có tới bốn bằng tiến sĩ, ai có thể có kiến thức uyên bác hơn hắn chứ!

- Không sai, chẳng lẽ đại tiểu thư nhà họ Bạch ngầm yêu hắn, điều này căn bản là đang muốn thể hiện cho chúng ta thấy cô ấy chọn bạn trai xuất sắc tới mức nào!

- Ngài Cooper xuất sắc thế nào, còn cần người bên ngoài tới làm nổi bật sao? Tôi còn muốn biết là ai không sợ chết mà dám đứng ra so tài với hắn...

Mọi người tranh nhau cười nói.

Trong những người này, có người biết Cooper quả thật lợi hại, cũng có người cố ý thổi phồng hắn lên, dù sao bọn họ làm khách, ít nhiều cũng phải khen ngợi chủ nhân một chút.

Lâm Vi Vi và Lôi Nghênh đã nghĩ đến ngay lập tức, “tìm một người” trong lời nói của Bạch Nguyệt Phong chính là ai - Bạch Tiểu Thăng.

Lúc này mọi người khen ngợi Cooper, hạ thấp người sắp được Bạch Nguyệt Phong nói ra, điều này làm cho Lâm Vi Vi rất khó chịu.

- Nói như rất lợi hại vậy! Tôi thấy có người mạnh hơn hắn nhiều!

Lâm Vi Vi không nhịn được lầm bầm.

- Người đẹp, cô cũng không thể nói như vậy được.

York không nhịn được nói xen vào:

- Ngài Cooper là người có tài năng và học vấn thật sự lợi hại đấy. Mọi người chỉ biết chút ít về bốn bằng tiến sĩ, nhưng thật ra hắn rất giỏi ở nhiều phương diện khác, còn nhận được không chỉ một chuyên gia tán thưởng đâu!

Lâm Vi Vi nghe được lời ấy nhưng vẫn không phục lắm nên liếc mắt nhìn Bạch Tiểu Thăng.

Lúc này, Bạch Tiểu Thăng rất phiền muộn.

Lúc này, dự cảm "không tốt" trước đó đã trở thành sự thật, mình quả nhiên bị đẩy lên đầu sóng ngọn gió.

Hắn theo đuổi cô thì cô cứ từ chối hắn, làm gì mà phải nhắc tới tôi chứ?

Bạch Tiểu Thăng rất bất đắc dĩ.

Đây là chỗ nào? Đây chính Ganand! Nhưng ở cửa nhà Tuyết Liên, một khi làm cho người của Ngụy gia biết mình ra mặt cho đại tiểu thư nhà họ Bạch để ngăn cản những người khác theo đuổi, vậy tôi làm sao có thể nói rõ ràng được chứ...

Bạch Tiểu Thăng vừa nghĩ tới đây thì không muốn đứng ra.

Nhưng anh lại phải giúp chuyện này, nếu không sẽ đẩy Bạch Nguyệt Phong vào hoàn cảnh xấu hổ, mình chịu thua còn mất mặt.

Thế là anh lại phải đứng ra.

Bạch Tiểu Thăng “bất lực bị ép buộc" nên trong lòng có chút bực tức, thầm oán trách, quyết định trốn ở phía sau Lôi Nghênh, nhất thời không lên tiếng.

Phải cho cô gái Bạch Nguyệt Phong kia một "bài học nhỏ", để cho cô đừng đẩy người ra gánh tội lung tung.

Bên kia.

Cooper đã cao giọng nói với Bạch Nguyệt Phong:

- Như chúng ta đã giao hẹn, vậy Nguyệt Phong cũng nên mời người bạn sẽ so tài với anh ra đây đi. Anh bằng lòng so tài với người đó một hồi.

Cooper còn xúc động nói thêm:

- Nguyệt Phong, cho dù vì em, anh cũng sẽ không thua!

Cooper vốn đã cao ráo lại đẹp trai, gia thế bối cảnh ngàn dặm mới tìm được một người, hắn nói những lời lẽ thâm tình ở trước mặt mọi người như vậy đã lập tức kd cho đám phụ nữ hét lên chói tai.

Bạch Nguyệt Phong lại hoàn toàn không có chút cảm giác nào, tùy tiện gật đầu và đưa mắt tìm kiếm Bạch Tiểu Thăng.

Kết quả nhìn xung quanh hai vòng, Bạch Nguyệt Phong ngây người khi không nhìn thấy anh ở đâu. Thật ra cô cũng nhìn thấy Lôi Nghênh và Lâm Vi Vi ở đây, nhưng không thấy anh đâu.

Bạch Nguyệt Phong còn tưởng rằng anh đi nơi khác nên lại mở to mắt cẩn thận quan sát từng gương mặt.

Đáng tiếc trong đại sảnh đã tắt đèn nên rất tối, cô căn bản không nhìn thấy rõ được.

- Khụ khụ, lão Bạch, anh tới đây một chút đi.

Bạch Nguyệt Phong cầm micro và nói, ánh mắt nhìn kỹ tất cả mọi người ở đó.

