Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 1433: Người này thật không biết xấu hổ! (2)

Ở phương Đông xa xôi, mấy xí nghiệp lệ thuộc vào tập đoàn Chấn Bắc ở các ngành các nghề, họ giống như binh sĩ lâm trận, nhất nhất nghe theo hiệu lệnh của Bạch Tiểu Thăng, toàn bộ chặn đánh chuyện làm ăn của gia tộc Hawke ở bên kia.

Mà nhà họ Phong, nhà họ Wright ở bên kia sớm đã đầu tư không hề nhỏ, nếu như nhận phải sự “Trả thù" như vậy, chỉ sợ sẽ thất bại thảm hại !

Đương nhiên, Demi Rose vẫn có chút chờ mong, nàng muốn thấy tình cảnh này ...

Lại nói đến năng lực của Bạch Tiểu Thăng .

Không riêng gì những xí nghiệp phụ thuộc vào tập đoàn Chấn Bắc, ngay cả ông chủ người Phương Đông của đại tập đoàn Đằng Vân, đều ngay lập tức trợ giúp cho Bạch Tiểu Thăng, cái loại điều động kịp thời cấp tốc kia ẩn chứa hàm ý vô cùng đáng sợ!

Đó cũng đại biểu rằng sức mạnh tiềm ẩn của Bạch Tiểu Thăng, sẽ càng kinh người!

Thực lực của Bạch Tiểu Thăng ở phương Đông đã khiến cho mọi người kinh sợ như vậy, vậy sức ảnh hưởng của hắn ở bên này, cũng sẽ đáng sợ như thế.

Thậm chí bởi vì chuyện của hắn, Thorne tiên sinh còn không tiếc vứt bỏ giao tình nhiều năm với gia tộc Hawke!

Demi Rose không tưởng tượng ra được, nơi này chỉ là một ngành nghề nhỏ,sáu , bảy thương nhân liền có thể chế trụ hắn, khiến cho hắn cúi đầu làm bộ dáng phục tùng sao.

Vậy mà họ cũng nói ra được, thật là buồn cười!

Thậm chí khi biết được bối cảnh của Bạch Tiểu Thăng, Demi Rose còn có loại cảm giác ngưỡng mộ núi cao.

Cái này chắc gọi là cường đại đi!

Bên kia, Phong Mạch Ngữ, Phong Mạch Yên tuy rằng suy nghĩ khác nhau, thế nhưng mắt thấy Bạch Tiểu Thăng gặp phải xui xẻo, bọn họ đều đầy lòng mừng rỡ cùng chờ mong xem kịch vui.

Thậm chí, Phong Mạch Ngữ còn có loại cảm giác giải hận trong lòng.

Người con gái tao coi trọng mà mày cũng dám cướp, Owen đại sư mày cũng dám đắc tội, để tao xem mày sẽ chết như thế nào!

Phong Mạch Ngữ quả thực hận không thể, một giây sau liền nhìn thấy dáng vẻ quỳ xuống đất dập đầu xin tha mạng của Bạch Tiểu Thăng.

...

Nhưng mà, khi tất cả mọi người đều không ngừng soi mói, Bạch Tiểu Thăng lại dừng lại.

Cũng làm cho hết thảy mọi người đang thương hại, trào phúng, lo lắng, hận thù hắn phải sững sờ ngừng lại.

Nhìn tư thế kia, giống như dưới chân Bạch Tiểu Thăng đang mọc rễ, không có ý định đi tiếp một bước, mà là đứng ở nơi đó chờ đám người Phong Hướng Nam kia đến gặp hắn.

Tính tình thật là tự đại, thật là cuồng vọng!

Chín mươi chín phần trăm những người đang xem đều choáng váng.

Dyson và Phong Hướng Nam đứng chờ đợi hồi lâu không thấy động tĩnh gì khác, nhìn thấy Bạch Tiểu Thăng bày ra tư thái này, cũng sững sờ không kém.

Sau đó, sâu trong ánh mắt những người kia cũng trở nên nổi giận .

- Đây chính là không cho ai mặt mũi !

Phong Hướng Nam không nhịn được cùng Dyson cười nói.

- Xem ra, chúng ta đây là đang bị coi thường. cậu thanh niên này, thực sự là quá ngông cuồng rồi!

Dyson cười lạnh lẽo.

Phong Mạch Ngữ, Phong Mạch Yên hiểu rõ, thằng nhóc kia không phải đàng hoàng cầm thiệp mời xếp hàng tiến vào, hơn nữa ngay cả phòng khách quý trên lầu hai cũng không lên nổi, lại không có danh tiếng gì.

Hết lần này tới lần khác ở đây kiêu ngạo, tính khí quả thực nóng nảy.

