Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 1036: Tổ đoàn tiến đến



Sau đó một giờ, Thành Đại Vi lại nhận được hai cuộc điện thoại.

Tính cả lúc trước thì đã là chín cuộc điện thoại.

Một ít số điện thoại có trong tài liệu, nên đều là thật.

Đây không phải là một trò đùa quái đản!

Thành Đại Vi đúng là muốn điên cuồng.

Những người này đều là danh môn phú thương của Trung Kinh!

Trong giới kinh doanh của Trung Kinh, ngoại trừ năm vị trí đầu là những người thực sự có đẳng cấp, còn mấy người khác trong mấy ngày nay đều lũ lượt đến xem phòng.

Nhất định là có hẹn với nhau!

Dự án này có tổng cộng là năm mươi phòng.

Muốn bán đi bao nhiêu phòng đây?

Trích phần trăm lại là bao nhiêu!

Thành Đại Vi vừa nghĩ tới tiền, trong lòng lại nóng lên.

Hơn nữa còn không cần dùng đến biện pháp quảng cáo, tất cả đều là đối phương tìm đến cửa, tìm tới mình !

- Đây cũng coi như là công trạng của mình rồi! Số tiền trích phần trăm chỉ sợ cũng đủ cho nửa quãng đời còn lại của mình!

Thành Đại Vi miệng đắng lưỡi khô.

Tựa hồ hết thảy đều trở nên đẹp đẽ như thế.

Sở Nguyệt ?

Thành Đại Vi liếc mắt sang cô gái ở phía xa.

Không biết điều, nàng thì tính là thứ gì !

Tiền đủ rồi thì có thể tìm được phụ nữ còn xinh đẹp hơn so với nàng, mỗi ngày đổi một cô, còn sợ là ít quá!

Thành Đại Vi nghĩ tới những thứ này, trong lòng lại vô cùng ngứa ngáy.

- Nhưng mà xú nha đầu kia dám nhục nhã mình! Đồ tiện nhân ! Dám từ chối một người có tương lai như tôi, mắt chó đui mù ! Lần này, ông đây còn thấy cô chướng mắt nữa là.

Tâm lý của Thành Đại Vi này có chút khoái ý vặn vẹo.

- Có nên gọi một cuộc cho ông chủ không nhỉ! Đây đều công trạng của mình! Ừ, Trước khi cầm tới số tiền trích phần trăm thì vẫn không nên đắc tội với lão Trầm vẫn hơn. Chờ có tiền, gia gia từ chức, không cần phải hầu hạ ai nữa!

Thành Đại Vi âm thầm quyết định như thế.

Còn không đến một giờ, thế giới xung quanh hắn thay đổi long trời lở đất.

Thành Đại Vi sờ đến điện thoại, hưng phấn bước chân đi, tính toán hiện tại nên báo tin vui cho ông chủ, hay là để lát nữa.

Nơi xa, Viện Viện lại nói với Sở Nguyệt.

- Lão Thành làm sao thế?

Viện Viện ngạc nhiên nói.

- Ai mà biết được, hắn bị trúng cái gì.

Sở Nguyệt hừ lạnh một tiếng.

Viện Viện lập tức vui lên,

- Cũng đúng.

Bên kia, Thành Đại Vi bước nhanh đi trở về khu khách quý, dự định gọi điện cho ông chủ.

Kết quả, hắn còn chưa đi đến nơi, ông chủ đã tự động gọi cho hắn.

- Trầm tổng, tôi vừa định gọi điện cho ngài đây, tôi đang có một chuyện rất tốt muốn báo cho ngài!

Thành Đại Vi ngược lại là rất cơ linh, nói ra trước.

- Thật đúng lúc, tôi cũng có một chuyện tốt muốn báo cho anh đây.

Giọng điệu của ông chủ Trầm Dụ cũng vô vùng kích động.

- Vậy thì mời Trầm tổng nói trước đi.

Thành Đại Vi đè nén kích động trong lòng, kiên nhẫn nghe.

Ai kêu lão ta vẫn là ông chủ chứ, tiền trích phần trăm có tới tay hay không là còn do người ta nữa.

Chờ tiền đến tay thì còn chờ gì mà không nghỉ việc.