Sở dĩ cô không gọi tên đầy đủ của Bạch Tiểu Thăng là vì biết anh thích khiêm tốn, nên dùng "lão Bạch" để gọi là đủ rồi.

Kết quả chờ một lúc lâu, vẫn không ai hé răng.

Bạch Nguyệt Phong cho rằng Bạch Tiểu Thăng không nghe được lại gọi lớn một tiếng, kết quả vẫn không có người nào trả lời.

Trong lòng Bạch Nguyệt Phong lập tức lo lắng.

Chẳng lẽ Bạch Tiểu Thăng đã không còn ở đây, sẽ không phải là đi rồi chứ...

Anh ta vừa tới đã đi, còn không nói trước với mình tiếng nào à?

Điều này rõ ràng không hợp lý.

Chẳng lẽ anh ta nghe mình lôi anh ta ra làm lá chắn nên tức giận, hoặc là không nắm chắc thắng chắc được, cho nên trốn rồi...

Dù là loại tình hình nào thì Bạch Nguyệt Phong cũng tuyệt đối không muốn nhìn thấy.

Nếu như Bạch Tiểu Thăng đi, vậy cô chơi với trứng à? Chẳng lẽ còn phải thật sự theo giao hẹn, làm bạn gái của Cooper sao?

Bạch Nguyệt Phong liếc nhìn gương mặt đẹp trai quyến rũ kia mà cảm giác tuyệt đối không muốn.

Bên Bắc Mỹ gọi người như Cooper là công tử phong lưu, nếu ở Trung Quốc thì chính là củ cái lớn đa tình!

Bạch Nguyệt Phong không muốn gặm.

Cooper thấy Bạch Nguyệt Phong gọi hai tiếng cũng không có người nào trả lời, lại nhìn mình giống như không gọi được người tới nghênh chiến, hắn lập tức mỉm cười:

- Nguyệt Phong, nếu như không có người xuất chiến, có phải có thể tính là anh thắng không. Vậy em...

Cho dù hắn rất vui vẻ thể hiện rõ tài hoa của mình ở trước mặt người khác, nhưng có thể làm cho đối thủ không chiến đã lùi thì cũng rất vinh quang.

Trong lòng Cooper vô cùng thỏa mãn.

Các vị khách xung quanh đều khen.

- Ngài Cooper quả thật lợi hại, ai đó làm sao dám ra đây tự đòi mất mặt chứ.

- Cho dù hắn thua không mất mặt nhưng còn tự hiểu lấy mình, biết rõ không thể làm thì còn đứng ra làm gì.

- Đúng vậy, có thể nói ngài Cooper là người đứng đầu trong thế hệ trẻ của chúng ta ở đây.

Jessyca còn thừa cơ hội hô to:

- Nếu như Cooper thắng, Nguyệt Phong phải đáp ứng hắn đấy!

Cooper, Jessyca nói, còn có phản ứng của những người quanh mình khiến Bạch Nguyệt Phong có chút sốt ruột, cô lập tức cầm micro lớn tiếng nói:

- Bật đèn lên cho tôi!

Trong đại sảnh quá mờ nên cô khó tìm người.

Bạch Nguyệt Phong vẫn không tin Bạch Tiểu Thăng thật sự đi rồi?

Rõ ràng Lâm Vi Vi và Lôi Nghênh còn ở đây!

Cooper nghe thấy Bạch Nguyệt Phong nói vậy thì cũng giơ tay ra hiệu cho người nhà, người này lập tức làm theo.

Ngay lập tức, đại sảnh lại đèn đuốc sáng trưng.

Cooper cười khanh khách nhìn về phía Bạch Nguyệt Phong nhưng cô không có thời gian rảnh rỗi để ý tới hắn, ánh mắt cô đang nhanh chóng tìm kiếm.

Bên cạnh, Jessyca không nhịn được cười nói:



- Nguyệt Phong, cô tìm gì vậy chứ? Thật sự có người có thể đứng ra so tài với Cooper sao? Cô đừng nghĩ nữa. Có thể nói Cooper là người kiệt xuất toàn năng rồi đấy!

Bạch Nguyệt Phong không rảnh để ý tới cô ta.

Cùng lúc đó, York cũng đang nói lời tương tự với Lâm Vi Vi:

- Tôi biết ngài Cooper có năng lực thế nào, nói toàn năng cũng không quá đáng. Ai không biết sống chết mà ra tranh đấu với hắn thì chính là tự rước lấy nhục...

York còn chưa dứt lời lại thấy Bạch Tiểu Thăng tâm không cam lòng không nguyện đi ra.

- Anh làm gì vậy?

York không nhịn được sửng sốt hỏi.

- Tôi chính là người không biết sống chết kia.

Bạch Tiểu Thăng rầu rĩ đáp lại, sau đó giơ tay ra hiệu cho Bạch Nguyệt Phong biết mình ở bên này.

Bạn cần đăng nhập để bình luận