Thật không biết dũng khí của hắn đến từ đâu, hay là hắn cảm thấy mình không đuối lý, cho nên hắn không sợ?

Hắc, đây là thời điểm dạy cho hắn một khóa về hiện thực xã hội.

Dyson, Phong Hướng Nam cùng những người theo phe hắn đều nghĩ như vậy.

- Mọi người xem xem, hắn kiêu ngạo như vậy, hung hăng như vậy! Vừa nãy đã không nể mặt tôi, hiện tại, ngay cả mặt mũi của các vị, hắn đều không dự định cho đấy !

Owen đại sư nghiến răng nghiến lợi, đương nhiên sẽ không buông tha cơ hội gây xích mích này, đối với Bạch Tiểu Thăng tràn đầy phẫn ý.

Thật sự cũng không cần hắn đến xúi giục, tư thái lần này của Bạch Tiểu Thăng biểu hiện ra trước mặt mọi người, cũng đã xem như là trước mặt mọi người không coi Dyson, Phong Hướng Nam cùng những người khác vào trong mắt.

Bốn phía tân khách mắt thấy tình cảnh này, đồng loạt hít vào một ngụm khí lạnh, con ngươi thu nhỏ lại, kinh dị bàn tán xôn xao.

- Gia hỏa này thật cam đảm, đối mặt với nhà họ Phong, nhà họ Wright, bảy lão đại trong ngành công nghiệp rượu, cũng dám không nể mặt mũi.

- Từ điểm dũng khí này xem, tôi phục rồi! Có điều, hắn thật sự biết được hậu quả sẽ như thế nào sao!

- Tôi không rõ ràng hắn có biết hay không, nhưng tôi đoán hắn chắc chắn có thể nghĩ ra được.

Mọi người kinh ngạc một hồi, sau đó có người hùa theo Dyson lên tiếng.

- Vậy chúng ta đi qua xem một chút, cậu thanh niên bản tính ngông cuồng này, có phải là không sợ chết thật hay không!

Trong con ngươi Dyson mang theo khí lạnh, khẽ gật đầu.

Bọn họ chính là đại diện cho mặt mũi của hai gia tộc lớn, không thể để mất mặt mũi, đặc biệt là trước nhiều người như vậy được!

Mọi người đều hướng Bạch Tiểu Thăng đi tới.

Sự tình phát triển đến hiện tại, thật đúng là hài hước...

Dyson, Phong Hướng Nam cùng một đám lão đại và Owen đại sư, cùng nhau đi về phía Bạch Tiểu Thăng.

- Chàng trai trẻ, có khí phách lắm!

Thời khắc mọi người đi vào, mắt thấy Bạch Tiểu Thăng vẻ mặt thong dong bình tĩnh, mỉm cười nhìn một đám người vì hắn mà đến, hoàn toàn không sợ hãi, lập tức cười nói.

Lại nói đến, Bạch Tiểu Thăng đối với việc nghiên cứu vẻ mặt người khác từ trước đến nay, không riêng gì có thể nhìn thấu tâm của người khác, còn có thể khống chế tâm tình thậm chí phản ứng của chính mình.

Tâm tình của hắn giấu phía sau gương mặt đang mỉm cười, ngay cả Phong Hướng Nam cũng nhìn không ra sâu cạn.

- Gia chủ nhà họ Phong, Dyson tiên sinh mạnh khỏe.



Bạch Tiểu Thăng quay lại cười một tiếng.

- Hửm, cậu biết chúng tôi ?

Phong Hướng Nam như cười như không nói, ngữ khí không giống hỏi thăm.

Dyson cũng là lạnh nhạt hướng mắt xem kỹ Bạch Tiểu Thăng.

- Đương nhiên là biết, Mạc Hân, Ellen là bạn của tôi, hai vị chính là cha của bạn tôi.

Bạch Tiểu Thăng vừa cười dài vừa nói.

- Vậy cậu chính là vãn bối rồi, nhưng lại muốn chúng tôi tới gặp cậu. Tôi thật sự rất khâm phục khí phách của cậu đó.

Phong Hướng Nam cười lạnh.

Dyson cũng trưng ra gương mặt mặt lạnh, có chút phẫn nộ nhìn Bạch Tiểu Thăng, ánh mắt lộ ra ý vị ở trên cao nhìn xuống.

- Tôi đồng ý rằng hai vị chính là các bậc phụ huynh của Mạc Hân cùng Ellen nhưng không có cho rằng hai vị cũng là trưởng bối của tôi. Nếu thật sự chúng ta là người một nhà, vậy hai vị chẳng phải là nên đứng bên cạnh tôi ở nơi này sao?