- Đúng rồi, anh nói không sai, sự thật đã chứng minh, sách lược tiếp thị của chúng ta là hoàn toàn chính xác. Nói xa hơn là một pha đi trước thời đại.

Ông chủ Trầm Dụ mở đầu bằng một câu hết sức khoe khoang.

Thật đúng là không tiếc lời điên cuồng tán dương mình..

- Đúng, đúng, Trầm tổng đúng là anh minh !

Thành Đại Vi tự nhiên là hùa theo tâng bốc.

- Ngay tại vừa rồi, Mưu Ngọc Thiên của Mưu gia, Chương Huyễn của Chương gia, những người này đều là người nổi tiếng nằm ở năm vị trí đầu trong giới kinh doanh, tìm tới tôi, muốn mua phòng!

Trầm Dụ rất kích động,

- Những người này đều là quảng cáo sống, có bọn hắn dẫn đầu, phòng ở của chúng ta có thể bán sạch! Toàn bộ An Giang đều là khách hàng của chúng ta! Cái tin tức này, có đủ kình bạo hay không!

Đủ kình bạo.

Kình bạo đến mức Thành Đại Vi đều bị tạc đến sửng sốt.

Năm vị trí đầu trong giới kinh doanh Trung Kinh không tìm hắn mà là liên hệ trực tiếp với ông chủ của hắn.

Việc này quả thực không thể tưởng tượng được.

Tính cả những cuộc gọi cho hắn thì hào môn của Trung Kinh toàn bộ đã liên hệ mua nhà của bọn hắn.

Thành Đại Vi trợn tròn mắt.

- Alo, alo! Làm sao không có trả lời thế!

Trầm Dụ thúc giục ở trong điện thoại,

- Tôi đã quyết định ngay lập tức lên máy bay, ngày mai có mặt ở dự án. Tôi muốn đích thân nghênh đón bọn họ!

- Trầm tổng, lần này chúng ta muốn phát tài rồi..

- Ừ?

Thành Đại Vi giải thích kỹ càng cho hắn một lúc qua điện thoại.

- Cái gì! anh nói, đều là thật ?!

Ông chủ Trầm nghẹn ngào nói qua điện thoại.

Thành Đại Vi thậm chí còn nghe được tiếng loảng xoảng của đồ vật bị rơi xuống đất, chắc là ông chủ quá kích động.

- Rất tốt, hiện tại anh liền lập tức bố trí công việc, tôi phải tiếp đón bọn họ thật tốt.

- Tôi cho anh quyền lợi thoải mái điều động người của hai cơ sở khác ở Trung Kinh, toàn bộ bọn họ sẽ nghe theo anh.

- Bây giờ tôi lập tức đổi lịch trình, bay thẳng tới Trung Kinh...

Ở đầu kia điện thoại, Trầm Dụ đã triệt để rối loạn.

- Những hợp đồng này, nếu người nào đàm phán thành công thì tôi sẽ thưởng thêm cho hắn một phần!

Trầm Dụ vô cùng khẳng khái.

Mỗi một căn nhà theo kiểu đình viện Trung Quốc giá đều từ bốn năm chục triệu trở lên, cho thêm một điểm trích phần trăm.

Thành Đại Vi cũng không nhịn được nuốt nước miếng, bên trong mắt lộ ra vẻ tham lam.

- Ông chủ, ngài cứ yên tâm đi, tôi sẽ lập tức đi an bài. Nhất định sẽ không có vấn đề gì, sáng mai khách quý đến, tôi nhất định khiến bọn họ vô cùng hài lòng !

Thành Đại Vi còn muốn thể hiện một chút sự trung thành, đầu bên kia điện thoại ông chủ Trầm Dụ lại lập tức cúp máy.

Lần này, Thành Đại Vi không thèm để ý đến chút nào, hai mắt hắn không ngừng tỏa ánh sáng.

Hưng phấn.

- Nay năm Thành Đại Vi ta có vận may quá nghịch thiên.

Bên này, Thành Đại Vi nắm chặt thời gian đi bố trí công việc.

Bên phía Bạch Tiểu Thăng, hắn vừa trò chuyện xong với người mà Trịnh Đông Tỉnh, Lục Thanh Phong phái tới.

Cuộc nói chuyện này cũng kéo dài tới mấy giờ đồng hồ.

Bạch Tiểu Thăng cùng bọn hắn thương nghị một kế hoạch hợp tác hoàn chỉnh.

Bao quát cả Tuyết Liên Vạn Hòa, Tôn Bạch Trí Thắng, Quốc tế Thăng Tỉnh, các công ty trong địa bàn mà Lục Thanh Phong quản lý, phải triển khai phối hợp như thế nào tại Trung Kinh, như thế nào để hỗ trợ giúp Trung Kinh phát triển một cách tốt nhất, đồng thời lấy được lợi ích nên có, nhất định phải cân nhắc thật tốt.

Ý tứ của Bạch Tiểu Thăng là ——

Tạo phúc Trung Kinh, cũng không lỗ chính mình !

Tiếp sau đó, những công ty này sẽ lại lần nữa thương lượng với Thị chính.

Trên thực tế, cuộc nói chuyện của Bạch Tiểu Thăng vừa mới kết thúc, Bên phía thị trưởng Quý Minh Dương đã nhận được tin tức.

Quý Thị Trưởng hiện tại đã vô cùng hưng phấn, cùng Bạch Tiểu Thăng trò chuyện rất nhiều thứ.

Quý Thị Trưởng hài lòng, Bạch Tiểu Thăng cũng rất vui vẻ.

Sau khi hoàn tất trò chuyện với Quý Thị Trưởng, Lâm Vi Vi đã cầm ra một cuốn sổ.

- Anh Tiểu Thăng, vừa rồi khi các anh nói chuyện, mấy người Mưu Ngọc Thiên và Chương Huyễn kia đều đưa đến tin tức, nói đã hẹn cho anh, sáng mai anh có thể tới xem phòng, họ sẽ đi cùng với anh.

Bạch Tiểu Thăng đang khát nước, một bên uống trà, một bên ngạc nhiên nói,

- Bọ họ giúp đỡ anh còn tạo thành một tổ đội cơ à?

Lâm Vi Vi cười,

- Cũng không phải, vừa mới bắt đầu, bọn họ đều là từng người liên hệ một, em ngại phiền, nói là sáng mai anh có thời gian, nếu họ muốn thì sáng mai có thể đi, hơn nữa em còn nói, mọi người đã thống nhất như thế thì cùng đi một lúc là tốt nhất.

Bạch Tiểu Thăng,

- ...

Thật không nghĩ tới, cái đoàn đội này lại là do Lâm Vi Vi tác hợp mà thành.

Bạch Tiểu Thăng đúng là có chút dở khóc dở cười.

Thật không biết mấy người Mưu Ngọc Thiên nghĩ như thế nào đối với tổ đoàn này.

Nhưng mà nghĩ lại, nếu mình đi xem phòng mà còn dẫn theo một đội toàn những danh nhân của Trung Kinh như thế này.

Sẽ không phải là quá phách lối chứ!

Không biết như thế có được hay không đây..

Chẳng qua là đi xem cái phòng mà thôi...

Theo Bạch Tiểu Thăng, đây chỉ là một việc cực kỳ nhỏ.

- Kỳ thực, em cũng muốn đi xem, phòng ở mà anh Tiểu Thăng vừa ý có bộ dạng gì.

Lâm Vi Vi cười nói.

- Ừm, được.

Bạch Tiểu Thăng đành phải gật gật đầu.

Coi như thế trận đã bị làm cho hơi lớn, thì việc đã đến nước này, cũng không thay đổi được.

Dù sao chính mình vẫn có thể can thiệp vào Truyền Thông Trung Kinh.

Đành cố hết sức khiêm tốn vậy.

Bạch Tiểu Thăng đồng ý.

Để chén trà xuống, hắn cầm lấy điện thoại di động của mình, gọi vào một dãy số.

Chờ đợi một lát, điện thoại kết nối.

- Con trai, có chuyện gì không.

Giọng nói của Lý Thu Vân vang lên.

- Mẹ, cũng không việc gì lớn. Mẹ cùng với cha sáng mai có chuyện gì hay không, để con đưa hai người đi xem phòng ở.

Bạn cần đăng nhập để bình luận