Bạch Tiểu Thăng ung dung đáp trả.

Miệng lưỡi thật bén nhọn!

Ngông cuồng vô lễ!

Đối mặt với đám người Phong Hướng Nam, Bạch Tiểu Thăng còn dám cãi lại.

Những người đứng phía sau Phong Hướng Nam, Dyson đều đồng loạt khẽ nhíu mày.

Owen đại sư ngược lại cảm thấy thật sự khâm phục tên tiểu tử này!

Có điều trong ánh mắt của hắn cũng lộ ra nét cười gằn.

Càng mạnh miệng, kết cục của tiểu tử này chỉ sợ là càng thảm!

- Chàng trai trẻ, cậu ở trước mặt mọi người ngông cuồng tự đại, lại dám dùng thủ đoạn đê hèn nhục nhã Owen đại sư! Mà hiện tại, lại dùng cái thái độ này đối mặt với bọn ta... Quả thực không thể cứu chữa!

Dyson hừ một tiếng, nhìn về phía Phong Hướng Nam.

- Phong tiên sinh, tôi nghĩ chúng ta không cần cùng một tên tiểu tử chỉ biết mạnh miệng nhiều lời. Nhìn điệu bộ này của hắn, chắc hẳn sẽ không cúi đầu nhận lỗi, càng không thể hướng về Owen đại sư nói lời tạ tội dù cho chúng ta đã cố gắng khuyên bảo.

Có thể tính nhẫn nại của Dyson không tốt lắm.

- Dyson tiên sinh thực sự là thật tinh tường!

Bạch Tiểu Thăng nhìn về phía Dyson, khẽ mỉm cười, lại giơ ngón tay cái lên, vẻ mặt như đang tán thưởng.

Ánh mắt Dyson lập tức trở nên mãnh liệt.

Cái này xem như là công khai khiêu khích hắn ?

- Tôi thiết nghĩ, chúng ta nên đem cái tên tiểu tử cuồng vọng này đuổi ra ngoài, thuận tiện khiến cho gia tộc của hắn vì sự ngạo mạn của hắn mà trả giá thật đắt.

Dyson lộ ra một cái răng nanh màu trắng, điềm nhiên nói.

Phong Hướng Nam liếc mắt nhìn Mạc Hân đang đứng ở bên kia.

Mạc Hân cũng đang phẫn nộ nhìn qua, nhìn cái người làm cha này.

Phong Hướng Nam trong lòng than nhẹ.

Kỳ thực vì con gái, hắn thật sự có thể cho cậu thanh niên này một con đường sống.

Nhưng đáng tiếc, là hắn tự mình muốn chết!

- Là cậu tự mình báo lên gia tộc của chính mình, hay là chúng ta tự tra lấy? Người cậu đắc tội, là Owen đại sư, là mỗi một người trong chúng tôi ở đây!

Phong Hướng Nam chăm chú nhìn Bạch Tiểu Thăng, ánh mắt càng ngày càng âm trầm, âm thanh càng ngày càng sắc bén.

- Bởi vì sự có mặt ở đây ngày hôm nay của cậu, gia tộc của cậu sẽ không còn cơ hội đặt chân vào ngành công nghiệp rượu ở Châu u này nữa.

- Bởi vì sự ngông cuồng ngày hôm nay của cậu, nếu chúng tôi bắt gặp gia tộc cậu còn dám hành nghề ở đây, sẽ gặp phải đả kích từ phía chúng tôi .

- Nói chung, hết thảy mọi sự, đều do tội lỗi ngày hôm nay của cậu.

Phong Hướng Nam xem như cho Bạch Tiểu Thăng một sự phán quyết.

Lời nói này, để cho toàn bộ mọi người yên lặng, thậm chí ngay cả tân khách chung quanh đều đột nhiên biến sắc, âm thầm nuốt nước miếng.

Sự trừng phạt này quá lớn rồi!

Cậu thanh niên này...

Thật không biết một chữ "Sợ" à!

Trong mắt Owen đại sư lộ ra vui sướng, nhìn Bạch Tiểu Thăng, thật sự là vui vẻ dạt dào.

Đứng ở bên kia, Phong Mạch Ngữ, Phong Mạch Yên cũng lộ ra biểu tình vui sướng.

- Các người không thể làm như vậy!

- Hắn không có dối trá, hắn vô tội!

Bị Lâm Vi Vi, Lôi Nghênh ngăn lại, Mạc Hân, Ellen nhìn thấy tình cảnh này, nhất thời liều lĩnh kêu to.

Đáng tiếc chính là, không ai để ý tới bọn họ.

Bạn cần đăng nhập để bình luận